Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Mở bài
– Câu chuyện về một vị tướng quân khi xuất trận, vị vua của đã hỏi vị tướng quân ấy như sau: nếu phải chọn đánh mất trong các điều sau thì tướng quân chọn đánh mất cái gì trước, cái gì sau: quân đội, đất nước, niềm tin? Vị tướng quân ấy đã trả lời rằng: tôi sẽ chấp nhận đánh mất quân đội trước, vì nếu mất quân đội thì còn đất nước và niềm tin tôi sẽ gây dựng lại quân đội; nếu phải đánh mất nhiều hơn thế thì tôi chấp nhận mất quân đội và đất nước mà giữ lại niềm tin, vì nếu còn niềm tin thì tôi sẽ tập hợp quân đội mà lấy lại đất nước. Nhưng nếu đánh mất niềm tin mà còn quân đội và đất nước thì không sớm thì muộn cũng đánh mất tất cả. Đó là sự lựa chọn khôn ngoan nhất!
– Chính vì thế sách Dám thành công dạy rằng: “Một người đã đánh mất niềm tin vào bản thân thì chắc chắn sẽ còn đánh mất thêm nhiều thứ quý giá khác nữa“.
2. Thân bài
a) Giải thích ý kiến
– Giải thích từ ngữ:
+ Mất niềm tin vào bản thân là không còn tin tưởng vào năng lực và phẩm chất của mình.
+ Nhiều thứ quý giá khác chỉ những điều tốt đẹp, có ý nghĩa trong cuộc sống và trong bản thân con người mà người đó không nhận ra.
– Ý kiến trên khẳng định vai trò quyết định của lòng tin ở mỗi con người. Niềm tin là nền tảng của mọi thành công trong cuộc sống.
b) Bàn luận
(1) Vai trò của niềm tin trong cuộc sống mỗi người
– Người có niềm tin vào bản thân dám khẳng định năng lực và phẩm chất của mình, coi đó là nguồn sức mạnh chân chính, có ý nghĩa quyết định;
– Niềm tin vào bản thân đem lại niềm tin yêu cuộc sống, yêu con người, hi vọng vào những gì tốt đẹp. Niềm tin giúp con người vững vàng, lạc quan và thành công trong cuộc sống.
– Niềm tin là nền tảng của mọi thành công: Để có được thành công, có cuộc sống tốt đẹp, con người phải biết dựa vào chính bản thân mình chứ không phải dựa vào ai khác, khách quan chỉ là điều kiện tác động, hỗ trợ chứ không phải là yếu tố quyết định thành công.
– Niềm tin vào bản thân giúp con người vượt lên mọi thử thách và trưởng thành: Trong cuộc sống, có biết bao con người không may mắn, họ phải trải qua nhiều khó khăn, thử thách, bất hạnh. Nhưng càng khó khăn, bản lĩnh của họ càng vững vàng. Họ tin vào ý chí, nghị lực, khả năng của bản thân và họ đã vượt lên, chiến thắng tất cả.
(2) Vì sao đánh mất niềm tin vào bản thân sẽ còn mất thêm nhiều thứ quý giá khác
– Khi không có niềm tin vào bản thân, không còn tin vào phẩm chất và năng lực của bản thân, con người sẽ đánh mất những điều kiện cơ bản và cần thiết giúp đạt đến những những giá trị quý báu: nghị lực và ý chí, hi vọng và lạc quan…; Không có khả năng đương đầu với những khó khăn, thử thách, dễ dàng buông xuôi, mất đi những cơ hội tốt trong cuộc sống.
– Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, đầy những dư vị đắng cay, ngọt ngào, hạnh phúc và bất hạnh, thành công và thất bại, và có những lúc sa ngã, yếu mềm… Nếu con người không có ý chí, nghị lực, niềm tin vào bản thân sẽ không đủ bản lĩnh để vượt qua, không khẳng định được mình, mất tự chủ, dần buông xuôi, rồi dẫn đến đánh mất chính mình. Khi đã đánh mất chính mình là đánh mất tất cả, trong đó có những thứ quý giá như: tình yêu, hạnh phúc, cơ hội… thậm chí cả sự sống của mình. Vì vậy, con người biết tin yêu vào cuộc sống, tin vào sức mạnh, khả năng của chính mình, biết đón nhận những thử thách để vượt qua, tất yếu sẽ đạt đến bến bờ của thành công và hạnh phúc.
(3) Mở rộng, phản đề
– Tự tin, khiêm tốn, cẩn trọng là những đức tính đáng quý của con người. Nó dẫn con người ta đến bến bờ thành công và được mọi người quý trọng. Tuy nhiên, đừng quá tự tin vào bản thân mình mà dẫn đến chủ quan, đừng quá tự tin mà bước sang ranh giới của tự kiêu, tự phụ sẽ thất bại.
c) Bài học nhận thức và hành động
– Trong mọi hoàn cảnh, cần nêu cao bản lĩnh, không đánh mất niềm tin vào bản thân.
– Sống tự tin nhưng tránh chủ quan, phải cảnh giác với tự tin mù quáng, tỉnh táo để biết lắng nghe, biết học hỏi, hợp tác, biết tu dưỡng phẩm chất và trau dồi năng lực của bản thân vì đó là cơ sở của niềm tin.
3. Kết bài
Nói về niềm tin, lại nhớ đến câu thơ của Aragon:
“Các anh tin hay không lời tôi nói
Tôi đã khổ đau nên có đủ quyền
Dù mặt trời cứ xa khi người ta bước tới
Dù có con người nằm trong tay đao phủ
Hai cánh tay bị đinh đóng treo lên
Thì hạnh phúc trên đời vẫn có.
Và tôi tin“.
Một niềm tin bền chặt với cuộc đời như thế, nếu không phải là có một tình yêu đời đến đắm say, một dũng khí tuyệt vời sẽ không bao giờ làm được. Niềm tin quý giá như vậy đấy. Vì thế, đừng có ai vì những bất trắc của cuộc đời mà đánh mất niềm tin vào bản thân. Khi ấy bạn sẽ đánh mất cả tình yêu cuộc sống.
- Thông tin khách quan: phần 1 và phần 2
- Thông tin chủ quan: phần 3
Cuộc sống là chuỗi ngày mỗi con người tự hoàn thiện mình. Mỗi ngày là một bài học vô giá ta nhận được từ cuộc sống. Quá trình hoàn thiện mình chính là gạt bỏ đi từng cái xấu và vun đắp thêm từng cái tốt dù rất nhỏ. “Vị tha” là phẩm chất chúng ta cần rèn luyện. “Ích kỉ” là điều mỗi người nên tìm cách gạt bỏ.
Vậy thật ra thế nào là vị tha, thế nào là ích kỉ? Vị tha là chăm lo một cách vô tư đến người khác, vì người khác mà hy sinh lợi ích, hạnh phúc của cá nhân mình. Ích kỉ nghĩa là chỉ hành động vì lợi ích riêng của mình. Người có lòng vị tha là người biết nghĩ đến người khác, biết tha thứ cho những lỗi lầm của họ. Trong khi người ích kỉ chỉ biết nghĩ đến mình. Họ luôn đặt lợi ích của bản thân lên trên tất cả. Và dĩ nhiên kẻ ích kỉ sẽ không dễ tha thứ nếu ai đó làm tổn thương mình.
Chúng ta biết “nhân vô thập toàn”. Đã là người ai lại không có một lần phạm phải sai lầm. Nếu mọi lỗi lầm đều không được tha thứ thì mối quan hệ giữa người với người trên thế giới này sẽ như thế nào? Vị tha là một phẩm chất không thể thiếu để thắt chặt sợi dây thân ái giữa mọi người. Và ích kỉ là kẻ thù hùng mạnh nhất của lương tâm. Tại sao lại nói như vậy?
Trong mỗi con người, ai ai cũng tồn tại lòng ích kỉ. Người mạnh sẽ có khả năng đóng củi sắt con “quỷ” ích kỉ đó. Người yếu kém sẽ để nó tung hoàng tác oai tác quái. Nhưng chiếc “củi sắt” nhốt lòng ích kỉ làm bằng “lương tâm” và “ý chí”. Nếu con người không giữ vững được lương tâm và ý chí của mình thì lòng ích kỉ có thể thoát ra bất cứ lúc nào. Vì thế nên mới nói ích kỉ là kẻ thù hùng mạnh nhất của lương tâm. Mac-đen đã từng nói: “Tính ích kỉ là nguyên nhân của mọi sự tàn ác”. Từ việc chỉ biết có bản thân, người ta dễ dàng lầm lạc bước vào con đường tội lỗi. Lúc đó họ không còn biết gì đến mọi người xung quanh. Thế mới thấy, ích kỉ thật là đáng sợ.
Không chỉ ảnh hưởng đến người xung quanh mà lòng ích kỉ còn làm hại chính người…”nuôi dưỡng” nó. Nó giống như ngọn gió sa mạc làm khô héo tất cả. Khô héo tâm hồn ta và khô héo tình cảm người khác dành cho ta nữa.
“Nếu là con chim chiếc lá
Thì chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho đâu chỉ phải chỉ riêng mình”
( Tố Hữu )
Con người sinh ra là để sống với cộng đồng. Kẻ ích kỉ chỉ biết lo cho bản thân sẽ không thể tồn tại hay “chết” theo cách nghĩ nào đó mà Huy-gô đã từng nói: “Kẻ nào vì mình mà sống thì vô tình kẻ ấy đã chết đối với người khác”. Nói cách khác, không phải họ đang sống mà đơn giản chỉ là tồn tại. “tồn tại” chỉ thật sự nâng lên thành “sống” khi nó được bao bọc bởi tình yêu thương. Những kẻ ích kỉ liệu có được mọi người yêu mến, quý trọng?
Vị tha là “người” đứng bên kia chí tuyến với lòng ích kỉ. Người vị tha luôn nhìn người khác bằng cái nhìn của lòng nhân từ, tình thương yêu. Họ luôn đặt mình vào vị trí của đối phương để hiểu và cảm nhận tình cảm vui buồn của những con người đó.
Trước hết cần nói rằng sống cho vị tha chính là tự tôn trọng mình như Vệ Bá đã từng nói “Khoan dung, vị tha, bác ái là cái nền để kính mình”. Để tha thứ và tỏ ra bao dung với người khác không phải dễ. Đơn giản hơn nghĩa là ai cũng biết đó là một điều tốt nhưng không phải tất cả đều làm được. Nó đòi hỏi người ta những phẩm chất nhất định. Có lẽ vì vậy mà Han-đa-rơ gọi những ai biết tha thứ là “những con người dũng cảm”.
Như đã nói ở trên thì học cách sống cho vị tha không phải dễ. Nhưng để tha thứ cho kẻ thù của mình lại càng khó gấp bội. Khi ta tỏ ra bao dung trước tội lỗi của kẻ thù chính là ta đang tự chiến thắng bản thân mình.
“Tha thứ là bông hoa thượng hạng của chiến thắng”
(Arixtot)
Người chưa từng biết tha thứ cho kẻ thù thì chưa từng nếm một trong những thú vui tuyệt trần của thế gian. Khổng Tử dạy rằng “tiên trách kỉ, hậu trách nhân” (trước hãy trách mình, sau mới trách người khác). Người sống vị tha thường xét mình một cách nghiêm khắc và xét người khác một cách nhân ái, bao dung. Khắc khe với chính mình cũng là một trong những cách tiêu diệt lòng ích kỉ và xây dựng tính vị tha.
Ta tưởng tượng lòng vị tha giống như một khu vườn. “Vị tha” trong suy nghĩ là đất, “vị tha” trong lời nói là hoa và “vị tha” trong việc làm là quả. Từ lúc vun trồng cho tới khi ra hoa kết quả, lòng vị tha phải trải qua quá trình nuôi dưỡng lâu dài. Đồng thời cũng nên nhớ rằng người ta chỉ thật sự tha thứ khi học được cách để quên. Cũng như một cái cây làm sao có thể phát triển xanh tươi nếu mảnh đất nuôi lớn nó quá cằn cỗi. Vì thế khi nói rằng “Tôi có thể tha thứ nhưng tôi không thể quên” chỉ là một biến thể của câu “Tôi không thể tha thứ”.
Tuy nhiên , việc gì cũng có giới hạn nhất định. Cái gì “quá” cũng không tốt. Vị tha không có nghĩa là hy sinh một cách mù quáng, nhắm mắt bỏ qua tất cả mọi tội lỗi. Đó gọi là ngu dốt. Hành động vị tha phải dựa trên sự dẫn dắt của lí trí. Ích kỉ cũng như vậy. Nói nó xấu không có nghĩa là bản thân chúng ta không được phép nghĩ cho riêng mình mà hãy nghĩ cho mình trên cơ sở lợi ích của người khác.
Trước những thử thách của cuộc sống ta cần phân định rõ đâu là ranh giới giữa đúng và sai. Từ đó lựa chọn cho mình một cách cư xử phù hợp. Phẩm chất thì không có chuẩn mực. Mỗi người phải có toà án lương tâm để định hướng cho hành động của mình. Nghĩ tới người khác không đồng nghĩa với việc tự lãng quên bản thân. Biết bảo vệ quyền lợi cá nhân không có nghĩ là đạp đổ hạnh phúc của người khác. Vị tha và ích kỉ cần áp dụng và hạn chế cho phù hợp. Làm được điều đó cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn. Nhắc đến vị tha và ích kỉ, tôi lại nghĩ về câu nói: “Thêm một chút vị tha và vứt đi một phần ích kỉ sẽ thấy cuộc sống là màu hồng”…
#Riin
Kính thưa tất cả các bạn! Môi trường là nền tảng của cuộc sống con người và sự phát triển kinh tế xã hội. Ô nhiễm môi trường và biến đổi khí hậu đã và đang là vấn đề mà toàn xã hội phải quan tâm, nó tác động trực tiếp đến quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa và phát triển bền vững của đất nước ta.
Nhiệt độ trái đất ngày càng nóng lên, thiên tai ngày càng diễn biến thất thường, bảo lụt ngày càng khắc nghiệt là những hậu quả của ô nhiễm môi trường và biến đổi khí hậu, cùng với đó là dịch bệnh, đói nghèo, thiếu đất canh tác, suy giảm đa dạng sinh học …. Không có môi trường sống chúng ta không thể tồn tại, Không bảo vệ môi trường chúng ta không thể phát triển bền vững. Chính vì vậy mà bảo vệ môi trường là trách nhiệm của tất cả chúng ta. Đúng vậy các bạn ạ, mỗi 1 chúng ta đều phải có ý thức thật đúng đắn trong việc bảo vệ môi trường và giữ gìn thiên nhiên hoang dã – Bởi lẽ, bạn bảo vệ môi trường thì chính môi trường sẽ đem lại cho bạn sự sống- Chính vì vậy sự sinh tồn của vạn vật hôm nay và cả ở mai sau phụ thuộc hoàn toàn vào ý thức của bạn, của tôi và tất cả chúng ta. Các bạn ơi! Chúng ta hãy hành động vì một hành tinh mãi luôn xanh tươi, để tôi, bạn và tất cả chúng ta được sống trong một môi trường xanh- Sạch - Đẹp.
Nếu trước nay bạn đã từng có những suy nghĩ sai lệch thì ngay giờ đây bạn hãy cùng tôi, tất cả chúng ta hãy chung tay góp sức vì một tương lai tươi sáng, tốt đẹp hơn.Vậy đã bao giờ các bạn tự đặt cho mình câu hỏi “ Phải làm thế nào để bảo vệ môi trường chưa? Bạn đừng bao giờ nghĩ rằng bảo vệ môi trường là phải làm một điều gì đó quá cao siêu, là phải nghiên cứu ra 1 công trình, một máy móc hiện đại hay đó là việc của các chuyên gia, của các nhà nghiên cứu mà chỉ cần bằng những hành động rất nhỏ như tắt đi 1 bóng đèn nếu thấy không cần thiết, trồng thêm một cây xanh, nhặt và bỏ một mẫu rác vào đúng nơi quy định, thu gom các rác thải có khả năng tái chế….Mỗi một hành động nhỏ sẽ góp một phần lớn vào việc bảo vệ môi trường, hình thành nếp sống văn minh. Đặc biệt các bạn hãy cố gắng là 1 tuyên truyền viên tích cực trong việc tuyên truyền cho mọi người về tầm quan trọng cũng như ý thức bảo vệ môi trường các bạn nhé.
Các bạn ạ! Chúng ta không những hành động cho môi trường hôm nay mà còn phải hành động vì một môi trường phát triển bền vững mai sau. Tạo hóa đã sinh ra ta và ban tặng cho ta nhiều thứ nhưng bạn ơi mọi thứ không có gì là vô tận vì thế ngay hôm nay chúng ta phải biết quý trọng, gìn giữ và sử dụng tiết kiệm những gì hiện có. Danh nhân Đặng Huy Trứ đã từng nói “ Trời đất sinh ra của cải có hạn, nay có cái đầm là chổ để tôm cá ẩn náu. Ta là cha mẹ mà tát cạn đầm đi, từ con chép, con mè, con rô, con diếc, con lươn, con chạch, con cua, con ốc, bắt không sót con nào thì con cháu còn gì nữa? Có chăng chỉ còn lại bùn cát mà thôi. Như thế là tuyệt đường sinh sống của con cháu, khác nào chẹn cổ cháu con”. Chắc rằng tất cả chúng ta đều hiểu được tâm ý mà các bậc tiền bối muốn nhắn gửi qua câu nói trên phải không các bạn?
Hãy đối xử tốt, sống thân thiện với môi trường, ta sẽ tận hưởng được những phút giây thư giãn, thoải mái, yên bình trong bầu không khí trong lành. Hãy bảo vệ môi trường từ những hành động thiết thực nhất. Các bạn hãy cùng tôi hô to khẩu hiệu: “Bảo vệ môi trường là trách nhiệm của mỗi chúng ta”
Kính thưa tất cả các bạn! Môi trường là nền tảng của cuộc sống con người và sự phát triển kinh tế xã hội. Ô nhiễm môi trường và biến đổi khí hậu đã và đang là vấn đề mà toàn xã hội phải quan tâm, nó tác động trực tiếp đến quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa và phát triển bền vững của đất nước ta.
Nhiệt độ trái đất ngày càng nóng lên, thiên tai ngày càng diễn biến thất thường, bảo lụt ngày càng khắc nghiệt là những hậu quả của ô nhiễm môi trường và biến đổi khí hậu, cùng với đó là dịch bệnh, đói nghèo, thiếu đất canh tác, suy giảm đa dạng sinh học …. Không có môi trường sống chúng ta không thể tồn tại, Không bảo vệ môi trường chúng ta không thể phát triển bền vững. Chính vì vậy mà bảo vệ môi trường là trách nhiệm của tất cả chúng ta. Đúng vậy các bạn ạ, mỗi 1 chúng ta đều phải có ý thức thật đúng đắn trong việc bảo vệ môi trường và giữ gìn thiên nhiên hoang dã – Bởi lẽ, bạn bảo vệ môi trường thì chính môi trường sẽ đem lại cho bạn sự sống- Chính vì vậy sự sinh tồn của vạn vật hôm nay và cả ở mai sau phụ thuộc hoàn toàn vào ý thức của bạn, của tôi và tất cả chúng ta. Các bạn ơi! Chúng ta hãy hành động vì một hành tinh mãi luôn xanh tươi, để tôi, bạn và tất cả chúng ta được sống trong một môi trường xanh- Sạch - Đẹp.
Nếu trước nay bạn đã từng có những suy nghĩ sai lệch thì ngay giờ đây bạn hãy cùng tôi, tất cả chúng ta hãy chung tay góp sức vì một tương lai tươi sáng, tốt đẹp hơn.Vậy đã bao giờ các bạn tự đặt cho mình câu hỏi “ Phải làm thế nào để bảo vệ môi trường chưa? Bạn đừng bao giờ nghĩ rằng bảo vệ môi trường là phải làm một điều gì đó quá cao siêu, là phải nghiên cứu ra 1 công trình, một máy móc hiện đại hay đó là việc của các chuyên gia, của các nhà nghiên cứu mà chỉ cần bằng những hành động rất nhỏ như tắt đi 1 bóng đèn nếu thấy không cần thiết, trồng thêm một cây xanh, nhặt và bỏ một mẫu rác vào đúng nơi quy định, thu gom các rác thải có khả năng tái chế….Mỗi một hành động nhỏ sẽ góp một phần lớn vào việc bảo vệ môi trường, hình thành nếp sống văn minh. Đặc biệt các bạn hãy cố gắng là 1 tuyên truyền viên tích cực trong việc tuyên truyền cho mọi người về tầm quan trọng cũng như ý thức bảo vệ môi trường các bạn nhé.
Các bạn ạ! Chúng ta không những hành động cho môi trường hôm nay mà còn phải hành động vì một môi trường phát triển bền vững mai sau. Tạo hóa đã sinh ra ta và ban tặng cho ta nhiều thứ nhưng bạn ơi mọi thứ không có gì là vô tận vì thế ngay hôm nay chúng ta phải biết quý trọng, gìn giữ và sử dụng tiết kiệm những gì hiện có. Danh nhân Đặng Huy Trứ đã từng nói “ Trời đất sinh ra của cải có hạn, nay có cái đầm là chổ để tôm cá ẩn náu. Ta là cha mẹ mà tát cạn đầm đi, từ con chép, con mè, con rô, con diếc, con lươn, con chạch, con cua, con ốc, bắt không sót con nào thì con cháu còn gì nữa? Có chăng chỉ còn lại bùn cát mà thôi. Như thế là tuyệt đường sinh sống của con cháu, khác nào chẹn cổ cháu con”. Chắc rằng tất cả chúng ta đều hiểu được tâm ý mà các bậc tiền bối muốn nhắn gửi qua câu nói trên phải không các bạn?
Hãy đối xử tốt, sống thân thiện với môi trường, ta sẽ tận hưởng được những phút giây thư giãn, thoải mái, yên bình trong bầu không khí trong lành. Hãy bảo vệ môi trường từ những hành động thiết thực nhất. Các bạn hãy cùng tôi hô to khẩu hiệu: “Bảo vệ môi trường là trách nhiệm của mỗi chúng ta”
HS của cô giáo Hoàng Thu Th. làm chủ nhiệm.