Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong câu " Vằng vặc sách trời chia xứ sở " thì từ vằng vặc trong câu có nghĩa là: Rõ ràng, đã được nhận định, điều hiển nhiên mà ai cũng biết.
Ánh sáng của mặt trời chiếu xuống Trái Đất là chùm phân kì
Chúc bạn học tốt ~
- Từ ghép đẳng lập: cách mạng, đế quốc.
- Từ ghép chính phụ: đôi mươi, tuổi già, mặt trời, chân người
TỪ GHÉP ĐẲNG LẬP : Cách mạng, đế quốc
TỪ GHÉP CHÍNH PHỤ : đôi mươi, tuổi già, mặt trời, chân người
Chúc bn hc tốt hơn ^^
Bài làm
~ Tự làm. ~
Khi trời mới tản sáng vào mùa hè, vòm trời đã sáng có màu đỏ rực. Những cơn gió đang đi dạo trên trời một cách nhẹ nhàng, uyển chuyển. Những tia năng đầu tiên nhảy múa dưới đường phố, trông những cô cậu tia nắng rất là vui. Ánh nắng vàng lan nhanh dần, nó lan từ đông sang tây. Trên những cánh đồng trồng cây ăn quả và cây cảnh gần nhà em đã khoe dần những bông hoa nhỏ nhắn, xinh đẹp. Cảnh vật thật là yên bình, em rất muốn khung cảnh tuyệt vời này sẽ không bao giờ bị tàn phai.
# Chúc bạn học tốt #
Câu ca dao :
" Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi "
Được nói về công lao của cha mẹ.Câu thứ nhất nói về “công cha”. Công cha được so sánh với núi Thái Sơn,nhưng trong câu ca dao trên công cha lại được ví với “núi ngất trời", núi hùng vĩ,cao đến mấy tầng mây xanh, núi chọc trời. Câu thứ hai nói về “nghĩa mẹ”’ nghĩa mẹ bao la, mênh mông, làm sao để kể hết tấm lòng của mẹ dành cho con mình. Nghĩa mẹ được so sánh với nước ở ngoài biển Đông. Tiếng thơ dân gian khẽ nhắc mỗi chúng ta hãy ngước lên nhìn núi cao, trời cao, hãy nhìn xa ra ngoài biển Đông, lắng tai nghe sóng reo sóng hát, thủy triều vỗ mà suy ngẫm về công cha nghĩa mẹ Thấm thía và rung động biết bao “Công cha như núi ngất trời.Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông” Hai câu cuối, giọng thơ cất lên thiết tha ngọt ngào. Tiếng cảm thán “con ơi !” là lời nhắn nhủ ân tình về đạo làm con phải biết "ghi lòng” tạc dạ công cha nghĩa mẹ.“Núi cao biển rộng mênh mông.Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi! Có cha mẹ mới có con cái. Cha lo làm ăn, vất vả khó nhọc để nuôi con. Từ bát cơm, tấm áo đến ngọn đèn, quyển sách của con là do “công cha” và “nghĩa mẹ”. Mẹ mang nặng đẻ đau, như tục ngữ đã ghi lại: “Đứa con là hạt máu cắt đôi của mẹ”. Con thơ lớn lên bằng dòng sữa tiếng ru, tiếng hát, bằng sự vỗ về, âu yếm chở che của mẹ hiền. Mẹ theo dõi, mẹ vui sướng từng ngày, từng ngày: “Ba tháng con biết lẫy, bảy thảng con biết bò, chín tháng con lò dò biết đi”… Mẹ lo lắng, tóc mẹ bạc dần… khi con thơ ốm đau bệnh tật. Bát cháo, chén thuốc cho con chứa đựng biết bao tình thương của mẹ hiền. Và cái ngày con cắp sách đến trường vào học lớp Một, mẹ cha như trẻ lại, dào dạt sống trong niềm vui hạnh phúc và hi vọng. Đó là “cù lao chín chữ", đó là công ơn to lớn trời bể của mẹ cha, mà con cái phải biết “ghi lòng”. Có hiếu thảo thì con cái mới biết “ghi lòng” công cha nghĩa mẹ. Hai tiếng “con ơi " thật thấm thía, vần thơ như thấm sâu, lắng sâu vào tâm hồn ta.
Bạn tham khảo bài này nè, chúc bạn học tốt!
Nói lên công lao to lớn của bố mẹ với con cái và muốn nhắn nhủ bổn phận của một người con đối với bố mẹ của mình Học tốt nhé ~~