Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1 :
Dàn ý :
A, Mở bài
- Nêu vấn đề cần nghị luận
VD : Con người trong cuộc sống khi sinh ra ai cũng có sự sợ hãi vô thức trong tâm trí. Đó là một phản ứng bình thường ở mỗi con người. Và nó mặc dù không cần thiết nhưng vẫn phải có ở mỗi con người.
B, Thân bài
- Giải thích khái niệm
+ Sợ hãi là gì?
+ Biểu hiện của sự sợ hãi
+ Tác hại
+ Nguyên nhân
+ Phản biện
- Biện pháp để khắc phục sự sợ hãi
C. Kết bài
- Khái quát lại vấn đề nghị luận
- Liên hệ với bản thân
(Đây là dàn ý cho bạn tham khảo để viết bài)
Tham khảo:
Hạnh phúc là niềm vui, sự hài lòng khi con người đạt được những điều tốt đẹp, thỏa mãn được những ước muốn. Hạnh phúc là đem đến niềm vui cho người khác, bởi ta vui khi mình sống đẹp, sống có ích, biết vị tha, làm được điều tốt đẹp cho người khác, giúp người khác hạnh phúc. Biết cho đi sẽ được nhận về. Biết chia sẻ để được chia sẻ. Biết yêu thương để được yêu thương. Đó là hạnh phúc. Hạnh phúc còn là sự hài lòng của riêng bản thân mình, khi ta đạt được những nhu cầu, khát vọng chính đáng của bản thân, tạo ra được những thành quả tốt đẹp, nâng cao giá trị sự sống. Nếu không biết tự hài lòng về bản thân, dù bạn có thỏa mãn bao nhiêu nhu cầu, bạn cũng sẽ không có được hạnh phúc. Để có được hạnh phúc chân thực, chúng ta cần kết hợp cả hai – đem đến niềm vui cho người khác và bản thân được hài lòng – thì hạnh phúc mới trọn vẹn, ý nghĩa. Thật đáng buồn khi vẫn còn có nhiều người suy nghĩ thiển cận, sống vị kỉ, chỉ biết tới hạnh phúc riêng. Thành công không phải là chìa khóa mở cánh cửa hạnh phúc. Hạnh phúc là chìa khóa dẫn tới cánh cửa thành công. Nếu bạn yêu điều bạn đang làm, bạn sẽ thành công. Cuộc sống trở nên khó khăn hơn khi chúng ta sống vì người khác, nhưng nó cũng trở nên đẹp đẽ và hạnh phúc hơn.
g, Luận điểm và luận cứ nêu lan man, không đúng trọng tâm
Sửa: Hình ảnh cây xà nu tượng trưng cho người dân Xô- man
Hình ảnh cây xà nu trúng đạn như người dân Xô Man bị giết hại, nhưng sức sống vẫn mạnh mẽ “vươn lên đón ánh mặt trời… lông mao, lông vũ”. Qua đây, Nguyễn Trung Thành muốn khẳng định sự tiếp nối truyền thống đánh giặc của người dân Tây Nguyên.