Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em tham khảo:
Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ già, và cả đến những nhóm bạn trẻ cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông tri thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyến, bồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương, xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân, vẫn trầm ấm như ngày nào.
Từ trái nghĩa: già >< trẻ
Từ đồng nghĩa: thân thuôc = quen
Ô nhiễm môi trường đang là vấn đề rất cấp thiết đang làm đau đầu các cơ quan chức năng. Ô nhiễm xảy ra ở mọi nơi: nguồn nước, không khí, đất đai, thực phẩm...Đặc biệt, ô nhiễm đang diễn ra ngay bên cạnh khu sinh sống của con người. Nguyên nhân chủ yếu gây ra ô nhiễm vẫn là do ý thức của con người. Con người khi sinh sống xả rác mọi lúc mọi nơi, họ không xử lý rác một cách hợp lý và cũng chưa được biết cách xử lý. Chủ các doanh nghiệp chưa có tâm làm nghề. Để giảm thiểu chi phí, họ không xử lý chất thải sau khi sản xuất một cách triệt để, họ đã xả thẳng trực tiếp ra môi trường, sau đó " lo lót " cơ quan chức năng để có thể ngang nhiên xả thải. Nhiều vụ việc xả thải đã gây ra hậu quả nghiêm trọng đối với môi trường: Vụ nhà máy fomosa xả thải làm chết cá miền trung, Vụ nhà máy Vedan xả thải ra sông Thị Vải...Những vụ việc này, làm cho dư luận hết sức bất bình, buộc những con người chưa hoàn thành đúng tránh nhiệm phải tiến hành xử lý, chịu tội trước pháp luật. Phải làm gì đề bảo vệ môi trường bây giờ đây?
Viết đoạn văn.
Đoạn văn mẫu:
Thế là cô nàng mùa xuân trẻ trung, xinh đẹp đã về thay phiên cho bà lão mùa đông già nua lụ khụ! Xuân về mang theo những tia nắng sưởi ấm vạn vật và đất trời. Cây cối đâm chồi nảy lộc, những chiếc lá non xanh mơn mởn hé lộ giữa trời xuân. Những chùm hoa nhỏ li ti xuất hiện trên những cây bưởi, cây cam, cây nhãn… Mưa xuân không to như mưa rào mùa hạ mà nhỏ lất phất chỉ đủ để cành đào nở hoa khoe sắc thắm với tạo vật. Xuân về, Tết đến, người lớn, trẻ nhỏ đi chợ xuân mua sắm đồ Tết, nhà nhà cùng nhau gói bánh chưng xanh. Ai cũng vui vẻ và cảm thấy hạnh phúc. Mùa xuân kì diệu như vậy đấy!
- Từ trái nghĩa: trẻ trung – già nua, to – nhỏ, lớn – nhỏ.
Đánh giá đúng cho mình nha
Quê hương tôi, nơi tôi đã lớn lên, luôn đầy ắp những kỷ niệm vui buồn. Mỗi khi tôi trở về, tôi cảm nhận được sự yên bình, trái ngược hoàn toàn với sự hối hả, náo nhiệt của cuộc sống thành phố. Những con đường quen thuộc, những ngôi nhà cũ kỹ, mỗi thứ đều mang một vẻ đẹp giản dị, khác hẳn với sự xa hoa, lộng lẫy của những tòa nhà cao tầng. Tôi yêu quê hương tôi, nơi tôi đã trải qua những năm tháng tuổi thơ đầy niềm vui và nỗi buồn.
Từ trái nghĩa trong đoạn văn: yên bình - hối hả, giản dị - xa hoa.
Hình ảnh người cô yêu quý luôn đọng mãi trong trái tim tôi mỗi khi tôi nhìn lại tấm ảnh kỉ niệm cũ. Cô tôi, một người rất đặc biệt và đã để lại cho tôi bao ấn tượng. Tôi là một học sinh nữ nghịch và hay nói chuyện trong giờ, ít khi chăm chú nghe cô giảng bài. Cô luôn nhắc nhớ tôi và toi luôn cúi gằm mặt, thầm trách cô trong lòng. Tôi không thích cô ở chỗ cô luôn lấy bạn lớp trưởng ra. Nào thì học giỏi, gương mẫu, ngoan ngoãn,... tôi chẳng thể nào thích cô như thế. Nhưng càng học, tôi lại càng thấy những bài học của cô rất hay và bổ ích. Cô rất quan tâm tới tôi và không mấy chốc, tôi đã trở thành một học sinh xuất sắc. Tiếng của cô tôi ấm áp lắm, truyền vào trang vở với bao khát vọng, với bao tình yêu thương học trò và sự nhiệt huyết, đó như một cơn gió ươm mầm sống cho tương lai vì cả một thế hệ khôn lớn thành người. Cô đã cho đi quá nhiều và không đòi hỏi được nhận lại, chỉ mong sao các học trò của mình lớn khôn và có ích cho xã hội. Bất chợt một xúc cảm lạ, tôi cảm giác như 1 thứ gì đó trộn lẫn vào nhau, từ chuyện buồn đến chuyện vui, tất cả hòa quyện vào nhau và tạo nên thứ tình cảm mà tôi không biết phải dùng một mĩ từ nào để có thể diễn tả được cái tình cảm nhẹ nhàng, sâu lắng ấy. Tình cảm cô trò, một trong những tình cảm thiêng liêng, trong sáng và cao đẹp nhất. Mỗi khi nghĩ đến cô, mắt tôi lại nhèo đi lúc nào ko hay. Cô là một người mẹ, một người mẹ đã dẫn bước tôi trên con đường tương lai tươi sáng.