“Tiếng mẹ gọi trong hoàng hôn khói sẫm Cánh đồng xa cò trắng rủ nhau về Có con nghé trên lưng bùn ướt đẫm Nghe xạc xào gió thổi giữa cau tre. Tiếng kéo gỗ nhọc nhằn trên bãi nắng Tiếng gọi đò sông vắng bến lau khuya Tiếng lụa xé đau lòng thoi sợi trắng Tiếng dập dồn nước lũ xoáy chân đê. Tiếng cha dặn khi vun cành nhóm lửa Khi hun thuyền, gieo mạ, lúc đưa nôi Tiếng mưa dội ào ào trên mái cọ Nón ai xa thăm thẳm ở bên trời…” (Trích Tiếng Việt – Lưu Quang Vũ)
Câu 1: Đoạn thơ trên sử dụng phương thức biểu đạt chính nào?
Câu 2: Tìm các từ láy có trong đoạn thơ trên.
Câu 3: Nêu nội dung đoạn thơ trên. Câu 4: Từ nội dung ấy, là người Việt, em có trách nhiệm gì đối với Tiếng
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính → Biểu cảm kết hợp miêu tả. Tác giả dùng hình ảnh và âm thanh quen thuộc để thể hiện tình cảm sâu sắc với tiếng Việt. Câu 2: Từ láy trong đoạn thơ xạc xào nhọc nhằn dập dồn thăm thẳm → Các từ láy này gợi âm thanh, cảm xúc và không gian sống động, giàu chất thơ. Câu 3: Nội dung đoạn thơ → Đoạn thơ thể hiện vẻ đẹp của tiếng Việt qua những âm thanh đời thường, gắn với lao động, thiên nhiên và tình cảm gia đình. Tiếng Việt hiện lên vừa mộc mạc, vừa thiêng liêng, gắn bó với tâm hồn người Việt. Câu 4: Trách nhiệm của người Việt với tiếng Việt → Là người Việt, em cần: Giữ gìn và phát huy tiếng Việt trong giao tiếp, học tập và sáng tạo. Sử dụng tiếng Việt đúng, trong sáng, giàu cảm xúc. Tôn trọng và tự hào về tiếng mẹ đẻ, vì đó là cội nguồn văn hóa và bản sắc dân tộc.