K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 11 2016

- Tay làm hàm nhai, tay quai miệng trễ
- Có làm thì mới có ăn
- Sông sâu sóng cả, chớ ngã tay chèo
Không dưng ai ldễ đem phần đến cho
- Thân tự lập thân.
- Ăn đói qua ngày, ăn vay nên nợ.
- Có thân phải lập thân.
- Có thân thì lo.
- Có thân phải khổ, có khổ mới nên thân.
- Hữu thân hữu khổ.

31 tháng 10 2017

- Ăn đói qua ngày, ăn vay nên nợ.
- Có thân phải lập thân.
- Có thân thì lo.
- Có thân phải khổ, có khổ mới nên thân.
- Hữu thân hữu khổ.
( Các câu trên ý nói là đã là con người phải lo lập thân, từng trải, chịu đựng mọi khó khăn và vượt qua các thử thách để thực hiện nguyện vọng, thoả mãn các nhu cầu về vật chất và tinh thần của mình).
- Có trời cũng phải có ta.
( Việc làm thành bại có nguyên nhân bên ngoài, quy luật khách quan ( trời) nhưng phải có nguyên hân chính ở bản thân mình).
- Giúp lời, không ai giúp của; giúp đũa, không ai giúp cơm.
- Đầu người nào tóc người ấy.
- Nước lã mà vã nên hồ
Tay không mà nổi cơ đồ mới ngoan.
- Có khó mới có miếng ăn
Không dưng ai dễ đem phần đến cho.
- Làm người ăn tối lo mai
Việc mình hồ dễ để ai lo lường.
- Đói thì đầu gối phải bò
Cái chân hay chạy cái giò hay đi.
- Giàu người ta chẳng có tham
Khí thì ta liệu ta làm ta ăn

26 tháng 8 2018

Từ ghép: nhân hậu, nhân từ, trung thực, hiền lành, sảo quyệt

Từ láy: thật thà, chăm chỉ, đảm đang, thành thật, nết na

Đặt câu : Mẹ em là một người đảm đang

15 tháng 10 2017

mẹ sinh con ra nặng đau đều chịu

cha nuôi con lớn khổ cực đều mang

chỉ mong con lớn thành người có ích

bao nhiêu nhọc nhằn cha mẹ chịu cho

rồi con cũng lớn và có lập trường riêng

suy  nghĩ riêng con cha mẹ đâu hiểu

cũng như  lỗi lòng cha mẹ con có thấu đâu

dẫu con tài lớn,chức cao

thì con vẫn mãi là con cha mẹ

con đi mọi nối,khám phá mọi nơi

vẫn thèm cnh chua rau muống xưa mẹ làm

lại lần về quê gặp cha mẹ

nhưng khổ một điều lòng cay đắng

con muốn báo hiếu.....mẹ cha đâu còn...

bây giờ nhận ra thì quá trễ,

biết phải làm sao chữ hiếu tròn

nếu ai bây giờ còn cha mẹ

xin hãy đừng làm buồn mẹ cha

           NGUYỄN TRẦN PHƯƠNG THANH

mình tự nghĩ đấy,hay không,nếu hay thì kết bạn và cho một tích nha

15 tháng 10 2017

Thank you ,lam ban nhe 

Bà Trưng quê ở Châu Phong / Giận người tham bạo, thù chồng chẳng quên...

    Ạ ơi ời … à ơi …
    Bà Trưng quê ở Châu Phong
    Giận người tham bạo, thù chồng chẳng quên
    Chị em nặng một lời nguyền
    Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân
    Ngàn Tây nổi áng phong trần
    Ầm ầm binh mã xuống gần Long Biên
    Hồng quần nhẹ bước chinh yên
    Đuổi ngay Tô Định dẹp yên biên thành
    Đô kỳ đóng ở Mê Linh
    Lĩnh Nam riêng một triều đình nước ta
    Ạ ơi ời … à ơi …

    Bà Trưng quê ở Châu Phong / Giận người tham bạo, thù chồng chẳng quên...

      Ạ ơi ời … à ơi …
      Bà Trưng quê ở Châu Phong
      Giận người tham bạo, thù chồng chẳng quên
      Chị em nặng một lời nguyền
      Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân
      Ngàn Tây nổi áng phong trần
      Ầm ầm binh mã xuống gần Long Biên
      Hồng quần nhẹ bước chinh yên
      Đuổi ngay Tô Định dẹp yên biên thành
      Đô kỳ đóng ở Mê Linh
      Lĩnh Nam riêng một triều đình nước ta
      Ạ ơi ời … à ơi …

      1 tháng 12 2018

      -Lời nói chẳng mất tiền mua

      Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.

      - Một điều nhịn, chín điều lành

      1 tháng 12 2018

      - Lời nói chẳng mất tiền mua

      Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.

      - Một điều nhịn, chín điều lành.

      - Chim khôn kêu tiếng rảnh rang

      Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe .

      - Lời chào cao hơn mâm cỗ .

      - Ăn trông nồi , ngồi trông hướng .

      13 tháng 4 2017

      Bác Hồ của chúng ta không chỉ được biết đến là một nhà lãnh tụ của dân tộc Việt Nam mà Bác còn được biết đến như một thi nhân thi sĩ một danh nhân của thời đại. Bác đã để lại cho chúng ta một khối lượng tác phẩm đồ sộ và có tầm ảnh hưởng lớn đối với thời đại. Trong số đó có bài thơ “đêm nay Bác không ngủ”đã để lại trong lòng người đọc rất nhiều ấn tượng khó quên. Bài thơ được sáng tác khi Bác hồ trực tiếp ra chiến trận để chỉ huy cuộc chiếnđấu. Bài thơ đọng lại trong lòng người đọc về vị lãnh tụ của dân tộc.

      Câu chuyện được diễn biến trong một đêm lạnh,và được bắt đầu khi anh độiviên chợt thức giấc và thấy Bác đang còn thức. Bác vẫn thức để chăm lo cho giấc giủ của những người chiến sĩ,bác đốt lửa để giữ ấm cho họ. Anh đội viên chứng kiến vô cùng xúc động và cảm phục trước tình yêu thương của Bác dành cho các chiến sĩ. Hình tượng Bác trong bài thơ này đều được nhìn nhận qua con mắt còn đnag mơ mồ không rõ thực hay ảo của anh đội viên. Hình tượng của Bác hiện lên vừa cao vời vợi vĩ đại mà cũng hết sức gần gũi sưởi ấm lòng anh hơn ngọn lửa hồng.



      Đây là lần đầu tiên anh đội viên thức giấc. Anh dã thức dậy sau một giấc ngủ dài,anh chợt nhìn thấy hình ảnh Bác vẫn còn ngồi đó vẫn trầm ngâm miệt mài suy nghĩ cho việc nước. Ngoài trời đã lạnh hơn rất nhiều nhưng bác vẫn không vào trong mà Bác vẫn ngồi đốt lửa cho các chiến sĩ bớt đi cái lạnh. Anh lặng lẽ đứng nhìn Bác lặng kẽ quan sát Bác từ nét mặt đến cử chỉ của Bác.



      Hình ảnh người cha già của dân tộc được hiện lên đầy xúc cảm khi Bác chăm sóc từng giấc ngủ của các chiến sĩ. Bác đi đắp lại chăn cho từng người từng người một rất ân cần mà cũng rất dịu dàng như một người mẹ mà cũng như một người cha đang chăm sóc từng giấc ngủ cho những đứa con của mình. Anh đội viên cũng lại thiếp đi vào trong giấc ngủ anh chỉ còn mơ màng thấy hình ảnh Bác cao lộng ấm áp ru anh chìn vào giấc ngủ. Từ Bác tỏa ra một hơi thở một sự ấm áp đến kì lạ ấm hơn cả ngọn lửa hồng. Và lần thứ ba anh thức dậy anh giật mình khi Bác vẫn chưa ngủ.

      13 tháng 4 2017

      sao dai the ban 10 cau thoi mahaha

      Kiến đắp thành thì bão 

      Kiến ẵm con chạy vào thì mưa.

      - o -

      Qụa tắm thì ráo, Sáo tắm thì mưa.

      - o -

      Gió heo may chuồn chuồn bay thì bão.

      - o -

      Cóc nghiến răng trời đang nắng thì mưa.

      - o -

      Ếch kêu om om, ao chôm đầy nước.

      - o -

      Bạn chài thợ lái bảo nhau

      Mống đông chớp lạch quay mau về nhà.

      - o -

      Đông rắc tía tía màu hồng

      Gọi con thủ thỉ bảo chồng nhỏ to

      Nhà em tìm kiếm cây to

      Chống nhà tránh bão đỡ lo sau này.

      - o -

      Cha chết không lo bằng đỏ lò tây bắc.

      - o -

      26 tháng 6 2017

      Chị giúp em nha: tên câu chuyện của chị sẽ là

      Bộ quần áo mới

      Làn gió mát nhè nhẹ thổi qua mặt hồ trong veo, làn gió ấy cuốn đi bao nhiêu cái nóng mùa hè, cuốn đi những chiếc lá vàng thơ mộng, cũng chính làn gió ấy đã báo hiệu cho chúng tôi một mùa khai giảng năm học mới đã đến rồi.

      Trên chiếc xe đạp bé nhỏ, tôi đi trên con đường quen thuộc, tưởng tượng ra những người bạn của tôi thay đổi như thế nào sau mùa hè nóng gắt vừa qua. Cất chiếc xe đạp, tôi chạy ngay vào lớp và choáng ngợp bởi những bộ quần áo mới tinh của bạn bè. Nhìn mặt đứa nào đứa nấy cũng đều hớn hở và sạch sẽ. Bỗng, tôi bắt gặp ánh mặt rụt rè, trốn tránh của một đứa và nhận ra ngay đó chính là Hằng. Nhìn Hằng, tôi đoán được rằng ba của bạn ấy lại phải đi khám, cho nên nhà Hằng đang thiếu tiền, cũng chính vì thế mà Hằng sẽ không có quần áo mới để mặc. Nhìn Hằng, tôi thương bạn biết bao, hoàn cảnh nhà Hằng rất nghèo, ba lại liên tục bị bệnh, vì vậy mà số tiền ít ỏi mẹ Hằng kiếm được không thể đủ cho cả gia đình. Đến miếng ăn mà còn phải lo lắng, thì làm sao Hằng có thể mua quần áo mới được. Tôi thấy thương Hằng lắm và nghĩ đến một việc... Kết thúc buổi khai giảng, tôi đạp xe về nhà và đứng trước mặt mẹ nói nhỏ:.....m..mẹ ơi....bạn con có hoàn cảnh khó khăn....nay lại là đầu năm học mới....mà lại không có đồ mới để mặc...vậy...vậy con có thể nhường bộ quần áo mới này của mình cho bạn không ạ? Tôi tưởng chùng như sắp đón nhận cơn thịnh nộ của mẹ nhưng không..

      Phần tiếp em có thể tự nghĩ theo cách của mình muốn nhé, vì đây là bài văn tưởng tượng, cho nên chị không thể giúp hết được, chúc em học tốt

      26 tháng 6 2017

      MỘT BỘ QUẦN ÁO

      Sắp đến ngày khai trường rồi, cả lớp ai cũng được bố mẹ mua cho quần áo mới. Riêng tôi, tôi được ra cửa hàng, tự chọn bộ mà mình thích. Các bạn đều rất háo hức được mặc quần áo mới. Tôi nhìn sang bên, bỗng thấy Hằng cứ ngồi ủ rũ một mình, liền tới bên bạn, hỏi:

      - Sao bạn lại ngồi đây một mình, buồn bã thế? Đáng lẽ bạn phải vui lên chứ vì sắp được mặc quần áo mới mà.

      Hằng ngại ngùng nói:

      - Um... thật ra mình... không có quần áo mới.

      - Tại sao? - Tôi lại hỏi.

      Hằng đáp:

      - Bạn biết rồi đó, nhà mình rất nghèo mà. Làm sao có tiền mua quần áo mới chứ.

      Nghe vậy, tôi cảm thấy tiếc thay cho Hằng. Bỗng tôi nảy ra một ý. Tan học, tôi liền chạy về nhà kể với mẹ đầu đuôi sự việc rồi xin mẹ:

      - Mẹ ơi, vậy mẹ có thể để con tặng bộ quần áo mới của con cho Hằng được không.

      Nghe xong, mẹ tôi trào nước mắt, nói:

      - Tất nhiên là được rồi, con của mẹ bây giờ đã biết yêu thương bạn bè, mẹ không thể không đồng ý được. Mẹ sẽ mua cho con một bộ khác.

      Tôi cảm thấy rất vui, ôm mẹ khóc.

      Rồi tôi ôm bộ quần áo mới chạy tới nhà Hằng, nói với bạn:

      - Mình tặng bạn bộ này, hãy mặc nó vào ngày khai trường nhé.

      Hằng đáp:

      - Nhưng bộ này...

      - Bạn phải nhận nó đấy, mình đã được mua cho một bộ khác rồi.

      Vào ngày khai trường, Hằng mặc bộ quần áo mà tôi tặng hôm trước. Ai nhìn cũng khen, Hằng đỏ mặt rồi chạy đến nói với tôi:

      - Cảm ơn bạn rất nhiều.

      Thế là cả hai cùng cười và rất vui vẻ trong ngày khai trường.

      -----END-----