Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
học bài thơ " lượm " xong , trong lòng em đọng lại hình ảnh về chú bé lượm vô cùng đáng yêu . đặc biệt là chuyến đi liên lạc cuối cùng và sự hi sinh của lượm đã gây xúc động sâu sắc trong lòng em .
một hôm vẫn như mọi lần , lượm bỏ thư vào bao khoác , lên vai , bước nhanh trên con đường quê . nhg con đường lượm đi đâu phải là con đường nắng vàng của chú chim chích trong buổi bình yên ? lượm phải vượt qua nơi chiến trường ác liệt , bom đạn khói lửa mịt mù . " đạn bay vèo vèo " qua đầu nhg chu vẫn " sợ chi hiểm nghèo " . bong dan no " một dòng máu tươi " ... lượm ngã xuống trong tay vẫn nắm chặt bông lúa .lưom như đang chìm vào giấc ngủ say trên thảm lúa . tưởng như lượm vẫn để lại trên môi nụ cười mãn nguyện , thanh thản khi hi sinh ... lượm không chết . lượm vẫn còn sống mãi trong lòng dân tộc , trong mỗi chúng em .
âu chuyện tôi sắp kể cho các bạn nghe dưới đây xảy ra đã mấy chục năm kể từ hồi ông nội tôi còn sống, còn trẻ và đang hăng say bước vào cuộc kháng chiến chống Pháp toàn dân. Lần ấy, ông nội tôi được giao nhiệm vụ đi công tác ở Thừa Thiên - Huế. Ở đó ông đã gặp một thiếu niên dũng cảm, anh hùng.
Đầu năm 1947, đi cùng đoàn công tác với ông tối có nhà thơ Tố Hữu, vào Huế để nhận làm chủ tịch Ủy ban kháng chiến. Huế lúc ấy khá hoang tàn. Chỉ mới quay trở lại không lâu mà Pháp đã gieo rắc ở đây bao nhiêu tội ác. Cũng may nhờ có nhân dân che chở mà nhiều vùng căn cứ mật của ta còn chưa bị lộ. Sau khi sơ bộ nghe báo cáo tình hình, ông nội tôi cùng nhà thơ Tố Hữu và một vài đồng chí nữa quyết định đi xem xét ngay phong trào kháng chiến ở nội thành.
Họ đi bộ ngay đêm ấy men theo những con đường bí mật được bố trí khá an toàn ngay bên cạnh một vài bốt canh của địch. Đến khu vực đồn Mang Cá, ông thấy không khí chiến đấu của anh em rất sôi nổi nên rất vui mừng. báo cáo tình hình xong, các đồng chí dẫn đến trước mặt ông nội tôi và nhà thơ một chú bé chừng 10 tuổi trông nhanh lẹ và hoạt bát. Một đồng chí thưa:
- Báo cáo hai đồng chí, đây là em Lượm, một đồng chí liên lạc xuất sắc nhất của đồn hiện nay.
- Thế cháu mấy tuổi rồi?
- Dạ cháu 12 tuổi ạ!
- Thế cháu đi liên lạc thấy thế nào?
- Vui lắm! Ở đồn Mang Cá cháu còn thích hơn ở nhà chú ạ!
- Ừ! Rất tốt. Nếu thành Huế này cứ có những người như cháu thì thằng Pháp sẽ nhanh chóng bại trận trong một ngày không xa.
Rồi lượm chào các đồng chí để tiếp tục đi làm nhiệm vụ. Cậu bé có dáng người loắt choắt nhưng đôi chân lúc nào cũng nhanh như sóc. Bên hông chú ra dáng với một chiếc xắc nhỏ xinh đựng công văn, thư từ, mệnh lệnh. Công việc thì nguy hiểm mà lúc nào cậu cũng vui vẻ, ngây thơ. Đôi mắt cậu trong, sáng và hồn nhiên rất hợp với chiếc mũ ca lô ...
Tác giả khẳng định rằng Lượm tuy đã hy sinh nhưng những tấm gương sáng ngời của anh vẫn còn sống mãi với quê hương đất nước con người Việt Nam
Tác giả khẳng định rằng Lượm tuy đã hi sinh nhưng tấm gương sáng ngời của anh vẫn còn sống mãi với quê hương; đất nước
Trang phục : Cái xắc xinh xinh ; Ca lô đội lệch . Trang phục của Lượm giống các chiến sĩ Vệ quốc thời kháng chiến chống thực dân Pháp , bởi Lượm cũng là một chiến sĩ thực sự . Nhưng Lượm còn rất bé nên cái xắc đeo bên mình chỉ xinh xinh . Còn chiếc mũ ca lô thì đội lệch về một bên , thể hiện nét tinh nghịch , hiếu động của tuổi thơ
Dáng điệu , cử chỉ : Dáng loắt choắt , nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn và tự tin ( Cái chân thoăn thoắt ; Cái đầu nghiên nghênh ) Hồn nhiên , yêu đời ( Mồm huýt sáo vang , cười híp mí , má đỏ bồ quân ,... )
Lời nói : Tự nhiên , chân thật ( Cháu đi liên lạc ; Vui lắm chí à ; Ở đồn Mang Cá ; Thích hơn ở nhà ) .
Chia làm 4 phần:
• Phần 2: tiếp đến vẽ cho thùng: Mã Lương dùng cây bút thần để vẽ công cụ lao động cho người nghèo khổ
• Phần 3: tiếp đến phóng như bay: Mã Lương trừng trị tên địa chủ tham lam
• Phần 4: còn lại: Mã Lương trừng trị tên vua độc ác tham lam
Bố cục bài cây bút thần : 5 phần
- Đoạn 1: từ đầu …lấy làm lạ.=> Mã Lương học vẽ và có được bút thần.
- Đoạn2 : …vẽ cho thùng.=> Mã Lương vẽ cho những người nghèo khổ.
- Đoạn 3: …phóng như bay.=> Mã Lương dùng bút thần chống lại tên địa chủ.
- Đoạn 4: …hung dữ.=> Mã Lương dùng bút thần chống lại tên vua hung ác tham lam.
- Đoạn 5: phần còn lại.=> Truyền tụng về Mã Lương và cây bút.
1. Nội dung bạn dựa vào ghi nhớ SGK của bài.
Từ đó ta thấy được: Cuộc kháng chiến của dân tộc ta đã phải trải qua bao gian lao, vất vả, khó khăn, gian khổ, ... Không chỉ là người chiến sĩ trong bài thơ mà còn là bao nhiêu con người khác đang phải chiến đấu để bảo vẹ tổ quốc. Qua đó làm nổi bật tinh thần đấu tranh của Bác, của chiến sĩ nói riêng và toàn thể nhân dân ta nói chung. Dẫu gian khổ, dù khó khăn nhưng không bao giờ chùn bước với hi vọng dành lại tự do cho dân tộc.
Câu 2 và câu 3 bạn tham khảo sách tham khảo hoặc tìm kiếm trên mạng nhé !!
vãi, chú phải tự làm chứ cuộc thi mà nhờ làm thì ko phải sức mình rồi =(
Như các bạn biết sách là một thứ không thể thiếu đối với chúng ta bởi vì sách như một người bạn thân Gắn bó từ thuở còn ấu thơ, từ cái nôi ta đã được làm quen với sách với biết bao câu chuyện cổ tích hay và những vần thơ ý nghĩa. Đến bây giờ khi chúng ta đã lớn lên và đang ngồi dưới mái trường thân yêu thì sách vẫn là một người bạn đối với tháng tuổi học trò. Chắc hẳn Ai trong số các bạn cũng có những người yêu quý những quyển và tôi cũng vậy. Đọc sách rất có lợi cho chúng ta, ta có thể hiểu rõ hơn mọi thứ xung quanh kể cả lịch sử trước hay bây giờy bây giờ, làm cho con người cảm thấy yêu thiên nhiên, yêu đồng bào yêu cái nơi sinh ra và lớn lên, đọc sách sẽ làm cho chúng ta có tầm nhìn được mở rộng, quen được nhiều người bạn mới, quên đi những khó nhọc và hòa hợp với thiên nhiên,... Và còn rất nhiều lợi ích khác nữa. Thế nên các bạn hãy đọc sách nhé! Đọc sách rất có lợi cho chúng ta mà!
Thấy hay nhớ ticks cho mình nhé!
de ma ! cu nhap vao ma ke thoi , dau tien ta luom 1 chut , sau thi ke lai cuoc gap go giua luom va to huu, phai noi chuyen nua nha.sau do ke lai lan cuoi lam nhiem vu cua luom , them cam xuc buon , 1 chut niu keo voi cuoc song . cuoi cung ket thuc la du luom da ra di nhung tam hon luom se song mai cuong tgian , ddat nc
nè:)))
Thứ hai tuần trước bố em nói nếu được điểm cao bố sẽ dẫn em đi về quê.Em rất hào hứng và cuối cùng em đã được điểm cao và đã dẫn em về thăm quê.
Sau một thời gian học hành mệt mỏi, cuối cùng em cũng đã được xả hơi. Quê ngoại là nơi em luôn mong được về chơi. Em rất nhớ ông bà ngoại và họ hàng.
Quê ngoại em là một miền quê yên bình, tĩnh lặng , không ồn ào như thành phố Hà Nội. Suốt chặng đường đi, em luôn háo hức, mong chờ. Cũng lâu lắm rồi em mới được về thăm ngoại. Hai bên đường về nhà ngoại lúa xanh mướt, thoang thoảng mùi thơm của lúa lúc trổ đòng! Xa xa là bóng hình những chú bò, trâu đang chăm chỉ gặm cỏ. Các chú rất khoái món cỏ bởi cỏ cũng xanh và "ngon" như lúa vậy! Các bác nông dân đang ngồi nghỉ bên bờ, ai cũng nở nụ cười rất tươi dù trên trán vẫn lấm tấm những giọt mồ hôi. Gặp ai bố em cũng chào rất nhiệt tình. Mọi người ở đây rất than thiện và mến khách
Về tới nhà ngoại, em đã thấy ngoại đón sẵn ở cổng. Ngoại lo em và bố mẹ mệt nên chuẩn bị sẵn chiếc chiếu ngoài hiên để cả nhà ngồi nghỉ. Nhưng em không thấy mệt tí nào, dù đường có hơi xa một chút, em vẫn cảm thấy "sung sức" lắm! Nhìn ngoại ngày một già đi, em thương ngoại lắm! Mái tóc ngoại bạc hết rồi, chỉ còn lưa thưa vài sợi đen. Ngoại vuốt tóc em, hỏi em súc khoẻ, học tập và dặn dò em rất ân cần.
Nghỉ một lát em ra vườn.Chà! Bao nhiêu là cây trái trong vươn đều tươi tốt đều là do bàn tay ngoại trồng và chăm bón.Thích thật ! được tự tay ra hái bao nhiêu là xoài, vải, na,..
Ngoại có nuôi một chú mèo rất dễ thương. Em chơi với chú mãi mà không thấy chán. Buổi tối em phụ ngoại nhặt rau nấu cơm. Bữa cơm tối hôm đó, cả nhà em quây quần bên nhau. Thấy ngoại cười hạnh phúc, lòng em cũng tràn ngập xúc động. Em thương ngoại lắm , năn nỉ ngoại lên ở cùng gia đình mà không được. Ngoại nói ngoại ở quê quen rồi, ngoại không muốn đi ở nơi khác.
Hôm sau em phải chia tay ngoại và trở về thành phố ,em cảm tháy lưu luyến, muốn ở lị thật lâu. Chỉ mong hè tới thật nhanh để em có thể về thăm ngoại được lâu hơn.
nếu có văn mẫu lớp 6 thì pan mở tập 2 ra tham khảo nhé
Mình ko có!