Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cái đề này khá là hay nha (Cô bạn cũng biết chọn đề nhỉ?)
Câu đầu do mình nghĩ ra nếu không hay thì bạn có thể tự viết nhé~~~
Nếu như bạn có 100 nghìn điều đầu tiên bạn nghĩ mình sẽ mua là gì ? quần áo chăng ? hay là những món đồ mình thích ở ngoài cửa hàng đồ hiệu?? Còn với tôi thì đấy lại là một quyển sách
Có những vật tưởng như vô tri vô giác nhưng lại có một tâm hồn, biết suy nghĩ, biết đau khổ, biết buồn vui, giận hờn. Những vật đó luôn luôn ở bên ta, luôn giúp đỡ ta. Thật đáng tiếc khi ta không quan tâm đến những vật như vậy.
Sách chẳng phải là một trong những thứ đó hay sao? Sách không hề biết đứng, biết ngồi, mình đặt đâu thì nó vẫn nằm đấy, thế là chúng ta bảo nó vô tri vô giác. Nhưng chẳng phải sách đã dạy cho ta bao nhiêu điều hay sao? Sách giúp ta biết bao nhiêu điều, ân cần dạy bảo ta như một người thầy.
Nhưng có nhiều người không bao giờ nhớ đến nó. Có lần, tôi đã chứng kiến một người bạn của tôi đối xử vội một quyển sách như thế nào? Cậu ta đã dẫm đạp lên nó một cách vô tình nhưng cậu ta cũng không hé biết rằng cậu ta đã vô tình dẫm đạp lên chính học thức của mình.
Sách đã truyền dạy cho cậu ta kiến thức thì sách cũng như là kiến thức của cậu ta vậy. Thật đáng thương cho ai chà đạp lên quyển sách, rồi học thức của người đó sẽ mất dần đi cũng như quyển sách cũ dần theo năm tháng.
Con người thật kỳ lạ. Họ chỉ công nhận một thứ có linh hồn khi họ thương yêu nó. Vậy tại sao họ không thử yêu mến sách đi. Chính vào lúc ta vò nát, dẫm đạp lên nó để rồi ta có một cảm giác kỳ lạ thì đúng lúc đó, bạn đã cảm nhận được linh hồn của sách rồi đó.
“Hãy trân trọng mọi cuốn sách mà bạn có”. Đó là lời nhắn nhủ của tôi với các bạn để khi ban trở thành người lớn, mỗi lần giở sách ra, nhìn một vết mực giây, nhìn thấy một nét chữ thì bạn sẽ nhớ tới tuổi học trò hồn nhiên, ngây thơ của chính mình.
Đề năm nay thì huyện ra đề nên đang là tuyệt mật .
Còn đề năm nảo năm nào dễ nhất mình làm là của huyện Hoằng Hóa.
thanh xuân như 1 tách trà. Làm gì cũng được- chứ đừng làm trà xanh!!!
Cứ mỗi độ hè về là tôi lại háo hức về quê, thích nhất là những ngày cùng ông lên đê chơi thả diều, và cả những đêm trăng sáng ngồi nghe bà kể chuyện. Sau bữa cơm tối, tôi ra ngồi ngoài sân ngắm trăng. Ánh trăng mát dịu và tinh khiết của đêm mùa hạ cứ khiến lòng tôi thấy thanh thoát đến lạ. Mọi thứ xung quanh chìm đắm trong sự đùm bọc của màu trắng nõn ấy, kể cả tôi. Không khí thoáng đãng, dễ chịu. Không gian có lẽ sẽ im ắng mãi như thế nếu ko có âm thanh văng vẳng của những chú ve sầu, hay tiếng kêu của những chiếc lá rơi. Lời kể của bà hòa vào bức tranh thiên nhiên mà ánh trăng mùa hạ mag đến, lưu vào trí óc tôi hình ảnh đẹp nhất về quê hương mà có thể tôi sẽ không bao giờ quên được.
i love trà sữa!
Yêu trà sữa quá!
Sắp đến sinh nhật e r,ai mua em trà sữa đi
Tra loi
Sap den sn bn ak?
Vay thi : Cnsn bn vui ve nha🎊🎉🎇🍭🍬☕