Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a. Chỉ đến lúc 23ong tàn lực kiệt, trả xác cho đời, Thị Kính mới được minh oan và đượcvề cõi Phật.
b. Thế rồi Dế Choắt tắt thở. Tôi thương lắm. Vừa thương vừa ăn năn tội mình.
c. Bỗng lòe chớp đỏ
Thôi rồi Lợm ơi!
d. A Di Đà Phật! Không có ngài thì tính mạng con tôi nguy rồi, chúng tôi biết lấy gì đền đáp cho xứng?
e. Trước kia khi bà chưa về với
Thượng đế chí nhân, bà cháu ta đã từng sung sướng biết bao!
f. Cách mấy tháng sau, đứa con lên sài lại bỏ đi để chị ở một mình.
g. Lão Hạc ơi! Lão hãy yên 23ong mà nhắm mắt! Lão đừng lo gì cho cái vườn của lão.
=> Cách nói giảm nói tránh nhằm giảm cảm giác đau thương cho người đọc.
a/ Thế rồi Dế Choắt tắt thở. Tôi thương lắm. Vừa thương vừa ăn năn tội mình.
=> Câu trần thuật dùng để kể và bộc lộ cảm xúc
b) Mã Lương nhìn cây bút bằng vàng sáng lấp lánh,em sung sướng reo lên:
=> Câu trần thuật để kể
-Cây bút đẹp quá! Cháu cảm ơn ông! Cảm ơn ông!
=> Câu trân thuật bộc lộ cảm xúc
a) Thế rồi Dế Choắt tắt thở. Tôi thương lắm. Vừa thương vừa ăn năn tội mình.
=> Đây là câu trần thuật
=>Chức năng : bộc lộ cảm xúc "thương lắm"
b) Mã Lương nhìn cây bút bằng vàng sáng lấp lánh,em sung sướng reo lên:
=> Câu trần thuật
=> Chức năng : Dùng để kể lại lời nói nhân vật
-Cây bút đẹp quá! Cháu cảm ơn ông! Cảm ơn ông!
=> Câu trần thuật
=> Chức năng : bộc lộ cảm xúc "quá!"
a, Dế Choắt tắt thở.
→ Câu trần thuật kể lại chuyện Dế Choắt chết
Tôi thương lắm. Vừa thương vừa ăn năn tội mình.
→ Bộc lộ niềm thương xót, hối hận của Dế Mèn trước tội lỗi gây ra với Dế Choắt.
b, Câu trần thuật: " Mã Lương nhìn cây bút bằng vàng sáng lấp lánh, em sung sướng reo lên:"
→ Thuật lại sự việc Mã Lương có cây bút thần.
- Câu cảm thán: " Cây bút đẹp quá!"
→ Bộc lộ cảm xúc vui sướng trước cây bút đẹp.
- Câu trần thuật: "Cháu cảm ơn ông! Cảm ơn ông!"
→ Bộc lộ cảm xúc biết ơn người đã tặng bút thần.
a. Phép nói quá - đứt từng khúc ruột - nhấn mạnh nỗi đau đớn tột cùng của chị Dậu khi phải bán con.
b. Phép nói quá - tôi quý chúng có lẽ còn hơn ngón tay tôi - nhấn mạnh sự quý trọng của nhân vật tôi đối với sách.
c. Phép nói giảm nói tránh - trả xác cho đời - giảm sự xót thương với sự ra đi của Thị Kính, đồng thời bày tỏ niềm trân trọng với con người nhân đức.
2. Gạch chân dưới những cách nói thay cho từ "chết" trong các câu sau:
a, Chỉ đến lúc thân tàn lực kiệt, trả xác cho đời, Thị Kính mới được minh oan và được Đức Phật đón về miền vĩnh cửu trong niềm xót thương, nuối tiếc của muôn người.
b, Thế rồi Dế Choắt tắt thở. Tôi thương lắm. Vừa thương vừa ăn năn tội mình.
c, Bỗng lòe chớp đỏ
Thôi rồi, Lượm ơi.
d, Chẳng bao lâu, người chồng mất.
e, (...) Trước kia khi bà chưa về với thượng đế chí nhân, bà cháu ta đã từng sung sướng biết bao.
g, Cách mấy tháng sau, đứa con lên sài hãy bỏ đi để lại chị 1 mình.
3. BPTT: Liệt kê.
Tác dụng: Làm cho đoạn văn thêm biểu cảm
Cho thấy những điều cô bé nói chỉ là ảo mộng và cô bé mơ ước được đến bên bà.
4. (5)CháuCN1// van bàVN1//, bàCN2// xin với Thượng đế chí nhân cho cháu về với bàVN2.
Quan hệ nối tiếp