Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
“Cảm ơn”, hai tiếng thật giản đơn nhưng lại mang một ý nghĩa thật lớn lao. Nhưng ngày nay lại chẳng có mấy ai biết nói lời cảm ơn đối với người khác khi mang ơn họ bẩt cứ thứ gì. Nhà giáo dục A.V.Xukhômlixki đã từng viết trong cuốn “Giáo dục con người chân chính như thế nào” rằng: “Hãy biết cảm ơn. Khi nghe những lời khen ngợi, em hãy cảm ơn và vui sướng vì em đã tiến về sự hoàn thiện của con người; khi được nghe những lời chê bai quở trách, em hãy cảm ơn vì chúng dạy cho em biết sống như một con người.”Vậy, hai tiếng “cảm ơn” ấy có nghĩa là gì? Cảm ơn là bày tỏ sự biết ơn đối với những người đã giúp đỡ mình. Cảm ơn được dùng trong lời nói lịch sự, dùng để bày tỏ sự cảm kích với những người đã làm việc gì đó cho mình. Trong cuộc sống hằng ngày, khi có ai đó giúp đỡ ta một việc gì đó, chúng ta cần phải cảm ơn người đó vì đã giúp đỡ ta. Đơn giản là khi mang ơn một ai đó, ta cần phải cảm ơn người đó để thể hiện sự biết ơn và phép lịch sự tối thiểu của con người. Vậy, câu nói của nhà giáo dục Xukhômlixki đã khuyên răn chúng ta rằng: khi được khen ngợi, ta nên cảm ơn người khen và cảm thấy vui sướng vì người đó đã giúp ta nhìn nhận ra sự tiến bộ của bản thân mình đẻ ta có thể phát huy những ưu điểm đó nhưng khi bị chê trách cũng không nên buồn bực mà hãy cảm ơn vì những lời chê trách đã giúp ta nhìn nhận ra khuyết điểm của bản thân mình, từ đó, chúng ta sẽ tự nhìn nhận lại mình mà khắc phục, hoàn thiện bản thân.Đã là một con người thì ai ai mà chẳng muốn được khen. Vì sao ư? Một lời khen chân thành, không dối trá giúp ta nhận thấy mình đã làm tốt một việc gì đó và lời khen ấy chính là phần thưởng cho sự nỗ lực ấy. Nhưng khi được người khác khen, ta không được tự mãn về điều đó, về thành quả mà mình đạt được. Ta cũng không phải vì thế mà dương dương tự đắc, kênh kiệu với người khác. Chúng ta phải nên cảm ơn người đã khen mình vì họ đã giúp ta nhận ra điểm tốt, sự tiến bộ của bản thân mình. Lời cảm ơn đó cũng chính là một phần thưởng xứng đáng cho bản thân mình vì đã cố gắng hết sức. Chúng ta nên vui sướng về sự tiến bộ và luôn phát huy những điểm tốt đó. Như khi chúng ta đạt điểm tốt, thầy cô, cha mẹ khen ngợi chúng ta, chúng ta hãy cảm ơn vì lời khen ngợi đó giúp ta tin tưởng vào khả năng của bản thân mình hơn, là động lực để ta cố gắng dành được thật nhiều điểm tốt cho cha mẹ, thầy cô vui lòng. Nhưng cũng không phải vì được khen nên tự cho mình làm tốt rồi, không cần cố gắng nữa nên chủ quan để rồi kết quả học tập dần dần đi xuống. Nghiêm Liên Thành đã từng viết: “Khen và chê là hai vị, tuy là trái ngược nhau, nhưng tuyệt đối không thể thiếu được trong bữa tiệc cuộc đời. Với trẻ nhỏ và cả người lớn: Khen là vị ngọt luôn mới mẻ của kẹo, còn chê là cảm giác chán ngắt.” Khi được khen thì ai cũng vui sướng nhưng khi bị người khác chê bai, quở trách, chúng ta cũng không nên buồn và oán hận người đã dưa ra lời chê ấy mà hãy cảm ơn những lời chê trách ấy giúp ta nhìn lại bản thân mình. Nó giúp ta có mục tiêu để phấn đấu vươn lên, đạt những thành tích cao hơn. Nếu không có những lời chê ấy, ta sẽ nghĩ mình là hoàn hảo nên sẽ không biết cố gắng vươn lên. Những lời chê bai ấy dạy cho ta sống như một con người.Hãy biết sống với lòng biết ơn. Hãy cảm ơn mọi thứ trên đời. Cảm ơn mẹ thiên nhiên đã đem đến cho ta một thế giới tươi đẹp. Cảm ơn cha mẹ đã đem ta đến thế giới này, đã cho ta một mái nhà ấm áp và hạnh phúc. Cảm ơn bạn bè, thầy cô vì đã làm cho cuộc sống này phong phú tình cảm, trí tuệ hơn. Cảm ơn những người đã nằm xuống để cho ta bước lên. Cảm ơn ơn những lần vấp ngã vì nó dạy cho ta đứng lên. Cảm ơn những lời khen vì nó cho ta thấy được sự tiến bộ của bản thân. Hãy cảm ơn cả những lời chê bai quở trách vì nó dạy cho ta biết phấn đấu, biết vươn lên, biết sống như một con người
“Cảm ơn”, hai tiếng thật giản đơn nhưng lại mang một ý nghĩa thật lớn lao. Nhưng ngày nay lại chẳng có mấy ai biết nói lời cảm ơn đối với người khác khi mang ơn họ bẩt cứ thứ gì. Nhà giáo dục A.V.Xukhômlixki đã từng viết trong cuốn “Giáo dục con người chân chính như thế nào” rằng: “Hãy biết cảm ơn. Khi nghe những lời khen ngợi, em hãy cảm ơn và vui sướng vì em đã tiến về sự hoàn thiện của con người; khi được nghe những lời chê bai quở trách, em hãy cảm ơn vì chúng dạy cho em biết sống như một con người.”Vậy, hai tiếng “cảm ơn” ấy có nghĩa là gì? Cảm ơn là bày tỏ sự biết ơn đối với những người đã giúp đỡ mình. Cảm ơn được dùng trong lời nói lịch sự, dùng để bày tỏ sự cảm kích với những người đã làm việc gì đó cho mình. Trong cuộc sống hằng ngày, khi có ai đó giúp đỡ ta một việc gì đó, chúng ta cần phải cảm ơn người đó vì đã giúp đỡ ta. Đơn giản là khi mang ơn một ai đó, ta cần phải cảm ơn người đó để thể hiện sự biết ơn và phép lịch sự tối thiểu của con người. Vậy, câu nói của nhà giáo dục Xukhômlixki đã khuyên răn chúng ta rằng: khi được khen ngợi, ta nên cảm ơn người khen và cảm thấy vui sướng vì người đó đã giúp ta nhìn nhận ra sự tiến bộ của bản thân mình đẻ ta có thể phát huy những ưu điểm đó nhưng khi bị chê trách cũng không nên buồn bực mà hãy cảm ơn vì những lời chê trách đã giúp ta nhìn nhận ra khuyết điểm của bản thân mình, từ đó, chúng ta sẽ tự nhìn nhận lại mình mà khắc phục, hoàn thiện bản thân.Đã là một con người thì ai ai mà chẳng muốn được khen. Vì sao ư? Một lời khen chân thành, không dối trá giúp ta nhận thấy mình đã làm tốt một việc gì đó và lời khen ấy chính là phần thưởng cho sự nỗ lực ấy. Nhưng khi được người khác khen, ta không được tự mãn về điều đó, về thành quả mà mình đạt được. Ta cũng không phải vì thế mà dương dương tự đắc, kênh kiệu với người khác. Chúng ta phải nên cảm ơn người đã khen mình vì họ đã giúp ta nhận ra điểm tốt, sự tiến bộ của bản thân mình. Lời cảm ơn đó cũng chính là một phần thưởng xứng đáng cho bản thân mình vì đã cố gắng hết sức. Chúng ta nên vui sướng về sự tiến bộ và luôn phát huy những điểm tốt đó. Như khi chúng ta đạt điểm tốt, thầy cô, cha mẹ khen ngợi chúng ta, chúng ta hãy cảm ơn vì lời khen ngợi đó giúp ta tin tưởng vào khả năng của bản thân mình hơn, là động lực để ta cố gắng dành được thật nhiều điểm tốt cho cha mẹ, thầy cô vui lòng. Nhưng cũng không phải vì được khen nên tự cho mình làm tốt rồi, không cần cố gắng nữa nên chủ quan để rồi kết quả học tập dần dần đi xuống. Nghiêm Liên Thành đã từng viết: “Khen và chê là hai vị, tuy là trái ngược nhau, nhưng tuyệt đối không thể thiếu được trong bữa tiệc cuộc đời. Với trẻ nhỏ và cả người lớn: Khen là vị ngọt luôn mới mẻ của kẹo, còn chê là cảm giác chán ngắt.” Khi được khen thì ai cũng vui sướng nhưng khi bị người khác chê bai, quở trách, chúng ta cũng không nên buồn và oán hận người đã dưa ra lời chê ấy mà hãy cảm ơn những lời chê trách ấy giúp ta nhìn lại bản thân mình. Nó giúp ta có mục tiêu để phấn đấu vươn lên, đạt những thành tích cao hơn. Nếu không có những lời chê ấy, ta sẽ nghĩ mình là hoàn hảo nên sẽ không biết cố gắng vươn lên. Những lời chê bai ấy dạy cho ta sống như một con người.Hãy biết sống với lòng biết ơn. Hãy cảm ơn mọi thứ trên đời. Cảm ơn mẹ thiên nhiên đã đem đến cho ta một thế giới tươi đẹp. Cảm ơn cha mẹ đã đem ta đến thế giới này, đã cho ta một mái nhà ấm áp và hạnh phúc. Cảm ơn bạn bè, thầy cô vì đã làm cho cuộc sống này phong phú tình cảm, trí tuệ hơn. Cảm ơn những người đã nằm xuống để cho ta bước lên. Cảm ơn ơn những lần vấp ngã vì nó dạy cho ta đứng lên. Cảm ơn những lời khen vì nó cho ta thấy được sự tiến bộ của bản thân. Hãy cảm ơn cả những lời chê bai quở trách vì nó dạy cho ta biết phấn đấu, biết vươn lên, biết sống như một con người.
tick cho mink nk :)
Bài làm
Ai cũng đầy ắp những kỉ niệm của một thời thơ ấu. Đặc biệt, những buổi đầu cắp sách đến trường, được gặp gỡ và làm quen với biết bao thầy cô, bạn bè … sẽ luôn là những kỉ niệm mãi mãi không bao giờ quên.
Những ngày đầu đi học, tôi luôn được cô giáo khen viết chữ đẹp và đều. Em học rất khá môn tập viết tuy nhiên lại không giỏi môn toán. Đây là môn học mà em sợ nhất. Cô giáo mặc dù đã giảng dạy, hướng dẫn em làm bài rất cẩn thận và tỉ mỉ tuy nhiên do bản thân sợ môn học này nên những lời cô giảng dạy em không hiểu hết. Biết vậy, nên cô đã đổi chỗ cho em ngồi cạnh Hà – một trong những bạn học giỏi toán nhất lớp – để học tập cùng nhau. Cùng nhau làm bài tập nhóm đã giúp cho em tiến bộ hơn rất nhiều. Em đã học được phương pháp học toán của bạn. Thậm chí, trong những bài toán khó, bạn còn hướng dẫn em cách tiếp cận vấn đề và phương pháp giải phù hợp. Từ một học sinh yếu môn toán, em đã bắt đầu có niềm đam mê và yêu thích với môn học này.Có một lần trong một bài kiểm tra toán, em không làm được bài. Em ngồi loay hoay gần như cả buổi để giải. Hà thấy vậy liền viết viết ra một tờ nháp. Sau đó, bạn vo vo lại rồi nhẹ nhàng đưa cho em. Em cảm thấy rất vui khi được bạn giúp đỡ nhưng đồng thời cũng thấy bứt rứt trong lòng. Rồi em cầm tờ giấy đã vo nhét vào học bàn. Em chợt nhớ lời cô giáo dạy: “Thất bại là mẹ thành công”. Em không muốn bản thân mình cứ mãi yếu kém môn toán. Hà cũng thúc giục em giở tờ giấy ra chép. Nhưng bản thân em kiên quyết từ chối và tiếp tục ngồi suy nghĩ cách làm. Khi chỉ còn khoảng năm phút thì hết giờ làm bài, tự dưng những lời cô giáo giảng như hiện về trong tâm trí em. Một hồi viết nháp các công thức đã học, em chợt phát hiện ra mình đã bỏ quên mất một phép tính. Em vội vàng sửa lại bài làm. Khi trống báo hiệu kết thúc giờ kiểm tra cũng là lúc em hoàn thành bài thi.
Cô giáo trả bài kiểm tra và em được điểm 8 – một kết quả xứng đáng với sự nỗ lực của bản thân, Hà cũng rất vui khi thấy em đã học khá hơn trước. Đến bây giờ mỗi khi nhắc lại, tôi lại thấy hân hoan trong lòng.
# Chúc bạn học tốt #
Theo em nhân vật cậu bé Tích Chu vừa đáng trách vừa đáng khen.
- Tích Chu đáng trách vì ham chơi không quan tâm đến bà khi bà ốm, không lấy nước cho bà. Chỉ khi đói quá Tích Chu mới nhớ đến bà của mình.
- Tích Chu đáng khen vì biết nhận ra lỗi lầm và sửa chữa nó ( đi tìm thuốc cho bà để bà trở lại thành người ).
(Học sinh trả lời dựa trên những cảm nhận của cá nhân mình)
Đây có thể là hành động vừa đáng trách lại rất đang khen
- Đáng trách vì khi muốn cho, tặng ai đồ vật gì các em cũng cần phải hỏi ý kiến người lớn trong gia đình.
- Đáng khen vì đây là hành động tốt xuất phát từ trái tim nhân hậu, biết quan tâm yêu thương mọi người.
Theo em, việc Lan và Sơn giấu mẹ lấy chiếc áo bông của em Duyên đem cho Hiên vừa đáng khen vừa đáng trách. Đáng khen ở chỗ hai đứa trẻ tốt bụng, sẻ chia và quan tâm những người có hoàn cảnh khó khăn. Đáng trách ở chỗ đó là chiếc áo kỉ niệm của đứa em xấu số, chưa được sự cho phép của mẹ mà hai chị em đã đem đi cho nhười khác.
a/ Phần trước: b/Phần trước: t1: một, một
t2: Tất cả t1: những Phần trung tâm: T1 : người, người T2: con gái, chồng
Phần trung tâm: Phần sau: s1: tên là Mị Nương, thật xứng đáng
T1: em
T2: học sinh
Phần sau:
s1: suất sắc của trường Kim Đồng
Mình viết luôn thư rồi bạn trích đoạn nào thì bạn lấy nghen :
Cháu chào các cô , các bác !
Cháu là Nguyễn Vũ Ngọc Nhi ! Hôm trước cháu đã cùng bố mẹ tới dự Lễ Khen thưởng cho con cháu cán bộ . Cháu cảm thấy buổi lễ mới thật ý nghĩa làm sao ! Cháu viết thư này cốt để gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới các cô bác đã làm nên buổi lễ khen tặng cho chúng cháu . Hôm đó , bác ..... đã trao cho cháu một tấm bằng khen vì là học sinh xuất sắc trong năm học 2017 - 2018 , giờ cháu vẫn còn xúc động vì tấm bằng có đề tên Nguyễn Vũ Ngọc Nhi ! Cháu đã cẩn thận treo nó lên cạnh bàn học và luôn nhắc nhở mình rằng : " Mình phải cố gắng học để khiến bố mẹ tự hào với cô bác trong cơ quan về những tấm bằng đã được trao tặng ! " . Nhưng không bởi vậy mà cháu tự cho mình là giỏi sau buổi lễ ấy ! Bố mẹ cháu đã thực sự rất vui ... Cháu cũng vậy và cháu nghĩ rằng không chỉ cháu mà còn nhiều các bạn khác cũng có cảm xúc giống cháu đấy ạ !
Mặc dù là một bức thư chưa dài và chưa thấm gì với công làm nên buổi lễ của các cô bác nhưng cháu rất muốn tả hết cảm xúc của mình . Một lần nữa cháu xin cảm ơn các cô , các bác với tấm lòng của cháu !
Mình thề mình không chép văn mẫu đâu !
Chú thích :
" Bác ... " ! Ý mình .... chấm chấm ...... ở đây là bạn ghi tên người đó vào . Cụ thể hơn là : bác Kỷ hay Bác Tôn , cô Dung , cô Hiền .... v.v
Thế nhé , k cho mình đi , đền đáp công đánh máy và công giải thích bằng cái click chuột vào phần ĐÚNG của câu trả lời của mình !
Câu 2: Nhân vật Tích Chu trong câu chuyện trên đáng trách khi để bà ốm nằm một mình và không quan tâm chăm sóc bà. Tuy nhiên, Tích Chu cũng đáng khen vì đã quyết tâm đi lấy nước suối Tiên để cứu bà, vượt qua nhiều khó khăn và nguy hiểm. Việc làm đó thể hiện sự ăn năn, hối hận và lòng quyết tâm của Tích Chu để sửa sai và yêu thương bà mình hơn sau này.
Câu 3: Em rút ra được bài học từ câu chuyện trên là chúng ta nên biết quý trọng và chăm sóc người thân trong gia đình, đặc biệt là những người lớn tuổi và yếu đuối. Bởi vì, gia đình là nơi gắn bó tình cảm, là nơi mà chúng ta luôn nhận được sự quan tâm, chia sẻ và sự yêu thương. Nếu không biết trân trọng và chăm sóc người thân, chúng ta sẽ hối hận khi mất đi họ. Câu chuyện còn nhắc nhở chúng ta rằng, hãy biết sửa sai và thay đổi khi còn có thể, để có được sự tha thứ và tình yêu của người thân.
Đáp án: A