Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
chà! mùa hè sao trôi qua nhanh vậy ta. thấm thoắt đã đến ngày đi học rùi. hôm nay là buổi sớm thứ 2, không khí thật khang trang, mọi vật như khoác trên mình một hình tượng mới để chuẩn bị cho một tuần học đầu tiên đc vui vẻ và thành công. những bông hoa mười giờ nhỏ bé đã bắt đầu khoe sắc chào đón học sinh. bác bàng già ngày nào đã thay một màu áo mới. trông xa, nó như một ngọn nến xanh khổng lồ được thắp sáng trên bầu trời cao xanh.cây phượng hoa đỏ tháng năm đã tàn lụi những sắc đỏ. hàng ghế đá cx như sống lại bởi sự lau chùi sạch sẽ. tất cả của ngày đầu tuần thật tươi đẹp để đem lại nhiều may mắn cho cả tuần học mới.
Thảo luận 1
Trồng cây chỉ cần mười năm thui nhưng trồng người lại đến cả trăm năm, thật ra thì câu nói đó nhấn mạnh đến việc trồng "người" khó hơn trồng bất cứ cái gì ^^ ! Bởi dzậy nuôi dạy 1 con người,1 thế hệ, 1 dân tộc đâu phải là chiện đơn giản, phải cần rất nhiều thời gian và công sức mới phát triển được 1 cách toàn diện được ^^ !
Thảo luận 2
Bác kêu gọi sống với cây xanh, bảo vệ rừng, bảo vệ tài nguyên thiên nhiên. Có như vậy thì ta mới bỏ ra hàng trăm năm "trồng" người được. Nếu không như vậy, tại sao Bác lại đặt "trồng cây" lên hàng đầu ? Nếu không như vậy, môi trường sống không còn thì một năm "trồng người" cũng không xong nữa là ...!
Thảo luận 3
Theo tôi hiểu thì Bác dùng hai vế câu này để tạo ra sự so sánh. Ý của vế thứ nhất (vì lợi ích mười năm thì phải trồng cây) làm nổi bật lên ý của vế thứ hai (vì lợi ích trăm năm thì phải trồng người). Nghĩa là để có được lợi ích lâu dài và bền vững thì phải chăm lo cho sự nghiệp giáo dục, sự nghiệp giáo dục và đào tạo con người, đào tạo nhân lực cho đất nước. Vì con người vừa là nhân tố và vừa là động lực của sự phát triển.
Thảo luận 4
Vế 1 ngụ ý : Bác muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của cây xanh đối với đời sống con người phải trồng cayy gây rừnng để bảo vệ môi trường của mình cũng là tự bảo vệ mình... Vế 2: ngụ ý : Bác muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc học, nó phải học lâu dài, không phải một ngày là được kết quả. "...dân tộc Việt Nam có được sánh vai cùng các cường quốc năm châu được hay không, đó chính là nhờ ở công học tập của các cháu, mong sao, sau này các cháu góp công xây dựng nước nhà..." (trích thư gởi các cháu nhân ngày tựu trường của Chủ Tích Hồ Chí Minh)
Cuộc gặp gỡ giữa Phan Lang và Vũ Nương có ý nghĩa gì trong câu chuyện "Chuyện người con gái Nam Xương"?
Thảo luận 1
Thứ nhất: đây là kết thúc có hâu của câu chuyện vì Vũ Nương không chết mà được sống sung sướng và cuối cùng cũng được minh oan. Thứ hai: qua đây thể hiện tinh thần nhân đạo của Nguyễn Dữ nói riêng và của người dân nói chung; thái độ công bằng và trân trọng những người phụ nữ trong xã hội cũ. Thứ ba: Đây đồng thời cũng thể hiện ước mơ của nhân dân ta thời đó về những cái kết có hậu cho người tốt và về một xã hội tốt đẹp hơn. Thứ tư: Vũ Nương tuy trở về nhưng không ở lại. Chi tiết này có ý nghĩa nàng muốn đoạn tuyệt với cái thế giới đầy những bất công, phi lí, nàng không còn gì để trong mong ở cuộc sống đó và người chồng đó. Thứ năm: Trương Sinh tuy gặp lại Vũ Nương nhưng cũng không một lời giữ nàng ở lại. Đó cũng thể hiện phần nào bản chất của hắn. Nói chung đây là một câu chuyện có giá trị hiện thực cao, phê phán những hủ tục còn tồn tại. Đây cũng là đề tài thường thấy trong các tác phẩm của Nguyễn Dữ.
Thảo luận 2
- Đó là sự sáng tạo của tác giả (Trong truyện cổ không có chi tiết này) -Tô đậm màu sắc kì ảo của truyện ( người chết sống lại ...) . Giá trị nhân đạo của tác phẩm Tạm thế thôi nhé
Trong cuộc đời của mỗi người, ai mà chả có người bạn thân nhất với mình. Người luôn sẽ chia, quan tâm đến mình. Bạn chính là cuộc sống của tôi và bạn luôn tiếp cho tôi sức mạnh.Cảm ơn cậu''Nguyễn Thanh Thúy Hà''.
Hà là một học sinh giỏi. Suốt 6 năm liền cậu ấy luôn đật học sinh xuất sắc.Hà có một thân mình khá mũm mĩm cộng với làn da trắng trông cậu thật dể thương. Khuôn mặt trái xoan.Đôi mắt như hai vì sao trên bầu trời cùng với đôi môi hình trái tim tô điểm cho khuôn mặt.Thúy Hà cao 1m52 và nặng 45kg. Mỗi khi tôi véo hai cái má cái má của cậu ấy thì nó lại xệ ra trông rất đáng yêu. Do là lớp trưởng của một lớp nên Hà luôn tích cực giúp đỡ cho các bạn học kém.Sở trường của Hà là kể chuyện và học. Mỗi khi bạn kể chuyện là cả lớp đều chăm chú nghe. Thúy Hà là lớp trưởng mà vừa dữ vừa hiền nên mỗi khi nhắc là cả lớp ko có nghe, nói miết nên bực mình cho cả lớp ra sân đứng. Thật đáng sợ! Những đồ dùng tôi và Hà làm cùng với nhau được treo khắp phòng của tôi và Hà. Chúng tôi cứ như hai chị em song sinh vậy.
Tôi và Hà đã có rất nhiều kỉ niệm đối với nhau.Tôi sẽ luôn luôn giữ gìn tình bạn quý giá này của mình và ko bao giờ để bạn phải thất vọng hay buồn về mình.
Trong chương trình văn học lớp 6, có nhiều bài thơ mang tính chất tự sự rất cuốn hút như "Lượm" hoặc "Đêm nay Bác không ngủ". Sức cuốn hút của tác phẩm mạnh đến nổi, tôi nằm mơ thấy mình là một nhân vật trong bài thơ "Lượm".
Đó là những ngày ở Huế bắt đầu cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược, năm 1947. Tôi lúc bấy giờ ở Hà Nội nhận lệnh khẩn cấp về Huế. Trên đường đi, tôi tình cờ gặp một chú bé giao liên tên Lượm, ở Hàng Bè. Lượm là một chú bé có dáng người nhỏ nhắn mà nhanh nhẹn. Chú đeo một cái túi xinh xinh bên mình. Chú có một đôi chân thoăn thoắt và cái đầu nghênh nghênh. Vẻ hồn nhiên và vui tươi ấy càng được tôn thêm bởi chiếc ca lô đội lệch, và mồm luôn huýt sáo như chú chim chích nhảy trên đường vàng.
Giữa những ngày kháng chiến toàn dân, chú bé liên lạc như làm tăng thêm niềm tin trong lòng người lính chúng tôi. Tranh thủ phút rảnh rỗi, tôi lại gần hỏi han, trò chuyện với chú. Chú vừa cười vừa nói với tôi:
"Cháu đi liên lạc
Vui lắm chú à
Ở đồn Mang Cá
Thích hơn ở nhà"
Tôi thật sự xúc động trước sự vô tư và hồn nhiên của chú bé. Cháu cười mà hai mí híp cả lại, má đỏ nâu như trái bồ quân chín tới... Chiến tranh còn dài, chúng tôi chia tay nhau, mỗi người đều quyết tâm làm tròn bổn phận của mình. Tôi lưu luyến nhình theo bóng Lượm xa dần mà lòng thầm mong gặp lại cháu trong ngày khải hoàn ca chiến thắng.
Nhưng chiến tranh vẫn chứa nhiều tàn nhẫn. Vào một ngày tháng sáu, có giao liên đem tin đến, tôi bàng hoàng được tin Lượm đã hi sinh! Mắt tôi nhoà đi theo lời kể của người liên lạc...
"Lượm hi sinh khi đang làm nhiệm vụ. Cháu bị một viên đạn địch bắn tỉa. Nhìn cháu nằm trên lúa, tay còn nắm chặt bông, lá thư đề "Thượng khẩn" còn nằm trong cái xắc... mọi người không cầm được nước mắt..."
Cổ họng tôi nghẹn lại, hình ảnh yêu thương ngày nào của cháu hiện lên rõ mồn một:
"Chú bé loắt choắt
Cái xắc xinh xinh
Cái chân thoăn thoắt
Cái đầu nghênh nghênh
Ca lô đội lệch
Mồm huýt sáo vang
Như con chim chích
Nhảy trên đường vàng"
... Tôi giật mình tỉnh giấc, nước mắt còn đẫm trên mi...
Giấc mơ trôi qua mà lòng tôi mãi còn bồi hồi xúc động. Khói lửa chiến tranh đã tắt hẳn lâu rồi. Lớp trên chúng tôi đang sống những ngày tháng thanh bình và có thể nói là đầy đủ, sung túc. Tất cả là do cha mẹ đã không quản công lao chăm chút, nhưng không thể không kể đến sự hi sinh to lớn của những người anh hùng, trong đó có Lượm - chú giao liên quả cảm!
Hãy ngủ yên Lượm ơi! Chúng tôi xin hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để gìn giữ và xây dựng đất nước này. Giữa những ngày tháng thanh bình, trang viết của tôi thay nén hương thơm, xin được tri ân những người anh hùng vị quốc vong thân..
Sau khi ra tù, Chí Phèo đã đến nhà Bá Kiến mấy lần? mục đích của Chí là gì? điều này có ý nghĩa gì?
Thảo luận 1
Trong đoạn trích của sách ngữ văn sau khi ra tù Chí đến nhà Bá Kiến 3 lần: 1.Chí đến rạch mặt ăn vạ,mục đích chỉ muốn trả thù kẻ đẩy mình vào tù cũng chình là lúc bắt đầu cuộc đời con quỷ của làng Vũ Đại bị mọi người ko công nhận làm người . 2.Đến mục đích chính để xin tiền BK vì Chí bị mọi người khinh và Chí chỉ có một nghề là rạch mặt ăn vạ nên fải xin tiền BK và đc BK cho đi sang nhà đội Tảo đòi tiền may mà đội Tảo bị ốm nếu ko đã chắc chắn sẽ có xô sát,thấy vậy CP tự đăc "Anh hùng làng này *** đứa nào bằng tao!" 3.sau khi nảy sinh tình cảm với TN ý nghĩ muốn làm người bùng lên trong đầu CP nên CP đã cầm dao sang nhà BK để đòi quyền làm người đòi lương thiện. Theo sự hiểu biết của mình là vậy.Chúc bạn hok tốt nha!
Thảo luận 2
Ba lần. - ở tù về hôm trước, hôm sau Chí uống rượu say rồi đến nhà BK. Phản ứng chửi bới, căm tức tự phát của Chí đã bị BK xảo quyệt vô hiệu hóa, mua chuộc anh ta. - Lần hai Chí đến xin được đi ở tù. Điều này tưởng vô lí song đã phản ánh rõ cảnh ngộ của Chí. Bị trừng phạt bởi án tù đã xong, nhưng anh không tìm được kế sinh nhai. Họ lại tiếp tục bị đẩy đến bước đường cùng. BK lợi dụng Chí làm tay sai cho mình. - Lần thứ ba và cũng là lần cuối. Sau khi bị Thị Nở từ chối tình cảm của mình, con đường trở về làm người lương thiện bị đóng lại trước Chí. Anh bị xã hội đương thời cự tuyệt quyền làm người. Chí đến nhà BK để đòi lương thiện. Chí giết BK rồi tự sát. Đây là lúc Chí bộc lộ sự tự ý thức của mình sau bao năm tháng mê muội của kiếp quỷ dữ. Nhưng đó là con đường không lối thoát. Tp thể hiện ngòi bút nhân đạo của Nam Cao. Luôn xót xa trước những bi kịch của con người, khát khao sống cho ra kiếp con người mà ko có cơ hội.
Thảo luận 3
Hình như 2 lần chính thức và n hiều lần ăn vạ thì phải .Mục đích đến để xin tiền mua rượu,để được ăn uống vì nhà cụ Bá thường xuyên có đánh chén .Cũng như có câu ;mỡ có thơm ngon ruồi đậu đến ,ngày xưa chỉ coi trọng bữa ăn mà ,Chí lại không cha không mẹ,không nhà không cửa thì chẳng tìm đến miếng ăn đầu tiên là gì .Chả thế mà yêuNở cũng qua bát cháo hành, rạch mặt cũng từ cái chai rượ ,chết cũng vì ăn uống đó sao.
Thảo luận 4
chắc rủ đi nhậu...
Ai cũng có một người bạn thân thiết để có thể kể với nhau nhiều chuyện, chia sẻ cho nhau những món quà vặt mẹ mua và cùng nhau cố gắng học thật tốt. Em cũng có một người bạn thân, cậu ấy học cùng lớp với em từ lớp 1 cho đến bây giờ, cách nhà em 5 nhà. Bạn ấy là Minh Dương, bạn ấy rất tốt, học cũng rất giỏi.
Minh Dương là bạn cùng xóm với em, lớn lên chúng em cũng được học chung với nhau và ngồi cùng bạn nữa. Bạn ấy là người sôi nổi, vui tính, tất cả mọi hoạt động của lớp và trường bạn ấy đều tham gia. Bạn ấy là quản ca của lớp nên hát hay và múa dẻo.Minh Dương có tên con trai nhưng ngược lại bạn ấy rất nữ tính. Bạn ấy bảo rằng Minh Dương chính là ánh sáng của mặt trời, bạn ấy thích ngắm mặt trời mọc mỗi sáng mai và ngắm hoàng hôn lúc chiều tà. Chúng em cứ thế lớn lên, là hai người bạn thân thiết, suốt ngày đi cạnh nhau. Mẹ em và mẹ Minh Dương cũng là bạn thân của nhau, nên hai người rất vui khi chúng em chơi với nhau.
Minh Dương có dáng người gầy, cao cao, nước da trắng. Đặc biệt cặp mắt của bạn ấy to tròn, đen láy như hai hạt nhãn. Cái miệng bé xinh nhưng lúc nào cũng tươi cười hớn hở, bạn ấy rất vui tính nữa. Em là một đứa ít nói, trầm tính hơn. Lúc nào đi với nhau bạn ấy cũng tranh hết phần của em.
Mái tóc của Minh Dương dài ngang lưng, lúc nào cũng tết thành hai dải hai bên canh. Em cứ tưởng tưởng đến những cô dân công trong cuộc kháng chiến chống thực dân năm xưa cũng tết tóc kiểu này. Bạn ấy khỏe lắm, chạy rất nhanh nữa. Mỗi lần có giờ thể dục, bạn ấy đều chạy nhanh nhất trong mấy bạn con gái.
Ở trong lớp, Minh Dương luôn hang say phát biểu, y hệt như một chú ong chăm chỉ và cần mẫn. Cô giáo nào cũng yêu quý bạn ấy vì bạn rất hang say tích cực xây dựng bài. Có nhiều bài toán em không giải ra, bạn ấy là “cô giáo” đầu tiên giúp cho em có được đáp số nhanh nhất. Bạn ấy làm toán nhanh lắm, chỉ cần một lát là ra ngay kết quả.
Minh Dương là một cô bạn rất chăm sỉ và kiên nhẫn trong mọi việc. Bạn ấy khiến em rất khâm phục. Tuy bạn ấy vui tính, nhí nhảnh, sôi động nhưng đối với những người lớn tuổi hợn bạn ấy lại rất nhẹ nhàng và tình cảm.
Ở nhà bạn ấy là con gái đầu lòng nên thường xuyên phải giúp đỡ ba mẹ trông em, vừa trông em bạn ấy vừa nấu cơm, có lúc còn cả học bài nữa. Bạn ấy thật là giỏi.
Mặc dù bận rộn nhưng hoạt động nào ở trường bạn cũng tham gia đầy đủ và nhiệt tình nữa.
Minh Dương là cậu bạn thân nhất của em, em rất yêu quý bạn ấy và mong sao tình bạn của chúng em vẫn mãi tốt đẹp như bây giờ.
Ngày đầu tiên đến trường chắc ai cũng trong tâm trạng lo sợ, bẽn lẽn không dám nói chuyện với thầy cô, bạn bè của mình đúng không nào? Em cũng vậy đó. Khi ấy em rất nhút nhát, sợ sệt với những cảnh vật mới và cả thầy cô mới nữa. Và một người bạn đã giúp em hòa đồng tự tin hơn là Phương Trúc. Một người bạn thân ở lớp mà em quý mến nhất.
Em và Trúc chơi thân với nhau từ lớp Một đến giờ. Hai đứa bằng tuổi nhau nhưng Trúc cao hơn em một cái đầu và tính tình lại chững chạc, điềm đạm như người lớn đấy . Bạn không đẹp nhưng với khuôn mặt hiền lành dễ thương nên được rất nhiều bạn quý mến. Làn da ngăm ngăm màu bánh mật khỏe khoắn nhưng rất mịn màng bạn tự hào vì đó là sở hữu một làn da giống ba. Khuôn mặt dễ nhìn, tô điểm cho khuôn mặt ấy là mái tóc đen huyền trông khá mượt mà, lúc nào cũng được bạn cột rất gọn gàng. Thỉnh thoảng, Trúc còn thắt bính hai bên trông thật dễ thương làm sao . Vầng trán cao và rộng hơi nhô nhô về phía trước cho thấy bạn là một người thông minh và nhanh nhẹn. Nhưng em nghĩ bạn học giỏi là do bạn ham học hỏi, tìm tòi chứ không phải nhờ vầng trán cao. Trúc luôn thu hút mọi người vì đôi mắt như biết cười, biết nói. Mỗi khi nói chuyện cùng bạn, em mới thấy đôi mắt ấy đẹp biết nhường nào. Đã vậy, khi nhìn ai , Trúc cũng nhìn thẳng cho thấy bạn là một người trung thực, can đảm không sợ gì cả. Chiếc mũi củ tỏi , dù nó không đẹp lắm nhưng em lại thấy nó rất hợp với khuôn mặt tròn trịa của bạn. Sở hữu một hàm răng trắng đều như hạt bắp, bạn trông thật “ăn ảnh” trong các bức hình chụp em cùng với bạn.
Bạn là tấm gương để em noi theo . Ở lớp , Trúc là tổ trưởng nên bạn vừa học giỏi vừa tích cực tham gia các hoạt động học tập, văn nghệ do lớp, trường tổ chức. Mỗi ngày đi học, quần áo của bạn đều tươm tất, gọn gàng chứ không luộm thuộm như các bạn khác do bạn đã chuẩn bị trước từ tối. Tác phong của bạn luôn được cô tuyên dương trước lớp trong các buổi sinh hoạt cuối tuần, thế còn học tập thì sao nhỉ ? Thật ra , bạn rất chăm học và chữ viết của bạn cũng đẹp nữa . Trong lớp, mỗi khi cô cho bài tập toán nâng cao, bạn đều kiên trì suy nghĩ để tìm ra hướng giải chứ không bỏ cuộc như chúng em. Còn khi không hiểu bài, bạn liền tự tin nhờ cô hướng dẫn để rút kinh nghiệm cho các bài tập khác. Bạn còn được bạn bè đặc biệt danh là cây văn vì bạn viết văn rất hay, mạch lạc. Ở lớp, bạn vừa chăm học vừa lễ phép với thầy cô, hòa đồng cùng bạn bè còn ở nhà thì bạn cũng rất ngoan ngoãn , siêng năng làm việc . Có dịp đến nhà bạn chơi , em vô cùng bất ngờ khi thấy bạn đang cặm cụi nấu ăn , tưới cây... giúp bố mẹ . Bạn chia thời gian làm bài, làm việc rất hợp lý nên dù bận làm bài nhưng bạn vẫn còn thời gian giúp bố mẹ, chơi đùa giải trí .
Bạn Trúc là bạn thân nhất của em suốt thời Tiểu học. Mỗi khi buồn hay vui , chúng em đều trò chuyện chia sẻ với nhau rất vui vẻ. Đối với em, bạn luôn là một tấm gương sáng để em học tập theo . Còn vài tháng nữa là chúng em xa trường . Có thể chúng sẽ không gặp lại nhau nữa nhưng các kỉ niệm về bạn , em sẽ không bao giờ quên.
Nhớ tick nha.