Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Ngọn núi này cao quá!
Ngày bé bà hay bồng em qua cầu chơi.
Chiếc xe này đẹp quá
Em bé đã lớn nhưng vẫn thích bà bế.

a) Mẹ em đưa em tới trường
b) Em đã nói chuyện với bạn cùng bàn và hỏi bạn về môn học, trong lớp em đã trả lời câu hỏi cô đưa ra.
a, Mẹ đưa em tới trường
b,Em chào hởi các bạn và trả lời những câu hỏi mà cô đưa ra

- Viết đúng thể thơ lục bát, một câu 6 chữ một câu 8 chữ.
- Chú ý viết những từ dễ sai: nhỏ xíu, xa xăm, lúp xúp, quây quần…

Ba anh em
Nghỉ hè, Ni-ki-ta, Gô-sa và Chi-ôm-ca về thăm bà ngoại.
Ăn com xong, Ni-ki-ta chạy vội ra ngõ, hoà vào đám trẻ láng giềng đang nô đùa. Gô-sa thấy nhiều mẩu bánh mì vụn rơi trên bàn, liếc nhìn bà rồi nhanh tay phủi xuống đất, hối hả chạy theo anh. Còn Chi-ôm-ca ở lại giúp bà lau bàn, nhặt hết mẩu bánh vụn đem cho bầy chim đang gù bên cửa sổ.
Buổi tối, ba anh em quây quần bên bà. Bà nói :
- Ba cháu là anh em ruột mà chẳng giống nhau.
Ni-ki-ta thắc mắc :
- Bà ơi, ai cũng bảo anh em cháu giống nhau như những giọt nước cơ mà ?
Bà mỉm cười :
- Bà nói về tính nết các cháu cơ. Ni-ki-ta thì chỉ nghĩ đến ham thích riêng của mình, ăn xong là chạy tót đi chơi. Gô-sa hơi láu, lén hắt những mẩu bánh vụn xuống đất. Chi-ôm-ca bé nhất lại biết giúp bà. Em nó còn biết nghĩ đến cả nhũng con chim bồ câu nữa. Những con bồ câu cũng cần ăn chứ nhỉ ?
Theo GIÉT-XTÉP
b)
Em thích được vẽ
Về luật lệ giao thông
Trên ngã tư đường phố
Em vẽ cái đèn đỏ
Báo mọi người không đi
Em vẽ cái đèn vàng
Cho mọi người chuẩn bị
Em vẽ cái đèn xanh
Cho mọi người cùng bước
Em nhớ lời cô dạy
Khi qua ngã tư đường
Em chỉ được sang đường
Khi đèn xanh bật sáng.
Tác giả: Trần Thị Mai (Lai Châu)
- Bài thơ nói về đèn đường gia thông.
- Em thích hình ảnh cô dạy sang đường khi đèn xanh bật sáng vì đây là một điều rất đúng và cần thiết

Chim Thiên Đường đi tha rác về lót ổ để chuẩn bị cho mùa đông sắp đến. Chim Thiên Đường bay rất xa, chọn những chiếc lá thật đẹp, những ngọn cỏ thật mềm.
Tìm được chiếc lá sồi đỏ thắm, Thiên Đường vội ngậm vào miệng mang về. Khi Thiên Đường bay qua tổ Sáo Đen, Sáo Đen ngỏ lời xin Thiên Đường chiếc lá sồi, Thiên Đường vui vẻ tặng chiếc lá cho Sáo Đen.
Thiên Đường lại bay tiếp và tìm được một cành hoa lau màu tím hồng. Khi Thiên Đường bay qua tổ Gõ Kiến, bày Gõ Kiến con rối rít gọi, muốn được xem cành hoa lau. Thấy bầy chim non thích cành hoa lau, Thiên đường không nỡ mang về, lại bay đi kiếm cành lá khác.
Một lúc lâu sau, Thiên Đường mới tìm được một cụm cỏ mật khô vàng rượi, thơm mát. Về qua tổ chim Mai Hoa, thấy cái tổ trống tuềnh toàng, chim Mai Hoa lại đang bị ốm, Thiên Đường mủi lòng, gài cụm cỏ mật che gió cho bạn. Mai Hoa vẫn run lập cập, Thiên Đường không biết làm cách nào cho bạn đỡ rét. Thiên Đường nhìn xuống ngực rồi lấy mỏ rứt ra từng túm lông xốp mịn của mình để lót ổ cho Mai Hoa.
Mùa đông đã đến. Những cơn gió lạnh buốt thổi vào chiếc tổ sơ sài của chim Thiên Đường. Chim Thiên Đường loay hoay sửa lại tổ, che kín được mặt này thì mặt kia lại trống hoác. Bộ lông màu nâu nhạt của Thiên Đường xù lên, trông thật xơ xác và tội nghiệp.
Chèo Bẻo bay ngang qua, trông thấy thế vội loan báo cho mọi laòi chim được biết. Sáo Đen, Gõ Kiến, Mai Hoa, Bói Cá, …cùng rất nhiều bạn bè khác bay ngay đến sửa lại tổ giúp Thiên Đường. Ai cũng yêu quý người bạn tốt bụng nên chẳng mấy chốc Thiên Đường đã có một chiếc tổ thật đẹp. Chèo Bẻo chợt nảy ra một ý định và đem bàn với các bạn. Lời Chèo Bẻo được các bạn tán thưởng. Lập tức, mỗi chú chim rứt trên bộ lông của mình một chiếc lông quý: chiếc màu đỏ thắm, chiếc màu xanh cánh trả, chiếc màu vàng tươi, chiếc màu đen tuyền…gom góp lại thành một chiếc áo đem tặng chim Thiên Đường.
Từ đó, chim Thiên Đường luôn khoác trên mình một chiếc áo nhiều màu rực rỡ, vật kỉ niệm đấy ý nghĩa của biết bao loài chim bé bạn.

- Tên bài đọc “Con nuôi”. Đề cao sự nuôi dưỡng của gia đình với trẻ em.
- Em thấy yêu gia đình hơn và trân trọng tình cảm gia đình.

Khổ thơ 5 cho biết bạn nhỏ rất yêu quý hai bàn tay của mình: Nhìn tay thủ thỉ, em yêu em quý, hai bàn tay em

a,
Xoay vòng
Xay bột
Lốc xoáy
Loay hoay
Hí hoáy
b,
Xây nhà
Khuấy bột
Ngoe nguẩy
Ngầy ngây
Khuấy đảo
Tiêu đề: Bánh mì đặc biệt
Một ngày nọ, anh chàng A đang đi dạo quanh khu phố thì tình cờ phát hiện ra một quán bánh mì mới mở ngay gần nhà. Tò mò, anh bước vào quán, mắt dán vào tủ kính đầy bánh mì. Nhưng một ổ bánh mì thu hút sự chú ý của anh ngay lập tức. Nó có hình dáng kỳ lạ, khác hẳn những ổ bánh mì mà anh từng thấy – bề ngoài thì tròn trịa, vỏ ngoài hơi nhăn nheo, màu sắc không đều.
Anh ta nhìn kỹ, rồi quay sang hỏi chủ quán:
"Chủ quán ơi, cái bánh mì này là gì vậy?"
Chủ quán mỉm cười hiền hậu, nhìn anh với ánh mắt đầy bí ẩn rồi trả lời:
"Ồ, đó là bánh mì đặc biệt của quán. Ăn vào sẽ khiến bạn có cảm giác... thật sự rất khác biệt!"
Anh chàng A nghe vậy thì càng thêm tò mò, nghĩ rằng đây hẳn là một món ăn độc đáo, khác biệt. Anh quyết định mua thử một ổ. Khi anh ăn xong, cảm giác trong miệng khá là bình thường, chẳng có gì đặc biệt cả. Anh nhíu mày, không hiểu sao mình lại không cảm thấy điều gì khác biệt như lời chủ quán nói.
Anh quay lại quầy bánh, hỏi chủ quán:
"Chủ quán, tôi ăn xong rồi mà cảm giác vẫn bình thường mà? Không có gì lạ cả!"
Chủ quán cười nhẹ, ánh mắt tinh nghịch:
"Đúng rồi, bánh mì này có tên là 'Bánh mì lạ' mà. Cái lạ là bạn tưởng nó sẽ khác biệt, nhưng thực tế thì... nó chỉ là bánh mì bình thường thôi!"
Anh chàng A lúc này mới giật mình, không thể nhịn cười. Hóa ra cái lạ không phải ở bánh mì, mà là chính trong suy nghĩ của mình. Anh thầm nghĩ, đôi khi chúng ta tìm kiếm sự khác biệt ở những thứ rất đỗi quen thuộc, chỉ vì chúng ta kỳ vọng quá nhiều vào sự thay đổi mà đôi khi quên mất rằng, bản chất mọi thứ vẫn có thể là như cũ, chẳng có gì thay đổi cả.
Câu hỏi: Bạn có bao giờ cảm thấy kỳ lạ về một thứ gì đó, rồi sau khi thử lại nhận ra nó thật sự chẳng có gì đặc biệt không? 😄
😄 Đừng off nx các bạn ei ~~~
Trả lời câu hỏi thú vị này nhoa !