K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 tháng 6 2019

Ở đâu ra ?

dô fb có mà

CÓ AI ĐÃ NGHE CHƯA ? : Bài hát: Vô TìnhCa sĩ: Lâm HùngVô tình anh lại được gặp em trong giấc mơLuôn đi bên anh qua bao tháng năm dàiĐi trong thời gian vượt qua bao nỗi buồnMột mình trong tâm tư cô đơn anh lại thầm ướcVô tình anh lại được nhìn em trong nỗi đauCon tim thơ ngây em đâu thấy đâu ngờCơn mơ phù dù mình như chưa quen kiếp nàoRồi lời yêu ta trao cho nhau luôn thề nguyện ướcBên nhau...
Đọc tiếp

CÓ AI ĐÃ NGHE CHƯA ? :

Bài hát: Vô Tình
Ca sĩ: Lâm Hùng
Vô tình anh lại được gặp em trong giấc mơ
Luôn đi bên anh qua bao tháng năm dài
Đi trong thời gian vượt qua bao nỗi buồn
Một mình trong tâm tư cô đơn anh lại thầm ước
Vô tình anh lại được nhìn em trong nỗi đau
Con tim thơ ngây em đâu thấy đâu ngờ
Cơn mơ phù dù mình như chưa quen kiếp nào
Rồi lời yêu ta trao cho nhau luôn thề nguyện ước
Bên nhau kiếp người
Và rồi từng giọt nước mắt ướt đẫm
Trên khoé mi kia vẫn tuôn trào
Vì thời gian qua trong tâm hồn em
Vẫn luôn đau đớn với hoài nghi
Cuộc đời kia đã mang theo
Bao nhiêu cay đắng với nỗi buồn
Để giờ đây ôm bao đau thương chuyện thế gian
Đừng buồn em hỡi
Khi bông hoa ban mai xưa kia vẫn chưa tàn
Cũng là khi ấy trong tâm hồn anh
Như đã quên đi bao buồn đau
Tình yêu ta như ánh ban mai
Đang sáng soi muôn sắc màu
Không gian bao la vô tình tìm thấy
Tình mình trong giấc mơ
Vô tình anh lại được gặp em trong giấc mơ
Luôn đi bên anh qua bao tháng năm dài
Đi trong thời gian vượt qua bao nỗi buồn
Một mình trong tâm tư cô đơn anh lại thầm ước
Vô tình anh lại được nhìn em trong nỗi đau
Con tim thơ ngây em đâu thấy đâu ngờ
Cơn mơ phù dù mình như chưa quen kiếp nào
Rồi lời yêu ta trao cho nhau luôn thề nguyện ước
Bên nhau kiếp người
Và rồi từng giọt nước mắt ướt đẫm
Trên khoé mi kia vẫn tuôn trào
Vì thời gian qua trong tâm hồn em
Vẫn luôn đau đớn với hoài nghi
Cuộc đời kia đã mang theo
Bao nhiêu cay đắng với nỗi buồn
Để giờ đây ôm bao đau thương chuyện thế gian
Đừng buồn em hỡi
Khi bông hoa ban mai xưa kia vẫn chưa tàn
Cũng là khi ấy trong tâm hồn anh
Như đã quên đi bao buồn đau
Tình yêu ta như ánh ban mai
Đang sáng soi muôn sắc màu
Không gian bao la vô tình tìm thấy
Tình mình trong giấc mơ
Và rồi từng giọt nước mắt ướt đẫm
Trên khoé mi kia vẫn tuôn trào
Vì thời gian qua trong tâm hồn em
Vẫn luôn đau đớn với hoài nghi
Cuộc đời kia đã mang theo
Bao nhiêu cay đắng với nỗi buồn
Để giờ đây ôm bao đau thương chuyện thế gian
Đừng buồn em hỡi
Khi bông hoa ban mai xưa kia vẫn chưa tàn
Cũng là khi ấy trong tâm hồn anh
Như đã quên đi bao buồn đau
Tình yêu ta như ánh ban mai
Đang sáng soi muôn sắc màu
Không gian bao la vô tình tìm thấy
Tình mình trong giấc mơ
Không gian bao la vô tình tìm thấy
Tình mình trong giấc mơ

NGHE RỒI THÌ CHO MÌNH NHẬN XÉT NHA

1

NÓ còn có bản khác hay hơn nhiều nhỉ ^.^

12 tháng 2 2019

hay quá!!!

12 tháng 2 2019

vãi

Ai gieo tình này, ai mang tình này, để lệ trên khóe mi cayAi đưa về nhà, ai cho ngọc ngà, giờ người xa cách taTừng là một thời thiếu nữ trong vùng quê nghèoHồn nhiên cài hoa mái đầuDòng người vội vàng em hóa thân đời bẽ bàngRời xa tình anh năm tháng …ĐK:Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mongDòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâuTrong nỗi đau anh mệt nhoàiTrong phút giây anh tìm hoàiMuốn...
Đọc tiếp

Ai gieo tình này, ai mang tình này, để lệ trên khóe mi cay
Ai đưa về nhà, ai cho ngọc ngà, giờ người xa cách ta
Từng là một thời thiếu nữ trong vùng quê nghèo
Hồn nhiên cài hoa mái đầu
Dòng người vội vàng em hóa thân đời bẽ bàng
Rời xa tình anh năm tháng …

ĐK:
Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mong
Dòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâu
Trong nỗi đau anh mệt nhoài
Trong phút giây anh tìm hoài
Muốn giữ em ở lại một lần này vì anh mãi thương

Xa cách nhau thật rồi sương trắng chiều thu
Ngày em bước ra đi nước mắt ấy biệt li
Hoa vẫn rơi bên thềm nhà
Lá xát xơ đi nhiều và
Anh chúc em yên bình mối tình mình hẹn em kiếp sau …

Thoáng thoáng, ngày miên mang, giờ con nước dài thênh thang
Không trách, người không thương, mà hương tóc còn vương vương

RAP:
Gửi tặng em màu son cỏ dại
Chút bình yên trên môi bỏ lại
Nước mắt nào thấm đẫm cả hai vai
Mắt phượng mày ngài người phải tìm đến thiên thai
À ơi câu hát em không cần những lời khuyên
Em buông thả mình và chẳng màng đến tình duyên
Đời em phiêu bạc đau đớn lắm lúc cũng vì tiền
Thương thân em khổ để một lần cùng chí tuyến.

Giờ em ở nơi khuê phòng
Ngày mai nữa em theo chồng
Và tô má em thêm hồng ôi đớn đau lòng ôi đớn đau lòng
Bình minh dẫn em đi rồi
Vòng xoay bánh xe luân hồi
Hoàng hôn khuất sau lưng đồi ôi vỡ tan rồi ôi vỡ tan rồi!

Một ngày buồn mây tím, em về thôn làng …
Mẹ cha của em vỡ òa …
Giọt lệ chạnh lòng em khóc, thương người sang đò
Hồng nhan bạc phận – sóng gió!

ĐK:
Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mong
Dòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâu
Trong nỗi đau anh mệt nhoài
Trong phút giây anh tìm hoài
Muốn giữ em ở lại một lần này vì anh mãi thương

Xa cách nhau thật rồi sương trắng chiều thu
Ngày em bước ra đi nước mắt ấy biệt li
Hoa vẫn rơi bên thềm nhà
Lá xát xơ đi nhiều và
Anh chúc em yên bình mối tình mình hẹn em kiếp sau …

2
19 tháng 7 2019

Bạc phận nghe chán rồi

23 tháng 3 2019

chép mạng ak, kkk...

24 tháng 3 2019

lời bài hát mà e hjhj

❤️ ❤️ ❤️ ❤️Nếu hay hãy cho 1like nhé!!! Thanks nhìu!!! ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ - Yêu không chỉ là một danh từ – nó là một động từ; nó không chỉ là cảm xúc – nó là quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ, hy sinh - Chỉ mất 3 giây để nói lời yêu, nhưng phải mất cả cuộc đời để chứng minh điều đó - Tình yêu của em – là định mệnh đời anh - Cuộc đời của anh vốn là một đường thẳng...
Đọc tiếp

❤️ ❤️ ❤️ ❤️Nếu hay hãy cho 1like nhé!!! Thanks nhìu!!! ❤️ ❤️ ❤️ ❤️

- Yêu không chỉ là một danh từ – nó là một động từ; nó không chỉ là cảm xúc – nó là quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ, hy sinh

- Chỉ mất 3 giây để nói lời yêu, nhưng phải mất cả cuộc đời để chứng minh điều đó

- Tình yêu của em – là định mệnh đời anh

- Cuộc đời của anh vốn là một đường thẳng chỉ vì gặp em mà rẽ ngang

- Đã từng muốn chinh phục cả thế giới, nhưng cuối cùng quay đầu lại mới nhận ra, từng mảnh, từng mảnh trong thế giới ấy đều là em

- Tình yêu là sự hy sinh , bởi chỉ có khi yêu, con người mới dám hy sinh vì nhau, hy sinh thời gian, công sức , mà có khi là cả một đời cho nhau.

- Nếu giữa chúng ta cách nhau một ngàn bước, chỉ cần em đi bước đầu tiên, anh sẽ đi chín trăm chín chín bước còn lại về phía em

1
19 tháng 12 2018

Like :3

Lời bài hát Yêu một bước vạn dặm đau(Intro: Hôm nay...Dành hết lầm lỗi để chia tayTình ta từ nay vỡ đôiMột dòng nước mắt lăn chạm qua môi...)Lời 1:Một thế giới hư ảo, nhưng thật ấm ápEm xuất hiện khiến những băng giá đời anh bỗng dần tan điCuộc đời anh đặt tên là Muộn Phiềnnên làm sao dám mơ mình may mắn được trọn vẹn cùng emTa phải xa em mặc kệ nước mắt em rơiVì những...
Đọc tiếp

Lời bài hát Yêu một bước vạn dặm đau

(Intro: Hôm nay...
Dành hết lầm lỗi để chia tay
Tình ta từ nay vỡ đôi
Một dòng nước mắt lăn chạm qua môi...)

Lời 1:
Một thế giới hư ảo, nhưng thật ấm áp
Em xuất hiện khiến những băng giá đời anh bỗng dần tan đi
Cuộc đời anh đặt tên là Muộn Phiền
nên làm sao dám mơ mình may mắn được trọn vẹn cùng em
Ta phải xa em mặc kệ nước mắt em rơi
Vì những nguyên do cả đời không dám đối diện

Chỉ còn vài gang tấc nhưng lại xa xôi
Tình mình tựa đôi đũa lệch đành buông trôi
Cầu mong em sẽ sớm quên được tất cả
Tìm thấy một người xứng đáng ở bên...

Chorus:

Từ nay duyên kiếp bỏ lại phía sau
Ngày và bóng tối chẳng còn khác nhau
Chẳng có nơi nào yên bình được như em bên anh
(Tình yêu một lần lỡ bước
là muôn dặm trường đau thương...)

Hạt mưa bỗng hóa thành màu nỗi đau
Trời như muốn khóc ngày mình mất nhau
Có bao nhiêu đôi ngôn tình, cớ sao lìa xa mình ta?

(Giang tấu: Là nhân duyên Trời ban cớ sao mình chẳng thể thành đôi...)

Lời 2:
Tại sao quá ngu ngốc bỏ lại mảnh ghép
mà đối với nhau là tất cả còn mình thì vụn vỡ...
Thế giới thực tại ồn ào vẫn thấy cô đơn
Còn hai ta thì khác, chỉ nhìn thôi tim đã thấu

Chorus cuối:
Từ nay ranh giới của hai chúng ta là
yêu nhưng không thể nào bước qua
Ngọn cỏ ven đường thôi mà làm sao với được mây...

Từ sau câu giã từ êm ái kia
Chẳng cơn bão lớn nào bằng bão lòng..
Gặp trong mơ mà cũng không dám gào lên: "anh thương em..."

0
Ngay từ thuở đầu00 : 11Anh đã là kẻ trộm, lấy mất trái tim em00 : 15Còn em lại tình nguyện làm nạn nhân của anh00 : 20Em để anh biết mọi thứ về em, dù không phải tất cả đều tốt đẹp00 : 24Anh đã hoàn thiện em với từng cái chạm00 : 30Giờ thì anh đang nói trong giấc ngủ00 : 35Những thứ anh chưa từng nói với em00 : 40Rằng anh đã có đủ rồi00 : 44Quá đủ yêu thương rồi00 : 50Hãy cho em một...
Đọc tiếp

Ngay từ thuở đầu

00 : 11
Anh đã là kẻ trộm, lấy mất trái tim em

00 : 15
Còn em lại tình nguyện làm nạn nhân của anh

00 : 20
Em để anh biết mọi thứ về em, dù không phải tất cả đều tốt đẹp

00 : 24
Anh đã hoàn thiện em với từng cái chạm

00 : 30
Giờ thì anh đang nói trong giấc ngủ

00 : 35
Những thứ anh chưa từng nói với em

00 : 40
Rằng anh đã có đủ rồi

00 : 44
Quá đủ yêu thương rồi

00 : 50
Hãy cho em một lý do, một lời thôi cũng đủ

00 : 54
Rằng chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

00 : 58
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

01 : 00
Trên những vì sao, nó khắc trên những vết thương trong trái tim mình

01 : 06
Chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

01 : 08
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

01 : 12
Anh xin lỗi vì anh không hiểu nổi

01 : 15
Tất cả những điều này vì đâu mà có

01 : 18
Anh nghĩ chúng ta vẫn ổn (Chúng ta vẫn có mọi thứ)

01 : 23
Em lại suy nghĩ không đâu nữa rồi

01 : 25
Chúng ta vẫn thuộc về nhau mà em yêu

01 : 28
Chỉ là em đang suy nghĩ nhiều thôi (Đúng vậy nhưng chuyện đang xảy ra mà)

01 : 33
Em chỉ đang mơ thôi

01 : 38
Em vẫn nằm cạnh bên anh đây mà

01 : 43
Chẳng có gì cả giữa tình yêu chúng ta ngoài tấm chăn trống rỗng

01 : 51
Cuộc tình của đôi ta, tình yêu của đôi ta

01 : 58
Hãy cho em một lý do, một lời thôi cũng đủ

02 : 02
Rằng chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

02 : 06
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

02 : 09
Anh chưa bao giờ thôi yêu em, em vẫn luôn nằm trong trái tim anh

02 : 14
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

02 : 16
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

02 : 19
Dòng nước mắt hoen rỉ

02 : 22
Anh sẽ sửa chữa tình yêu của đôi ta

02 : 24
Dù bụi bặm, chỉ cần tình yêu ta là đủ

02 : 29
Em đang kìm nén vào trong thôi

02 : 32
Anh đã hắt đi tình yêu ta rồi

02 : 34
Không đâu em, không có gì tồi tệ như ta vẫn thấy cả

02 : 41
Chúng ta sẽ nói rõ mọi chuyện

02 : 43
Hãy cho em một lý do, một lời thôi cũng đủ

02 : 48
Rằng chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

02 : 52
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

02 : 54
Trên những vì sao, nó khắc trên những vết thương trong trái tim mình

02 : 59
Chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

03 : 02
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

03 : 04
Hãy cho em một lý do, một lời thôi cũng đủ

03 : 09
Rằng chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

03 : 12
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

03 : 15
Trên những vì sao, nó khắc trên những vết thương trong trái tim mình

03 : 20
Chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

03 : 22
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

03 : 27
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

5
29 tháng 3 2019

thằng c-hó

??? nghĩa là gì vậy mn

Bàn tay của Trần Mặc Cảnh buông lỏng cổ tay Dương Hiểu Tình ra, ánh mắt anh cũng bắt đầu dịu nhẹ nhìn người con gái trước mắt hơn một chút. Hóa ra là từng thân quen, hóa ra hôm nay anh đã tước đoạt đi lần đầu của người anh từng coi là em gái hay là một chút vương vấn trong một khoảng nhất thời.Gió thoảng qua một hơi lạnh nhè nhè, gương mặt tuấn mỹ dần giãn ra cho đến khi Dương...
Đọc tiếp

Bàn tay của Trần Mặc Cảnh buông lỏng cổ tay Dương Hiểu Tình ra, ánh mắt anh cũng bắt đầu dịu nhẹ nhìn người con gái trước mắt hơn một chút. Hóa ra là từng thân quen, hóa ra hôm nay anh đã tước đoạt đi lần đầu của người anh từng coi là em gái hay là một chút vương vấn trong một khoảng nhất thời.

Gió thoảng qua một hơi lạnh nhè nhè, gương mặt tuấn mỹ dần giãn ra cho đến khi Dương Nhược Thiếu đến gần.

Điệu bộ của cuộc gặp mặt lên đến cao trào, Dương Nhược Thiếu không hề có chút thay đổi nào về thái độ. Ông nhìn Trần Mặc Cảnh với ánh mắt sắc lạnh, một tay vẫn đúc túi quần bước đến.

" Không phải tao đã cảnh báo mày rồi sao? Đừng đặt chân lên nước Mỹ này khi Hiểu Tình còn ở đây " Dương Nhược Thiếu rút tay ra khỏi túi quần, bàn tay gân guốc ấy của ông có thể coi là thứ biểu hiện tốt nhất cho sự tức giận hiện tại.

Cổ áo còn nhăn nheo của Trần Mặc Cảnh ngay sau khi bị ông túm lấy, cả người anh liền bị  quật ngã một cách dễ dàng. Thân xác cậu thanh niên có thể nói trong cảnh tượng này dù có mang thân hình nóng bỏng, gương mặt tuấn mỹ thì bị hạ gục bởi một ông bố đã 48 tuổi thì chẳng có gì để nói. 

Trần Mặc Cảnh chống tay ngồi đứng dậy rất dễ dàng, anh cũng chẳng phải cậu nhóc năm xưa muốn đánh là đánh, muốn vứt đâu thì vứt nhưng với một người đi trước mà anh đã mang ơn như Dương Nhược Thiếu. Anh chỉ có thể cúi đầu để tôn trọng ông.

Khẩu miệng Trần Mặc Cảnh định mở lời nhưng lại nín thinh, anh đưa bộ dạng lạnh lùng ra để chịu đòn thay vì nói một lời với Dương Nhược Thiếu. 

Một lần nữa cho anh cảm nhận, cú đá chân của ông quá mức một người tầm tuổi đó, trong người ông gần như vẫn đang sống ở cái tuổi 30.

Dương Nhược Thiếu cúi người xuống, nắm chặt lấy cổ áo Trần Mặc Cảnh khẩu miệng đầy sức khinh bỉ ." Dù là con gái tao sai, dụ dỗ mày hay không.. Thì tao nói cho mày biết. Lệnh cấm  bước chân lên nước Mỹ là tao đưa ra, mày là người chấp thuận " 

Trần Mặc Cảnh chưa trả lời, anh chỉ đưa mắt nhìn người con gái đã giảm đi đến mấy phần nhiệt độ trong cơ thể. Dương Hiểu Tình bây giờ khác với vài tiếng trước còn cầu xin anh, cô ấy hết sức lạnh nhạt. Đôi mắt xinh đẹp trong như làn nước giờ chứa đầy những hận thù gẩn màu đục.

" Chú Dương, lần này là cháu có việc " Anh ta không phải điệu bộ cầu xin, không phải là giọng nói sợ hãi. Mà tất cả đều xuất phát ra từ cõi lòng giá lạnh như một viên pha lê, cứng rắn, kiên cường, khó sứt mẻ.

Dương Hiểu Tình cả người đau nhức, cô không còn trụ nổi nữa nhưng gương mặt từ khi biết người thanh niên đó mang cái tên Trần Mặc Cảnh thì đến cả một ánh nhìn cũng khiến anh ta cảm thấy nhói lòng. Cô không nghĩ thời gian nhanh trôi, anh cũng thay đổi quá nhiều, từ tóc, cách ăn mặc, cả khuôn mặt nữa. Gương mặt ấy có nét đẹp cuốn hút ánh nhìn, vẻ đẹp tuấn mĩ của một người hai mươi tám tuổi sao cô lại không nhận ra dù chỉ là một chút quen thuộc. Hay là đã quên.. nếu đã quên sao còn đau nhói ở lồng ngực chứ?

" Ba được rồi, chuyện xưa bỏ qua đi. Con mệt rồi " Dương Hiểu Tình cố nhấc những bước chân đau đớn đến tê liệt về phía chiếc xe đỗ hiên ngang giữa đường phố.

Dương Nhược Thiếu im lặng vài giây nhìn đứa con gái đang cố tỏ ra mạnh mẽ của mình, ông buông cổ áo Trần Mặc Cảnh ra rồi quay lưng rời đi. 

Dương Hiểu Tình bước đến bậc thang thứ hai thì được ba bế bổng lên đi thẳng về phía xe, ông ấy vẫn dịu dàng như trước với cô. Ông ấy không quan trọng cô bị vấy bẩn, việc ông quan tâm là cô có an toàn không?

Chiếc xe chạy với tốc độ nhanh về căn biệt phủ phía bắc nước Mỹ..

Dương Hiểu Tình khi về đến nhà không gặp Hàn Như Tuyết, có lẽ bà ấy mệt mỏi nên đã chợp mắt rồi. Dương Nhược Thiếu cũng hiểu cho lần đầu của con gái mình, ông bế cô về tận phòng kéo chăn đến ngang bụng. 

" Nghỉ ngơi đi, mẹ con chưa biết đâu. Đừng lo " Ông đánh trúng tâm lí của cô, sự dịu dàng đó thoáng qua đủ cho Dương Hiểu Tình bớt bất an.

[... ]

Hai ngày thoáng qua, Dương Hiểu Tình chỉ nhốt mình ở trong phòng. Hiện tại cô chưa ổn định được tâm lí, cô vẫn chưa tin mình gặp lại người đó trong một hoàn cảnh thảm hại như vậy .

Cũng không phải là giam giữ mình mãi trong nhà, ngày thứ 3 không còn quá áp lực với Dương Hiểu Tình. Cô cũng chịu khó tìm chỗ khuây khỏa bản thân, nhưng đi đâu cũng phải có người của ba đi theo cũng có chút bất tiện.

Ở gần cuối phía bắc của nước Mỹ, nơi hàng loạt những tay thiện xạ ngầm tụ tập để so tài với nhau. Đây là lần thứ ba trong đời Dương Hiểu Tình đặt chân đến đây, có lẽ đó sẽ là nơi mà cô có thể giải tỏa hết mọi thứ hiện tại.

Sự đón tiếp với một mĩ nữ nhỏ tuổi ở đây luôn nồng nhiệt như lần đầu cô đặt chân đến, mọi người ở đây rất thoải đó là điều duy nhất cô nghĩ nơi đây hợp với mình. 

" Chị Tình, đến rồi sao? " Có lẽ mọi người ai cũng thắc mắc tiếng gọi này, cậu ấy là em trai cô _ Dương Tử Hàn. Một người bỏ học để đến đây pha chế rượu hay cũng là để bắt chuyện với mấy tên trong giới đen.

Dương Hiểu Tình đưa bàn tay lên chỉ tín hiểu cho mấy tên vệ sĩ ra ngoài được rồi. 

" Định vào chơi luôn, hay uống chút gì đây? " Dương Tử Hàn khoác vai cô, hai người cùng nhau bước vào thế giới bên trong. 

" Đi vào đã, ăn uống chút chị bao mày " 

Hai người dáng vẻ bước vào khiến ai cũng nhún nhường đường đi, tay nghề được Dương Nhược Thiếu đào tạo quả chưa bao  giờ khiến người đối đầu thua mà không nể. Sự hội gặp của Dương Hiểu Tình ở đây thì rất ít, ông cho cô học mấy thứ này là để tự vệ chứ không phải như Dương Tử Hàn. Là con trai nên việc ra nhập là sớm muộn của cậu nhóc vừa chớm đủ tuổi trưởng thành.

Trong căn phòng lớn chỉ có đến 3 nhân vật, người đàn ông lạ kia ngồi một phía mặt mũi bị che đi bởi chiếc mũ nhìn qua không có dung mạo. Dương Hiểu Tình cũng không để ý, cô nên tranh thủ thời gian trước khi Dương Nhược Thiếu có thể phóng xe tới đây đưa cô về.

" Tình, bạn em mới nhập được một loại hoa hướng dương giống khá tốt. Chị muốn trồng lại không? " Mũi đạn vừa kịp chạm đúng tâm thì Dương Tử Hàn lên tiếng. 

Người con gái đó đờ ra một lúc không nói gì, cô ngước mắt lên trần nhà hít một sâu rồi lên tiếng " Liệu nó có chết không? Đã năm năm nó chưa kịp nở đã chết rồi " 

Người đàn ông kia bỏ chiếc mũ đen ra, gương mặt đó quen thuộc đó chứ? Đôi môi mỏng của anh khẽ mấp máy nói lên vài lời khiến trái tim nữ nhân gần như bị phá hủy." Tình, em chưa bỏ cuộc sao? "  

Gương mặt Dương Hiểu Tình nghệt ra, hóa ra cái duyên số giữa cô vào anh lại dài đến vậy? Lại gặp rồi.. 

" Chúng ta thân mật đến vậy sao? Trần Mặc Cảnh qua năm năm anh cũng hiểu mà " Giọng nói cô lành lành đáp lại anh, cô chưa từng nghĩ sẽ có sự gặp mặt anh trùng hợp đến vậy.

Dương Tử Hàn ánh mắt đục ngàu nhìn Trần Mặc Cảnh, năm đó nếu không phải cậu còn quá nhỏ tuổi thì có thể lôi bước chân anh ta lại, ép anh ta  nói với chị ấy một lời xin lỗi. Hay có thể bay qua Anh Quốc nói với anh ta, hồi đáp những bức thư, cuộc gọi, tin nhắn của chị tôi đi." Một người đàn ông thất hứa đến năm năm quay lại.. Không đáng đâu Trần Mặc Cảnh " 

" Tôi không đáng cũng không cần cậu lên tiếng " Trần Mặc Cảnh hết sức lạnh nhạt, sự cao ngạo, lòng tự tôn trong anh ta vẫn còn rất cao. 

Bóng người đó lướt qua người Dương Hiểu Tình mang theo mùi hương lạ, anh ấy thay đổi thật rồi đó chứ? Chẳng phải anh ấy thích mùi dịu nhẹ đan xen chút cố điển và đồng thời thể hiện được con người mình ở trong giới thượng lưu sao?  Anh ấy khác rồi...

" Tình từ sau phiền em xem trước nơi đến có tên tôi không? Gặp mặt như vậy rất phiền "

4
19 tháng 1 2019

hay quá