nêu cảm nghĩ của em về bài thơ sau:
Việt Nam ơi, chiều Thường Châu trắng xóa
90 triệu người dõi theo bước những chiến binh
Ôi những đôi chân không hề mệt mỏi
Dẫu tuyết kia rơi tàn nhẫn vô tình
Thua 1 trận và thủ hòa 1 trận
Thắng 3 lần- chỉ vậy đã thành danh
Dẫu gục ngã trước thiên đường uất hận
Nhưng ngọn đuốc tim anh đã cháy cạn trước khung thành
Hãy ngừng rơi đi em những giọt buồn tiếc nuối
Hãy thắp sáng tự hào ngọn lửa trái tim
Trận chiến này không có nghĩa là trận cuối
Chiến thắng lớn hơn là chiến thắng chính mình
Ta đã ngẩng cao đầu với năm châu bốn biển
Con thuyền Việt Nam đã rẽ sóng băng mình
Trước thử thách, gian nan càng quyết chí
Ta chẳng sợ điều gì khi là những chiến binh
Ta vô địch dẫu ta không đoạt cúp
Những chàng trai kiên cường đưa lịch sử sang trang
Bóng đá Việt Nam đã ghi danh châu lục
Tổ quốc đón các anh như những anh hùng...
Nhà thơ Phong Việt - người nổi tiếng với những tập thơ tự do đầy triết lý cũng gây nhiều xúc cảm với bài thơ “Chúng ta đã vẽ lên nền trời ấy một màu đỏ…”.
Hôm nay chúng ta đã vẽ lên trên những bông tuyết một màu đỏ
dù có ngược chiều gió
vẫn không hề tan ra…
Chúng ta đã vẽ lên nền trời ấy một niềm tin đối diện với phong ba
dù không biết trước điều gì rồi sẽ đến
cứ nắm chặt tay nhau và nhìn về cùng một hướng
tim của những con người cùng đập nhịp theo từng bước
phải trưởng thành để đi…
Chúng ta đã vẽ lên nền trời ấy một ước muốn thầm thì
nhưng lan toả như một ngày mưa trên cánh đồng khô hạn
rồi sẽ có một bông hoa nào đó nở ra trong một mùa thơm mát
cuộc đời hoàn toàn có thể biết trước
nếu cố gắng từ hôm nay…
Chúng ta đã vẽ lên nền trời ấy một ngôi sao giữa ban ngày
và chấm phá thêm bằng từng hơi thở
không ai chọn lựa chúng ta nhưng chúng ta chọn lựa ghi vào tay mình một khoảnh khắc đáng nhớ
bàn tay khi xiết chặt đó
đã cất tiếng thay cho con người…
Chúng ta đã vẽ lên nền trời ấy không phải chỉ là vài giờ vui
rồi trôi đi như một giấc mơ ấm áp
chúng ta đã cùng nhau và giờ đã đến
nếu có rơi nước mắt
cũng chỉ là vì nó cần phải rơi…
Hôm nay chúng ta đã vẽ lên nền trời ấy một màu đỏ tuyệt vời!
Nhà biên kịch Lê Quý Hiền cũng thay cho lời chúc bằng một bài thơ rất đỗi mộc mạc mà chan chứa tình yêu thương. Ông cho biết, đây là những lời thơ mà ông nghĩ gì ghi nấy để gửi tới các tuyển thủ U23 Việt Nam.
Trong một trận cầu cho những trái tim xích lại gần nhau
Tan trận rồi, các em nhé đừng đau
Nếu biết “1-2” hôm nay không hề may rủi
Bạn nhận Cup hoàn toàn thuyết phục
Nhưng các em không thua
Hà Nội tối nay trời lại đổ mưa
Nhưng cơn mưa cờ vẫn bùng lên cháy đỏ
Có trận “thua” nào cả dân tộc vẫn hô vang và nước mắt không hề ứa, nhỏ
Vẫn chúc mừng các em vô địch ở trong lòng
Bởi nhận ra tất cả sự sáng trong
Từ những đôi chân và trái tim chiến đấu hết mình vì tình yêu Tổ quốc!
Cuộc đời có lúc thua lúc được
Nhưng các em được nhân đân tin yêu
Bởi khi quanh chúng ta còn nhan nhản bao điều
Lừa lọc, bon chen, hại nhau, giả trá…
Thì các em đã đạp trên tuyết giá để thắp lại một niềm tin
Tuổi 23 chỉ một cách nghĩ, cách nhìn
Đi đến ước mơ trên chính đôi chân mình. Sòng phẳng!
Các em là tia nắng
Rọi vào đêm cho những xấu xa đang ẩn nấp phải tự ngượng ngùng
Các em đã viết nên bài ca tuyệt diệu đến vô cùng
Đời vẫn đẹp để vẫn còn hy vọng
Bằng sức trẻ tràn đầy nhựa sống
Bằng ý chí của mình với tất cả tình yêu
(Cuộc sống còn ngổn ngang bao điều
Nhưng nhân dân là trọng tài vô tư, chuẩn nhất)
Nhà thơ Phạm Thị Ngọc Thanh xúc động viết nên bài thơ “U23 Việt Nam là những người hùng!”
Các em đã chiến đấu đến giây cuối cùng
Tràn đầy niềm tin, quật cường trong mưa tuyết
Giữa thời tiết cực đoan và giá rét
Quang Hải vẽ cầu vồng kiêu hãnh Việt Nam
Các em đã giành chiếc cúp của niềm tin
Của danh dự, lòng tự hào dân tộc
Bao nhiêu giọt nước mắt rơi không vì chê trách
Mà vì cảm phục vô cùng...
Các em đã thi đấu giữa tuyết trắng mênh mông
Không lùi bước trước bao điều bất lợi
Uzbekistan phải toát mồ hôi hột
Chiến thắng Việt Nam đâu phải dễ dàng
Thật tự hào! Các em là những chiến binh!
Nâng bóng đá Việt Nam lên tầm Châu lục
Tình yêu bóng đá gắn liền niềm tự hào dân tộc
Sân Mỹ Đình thắp lửa đến Thường Châu
Đừng buồn, U23 Việt Nam!
Các em đã đi một hành trình kỳ diệu
Đã chơi hết mình bằng tình yêu thánh thiện
Chinh phục trái tim già trẻ quê nhà
Tổ quốc sẽ đợi các em về trong màu đỏ hoan ca
Người người cùng cờ hoa chờ các em qua phố
Giải vô địch trong lòng người hâm mộ
Thế hệ vàng của bóng đá Việt Nam!
Nghệ sĩ Vượng “râu” cũng đã viết nên bài thơ trong vòng 7 phút để gửi tặng các tuyển thủ U23 Việt Nam.
Tự hào quá Việt Nam ta
Nhờ các cầu thủ 23 tuyệt vời
Ước mơ cứ tưởng ngút trời
Mà ta tiến bước vòng chơi cuối cùng
Các em là những người hùng
Các em như thể bách - tùng hiên ngang
Từ đây rồi sẽ sang trang
Từ đây nối những huy hoàng hôm nay
Dù thua nhưng vẫn vỗ tay
Mình thua mà mắt lại cay lệ mừng
Hơn chín mươi triệu hoà chung
Từ trong quốc nội đến ngoài vùng Việt Nam
Hải ngoại cho tới ngoại bang
Cứ người Việt ở là hô vang đất trời
Ngẩng cao với những nụ cười
Nhà nhà sát cánh, người người ngóng trông
Dù rằng tay có về không
Thì niềm tin đã mênh mông thủa nào
U 23 quá tự hào
Gắn liền cảm xúc dạt dào nơi nơi
Thắng thua cũng một cuộc chơi
Nhưng các em đã gợi khơi chữ “Tình”
Người người lịch sự văn minh
Nhà nhà gắn kết ân tình với nhau
....
Chúc rồi nay lại chúc thêm
Cả đội mạnh khoẻ ấm êm gia đình
Đầu năm nay quá tài tình
Khởi nguồn xuân sắc nảy sinh nụ vàng
Ngày mai mới đúng huy hoàng
Cả nước đón đợi những chàng thanh niên
Anh hùng - dũng khí – hiên ngang
Là niềm kiêu hãnh khắp miền Việt Nam.
đúng rồi ai cũng buồn, VN thua rồi oaoaoa !!
iệt nam thua nhưng cũng là anh hùng trong tất cả chúng ta!!