Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
trong đoạn văn sau từ đường có những nghĩa nào . hãy xác định nghĩa của các từ đường có trong đoạn văn sau:
Nghìn năm nửa lạ nửa quen
đường xuôi về biển đường lên núi rừng
bàn chân đặt lại bàn chân
tóc xanh rơi mọc mấy tầng cỏ may
lưới đường chằng chịt trên tay
trời ghi định mệnh tháng ngày lao đao
từ nơi vầng trán thanh cao
buồn vui chi cũng hằn bao nếp đường
bây giờ tóc đã thành sương
tìm đâu thấy lại nẻo đường tuổi thơ
ước mơ chỉ để mà mơ
bến bờ cũng chỉ là bến bờ xa xăm
con đường lên dạo cung trăng
xưa là hư ảo nay vần tấc gang
sao đường ở giữa thế gian
người không mở được lối sang với người
" Đường" ở đây chỉ con đường đi lại , được làm bằng sỏi hoặc xi măng , dùng cho các phương tiện và con người đi lại
Nghĩa của từ "đường " trong bài thơ sau: lối đi nhất định được tạo ra để nối liền hai địa điểm, hai nơi
VD: đường đến trườngphá núi mở đường
tìm đường tiến thân
- Từ đường 1,2 trong đoạn thơ mang nghĩa gốc: chỉ lối đi lại , nối liền từ nơi này đến nơi khác.
- Từ đường3 trong đoạn thơ mang nghĩa chuyển: chỉ những nếp chỉ tay trong lòng bàn tay của mỗi người.
- Từ đường 4 trong đoạn thơ mang nghĩa chuyển: chỉ những nếp nhăn trên trán của con người.
Đường 1: con đường đi tới biển
→ nghĩa gốc
Đường 2: con đường đi lên núi
→ nghĩa gốc
Đường 3: đường chỉ tay
→ nghĩa chuyển
Đường 4: đường trong gạo nếp
→ nghĩa chuyển
Kính lạy Mười phương Phật
Kính lạy Mười phương Pháp
Kính lạy Mười phương Tăng
Xin chứng giám lòng con
Với tất cả tâm thành
Dâng lên lời khấn nguyện
Xin cho con mãi mãi
Lòng tôn kính vô biên
Hơn núi biển mông mênh
Dâng lên Mười phương Phật
Xin cho con mãi mãi
Lòng thương yêu không cùng
Trải thế giới tam thiên
Đến chúng sinh vô tận
Xin cho khắp muôn loài
Sống yên lành bên nhau
Không ganh ghét oán thù
Không chiến tranh giết chóc
Xin cho kẻ bất thiện
Biết tin có luân hồi
Có nghiệp báo trả vay
Để hồi đầu hướng thiện
Xin kẻ mù được sáng
Kẻ điếc lại được nghe
Kẻ nghèo được ấm no
Kẻ ốm đau bình phục
Xin cho loài cầm thú
Thoát được nghiệp ngu si
Tái sinh vào cõi người
Biết tu theo Phật Pháp
Các vong linh vất vưởng
Trong cõi giới u huyền
Thoát nghiệp đói triền miên
Quy y và siêu thoát
Xin cho nơi địa ngục
Chúng sinh đang đọa đày
Khởi được tâm từ bi
Để xa lìa cảnh khổ
Cúi xin Mười phương Phật
Chư Bồ Tát Thánh Hiền
Đem chánh pháp thiêng liêng
Sáng soi nghìn thế giới
Cho chúng con mãi mãi
Dù sinh về nơi đâu
Đều gặp pháp nhiệm mầu
Để nương theo tu tập
Cho con biết khiêm hạ
Biết tôn trọng mọi người
Tự thấy mình nhỏ thôi
Việc tu còn kém cỏi
Cho tay con rộng mở
Biết san sẻ cúng dường
Biết giúp đỡ yêu thương
Đến những người khốn khó
Xin cho con bình thản
Trước nghịch cảnh cuộc đời
Dù bị mắng bằng lời
Hay bằng điều mưu hại
Xin tâm con sung sướng
Khi thấy người thành công
Hoặc gây tạo phước lành
Như chính con làm được
Cho con biết im lặng
Không nói lỗi của người
Chỉ lặng lẽ dùng lời
Cầu cho người hết lỗi
Xin vòng dây tham ái
Rời khỏi cuộc đời con
Để cho trái tim con
Biết yêu thương tất cả
Cúi lạy Mười phương Phật
Đau khổ đã nhiều rồi
Vô lượng kiếp luân hồi
Đắng cay và mỏi mệt
Nay con dâng lời nguyện
Giải thoát, quyết tìm về
Giác ngộ, quyết lìa mê
Độ sinh, đền ơn Phật
Xin cho con giữ vững
Được chí nguyện tu hành
Không một chút buông lơi
Không một giờ xao lãng
Xin vẹn toàn giới hạnh
Với thiền định lắng sâu
Với trí tuệ nhiệm mầu
Xóa tan dần chấp ngã
Xin cho con tỉnh táo
Không kiêu mạn tự hào
Dù tu tiến đến đâu
Vẫn tự tìm chỗ dở
Nguyện cho con đi mãi
Không đứng lại giữa đường
Đến tuyệt đối vô biên
Tâm đồng tâm Chư Phật
Rồi trong muôn vạn nẻo
Của sinh tử luân hồi
Con mãi mãi không thôi
Độ sinh không dừng nghỉ
Cúi lạy Mười phương Phật
Xin chứng giám lòng con
Lời khấn nguyện sắt son
Dâng lên ngôi Tam Bảo
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật (3 lần)
Bao đêm khấn nguyện Di Đà
Giúp gươm trí tuệ diệt tà, đuổi ma
Tà, ma, nay đã lìa xa
Thân-tâm bình lặng, hồn ta nhẹ nhàng.
Khấn Nguyện Quan Âm
Bao nhiêu đau khổ trong đời
Bấy nhiêu bài học trau dồi trí TÂM.
Nhất lòng khấn nguyện Quan Âm
Xóa tan bao cảnh thăng trầm thế gian !
Lặng
Tình ta đọng dưới "Suối Yêu"
Lặng yên từ thuở một chiều "Khai Tâm" .
Gió mây chở mộng trăm năm
Trăng sao xoa dịu vết bầm trong tim.
Nghe
Soi gương thấy bóng nhạt nhòa
Nghe lòng chao động xót xa kiếp người
Xuân qua héo úa nụ cười
Đông về thấp thỏm rả rời hồn đau
Yên
Bao năm nặng ưu phiền
Mượn thơ làm chiếc Thuyền
Đưa tôi vượt sóng gió
Vào Biển Diệu bình yên
*
Ngày - Đêm - Đi - Đứng - Nằm - Ngồi
Đói - Ăn - Khát - Uống - Nhìn Đời Trôi Qua
*
Liên Hoa
"Liên Hoa", tên Phật đặt ra
Từ cơn mộng mị là đà trên mây
Giật mình tỉnh giấc : Lành thay !
Bao nhiêu khổ-nhục-đắng-cay tan dần.
vdn
Mầm Sen
Tấm thân bùn đất lắm lem
Bên trong lại có mầm sen lâu đời
Bất ngờ lú đọt đâm chồi
Nở hoa, hương tỏa Người Người hưởng chung.
Ông Trời lượng cả bao dung
Đưa cành sen trắng thoát vùng tịch liêu.
(Mong thay!)
DT_vdn
Chợt Buồn
Yên lặng đến lạnh lùng
Thấy đời như không không
Chẳng còn mình hiện hữu
Bỗng chợt buồn bâng khuâng !
dt_vdn
Tự Khuyên
Hãy nương tiếng Kệ, tựa lời Kinh
Cho hồn thanh thản, tâm được minh
Đừng vì ảo ảnh vương oan trái
Một bước lầm sai, "hận nghìn năm*".
vdn
__________________
(*)Hối hận ngàn năm
Tham khảo!
Nghìn năm nửa lạ nửa quen
Đường (1) xuôi về biển đường (2) lên núi rừng
Bàn chân đặt lại bàn chân
Tóc xanh rơi mọc mấy tầng cỏ may
Lưới đường (3) chằng chịt trên tay
Trời ghi định mệnh tháng ngày lao đao
Từ nơi vầng trán thanh cao
Buồn vui chi cũng hằn bao nếp đường (4)
Bây giờ cũng chỉ bến bờ xa xăm
Con đường (5) lên dạo cung trăng
Xưa là hư ảo nay gần tấc giang
Sao đường (6) ở giũa thế gian
Người không mở được lối sang với người.
- Từ đường (1),(2): nghĩa gốc chỉ lối đi nhất định được tạo ra để nối liền hai địa điểm, hai nơi
- Từ đường (3): chỉ những nếp chỉ tay trong lòng bàn tay của mỗi người.
- Từ đường (4): chỉ những nếp nhăn trên trán của con người.
- Từ đường (5): Chỉ khoảng thời gian lúc còn nhỏ tuổi.
- Từ đường (6):Chỉ quan hệ thân thiện giữa người với người trong xã hội.
làm j có từ đường
!