K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Trường em cũng như rất nhiều các trường học khác thường tổ chức các buổi lao động tập trung hoặc theo lớp để dọn vệ sinh, trồng cây xanh…góp phần xây dựng trường học xanh, sạch, đẹp. Như thường lệ, thứ Bảy tuần vừa rồi một buổi lao động đã diễn ra với sự tham gia nhiệt tình của các bạn học sinh.

Đó là một buổi lao động tập trung theo trường và các lớp lao động theo sự phân công của nhà trường. Mỗi lớp một việc, lớp thì quét sân trường, lớp thì lau bàn ghế và cửa kính…Riêng lớp em được phân công tưới chăm sóc các bồn hoa. Cuối buổi học của ngày thứ Sáu bạn lớp trưởng đã phân công các bạn mang dụng cụ cho buổi lao động, bạn thì mang xô để xách nước, bạn thì mang bao tải để đựng cỏ…

Đúng tám giờ sáng thứ Bảy toàn trường tập trung đầy đủ mang theo dụng cụ đã được phân công. Các bạn tập trung nghe theo thầy giáo phổ biến kế hoạch của buổi lao động một lúc rồi chia ra theo các lớp, bạn lớp trưởng điểm danh rồi chúng em bắt đầu vào công việc.

Các bạn chia ra thành các nhóm nhỏ, rồi mỗi nhóm nhận trách nhiệm một bồn hoa, có bao nhiêu bồn hoa thì chia ra bấy nhiêu nhóm. Mỗi bạn một tay, nhổ sạch cỏ trong các bồn hoa, sau đó lấy xô xách nước để tưới. Mặc dù trời rất nắng và nóng song các bạn làm việc rất nhiệt tình, các lớp khác cũng vậy ai cũng chăm chỉ làm tốt công việc được phân công.

Khi công việc đã làm được khá nhiều, ai nấy đều đã thấm mệt, chúng em tập trung lại và cử một số bạn đi mua nước và một ít hoa quả để giải lao, hầu như lớp nào cũng vậy, Chúng em ăn uống rất vui vẻ, những cốc nước mát như xóa tan đi cái mệt. Các lớp còn mời nhau lại uống nước và ăn hoa quả cùng nhóm của mình. Sau thời gian nghỉ ngơi, ai nấy đều như tỉnh táo hẳn và sẵn sàng cho số công việc còn lại của lớp mình. Mọi người rất tích cực để nhanh chóng hoàn thành công việc. Một số lớp đã làm xong thì vui vẻ ra hỗ trợ các lớp chưa làm xong để mọi người cùng được nghỉ. Tất cả đều vui vẻ giúp đỡ chứ không tỏ ra khó chịu khi phải làm hộ một phần cho các lớp khác.

Đúng mười một giờ, tất cả các lớp đã hoàn thành xong công việc được giao. Các bạn trong mỗi lớp tập trung lại để lớp trưởng đi báo cáo với các thầy cô. Sau khi báo cáo xong, các bạn ra về khi đã có sự cho phép của các thầy cô.

Buổi lao động được đánh giá là rất sôi nổi và có hiệu quả không những góp phần làm đẹp thêm cho trường học mà còn thể hiện sự đoàn kết giữa các lớp với nhau khi gặp khó khăn.

Tham khảo !

Tham Khảo

Mỗi lần đến phiên tôi trực nhật tôi lại rất cáu bẳn chỉ vì các bạn ở lớp bày rất nhiều rác. Và hôm nay, là một ngày tôi đến trường rất sớm để làm công việc trực nhật của mình.

Do nhầm lịch nên tôi đi trực nhật trước lịch, và chủ động đến sớm hơn mọi khi. Hôm nay, tôi bỗng nhận ra rất nhiều sự thay đổi ở trường học mà có lẽ là những thứ đã có trước đây mà tôi chưa hề nhận ra.


Đang nằm ra chiếc ghế để ngủ bù giấc dậy sớm bỗng tôi phát hiện ra chiếc nơ buộc tóc của bạn nữ ngồi bàn dưới bỏ quên. Nhìn thấy thích thú, tôi mang nó kẹp lên đầu và bỏ quên giấc ngủ, tôi râ ngoài hóng gió. Tôi ngồi ngu ngơ từ lớp học tầng 5 của mình ngắm sân trường lặng lẽ. Lần đầu tiên tôi phát hiện ra lớp học của mình cũng đẹp và khá thích thú, những hàng cây bàng đung đưa, mang theo cơn gió sớm mai mát dịu. Làn sương mỏng cùng ánh mai lâng lâng đưa gió đến vờn vào tóc. Tôi nhìn theo ánh nắng chiếu xuống dãy nhà năm tầng. Ngôi trường của tôi thật đẹp! Tôi chợt nhận ra hôm nay, tôi đến quá sớm, trường lớp vắng vẻ mà tính nhát gan của tôi lại không khiến tôi sợ hãi. Bây giờ, các thầy cô đến cùng những top học sinh. Nhìn sân trường đông nghịt như đàn kiến di động. Bộ đồng phục trắng xanh nổi bật trước nền xi  đá trắng.Trước lúc đến trường, tôi không cần mẹ đưa đi mà tự đi bộ và đến rất sớm. Tôi thong rong dọc đường để ngắm đường làng xóm, bất giác mình đã đến trường từ lúc nào không hay. Đầu tiên tôi lấy chiếc chổi quét lớp, kê lại bàn ghế một cách vô thức, lau bảng bằng cách giặt sạch rẻ nhiều lần. Dọn dẹp lớp học loay hoay nhưng vô cùng nhanh chóng. Chỉ mất khoảng 15 phút tôi đã làm xong những việc đó.

Bỗng trống đánh vào lớp làm tôi giật mình, chiếc nơ tôi gim lên đầu bị cô bé bàn dưới giật mạnh làm tôi tỉnh giấc miên man ngắm cảnh. Ngại ngùng thẹn thùng tôi bước vào lớp. Một cậu học sinh cá biệt hôm nay mang sự thay đổi lớn trong lòng, có lẽ tôi thích bạn nữ ấy – bạn học sinh mới vào lớp mà tôi còn chưa nhớ tên. Hôm nay, tôi đã trực nhật thay phiên của bạn ấy! Cô bé cảm ơn tôi với vẻ mặt ngại ngùng! Chắc bạn biết giật chiếc nơ kia khiến tôi bị đau. Cô giáo bước vào làm xua tan mọi ý nghĩ của tôi. Tôi sẽ nỗ lực học tập để cố gắng trở thành một cậu học trò gương mẫu, xứng đáng là tổ trường trách nhiệm.

Công việc lao động, trực nhật khiến tôi thấy thương những bác lao công. Những cô cậu học trò khiến tôi bất giác suy nghĩ về những gì mình đang làm – một câu học sinh cá biệt theo các thầy cô nhận xét. Từ hôm nay, tôi sẽ thay đổi sẽ nỗ lực hơn nữa để không phụ lòng cha mẹ, thầy cô.


 
28 tháng 2 2018

Cơn đau đầu lại ập tới bất chợt. Tôi nửa tỉnh nửa mê, cảm thấy mọi thứ xung quanh mờ hẳn. Cả người tôi nóng rực, khó chịu, và cổ họng khô rát, dường như tôi đang chìm vào một cơn mê, mà ở đó, tôi chẳng rõ là gì. 
Mọi thứ vẫn chưa hết khó chịu khi mẹ sờ tay vào trán tôi. Đôi bàn tay thô ráp của bà đặt lên thật chẳng mềm mại chút nào, nó dày và chai sạn. Đó là kết quả của những giờ lao động mệt nhọc- với công việc của một người bán hàng vào mỗi buổi sớm. Tôi thực sự chẳng thể cười nổi, nhưng với đôi bàn tay ấy của mẹ, tôi vẫn có thể tự nhủ rằng mình đang cười trong cơn sốt đang lây lan khắp cơ thể. Nằm trên giường, tôi cố mở đôi mắt trông mọi vật trong phòng, tôi không muốn cứ tiếp tục nhắm nghiền mắt mà chật vật với cơn mê. Mẹ đã đi đâu mất, đồ đạc bị xáo trộn cả lên. Bên cạnh tôi, nào khăn, nào nước ấm, nào chén, nào muỗng, nào thuốc uống. Tất cả đều được mẹ tận tay đem lên. Tôi bất chợt ngửi thấy thoang thoảng mùi cháo hành từ tầng dưới, và cả tiếng reo của nước sôi. Đột nhiên, trong khoảnh khắc của người mắc cơn sốt nhất thời, tôi lại thèm được xuống nhà và tận mắt xem mẹ nấu ăn, tôi muốn nói, muốn đi lại, chứ tuyệt đối chẳng muốn cái cảnh nằm dính trên giường cả ngày, chờ cho được đút ăn, được uống thuốc đều đặn. Đang miên man trong cơn nhức đầu và sức nóng rạo rực, tôi mừng hẳn khi nghe tiếng bước chân mẹ trên cầu thang. Mẹ đã lên đây, trên tay không quên tô cháo được múc sẵn. Đến gần nơi tôi đang nằm, mẹ khẽ quỳ xuống, đặt tô cháo sang bên cạnh, một tay mẹ nâng đầu tôi lên, phụ tôi gượng dậy và dựa lưng vào tường trên một chiếc gối êm, sẵn muỗng trên tay, mẹ vớt một muỗng nhỏ và nhẹ thổi cho bớt nóng, rồi đưa lên miệng tôi, thúc tôi ăn: 
-Ăn đi con! Rồi mẹ đưa thuốc cho con uống. 
Tôi ngậm một muỗng trong miệng mà thấy âm ấm, vị cháo tuy không rõ nhưng tôi vẫn còn cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ nó. Mẹ vừa đút vừa lấy khăn lau cho tôi, đột nhiên, tôi thấy đôi tay mẹ ươn ướt, trán mẹ đẫm mồ hôi. Đôi mắt mẹ lúc ấy trông thâm quầng và ánh lên nỗi lo âu, với màu mắt nâu đen loáng thoáng một chút mơ hồ, xen lẫn mệt mỏi rã rời. Làn da của mẹ đen sạm hơn bình thường, vầng trán nhăn lại chỉ làm lộ thêm những nếp nhăn hằn sâu trên trán. Tôi vẫn còn nhớ man máng cái phút mà mẹ lấy nước cho tôi dùng, đôi tay mẹ lúc ấy vẫn nhẹ nhàng, nhưng gầy gò và ôm lấy những đường gân xanh bị che đi bởi màu da sạm nắng. Tôi ngạc nhiên và ngỡ ngàng khi chính bây giờ mới nhận ra hình ảnh của mẹ thay đổi bấy lâu nay, vậy mà, vì mải chơi nên tôi không quan tâm tới sự thay đổi ấy. Nhất là ngay lúc này đây, hình ảnh ấy mỗi lúc một rõ nét thêm, nỗi lo lắng cho tôi chỉ làm cho hình ảnh ấy của mẹ khắc khổ hơn, buồn rầu và xác xơ, khiến cho lòng tôi vang lên những tiếng kêu nghe tê tái. Mẹ nay đã không còn là hình ảnh trẻ trung, xinh tươi như xưa, trước mắt tôi giờ là người phụ nữ với dáng người ốm gầy, xanh xao và da đen sạm nắng gắt, mái tóc mẹ chẳng còn đen, bồng bềnh như xưa để cho lúc tôi đùa với những lọn tóc xoăn tự nhiên mỗi khi nằm cạnh mẹ, mà bây giờ, nó điểm nhiều sợi bạc trắng, trông xác xơ và rời rạc. Lúc mẹ đút cho tôi ăn, những sợi tóc vẫn vô tình vướng trên trán đẫm mồ hôi, chúng thấm nước và nằm ở trên đó, như chờ cho có ai vén lên trở lại, hòa cùng hai màu tóc trắng và đen thay đổi theo năm tháng mờ nhạt.

28 tháng 2 2018

 Em được sống trong vòng tay âu yếm của gia đình. Nhưng đối với em , mẹ vẫn là người em yêu quý nhất.Mẹ thương em lăm, khi em bị ốm mẹ luôn ở bên em động viên, chăm sóc và lo cho em từng viên thuốc , ăn từng thìa cháo , mất ăn , mất ngủ từng ngày vì phải chăm sóc cho em . 

Năm nay mẹ em đã ngoài ba mươi tuổi . Khi em bị ốm , đôi mắt mẹ đen láy , thâm quầng, ánh lên sự âu yếm. Mọi khi mái tóc mẹ mượt mà nhưng hôm nay tóc mẹ lại rối lên buộc gọn sau gáy. Mẹ lo cho em mà mẹ quên mất mình.Mẹ không cao lắm , dáng mẹ mảnh mai nhỏ nhăn. Mẹ hay lấy khăn ướm nướclau toàn thân cho em để em hạ nhiệt. Nhiều lúc , em đi bệnh viện , mẹ đã khóc, những giọt nước mắt của mẹ nghẹn nghào vì sợ em sẽ không khỏi. Sau đó mẹ hát cho em nghe, giọng hát của mẹ ngân nga như tiếng chuông đổ chùa giúp em có thể ổn định lại tinh thần.Em được mẹ đút cháo cho em ăn, em ăn từng muỗng như hồi còn bé . Khi em ăn gần hết chén cháo emvui lắm. Rồi mẹ cho em uống thuốc. Da mẹ sạm lại , khuôn mặt mẹ xanh xao , mẹ luôn đọng viên em để em hết bệnh rồi còn đi học với các bạn nữa chứ. Mẹ lo cho em đến nỗi mồ hôi của mẹ làm ướt đẫm chiếc áo ngủ. 

Sáng hôm sau, bạn bè đến nhà thăm em , hỏi thăm sức khỏe của em nhưng lúc đó em rất vui vì em đã khỏi. Nhưng mẹ thì lại rất mệt vì đêm qua phải tần tảo chăm sóc cho em. Hôm đó em có một điểm mười để tặng mẹ . Mẹ rất vui sướng. 

Tình cảm của mẹ như biển cả bao la .Mẹ là người giúp em vươn lên trong cuộc sống.Em sẽ không bao giờ bị bệnh nữa và cố gắng ăn thật nhiều vào để mẹ không phải khổ như ngày hôm đó.Em sẽ học thật giỏi để sau này kiếm thật nhiều tiền để giúp mẹ không phải làm việc vất vả nữa đâu. Yêu mẹ biết bao nhiêu , mẹ ơi!

21 tháng 1 2018

Trường em nằm ở cuối con đường làng, được bao phủ bởi những hàng cây cổ thụ rợp bóng mát. Em thích được ngắm nhìn quang cảnh trường em vào sáng mai, khi mặt trời mới lên cao, còn chưa gay gắt. Đó là buổi sáng của mùa thu trong lành.

Sau một đêm dài, ngôi trường thức giấc, vươn mình thật khẽ. Gió khẽ la đà trêu đùa những tán cây phượng còn mải mê chìm đắm chưa chịu thức dậy. Sân trường vào buổi sáng mùa thu thật yên tĩnh và bình yên đến lạ.

Những dãy nhà nằm im lìm nghe tiếng gió thổi và lá rơi ngoài hiên. Góc bàn học, lớp học có một nét trầm mặc khó tả, không một tiếng động. Nhưng chỉ ít phút nữa thôi thì sân trường sẽ náo động vì các bạn học sinh đã đến.

ta-lai-quang-canh-truong-em-vao-buoi-sang

Tả quang cảnh trường em vào buổi sang trước lúc vào học-Văn lớp 4

Bác trống nằm một góc, không biết bác ấy đã thức dậy hay chưa. Sự im lặng của sân trường khiến em có cảm giác như mọi thứ chưa thức dậy. Tiếng chim hót râm ran trên những cành cây xà cừ chắc nịch, lá xanh mướt. Khi mặt trời lên cao, len lỏi và tán lá, chiếu xuống mặt đất làm bừng sáng cả một không gian. Lúc đó hoa lá đã bắt đầu cựa mình để đón chào ngày mới, chuẩn bị tinh thần để đón các bạn học sinh tới trường.

Buổi sáng tĩnh lặng ở sân trường dường như rất ngắn, vì có nhiều bạn học sinh đến trường rất sớm. Các bạn đến để chơi, để dọn dẹp vệ sinh lớp học và sân trường. Tiếng chổi tre chạm vào đất, tiếng cười giòn tan của các bạn học sinh đã đánh thức mái trường thức dậy.

Lá cờ đỏ sao vàng buổi sáng mai thật đẹp, tung bay phấp phới trong gió, dưới bầu trời cao và trong xanh khiến em có cảm giác một ngày tràn đầy năng lượng sẽ bắt đầu.

Thi thoảng trên sân trường có những chiếc lá vàng rơi rụng xuống. Vì đây đang là mùa thu nên là mùa lá rụng. Mọi thứ thanh bình và yên ả.

Em vẫn tranh thủ đến trường thật sớm vào sáng mai để hít thở bầu không khí trong lành và bình yên nhất.

21 tháng 1 2018

Trường em nằm ở cuối con đường làng, được bao phủ bởi những hàng cây cổ thụ rợp bóng mát. Em thích được ngắm nhìn quang cảnh trường em vào sáng mai, khi mặt trời mới lên cao, còn chưa gay gắt. Đó là buổi sáng của mùa thu trong lành.

Sau một đêm dài, ngôi trường thức giấc, vươn mình thật khẽ. Gió khẽ la đà trêu đùa những tán cây phượng còn mải mê chìm đắm chưa chịu thức dậy. Sân trường vào buổi sáng mùa thu thật yên tĩnh và bình yên đến lạ.

Những dãy nhà nằm im lìm nghe tiếng gió thổi và lá rơi ngoài hiên. Góc bàn học, lớp học có một nét trầm mặc khó tả, không một tiếng động. Nhưng chỉ ít phút nữa thôi thì sân trường sẽ náo động vì các bạn học sinh đã đến.

ta-lai-quang-canh-truong-em-vao-buoi-sang

Bác trống nằm một góc, không biết bác ấy đã thức dậy hay chưa. Sự im lặng của sân trường khiến em có cảm giác như mọi thứ chưa thức dậy. Tiếng chim hót râm ran trên những cành cây xà cừ chắc nịch, lá xanh mướt. Khi mặt trời lên cao, len lỏi và tán lá, chiếu xuống mặt đất làm bừng sáng cả một không gian. Lúc đó hoa lá đã bắt đầu cựa mình để đón chào ngày mới, chuẩn bị tinh thần để đón các bạn học sinh tới trường.

Buổi sáng tĩnh lặng ở sân trường dường như rất ngắn, vì có nhiều bạn học sinh đến trường rất sớm. Các bạn đến để chơi, để dọn dẹp vệ sinh lớp học và sân trường. Tiếng chổi tre chạm vào đất, tiếng cười giòn tan của các bạn học sinh đã đánh thức mái trường thức dậy.

Lá cờ đỏ sao vàng buổi sáng mai thật đẹp, tung bay phấp phới trong gió, dưới bầu trời cao và trong xanh khiến em có cảm giác một ngày tràn đầy năng lượng sẽ bắt đầu.

Thi thoảng trên sân trường có những chiếc lá vàng rơi rụng xuống. Vì đây đang là mùa thu nên là mùa lá rụng. Mọi thứ thanh bình và yên ả.

Em vẫn tranh thủ đến trường thật sớm vào sáng mai để hít thở bầu không khí trong lành và bình yên nhất.

Tả lũy tre

Có nhà thơ đã viết:

Thân gầy guộc, lá mong manh

Mà sao nên lưỹ nên thành, tre ơi!

Luỹ tre làng em đẹp lắm. Đứng trên rú Chàng, đứng trên cầu Độ mà ngắm, luỹ tre làng em xanh um một màu. Trời dông bão, cây tre ôm chặt lấy nhau, chở che cho mái đình, mái chùa, bảo vệ cho hàng trăm ngôi nhà. Trời nắng hạn, nóng như nung, lũy tre toả bóng mát. Gió thổi, lũy tre phấp phới rung lên, xua đuổi cái nóng, quạt mát cho em nhỏ, cho cụ già. Thời kháng chiến, luỹ tre làng là chiến hào chống càn, là nơi từng phơi đầy xác giặc.

Tre đủ loại. Có tre to để đan lát, làm hàng thủ công, để làm nhà cửa, lều quán. Có tre gai làm cho luỹ làng kiên cố. Mùa xuân, măng tre mập mạp, nhọn hoắt như chông, mọc lên tua tủa. Luỹ tre làng em là nơi trú ngụ của đàn cò, bầy vạc, là nơi trú ngụ của hàng trăm loài chim. Sáng sớm bình minh, chim chóc cất tiếng hót rồi tung cánh bay đi tìm mồi. Trời chập choạng, luỹ tre là tổ ấm cho đàn chim trời hiền lành, đáng yêu kéo về kêu râm ran, tỉ tê trò chuyện.

Đêm đêm nằm ngủ, em nghe luỹ tre thầm thì.

Bước ra khỏi nhà, khỏi làng, trên đường đi học, em ngoái cổ lại nhìn luỹ tre làng, lòng xôn xao tự hào về nơi chôn nhau cắt rốn thân yêu. Luỹ tre làng là bến quê của em.

16 tháng 3 2017

Mk chỉ làm 1đề thui, mk bận hc tối ngày ko có thời gian đâu

Em hãy tả người bạn thân của em ở trường.

Lớp 6G của em có ba mươi hai bạn, bạn nào cùng dễ thương và đáng yêu, nhưng em thích nhất là bạn Diệu Hà.

Hà năm nay vừa tròn 13 tuổi, cùng tuổi với em. Bạn có thân hình cân đối, khỏe mạnh. Dáng đi nhanh nhẹn, mỗi khi có công việc gì cần thiết bạn đi một chốc là xong ngay. Khuôn mặt chữ điền, sống mũi không cao lắm nhưng rất hợp với khuôn mặt. Nước da trắng hồng làm cho gương mặt bạn thêm phần rạng rỡ, vầng trán cao, biểu lộ sự thông minh. Đôi mắt của bạn một mí rất sáng và đen, biểu lộ sự chân thật và ngay thẳng. Hằng ngày đến lớp Hà thường mặc áo sơ mi trắng, quần tây xanh, rất sạch sẽ. Chiếc khăn quàng đỏ luôn nổi bật trên cổ áo trắng, trông xinh xinh như cánh bướm.

Mai luôn vui vẻ, hoà nhã với bạn bè, bạn luôn giúp đỡ những bạn học yêu trong lớp. Diệu Hà rất chăm học, ở trường cũng như ở nhà. Bạn giỏi đều các môn, xuất sắc nhất là môn Toán. Trong lớp, Diệu Hà luôn chăm chỉ nghe cô giáo giảng bài, chỗ nào chưa hiểu bạn xin cô giảng lại. Bạn làm tất cả các bài tập hôm nay và các bài tập chuẩn bị cho tiết học hôm sau. Vì thế trong lớp, Hà hay giơ tay phát biểu ý kiến. Diệu Hà được phân công làm lớp trưởng. Bạn tỏ ra rất gương mẫu, đi đầu về mọi mặt để làm gương cho các hạn trong lớp noi theo. Mỗi buổi có 15 phút truy bài đầu giờ, Hà đều dõi nhắc nhở các bạn. Hà muốn rằng trong lớp ai cũng học giỏi cả. Hà không những là người trò giỏi mà còn là người con ngoan vì ở Hà thường giúp mẹ nấu cơm, rửa chén, quét nhà. giật quần áo.

Người bạn thân thương của em làm cho em nhớ mãi những năm tháng tuồi học trò thời thơ ấu. Hình ảnh của Hà đã để lại trong em nhiều ấn tượng khó quên. Diệu Hà là tấm gương tốt để em và các bạn noi theo. Em sẽ gắng học thật tốt để xứng đáng là bạn thân của Diệu Hà.



16 tháng 3 2017

5. Tả cô giáo

Cho mãi đến tận bây giờ, hình ảnh cô giáo Huyền vẫn còn in đậm trong trí nhớ của em. Cô Huyền — người cô đầu đời đã dạy em năm học đầu tiên ở trường Tiểu học, năm lớp Một.

Cô Huyền có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy, đầv đặn và cân đối. Em không biết chính xác cô bao nhiêu tuổi chi biết rằng cô còn rất trẻ, trẻ hơn mẹ em rất nhiều. Hàng ngày đến lớp, cô thường mặc những chiếc áo dài màu nhạt, lúc thì màu xanh da trời hay đọt chuối, lúc thì hồng phấn hay tím cà, cũng có lúc trắng tinh như màu muối biển, rất hợp với dáng hình và độ tuổi xuân xanh của cô.

Mái tóc cô đen huyền, óng ả như màu than đá lại mềm mại mịn màng như những sợi tơ luôn buông xõa đến quá vai. Khuôn mặt trái xoan được trời phú cho một cặp mắt trong xanh với đôi hàng mi dày và cong vút tưởng như cô đeo mi giả. Chiếc mũi tuy không cao nhưng lại rất hợp với khuôn mặt. Mỗi lần cô cười trông cô tươi và xinh hơn cả những diễn viên, người mẫu. Hàm răng trắng như mây trời lại được tô điểm bằng một chiếc răng khểnh bên trái khóe miệng làm cho nụ cười vốn đã rất tươi lại còn tươi hơn, hấp dẫn hơn.

Mỗi lúc cô nói chuyện hay giảng bài trên lớp thì giọng nói cô phát ra nghe mới ngọt ngào làm sao! Khi thì nhẹ nhàng, êm dịu thướt tha như làn gió mát, lúc thì trầm bổng, du dương như tiếng hót chim họa mi, khiến chúng em như lạc vào thế giới của đàn ca. Những buổi học đầu tiên biết bao là khó nhọc. Cô cầm tay từng bạn uốn nắn từng chữ, từng dòng, tập cho từng em phát âm, đánh vần từng tiếng. Những giờ giải lao, cô nắn lại gạch hàng, viết mẫu trong tập cho từng em để chúng em viết được đúng mẫu tự, ngay hàng thẳng lối.

Giờ đây, tuy đã học lớp Năm rồi nhưng lòng em luôn kính trọng và biết ơn cô giáo Huyền. Em hứa với lòng mình phải cố gắng học thật tốt để khỏi phụ công dạy dỗ của cô.

18 tháng 1 2018

Hôm nay tổ của em được phân công trực nhật nên em đến trường rất sớm. Ngôi trường thân yêu sừng sững như một vị thần khổng lồ hiện ra trước mắt em.

Thấp thoáng sau rặng cây um tùm, ngôi trường dường như còn say ngủ. Các dây lớp cánh cửa còn đóng mới. Cảnh vật hoàn toàn im ắng. Một vài bạn cùng lớp với em lần lượt kéo đến. Các cánh cửa được mở ra. Tiếng trò chuyện bắt đầu vang lên. Ngôi trường như choàng thức dậy. Ông mặt trời ban phát những tia nắng sớm sắc hồng xuống vạn vạt, gợi lên cảm giác ấm áp và ngôi trường bớt vắng lặng . Trước mặt em là hai dãy lầu thẳng tắp thật vững chắc nằm dài trên một khu đất rộng. Ngôi trường này được xem là một trong những ngôi trường khang trang quy mô của thị xã. Trước cửa lớp là hàng hiên khá rộng để cho học sinh đứng xếp hàng trước khi vào học. Hàng hiên này cũng giúp cho các bạn ngồi trò chuyện hoặc trao đổi bài vở với nhau ngoài giờ học. Lớp nào lớp nấy bàn ghế đều được sắp xếp thẳng hàng ngay ngẩn. Mặc dù học sinh chưa vào đông đủ nhưng sao nhìn vào các lớp học em thấy ấm cúng lạ. Trước cửa mỗi lớp học đều có bản ghi tên lớp thật rõ nét với nền xanh chữ trắng. Bên ngoài hàng hiên là sân trường rộng rãi, tráng xi măng thật sạch sẽ. Giữa sân là một cột cờ cao chót vót với lá Quốc kì đang uốn mình theo gió. Chung quanh cột cờ một bồn hoa hình tròn được xây cất khá công phu. Hàng ngày chúng em được phân công chăm sóc cho bồn hoa ấy luôn tươi tốt. Các loại hoa như thủy cúc, hoàng anh, hoa mười giờ… cố phô sắc thắm khiến cho sân trường thêm sinh dộng và ấm cúng hơn. 

18 tháng 1 2018

Hôm nay, tổ của em được phân công trực nhật nên em phải đến trường sớm. Ngôi trường thân yêu đẹp đẽ, khang trang, sừng sững như một vị thần hiện ra trước mắt em, vẫn còn phả mờ hơi sương sớm tuyệt đẹp.

Thấp thoáng sau rặng cây, trường vẫn im lặng khẽ khàng như còn ngái ngủ. Các cánh cửa lớp còn đóng mới. Bỗng, các bạn cùng tổ em dần dần kéo tới. Rất nhanh nhẹn, các bạn mở cửa và bắt đầu trò truyện rôm rả. Ông mặt trời tò mò vén mây, toả ra vô vàn ánh nắng sớm sắc hồng xuống vạn vật, gợi lên cảm giác thật ấm áp, vui vẻ.

Trước mặt em là dãy nhà 3 tầng thật vững chắc trên khu đất rộng. Trường có 18 lớp học khang trang. Trước cửa mỗi lớp là hàng hiên lát đá hoa khá rộng để các bạn học sinh có thể đứng xếp hàng trước khi vào lớp học. Hàng hiên này cũng là nơi vui chơi, nói chuyện nhẹ nhàng vào lúc ngoài giờ học. Lớp nào lớp ấy, bàn ghế được sắp xếp thẳng hàng, ngay ngắn. Mặc dù học sinh chưa vào lớp nhưng cứ nhìn vào thôi, em cũng đã cảm thấy ấm cúng kì lạ.

Trước mỗi lớp đều có bảng ghi tên lớp màu xanh dương nổi bật trên nền trắng tinh khôi. Bên ngoài hiên là sân trường xi măng xám rộng rãi, sạch sẽ. Giữa sân, một cột cờ quốc kì kiêu hãnh tung bay theo làn gió mát rượi, xung quanh có bồn hoa hình bầu dục được chăm sóc cực kì công phu.

Hàng ngày, chúng em được phân công chăm chút vườn hoa thật tươi tốt. Nào là hoa thuỷ cúc, hoàng anh, hoa mười giờ... mĩ miều phô sắc khiến sân trường càng được tô điểm, rực rỡ và sinh động.

Bên cạnh là những cây me, phượng vĩ già nua phe phẩy cành lá khẳng khiu, sần sùi. Đang là mùa lá rụng nên chỉ cần một cơn gió phớt qua, những chiếc vàng đã nắm tay nhau nhẹ rơi xuống sân hệt như cơn mưa bóng mây thoảng qua dịu dàng.

Ở tận cuối sân là phòng vi tính. Đây là phòng có nhiều máy hiện đại dùng để các thầy cô giáo soạn đề kiểm tra cho học sinh trên máy tính, sau đó in ra rất thuận tiện. Kế là thư viện, phòng thiết bị đựng máy chiếu,...nằm thành hình chữ U ngay ngắn.

Thích nhất là phòng Mĩ thuật. Cửa kính sáng choang, có bao nhiêu là tranh của các bạn học sinh có hoa tay vẽ dược bày chỉnh tề, lôi cuốn biết bao học sinh say mê nghệ thuật. Cứ đến giờ ra chơi, phòng luôn đông ngẹt, không còn chỗ đứng.

Mé bên phải là dãy nhà thực hành thoáng mát. Nào là phòng Sinh học có mô hình con vật, dụng cụ... đủ cả. Nào là phòng Hóa rất đủ với tủ kính đựng hóa chất an toàn,....

Các bạn trong tủ đã đến đủ cả, em bước vào lớp,mở toang cửa sổ và bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình: Quét dọn từng bàn thật sạch...công việc thật bình thường nhưng em cảm thấy rất vui vẻ và phấn khởi vô cùng. Có phải chăng lớp học này, ngôi trường này và cả cảnh vật thân quen ở đây đã trở thành kỉ niệm gắn bó với em tự lúc nào...?

21 tháng 4 2017

Tuần nào cũng vậy, cứ đến chiều thứ bảy là phố em có buổi tổng vệ sinh làm sạch đường phố.

Chiều nay, đúng năm giờ, một hồi kẻng vang lên. Đã thành lệ, mỗi nhà cử một người tham gia tổng vệ sinh. Vì thế, buổi lao động nào cũng có đủ các thành phần lứa tuổi. Các cụ ông, cụ bà đầu tóc bạc phơ nhưng dáng vẻ vẫn còn khoẻ mạnh thường có mặt đầu tiên và vui vẻ chuyện trò trong khi chờ đợi. Các bà nội trợ dang dở bữa cơm chiều nên thường vội vã có mặt sau cùng.

Đám thanh niên phấn khởi được tham gia vào công việc có ý nghĩa này. Mọi người đến đã đông đủ. Bác tổ trưởng dân phố bắt đầu phân công công việc cho từng nhóm. Quan trọng và vất vả nhất là việc khơi thông cống rãnh. Việc này thường được giao cho các anh thanh niên. Còn các cụ già và chúng em thì quét dọn con đường cho sạch sẽ.

Ai nấy nhanh chống bắt tay vào việc. Nhóm khơi cống đứng rải đều từ đầu phố đến cuối phố; nối tiếp nhau lùa bùn rác về một chỗ. Rác được vớt lên đem đi đổ, còn nước được dồn ra phía các hố ga. Chúng em dàn thành hàng ngang, cùng quét sạch mặt đường. Mấy bác bảo chúng em rảy nước và quét nhẹ tay cho đỡ bụi. Đi làm vệ sinh đường phố như thế này cũng là một công việc thú, vị đối với chúng em.

Ở góc phố có một đống gạch vỡ ngổn ngang, cản lối đi lại. Mọi người xúc đổ vào bồn rác cuối đường để xe của công ty vệ sinh chỏ' đi. Chỉ chừng nửa giờ sau, công việc đã xong xuôi. Đường phố gọn gàng, sáng sủa hẳn ra.

Em nghĩ rằng thành phố sạch và xanh là điều mong muốn của tất cả chúng ta và đó cũng là một trong những tiêu chuẩn hàng đầu của một thành phố văn minh, hiện đại.

21 tháng 4 2017

em nên tập trung vào yêu cầu của đề bài : "miêu tả một người bạn của em đang lao động vệ sinh khu phố, chứ không phải là miểu tả lại quang cảnh lao động khu phố vào buổi sáng"

Chúc em làm được nhiều bài văn hay và ý nghĩa nhé

22 tháng 10

Vào chat GPT gõ từ mình muốn là nó ra