K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 2 2020

Danh từ:Em,gió,nỗi nhọc nhằn,bác nông dân,ruộng,chú công nhân

Động từ:mơ,xua,cày

Tính từ:mát,chuyên cần

25 tháng 2 2020

DT: gió, nông dân, ruộng, công nhân

ĐT:mơ, cày,...

TT: mát,...

mk chỉ bt mỗi đó thôi

15 tháng 12 2018

Cụm danh từ:Ngày mùa,quê em,sáng tinh mơ,bà con nông dân,vợ chồng con cái,lúa chín vàng xuộm.

15 tháng 12 2018

cụm danh từ thêm tiếng kiềm hát đưa xoàn xoẹt

tìm cụm danh từ, cum tính từ, cụm động từ      trong đoạn văn sau:mới tờ mờ sáng tôi đã ngửi thấy mùi hương thơm ngào ngạt khắp nhà. bước ra ngoài đường, dọc theo con mương tôi bất chợt thấy: "A! Một cánh đồng vàng! " Gió vi vu thổi nhè nhẹ làm cho những bông lúa chao mình dữ dội tạo thành những con sóng lăn lăn xô vào bờ. Xung quanh núi non thật hùng vĩ. Những đàn cò trắng bay lên...
Đọc tiếp

tìm cụm danh từ, cum tính từ, cụm động từ      trong đoạn văn sau:

mới tờ mờ sáng tôi đã ngửi thấy mùi hương thơm ngào ngạt khắp nhà. bước ra ngoài đường, dọc theo con mương tôi bất chợt thấy: "A! Một cánh đồng vàng! " Gió vi vu thổi nhè nhẹ làm cho những bông lúa chao mình dữ dội tạo thành những con sóng lăn lăn xô vào bờ. Xung quanh núi non thật hùng vĩ. Những đàn cò trắng bay lên rồi lượn trông thật đẹp mắt. Bây giờ là lúc các bác nông dân thu gặt lúa. Người mặc áo xanh, người mặc áo tím gặt hết chỗ này đến chỗ khác. Nhiều chú cào cào ham ăn nhảy vào đám ruộng. Các bạn nhỏ ở ngoài thấy thế chạy xuống đám ruộng kêu inh ỏi: "bạn ơi bạn hỡi! Đừng ăn hết nhé, đế chúng tôi hái lúa vàng gợn bông." Thật đúng là những đứa trẻ nghịch ngợm. Ông mặt trời mỉm cười tạo ra những tia nắng vàng hoe. Trái cây trong vườn đu đưa những quả chín mọng. Thác nước chảy róc rách, chim ca hót líu lo. Những bạn học sinh cắp sách đến trường. Lúc này các bác nông dân hăng hái làm việc. Đó là một khung cảnh thật đẹp, một khung cảnh thật hồn nhiên và thơ mộng.

0
27 tháng 2 2020

Ai ơi bưng bát cơm đầy

Dẻo thơm một hột đắng cay muôn phần.

Câu hát nhắn khuyên ấy cứ văng vẳng bên tai, làm lâng lâng trong lòng em một niềm kính trọng đối với những con người đã tạo ra hạt gạo trắng ngần. Niềm kính trọng ấy lại được tăng lên gấp bội khi em nhìn thấy hình ảnh bác nông dân đang cày ruộng nhân một dịp về thăm quê.

Hôm ấy, trời oi bức, em thong thả đạp xe trên con đường quen thuộc. Xa xa trên thửa ruộng gần vườn dừa xanh thẫm nhà ngoại em, ẩn hiện những chiếc áo bà ba bạc màu. Càng đến gần, tiếng ồn ào huyên náo càng thêm rõ. Trên cánh đồng bát ngát quanh những bờ bao thẳng tắp, các cô bác nông dân đang làm việc, kẻ cày, người cuốc, tiếng hò giọng hát vang vọng cả một góc trời. Những chiếc áo bà ba bạc màu hoạt động náo nhiệt. Nhưng trong số đó nổi bật nhất là một chiếc áo đen bạc phếch của một bác nông dân đang bì bõm dưới ruộng. Với dáng đi khỏe khoắn, bác điều khiển con trâu kéo cầy rất khéo léo dưới ánh nắng chói chang của buổi trưa hè. Bác trạc bốn mươi tuổi, vóc người cường tráng. Chiếc áo bà ba sờn vai không thể che giấu những bắp thịt cuồn cuộn của bác. Vài tia nắng chói chang đã lọt qua cái nón cũ rách làm rõ thêm nước da phong trần đen như đồng hun. Mái tóc xoăn xoăn như dính chặt trên trán làm tăng thêm nét đáng yêu, những giọt mồ hôi dã ướt đẫm lưng áo và chảy dài trên má, nhưng bác chẳng quan tâm đến điều ấy, đòi mắt sáng lên một niềm tin tưởng lạc quan:

Mồ hôi mà đổ xuống đồng

Lúa mọc trùng trùng sáng cả đồi nương.

Những giọt mồ hôi ấy cứ thi nhau "thánh thót rơi" giữa nắng trời chói gắt. Mặc dù lao động rất cực nhọc nhưng bác vẫn vui, vừa làm vừa khè huýt sáo vẻ yêu đời. Hình ảnh đẹp nhất là lúc bác cười để lộ chiếc răng cửa thật to, trông rất có duyên. Nắng mỗi lúc một gay gắt. Những đám mày trắng lững lờ trôi trên cao như muốn cùng em xem quang cảnh nhộn nhịp trên cánh dồng. Cánh tay rắn chắc ấy vẫn giữ cái cày. Những ngón tay chai sạn, đen đúa nắm lấy roi và bỗng "vút" một tiếng roi, bác hô lớn "Đi!". Hai chú trâu như hiểu được mệnh lệnh của chủ, chúng nhanh chóng quẹo trái. Chúng vẫy vẫy tai tuân phục, dường như ý thức được nhiệm vụ của mình. Tiếng đất đổ rào rào. Những tảng đất đen bóng vì loáng nước bị lật ngửa bụng, phơi cái màu mỡ, phì nhiêu của mình. Chúng nằm xếp hàng lên nhau tạo cho những thửa ruộng những làn sóng đất đều đặn trông thật vui mắt. Chốc chốc bác lại hô to "Thá!" để giục trâu bước nhanh hơn. Người và vật làm việc rất hăng say quên cả cực nhọc, quên cả những giọt mồ hôi đang lăn dài trên má để lại sau lưng những mảnh đất tơi xốp đợi mùa trồng trọt sắp tới.

Hình ảnh lao động của bác nông dân đã gợi cho em hiểu nhiều suy nghĩ.

Hàng ngày em và bao người nữa khi "bưng bát cơm đầy" nhưng có ai hiểu nỗi đắng cay trong từng hạt ngọc của trời ban phát cho ta? Bao nhiêu những bữa tiệc phung phí, bao nhiêu hạt mất, hạt rơi một cách vô ích trong những lần em vo gạo giúp mẹ nấu ăn. Và bao nhiêu hạt nữa khi em giấu mẹ đổ cả bát cơm đang ăn vào ao nước để xới chén khác mà khoe với chị Hai mình ăn nhiều hơn chị?

Nhìn những giọt mồ hôi của bác nông dân, em ân hận vì những lần phạm lỗi của mình. Em mới hiểu tại sao xúc gạo bị đổ vài hột mẹ em cứ tẩn mẩn ngồi nhặt hoặc "túc túc" gọi gà vào ăn.

Học tốt !

1. liệt kê 1 số danh từ chỉ sự vật mà em biết? Đặt câu với danh từ đó 2. cụm danh từ thế nào là cụm danh từ3.tìm danh từ trong  trong đoạn văn sau và vẽ cấu tạo cụm danh từ . điền cụm danh từ vừa tìm đc vô sơ đồ      Ngày xưa có 1 ông vua nọ sai 1 viên quan đi dò la khắp nước để tìm người tài giỏi. Viên quan ấy đã đi nhiều nơi, đến đâu cũng hỏi những câu đố oái oăm...
Đọc tiếp

1. liệt kê 1 số danh từ chỉ sự vật mà em biết? Đặt câu với danh từ đó 

2. cụm danh từ thế nào là cụm danh từ

3.tìm danh từ trong  trong đoạn văn sau và vẽ cấu tạo cụm danh từ . điền cụm danh từ vừa tìm đc vô sơ đồ

      Ngày xưa có 1 ông vua nọ sai 1 viên quan đi dò la khắp nước để tìm người tài giỏi. Viên quan ấy đã đi nhiều nơi, đến đâu cũng hỏi những câu đố oái oăm để hỏi mọi người. Đã mất nhiều công tìm kiếm  nhưng viên quan vẫn chưa thấy có người nào thật nỗi lạc.

     Một hôm viên quan đi qua một cánh đồng làng kia ,chợt thấy bên vệ đường có hai cha con nọ đang làm ruộng : cha đánh châu cày, con đập đất. Quan bèn dừng ngựa lại hỏi :

                                       cảm phiền các bạn giúp nhé mà phần kẻ bảng các bạn chỉ cần đánh thẳng hàng thui nhé

3
Bài làm:
  • Một số danh từ chỉ vật: bút, thước, vở, sách, con trâu, xe máy, nhà, cây…
  • Đặt câu:

Cái bút này màu xanh.
Xe máy này rất đẹp.

Khái niệm cụm danh từ
Cụm danh từ là một nhóm các danh từ đi chung với nhau để làm thành một danh từ chung. Cụm danh từ có thể bao gồm từ hai đến vài danh từ. Khi mỗi danh từ đứng riêng thì mang một ý nghĩa đặc trưng nhưng khi chúng được kết hợp với nhau sẽ mang một ý nghĩa khác tuy nhiên ý nghĩa đặc trưng kia vẫn tồn tại ở một khía cạnh đủ để làm nên ý nghĩa cho một danh từ mới.
Ví dụ: mười người thợ, thảo cầm viên...

15 tháng 7 2018

Vừa nhận được mệnh lệnh của cấp trên, Lượm bất chấp hiểm nguy, băng qua mặt trận đỏ lừ lửa đạn. Những viên đạn bay vèo vèo như muốn xới tung những thửa ruộng vàng rực trước mặt. Lượm thận trọng bỏ thư vào cái xách nhỏ vắt chéo ngang trước ngực rồi phóng như bay về phía trước. Kẻ thù tàn ác đã chĩa nòng súng theo hướng chiếc mũ ca lô nhấp nhô đang tiến lại gần. Một tiếng nổ vang dội cả đất trời, Lượm đã ngã xuống trên một cách đồng quê sực nức mùi lúa chín. Lượm đã hoá thân vào thiên nhiên và trở thành bất tử…

14 tháng 7 2018

Chú bé Lượm, một chú bé “loắt choắt” với “cái xắc xinh xinh”, “cái chân thoăn thoắt”, “cái đầu nghênh nghênh”, “ca lô đội lệch”, “mồm huýt sáo vang”, khiến tác giả liên tưởng đến hình ảnh “con Chim Chích nhảy trên đường vàng”. Chim Chích là loài chim gần gũi với hình ảnh những làng quê Việt Nam. Chim Chích nhỏ nhưng nhanh nhẹn, rất đáng yêu. So sánh hình ảnh chú bé Lượm với hình ảnh con chim chích, nhà thơ đã gợi lên dáng vẻ nhỏ nhắn, hoạt bát, tinh nghịch của chú. Không chỉ vậy, đó còn là “con Chim Chích nhảy trên đường vàng”. Hình ảnh “đường vàng” gợi đến hình ảnh con đường đầy nắng vàng mà chú bé Lượm đang tiến bước. “Con đường vàng” ấy cũng chính là con đường vinh quang của cách mạng mà Lượm đang dũng cảm bước đi.

Hình ảnh chú bé Lượm trong những câu thơ trên đã được lặp lại ở cuối bài thơ, đó giống như những dòng hồi ức, những dòng tưởng niệm về người đồng chí nhỏ của tác giả. Hình ảnh chú bé hồn nhiên, đáng yêu ngân vang mãi trong những dòng thơ cuối bài như một lời nhắn nhủ: Lượm sẽ còn sống mãi trong trái tim mỗi chúng ta.

27 tháng 6 2018

a, Coi trọng danh dự con người.
b, Mong muốn vượt hết mọi khó khăn, gian khổ trong khi làm: có chí thì nên, thua keo này ta bày keo khác...
c, Chỉ công việc vất vả của người dân trên đồng ruộng:ai ơi bưng bát cơm đầy dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần,
Có khó mới có miếng ăn
Không dưng ai dễ đem phần đến cho.
Rủ nhau đi cấy đi cày
Bây giờ khó nhọc có ngày phong lưu
Trên đồng cạn, dưới đồng sâu
Chồng cày vợ cấy con trâu đi cày.

mik chỉ lm đc phần c thui 

mik chả hỉu cho lắm

28 tháng 6 2018

a, Coi trọng danh dự con người.
b, Mong muốn vượt hết mọi khó khăn, gian khổ trong khi làm: có chí thì nên, thua keo này ta bày keo khác...
c, Chỉ công việc vất vả của người dân trên đồng ruộng:ai ơi bưng bát cơm đầy dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần,
Có khó mới có miếng ăn
Không dưng ai dễ đem phần đến cho.
Rủ nhau đi cấy đi cày
Bây giờ khó nhọc có ngày phong lưu
Trên đồng cạn, dưới đồng sâu
Chồng cày vợ cấy con trâu đi cày.
d, Chỉ 1 người ko quan tâm đến gia đình, chỉ lo cho người.

9 tháng 1 2019
 

Từ Gió Lào thổi rạc bờ tre đến Chỉ nghe giọng nói đã nghe nhọc nhằn là một trường liên tưởng đầy hàm nghĩa. Ngôn từ ở đây mang đầy hồn cốt của dân Nghệ: “Thổi rạc” và “Nghe nhọc”. Cứ tiếp xúc với dân lao động ở vùng này thì bắt gặp ngay những từ như rạc người, gầy rạc, nghe nhọc lắm. Rạc là gầy, khô, hốc hác, phờ phạc, xơ xác…Nhưng ở đời, cái gì cũng có hai mặt của nó. Thiên nhiên khắc nghiệt nên con người phải yêu thương, đùm bọc nhau mới có thể vượt qua được những cơn bão tố:

Cái độc đáo ở tứ thơ của Nguyễn Bùi Vợi là anh đã tạo được sự liên tưởng giữa cái thấy được và cái cảm nhận được. Hình ảnh “gió Lào” và âm thanh của “giọng nói” là một sự chuyển đổi cảm giác tinh tế trong hư cấu nghệ thuật. Chỉ có những ai đã từng gắn bó, máu thịt với quê hương thật nặng nghĩa, nặng tình, và đắm mình trong dòng sông tiếng Mẹ, mới có được trí tưởng tượng phong phú và sự cảm nhận sâu sắc như thế! Thơ nói ít mà gợi nhiều là vậy. Nó phát khởi từ trái tim của một tình thương quê, tình yêu tiếng mẹ đẻ rất lớn.

Chắt từ đã sỏi đất cằn
Nên yêu thương mới sâu đằm đó em

Từ giọng nói, tiếng nói mà suy tưởng đến một nét thuộc tính cách của người Nghệ là tình thương yêu, chung thủy trong quan hệ giữa người với người. Bài thơ tự cất cánh bay lên một tầm cao của thẩm mỹ.