Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trang - người bạn thân của tôi hôm nay trầm tính hơn mọi ngày. Nụ cười rạng rỡ thường ngày biến mất thay bằng khuôn mặt nặng trĩu những suy tư. Tôi lân la hỏi mãi, nó mới chịu mở lời: "Hôm nay, bố mẹ tớ lại cãi nhau rồi". Thật ra đây không phải lần đầu tôi nghe về những xung đột giữa bố và mẹ Trang nhưng vẫn cố nghe hết câu chuyện. "Mẹ bảo tớ hãy theo mẹ về ngoại đi nhưng tớ không muốn xa bố, xa trường lớp, xa các bạn...". Sao ông trời có thể nhẫn tâm với một đứa trẻ mười tuổi đến thế khi để đứa trẻ ấy sống trong một gia đình tan vỡ, hằng ngày chứng kiến bố mẹ cãi nhau. Tôi lặng im vì không biết nói gì. Tôi chỉ mong bố mẹ Trang còn có cơ hội hàn gắn bởi Trang thương cả hai rất nhiều.
Tác dụng dấu ngoặc kép: Trích dẫn lời nói trực tiếp của nhân vật Trang
Trang - người bạn thân của tôi hôm nay trầm tính hơn mọi ngày. Nụ cười rạng rỡ thường ngày biến mất thay bằng khuôn mặt nặng trĩu những suy tư. Tôi lân la hỏi mãi, nó mới chịu mở lời: "Hôm nay, bố mẹ tớ lại cãi nhau rồi". Thật ra đây không phải lần đầu tôi nghe về những xung đột giữa bố và mẹ Trang nhưng vẫn cố nghe hết câu chuyện. "Mẹ bảo tớ hãy theo mẹ về ngoại đi nhưng tớ không muốn xa bố, xa trường lớp, xa các bạn...". Sao ông trời có thể nhẫn tâm với một đứa trẻ mười tuổi đến thế khi để đứa trẻ ấy sống trong một gia đình tan vỡ, hằng ngày chứng kiến bố mẹ cãi nhau. Tôi lặng im vì không biết nói gì. Tôi chỉ mong bố mẹ Trang còn có cơ hội hàn gắn bởi Trang thương cả hai rất nhiều.
Tác dụng dấu ngoặc kép: Trích dẫn lời nói trực tiếp của nhân vật Trang
Có những hoài bão, có những khát vọng mà ta sẽ chẳng bao giờ thực hiện được trong thế giới thực tại. Có lẽ, nó chỉ tồn tại trong giấc mơ có phép màu kì diệu, có nàng tiên, ông bụt, thánh thiện và hiền lành. Nhưng cũng chính giấc mơ đó sẽ là động lực thúc đẩy chúng ta thực hiện được khao khát của mình, dù chỉ là một phần nhỏ nhoi...
Bị choáng ngợp bởi một quầng ánh sáng và âm thanh kì lạ, tôi dụi mắt tỉnh dậy. Cả căn phòng được bao trùm bởi màu vàng ấm áp và sáng lấp loáng. Một cô bé rất xinh, cỡ trạc tuổi tôi, mắt cô có màu xanh và mái tóc vàng óng ả thắt nơ thật gọn gàng. Cô bé nói một câu bằng tiếng Việt, rất sành sỏi:
- Hãy đi với tôi, tôi sẽ dẫn bạn đến một nơi thật đẹp, rời xa cái thế giới đầy mâu thuẫn và bất công này !
Tôi ngây người ra, chưa hết bàng hoàng cô bé lại nói tiếp:
- Hãy nhắm mắt lại, bạn có nghe thấy tiếng gió vi vu không? Có nghe thấy tiếng hát êm dịu, bay bổng không? Đấy. Đó chính là thế giới của chúng ta. Tôi làm theo lời cô bé, dần dần khép hai mi mắt lại. Toàn thân tôi nhẹ hẫng rồi từ từ bay lên giữa không trung. Tiếng piano nhẹ nhàng hòa quyện cùng tiếng violon réo rắt dẫn tôi đến “xử sở thần tiên”.
- Chúng ta đang bay sao? – tôi hỏi.
- Đúng vậy, chỉ một lát nữa thôi là sẽ đến, đừng mở mắt ra cho đến khi tôi bảo bạn.
“Không biết thế giới bạn đó đưa mình tới sẽ như thế nào nhỉ?” – tôi nghĩ thầm. Một nỗi sợ hãi vô hình bao trùm cả thân xác. “Nhưng nếu thế giới đó đẹp như bạn ấy nói thì không có gì đáng phải lo”. Thường ngày, tôi luôn khao khát sẽ được đi chu du ở “xứ sở thần tiên” ,sẽ không phải đối mặt với những bài kiểm tra “khó xơi” và những con điểm kém. Bây giờ, tôi đã thực hiện được, thật là một hạnh phúc khó có thể diễn tả, tôi cười khoan khoái và có phần đắc thắng : “Thật là tội nghiệp cho các bạn của mình!”.
Bị điểm kém đối với nhiều người có lẽ chẳng phải là điều gì quá ghê gớm, thế nhưng đối với với một học sinh được xếp nhất lớp, thì đó là một sự xấu hổ vô cùng với bạn bè, với thầy cô và cả sự sợ hãi nếu như bố mẹ biết. Thế nên một đứa như tôi đã làm một việc rất hài hước và ngờ nghệch.
Lúc đó là thời lớp 4, khi mọi đứa trẻ đã bắt đầu lớn đã có suy nghĩ riêng và cũng nhận thức được tầm quan trọng của sĩ diện, lớp chúng tôi có sự phân bì rất lớn giữa những cá nhân có lực học tốt nhất lớp. Và bản thân tôi luôn là đứa đứng đầu, lại là lớp trưởng thế nên mẹ tôi tự hào về tôi lắm, cô chủ nhiệm cũng rất thích nói về tôi khi họp phụ huynh. Rồi có một ngày trong buổi kiểm tra thường xuyên, chẳng biết đầu óc tôi lú lẫn thế nào lại làm sai hai trên tổng số ba bài, kết quả là tôi được ba điểm, khi phát bài tôi sốc vô cùng. Tôi cảm thấy mặt mình nóng lên, tôi vội cất bài kiểm tra của mình đi. Cả buổi học hôm ấy tôi không thể vui vẻ nổi, tôi lại nghĩ đến mẹ và tôi tìm cách giấu bài kiểm tra, bởi sợ mẹ sẽ thất vọng và sẽ buồn vì tôi lắm.
Tôi đã giấu nó ở ngăn trong cùng của cặp sách, rồi khóa lại chỉ đơn giản vì tôi nghĩ mẹ sẽ không bao giờ lục cặp sách của tôi đâu. Ai ngờ tôi đã lầm, mẹ đã tìm ra bài kiểm tra của tôi, nhưng mẹ không mắng tôi mà mẹ chỉ lắc đầu cười nói với tôi: “Mẹ chưa thấy đứa nào dốt như mày, ai đời lại đi giấu bài kiểm tra trong cặp sách, tưởng mẹ không xem chắc, ít nhất ngày xưa mẹ còn biết thủ tiêu nó đi cơ. Sao mẹ sinh ra mày mà mày lại chẳng thông minh được như mẹ gì cả”. Tôi đứng hình với câu nói hóm hỉnh của mẹ, bỗng tôi thấy mình ngốc thật, đúng là trẻ con thì khó mà nghĩ xa xôi được. Sau đó mẹ nhẹ nhàng nói với tôi: “Mẹ nói nhé, con người cũng có lúc sai lầm, có lúc thất bại, nhìn xem bố mẹ trồng cà phê đâu phải chưa từng có cây bị chết, nhưng chính từ những cây chết đó bố mẹ mới rút được kinh nghiệm để trồng thành công cả vườn cà xanh tốt như bây giờ. Học tập cũng vậy, điểm kém là để con phấn đấu và không lơ là trong học tập, đó là tiếng chuông cảnh tỉnh dành cho con, chứ không việc gì phải xấu hổ, người có bản lĩnh chính là người đứng lên từ thất bại để thành công con ạ”.
Ngày 2 tháng 9 năm 1945 . Hà Nội tưng bừng màu đỏ(1) . Cả một vùng trời bát ngát cờ ,đèn và hoa(2) . Những dòng người từ khắp các ngả tuôn về vườn hoa Ba Đình(3) . Các cụ già vẻ mặt nghiêm trang(4) .Những cô gái thủ đô hớn hở(5) ,áo màu rực rỡ(6) .
ĐỌC ĐOẠN VĂN SAU VÀ TRẢ LỜI CÂU HỎI !
Câu kể Ai thế nào ? | Nội dung chủ ngữ biểu thị | Từ ngữ tạo thành chủ ngữ | ||||||
1 | tưng bừng màu đỏ | hà nội | ||||||
2 | bát ngát cờ đèn và hoa | cả 1 vùng trời | ||||||
3 | từ khắp các ngả tuôn về vườn hoa 3 đình | những dòng người |
4 | vẻ mặt nghiêm trang | các cụ già |
5 | hớn hở | những cô gái thủ đô |
6 | rực rỡ | áo màu |
TÌM CÂU KỂ AI THẾ NÀO TRONG ĐOẠN VĂN TRÊN VÀ TRẢ LỜI CÂU HỎI HỘ MÌNH ! CẦN GẤP
danh từ chung:cây lá,tre nứa,làng,nứa tre,bạn
Danh từ riêng:Việt Nam ,Đồng Nai,Việt Bắc,Điện Biên Phủ
chúc bạn học tốt
Đại Việt bn ạ
Xem thêm tại bảng này nhé :
Tổng quát
Thời gian | Tên gọi | Triều đại/Chế độ | Người đặt tên |
---|---|---|---|
2879 - 2524 TCN (nghi vấn) 356 năm | Xích Quỷ | Hồng Bàng Thị | Kinh Dương Vương |
2524 - 258 TCN (nghi vấn) 2267 năm | Văn Lang | Hùng Vương thứ I | |
257 - 207 hoặc 179 TCN 50 năm | Âu Lạc | Nhà Thục | Thục Phán |
204 - 111 TCN 93 năm | Nam Việt | Nhà Triệu | Triệu Đà |
111 TCN - 40 SCN 151 năm | Bộ Giao Chỉ | Bắc thuộc lần 1 | - |
40 - 43 3 năm | Lĩnh Nam | Hai Bà Trưng | Trưng Trắc |
43 - 203 160 năm | Bộ Giao Chỉ | Bắc thuộc lần 2 | - |
203 - 544 341 năm | Giao Châu | ||
544 - 602 58 năm | Vạn Xuân | Nhà Tiền Lý | Lý Bí |
602 - 607 5 năm | Giao Châu | Bắc thuộc lần 3 | - |
607 - 622 15 năm | Quận Giao Chỉ | ||
622 - 679 57 năm | Giao Châu | ||
679 - 757 78 năm | An Nam | ||
757 - 766 9 năm | Trấn Nam | ||
766 - 866 100 năm | An Nam | ||
866 - 905 39 năm | Tĩnh Hải quân | ||
905 - 968 63 năm | |||
Họ Khúc | |||
Họ Dương | |||
Nhà Ngô | |||
968 - 1054 86 năm | Đại Cồ Việt | Nhà Đinh | Đinh Tiên Hoàng |
Nhà Tiền Lê | |||
Nhà Lý | |||
1054 - 1400 346 năm | Đại Việt | Lý Nhật Tôn | |
Nhà Trần | |||
1400 - 1407 7 năm | Đại Ngu | Nhà Hồ | Hồ Quý Ly |
1407 - 1427 20 năm | Giao Chỉ | Nhà Hậu Trần | - |
Bắc thuộc lần 4 | |||
1428 - 1804 376 năm | Đại Việt | Nhà Hậu Lê | Lê Thái Tổ |
Nhà Mạc | |||
Chúa Trịnh | |||
Chúa Nguyễn | |||
Nhà Tây Sơn | |||
Nhà Nguyễn | |||
1804 - 1839 35 năm | Việt Nam | Nhà Nguyễn | Nguyễn Ánh |
1839 - 1945 106 năm | Đại Nam | Nguyễn Phúc Đảm | |
1887 - 1945 58 năm | Liên bang Đông Dương | Pháp thuộc lần 1 | - |
Nhật thuộc | |||
1945 1 năm | Đế quốc Việt Nam | Bảo Đại | |
1945 - 1976 31 năm | Việt Nam Dân chủ Cộng hòa | Độc lập | Hồ Chí Minh |
1945 - 19549 năm | Liên bang Đông Dương | Pháp can thiệp | - |
1946 - 1948 2 năm | Cộng hòa Tự trị Nam Kỳ | ||
1949 - 1955 6 năm | Quốc gia Việt Nam | Bảo Đại | |
1955 - 1975 20 năm | Việt Nam Cộng hòa | Độc lập | Ngô Đình Diệm |
1969 - 1976 7 năm | Cộng hòa Miền Nam Việt Nam | Độc lập | Nguyễn Hữu Thọ |
1976 - nay | Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam | Lê Duẩn |
Trả lời :
Vào thời vua Lê tên nước ta là Đại Việt
~ Hok tốt ~
8 - 10 câu chủ đề gì vậy?
Trang - người bạn thân của tôi hôm nay trầm tính hơn mọi ngày. Nụ cười rạng rỡ thường ngày biến mất thay bằng khuôn mặt nặng trĩu những suy tư. Tôi lân la hỏi mãi, nó mới chịu mở lời: "Hôm nay, bố mẹ tớ lại cãi nhau rồi". Thật ra đây không phải lần đầu tôi nghe về những xung đột giữa bố và mẹ Trang nhưng vẫn cố nghe hết câu chuyện. "Mẹ bảo tớ hãy theo mẹ về ngoại đi nhưng tớ không muốn xa bố, xa trường lớp, xa các bạn...". Sao ông trời có thể nhẫn tâm với một đứa trẻ mười tuổi đến thế khi để đứa trẻ ấy sống trong một gia đình tan vỡ, hằng ngày chứng kiến bố mẹ cãi nhau. Tôi lặng im vì không biết nói gì. Tôi chỉ mong bố mẹ Trang còn có cơ hội hàn gắn bởi Trang thương cả hai rất nhiều.
Tác dụng dấu ngoặc kép: Trích dẫn lời nói trực tiếp của nhân vật Trang