Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Xin chào là tôi đây,những chòi non giữa rừng đây sẽ chẳng có chuyện gì xấu xẩy ra nếu chúng tôi ko gặp phải mội chuyện xấu thế này.Dường như chỉ một ngọn lửa nhỏ cũng đã đủ huỷ diệt cả khu rừng mà tôi sống.Có biết bao anh chị em của tôi cũng bị thiêu rụi,bao loài động vật dù ở dưới nước cũng khó mà chịu nổi.Tôi cảm giác như mình sắp ngạt thở vậy,chứng kiến toàn bộ cảnh này tôi lại thấy thương mọi người lắm muốn san sẻ cùng hộ bớt nỗi đau nhưng mọi người lại nhừng sự sống nhỏ nhoi ấy cho tôi mà ôm lấy ngọn lửa chờ cứu viện,họ bảo tôi phải sống phải sống để giúp cho trái đất này vì những con người tội nghiệp kia cần chúng tôi dậy phút đó tôi dường như tìm được ý nghĩa để quyết tâm và sống.Nhờ ngày đó mà giờ đây đồi nonn như tôi cx đã trở thành ngọn đồi đầy cây xanh mang đến niềm vui và cơ hội để sống
Dạ bn ơi mình muốn bài làm dài hơn và dựa vào gợi ý này ạ :
A. Mở bài: Chồi non giới thiệu về bản thân mình và hoàn cảnh. |
B. Thân bài |
- Chồi non kể chuyện bị cháy rừng: +Tình huống như thế nào? + Kết quả ra sao? + Tâm trạng đau đớn, xót ca khi chồi non bị thương và oán trách những hành vi nhẫn tâm phá hoại môi trường, hủy hoại cây xanh của một số đối tượng xấu. - Chồi non kể về lợi ích của mình đối với khu rừng, môi trường sống, con người. + Tạo không khí trong lành + Điều hòa khí hậu + Bảo vệ sự đa dạng sinh học và đem đến một môi trường xanh, sạch, đẹp cho con người. - Chồi non kể về sự kiên cường của chính mình, của thiên nhiên trước thảm họa: + Chồi non đã kiên cường như thế nào? + Tâm trạng hạnh phúc, sự quyết tâm, cố gắng để hồi sinh và tiếp tục làm đẹp cho đời… - Lời nhắc nhở và mong muốn của chồi non với con người nói chung. |
C. Kết bài Rút ra bài học cho bản thân và mọi người về ý thức trồng, chăm sóc cây xanh, bảo vệ và giữ gìn môi trường xanh - sạch - đẹp. |
Giữa trưa mùa hè oi bức quá ! Mẹ tre bị nắng chiếu rực cũng nhặn nhọc lắm . Lá mẹ tre thì đỏ hoe lên từng mắt vì nắng , huống hồ chị ấy còn là thuộc giống loài măng . Bác gió thì đi chơi từ sáng. Chỉ mong lấy đi hương núi rừng bởi vì trời nó nóng và oi bức quá nên gió cũng phải trọ tiền nương . Trời nóng không có làn gió mát nên chị măng không thể nào ngủ được . Dù mẹ tre tha thiết cầu gió bèn dỗ dành bài ca dao . Măng non bèn cởi bỏ áo cho đỡ nắng . Phơi cái lừng giữa trưa hè , nép thân mình bên lưng mệ . Mơ ước một ngày được thành tre !
Một hôm em tới trường sớm thì đột nhiên nghe tiếng khóc thút thít ở đâu đó
vọng lại. Em lại gần thì biết được tiếng khóc phát ra từ 1 cái cây non gần đấy. Em hỏi
nó:
−− Tại sao cậu lại khóc vậy?
−− Hu hu....Ngọn của tớ bị ai bẻ mất rồi....đâu lắm bạn à.
Em tức giận:
−−Tại sao lại có kẻ vô ý như vậy chứ? Thật đáng trách . Kẻ đó không có chút hiểu biết
gì về bảo vệ môi trường sao? Dám ra tay bẻ 1 cây non mới mọc như vậy. Nếu có nhiều
người làm như vậy không biết cây xanh sẽ còn bao nhiêu nữa.
Cây non xúc động:
−−Cậu là người đầu tiên quan tâm đến tớ đấy...Cảm ơn cậu đã thông cảm cho nỗi buồn
của tớ.
Em tươi cười bảo:
−− Không có gì đâu mà. Thôi cậu đừng khóc nữa, rồi chồi non mới sẽ lại mọc ra thôi. Tớ
sẽ chăm sóc cho cậu để cậu nhanh lớn còn giúp ích cho môi trường nữa.
−− Cảm ơn cậu nhiều lắm.
−− Thôi ...Tạm biệt cậu...Tớ phải vào lớp học rồi...Hẹn gặp lại sau...
Em bước đi mà trong lòng cảm thấy rất vui vì mình đã làm được 1 việc tốt.
#)Trả lời :
Xin phép viết bằng thơ :
Sớm nay em trở dậy
Bình minh đang quét sương
Em bước vội trên đường
Nắng giát vàng đường nhỏ
Buổi mai trên thảm cỏ
Muôn hạt ngọc lung linh
Nhưng kìa bên vệ cỏ
Giữa những mầu xanh non...
Một cây xoan bé nhỏ
Trơ trọi một đoạn thân
Nhựa nâu từng dòng chảy
Như máu đang nhỏ dần
Em vội chạy đén bên
Vì sao ơi xoan bé
Vì sao em lại thế
Kể cho chị nghe nào!
Chị gió vừa đén đây
Biết chuyện liền dừng bước
Em như thấy tiếng cây
Đang nói trong tiếng nấc
Chị ơi có cô bé
Đôi môi đỏ như son
Lên đồi chơi thấy em
Liền mang trồng hè phố
Bảo : "Ở đây đón gió
Làm dịu cơn nắng hè!"
Chị ơi ngày hôm qua
Trời xanh và mây lụa
Em tràn trề dòng nhựa
Vẫn đầy ắp sức xuân.
Mới chiều hôm qua thôi
Ở đây chơi trận giả
Một bạn bẻ luôn em
Để trêu nhau. Ồn ã.
Chị ơi em buồn quá
Máu tim đã đổ rồi
Không biết bao giờ nữa
Em mới lại xanh tươi.
- Em ơi em đừng khóc
Nắng mưa sẽ giúp em
Cứ an tâm em nhé
Rồi em sẽ lớn lên
Chị gió cũng vui vẻ
- Này đừng buồn nghe em!
Mặt trời hóm hỉnh cười
- Ta sẽ giúp chóng lớn
Còn cô bé kia ơi
Đi học đi kẻo muộn
Chào xoan, em đi học
Ngồi yên trong lớp rồi
Vẫn nghĩ đến xoan nhỏ
Cùng bao mầm xanh tươi.
- Các bạn của mình ơi
Đừng bẻ cây hái lá
Giữ mãi mầu xanh nhé
Mầu xanh của hòa bình.
#~Will~be~Pens~#
Một hôm em tới trường sớm thì đột nhiên nghe tiếng khóc thút thít ở đâu đó vọng lại. Em lại gần thì biết được tiếng khóc phát ra từ 1 cái cây non gần đấy. Em hỏi nó:
- Tại sao cậu lại khóc vậy?
- Hu hu....Ngọn của tớ bị ai bẻ mất rồi....đâu lắm bạn à.
Em tức giận:
- Tại sao lại có kẻ vô ý như vậy chứ? Thật đáng trách . Kẻ đó không có chút hiểu biết gì về bảo vệ môi trường sao? Dám ra tay bẻ 1 cây non mới mọc như vậy. Nếu có nhiều người làm như vậy không biết cây xanh sẽ còn bao nhiêu nữa.
Cây non xúc động:
- Cậu là người đầu tiên quan tâm đến tớ đấy...Cảm ơn cậu đã thông cảm cho nỗi buồn của tớ.
Em tươi cười bảo:
- Không có gì đâu mà. Thôi cậu đừng khóc nữa, rồi chồi non mới sẽ lại mọc ra thôi. Tớ sẽ chăm sóc cho cậu để cậu nhanh lớn còn giúp ích cho môi trường nữa.
- Cảm ơn cậu nhiều lắm.
- Thôi ...Tạm biệt cậu...Tớ phải vào lớp học rồi...Hẹn gặp lại sau...
Em bước đi mà trong lòng cảm thấy rất vui vì mình đã làm được 1 việc tốt.
Một hôm em tới trường sớm thì đột nhiên nghe tiếng khóc thút thít ở đâu đó
vọng lại. Em lại gần thì biết được tiếng khóc phát ra từ 1 cái cây non gần đấy. Em hỏi
nó:
−− Tại sao cậu lại khóc vậy?
−− Hu hu....Ngọn của tớ bị ai bẻ mất rồi....đâu lắm bạn à.
Em tức giận:
−−Tại sao lại có kẻ vô ý như vậy chứ? Thật đáng trách . Kẻ đó không có chút hiểu biết
gì về bảo vệ môi trường sao? Dám ra tay bẻ 1 cây non mới mọc như vậy. Nếu có nhiều
người làm như vậy không biết cây xanh sẽ còn bao nhiêu nữa.
Cây non xúc động:
−−Cậu là người đầu tiên quan tâm đến tớ đấy...Cảm ơn cậu đã thông cảm cho nỗi buồn
của tớ.
Em tươi cười bảo:
−− Không có gì đâu mà. Thôi cậu đừng khóc nữa, rồi chồi non mới sẽ lại mọc ra thôi. Tớ
sẽ chăm sóc cho cậu để cậu nhanh lớn còn giúp ích cho môi trường nữa.
−− Cảm ơn cậu nhiều lắm.
−− Thôi ...Tạm biệt cậu...Tớ phải vào lớp học rồi...Hẹn gặp lại sau...
Em bước đi mà trong lòng cảm thấy rất vui vì mình đã làm được 1 việc tốt.
Tớ nghĩ thế này:
Bài thơ : Em và con chim non.
Sáng nay em thức dậy
Đánh răng và ăn sáng
Rồi rảo bước đến trường.
Đi qua nhà anh Ba
Sao hôm nay lạ quá!
Những chậu hoa phượng trồng
Mới được có hôm qua
Mà sang đến sáng nay
Sao đã trổ bông rồi
Em chợt nhìn thấy ...
Một cái cây non xanh
Được trồng ngay hôm qua
Thế mà bị bẻ ngọn
Cây non nói với em:
" Đau quá bạn hiền ơi "
Em lo lắng liền hỏi:
" Bạn bị làm sao...
...Mà trông bạn buồn quá!"
Cây liền kể với em
Hôm qua mới được trồng
Được anh Ba vun đất
Thế mà bị đám trẻ
Ra bẻ ngọn,sao đây
Nói đám trẻ không nên
Nhưng chúng lại không hiểu
Em liền nói vs cây:
" Không sao đâu,đừng khóc
Có tớ đây rồi mà"
Rồi em kiếm cái xẻng
Lấy một cái chậu ra
Cùng với cái bình nước
Đem cái cây vun lại
Rồi tưới nước cho cây
Sáng hôm sau cây nói:
" Mình cảm ơn bạn nhiều!
Nhờ có bạn giúp
Mk đã được tươi tốt
Như ngày hôm nay !"
=))))))) Hay ko tớ tự chế
Chúc bạn học tốt
hello