K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 1 2020

Ruồi xê-xê

21 tháng 1 2020

Voi: 500 vụ chết người mỗi năm

Giun đũa: 4.500 cái chết mỗi năm

 Ruồi xê-xê: 10.000 người chết hàng năm

Bọ hút máu: 12.000 ca/năm

Ốc nước ngọt: 20.000 người chết/năm

Chó: 35.000 ca chết người hàng năm

Rắn: 100.000 người chêt mỗi năm

Con người: 437.000 vụ chết người hàng năm

Muỗi: 750.000 cái chết mỗi năm

1 tháng 7 2020

*Giá trị nội dung

“Sống chết mặc bay” đã lên án gay gắt tên quan phủ “lòng lang dạ thú” và bày tỏ niềm thương cảm trước cảnh “nghìn sầu muôn thảm” của nhân dân do thiên tai và cũng do thái độ vô trách nhiệm của kẻ cầm quyền gây nên

* Giá trị nghệ thuật

- Kết hợp nghệ thuật tương phản và tăng cấp khéo léo

- Lời văn cụ thể, sinh động, giàu cảm xúc

- Miêu tả nhân vật sắc nét

1 tháng 7 2020

* Nội dung 

- Tác phẩm làm tái hiện bức tranh hiện thực ;

+Về tình cảm của nhân dân trong nạn lụt được miêu tả với nhiều chi tiết chân thực , nói lên tình thế căng thẳng cấp bách đe dọa cuộc sống của người dân .

+ Sự lạnh lùng vô trách nhiệm của bnj quan lại trong đó đáng chú ý nhất là quan phụ mẫu

- Thể hiện sự đồng cảm , thương xót người dân trong thiên tai hoạn nạn do thiên tai , đồng thời lên án thái độ tàn nhẫn của bọn quan lại trước tình cảnh ngàn sâu muôn thảm của người dân .

* Nghệ thuật 

- Xây dựng tình huống tương phản - tăng cấp và kết thúc bất ngờ , ngôn ngữ đối thoại ngắn gọn , rất sinh động .

- Lựa chọn ngôi kể khách quan .

- Lựa chọn ngôn ngữ kể , tả , khắc họa chân dung nhân vật sinh động.

* Ý nghĩa 

- Phê phán thói bàng quan vô trách nghiệm vô lương tâm đến mức góp phần gây ra nạn lớn cho nhân dân của quan phụ mẫu - đại diện cho nhà cầm quyền thời Pháp thuộc ; đồng cảm xót xa với tình cảnh thê thảm của nhân dân lao động do thiên tai và thái độ vô trách nhiệm của kẻ cầm quyền gây nên .

Học tốt nhé 

nhớ kết bạn với mk

26 tháng 6 2018

1. bệnh gãy tay

2. anh ta đứng trên cục đá lạnh , khi đá tan ra thì anh ta sẽ chếtt

3 . chụp ảnh màu ( vì lông gấu trúc chỉ có 2 màu : Đen + Trắng thôi

26 tháng 6 2018

1, bệnh gãy tay

2, chàng trai đứng lên khối đá đông để treo cổ tự tử , sau một thời gian đá tan ra thành vũng nước

3,mong muốn một lần trong đời được chụp ảnh màu.

Quốc hiệu đầu tiên của nước Văn Lang là gì ?Việt Nam xưa có mấy tên gọi ? Kể tên ?An Dương Vương đặt tên nước là gì ?Người đứng đầu mỗi bộ tộc của nhà nước Văn Lang là gì ?Nước Vạn Xuân do ai thành lập và đặt tên ?Con sông gắn liền với cuộc khởi nghĩa của  Hai Bà Trưng ?ưNgô Quyền đóng đô ở đâuTên thật của Lý Thường Kiệt ?Thành Thăng Long còn có tên gọi nào khác ?Ai...
Đọc tiếp
  1. Quốc hiệu đầu tiên của nước Văn Lang là gì ?
  2. Việt Nam xưa có mấy tên gọi ? Kể tên ?
  3. An Dương Vương đặt tên nước là gì ?
  4. Người đứng đầu mỗi bộ tộc của nhà nước Văn Lang là gì ?
  5. Nước Vạn Xuân do ai thành lập và đặt tên ?
  6. Con sông gắn liền với cuộc khởi nghĩa của  Hai Bà Trưng ?ư
  7. Ngô Quyền đóng đô ở đâu
  8. Tên thật của Lý Thường Kiệt ?
  9. Thành Thăng Long còn có tên gọi nào khác ?
  10. Ai đã làm hoàng hậu của hai vua Đinh Tiên hoàn và Lê Đại Hành ?
  11. Ai là người dẹp 12 sứ quân ?
  12. Niên hiệu của Đinh Tiên Hoàn gọi là gì ?
  13. Lý Công Uẩn rời đô từ đâu về Thăng Long ?
  14. Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn phá tan quân Nguyên năm nào ? Ở đâu ?
  15. Bộ luật nào được sử dụng suốt 3 thế kỉ ở nước ta ( Từ XV - XVIII ) ?
  16. TRần Quang Khải là con trai thứ mấy của vua Trần Thánh Tông ?
  17. Ông tổ nghề đúc súng thần công của Việt Nam là ai ?
  18. Năm 1358 , thầy Chu Văn An dâng thất trảm sớ lên vua nào ?
  19. Cuộc khởi nghĩa của Lê Lợi kéo dài bao nhiêu năm ? Kéo dài trong suốt những năm nào ?
  20. Thực dân Pháp đã vu oan cho vua Nguyễn nào là vua điên ?
  21. Vào thời Tây Sơn , Hà Nội có tên là gì ?
  22.  
0
29 tháng 4 2016

1. Tinh thần yêu nước của nhân dân ta (Hồ Chí Minh):

- Nội dung: Bài văn đã làm sáng tỏ chân lí:"Dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước. Nó là truyền thống quý báu của ta". Truyền thống này cần được phát huy trong hoàn cảnh lịch sử mới để bảo vệ đất nước.

- Nghệ thuật: luận điểm ngắn gọn, lập luận chặt chẽ, dẫn chứng toàn diện, tiêu biểu, thuyết phục. Bài văn là một mẫu mực về lập luận, bố cục, cách dẫn chứng của thể văn nghị luận.

- Phương thức biểu đạt: nghị luận( chứng minh)

2. Đức tính giản dị của Bác Hồ (Phạm Văn Đồng):

- Nội dung: giản dị là đức tính nổi bật ở Bác Hồ: giản dị trong đời sống, trong quan hệ với mọi người, trong lời nói và bài viết. Ở Bác, sự giản dị hoà hợp với đời sống tinh thần phong phú, với tư tưởng và tình cảm cao đẹp.

- Nghệ thuật: dẫn chứng cụ thể, xác thực, toàn diện, kết hợp chứng minh, giải thích, bình luận. Lời văn giản dị, giàu cảm xúc.

- Phương thức biểu đạt: nghị luận (chứng minh kết hợp giải thích và bình luận)

3. Sống chết mặc bay (Phạm Duy Tốn):

- Nội dung:

 + Giá trị hiện thực: phản ánh sự đối lập hoàn toàn giữa cuộc sống và sinh mạng của nhân dân với cuộc sống của bọn quan lại mà kẻ đứng đầu là tên quan phủ "lòng lang dạ thú".

 + Giá trị nhân đạo: thể hiện niềm thương cảm của tác giả trước cuộc sống lầm than cơ cực của nhân dân do thiên tai. Lên án thái độ vô trách nhiệm của bọn cầm quyền trước tình cảnh, cuộc sống "nghìn sầu muôn thảm" của nhân dân.

- Nghệ thuật: 

 + Kết hợp thành công hai phép tương phản và tăng cấp trong nghệ thuật.

 + Lựa chọn ngôi kể khách quan.

 + Ngôn ngữ kể, tả ngắn gọn, khắc họa chân dung nhân vật sâu sắc.

- Phương thức biểu đạt: tự sự, miêu tả, biểu cảm.

Chúc bạn học tốt!hihi

29 tháng 4 2016

bạn có thể tham khảo ghi nhớ trong sgk

PTBĐ: Nghị luận

ên thật của  Jin trong nhóm BTS: Kim Seok JinNghệ danh : Pink Princess, Jin Princess, Ahjae, Eat Jin.Ngày sinh : 04/12/1992 —-> Nhân MãVị trí : Vocalist, Visual (gương mặt của nhóm)Nhóm máu : O (cùng nhóm máu với tui)Sở trường : Nấu ăn (chuyên gia mê dầu vừng :v)Màu yêu thích : HồngSố yêu thích : 4Chiều cao : 179cmCân nặng : 60 kgGia đình : Bố, mẹ, anh traiHình mẫu lý tưởng : Người mà trong tương lai sẽ là 1...
Đọc tiếp
  • ên thật của  Jin trong nhóm BTS: Kim Seok Jin
  • Nghệ danh : Pink Princess, Jin Princess, Ahjae, Eat Jin.
  • Ngày sinh : 04/12/1992 —-> Nhân Mã
  • Vị trí : Vocalist, Visual (gương mặt của nhóm)
  • Nhóm máu : O (cùng nhóm máu với tui)
  • Sở trường : Nấu ăn (chuyên gia mê dầu vừng :v)
  • Màu yêu thích : Hồng
  • Số yêu thích : 4
  • Chiều cao : 179cm
  • Cân nặng : 60 kg
  • Gia đình : Bố, mẹ, anh trai
  • Hình mẫu lý tưởng : Người mà trong tương lai sẽ là 1 người vợ tốt, nấu ăn ngon và nhân cách tốt

Fun facts :

  • – Nấu ăn ngon nhất nhóm.
  • – Giỏi tiếng Quan Thoại (tiếng phổ thông Trung Quốc)
  • – Thích các nhân vật công chúa và chó con của Disney.
  • – Anh ấy là người duy nhất tham gia thử giọng khi vẫn đang đi học.
  • – Theo Jin, khi anh ấy còn là học sinh, anh ấy khá trầm tính nhưng cũng không (đến mức) phải ngồi ăn một mình
  • – Jin nói rằng sẽ hẹn hò với Jimin nếu Jin là con gái bởi vì anh ấy không có tính hướng ngoại cao, vậy nên sẽ tốt hơn nếu hẹn hò với 1 người như Jimin.
  • – Bây giờ Jin đang học cách làm diễn viên bằng cách học mấy kiểu quyến rũ các ahjumma (thím/ gái chưa chồng) và tất cả các eomma (bà mẹ/ bà nội trợ)
  • – Thánh vụng về của BTS, vụng về trong mọi chuyện =))
  • – Ham ăn nhất nhóm (Jin lợn :p)
  • – Suga như người bố của BTS thì Jin như người mẹ.
0
28 tháng 4 2016

1. Một mặt người bằng mười mặt của

Con người luôn quý giá gấp nhiều lần hơn của cải, vật chất. Vì vậy chúng ta cần bảo vệ, giữ gìn sức khỏe cũng như phẩm chất để được đề cao và tôn trọng hơn cả vật chất.

2. Cái răng, cái tóc là góc con người

Cái răng, cái tóc có thể thể hiện được sức khỏe, phẩm chất và tính cách của con người. Chúng ta có thể đánh giá con người qua hai yếu tố này.

3. Học ăn, học gói, học nói, học mở

Đầu tiên, chúng ta phải học cách lễ phép với cha mẹ, ông bà, sau đó đến học kiến thức, rồi đến học cách giao tiếp với mọi người và cuối cùng là học cách làm người.

4. Không thầy đố mày làm nên 

Khẳng định vai trò và tầm quan trọng của người thầy. Người thầy hướng dẫn chúng ta, truyền thụ cho chúng ta những kiến thức và giúp ta tìm cách tự tìm ra những bài học mới để làm giàu thêm kiến thức cho mỗi người. 

5. Học thầy không tày học bạn

Ngoài thầy cô là những người truyền thụ kiến thức cho chúng ta, ta còn có thể học ở bạn bè, chia sẻ, trao đổi với nhau những gì chúng ta chưa hiểu rõ, chưa nắm rõ và những gì mà chúng ta đã biết.

Chúc bạn học tốt hihi

 

 

28 tháng 4 2016

giúp mik vshuhu

18 tháng 10 2017

mik làm cả 2 bài nha Lưu Nguyễn Thiên Kim

Đề 2:

Nhắc đến hoa phượng, ta không thể quên được một màu đỏ rực rỡ của nó-một màu đỏ nhờ sự tinh khiết của gió, nắng, nóng của thiên nhiên vào mùa hạ.Đài hoa ôm lấy bông như một người mẹ che chở cho con thân yêu của mình. Bên trong lớp đài hoa là cánh, cánh hoa phượng đỏ, mỏng manh nhưng chính nó đã tạo nên vẻ đẹp tươi xinh cho mỗi bông hoa phượng. Trong lòng hoa là nhuỵ đỏ, chứa mật và phấn, mật hoa cho những chú ông bé nhỏ, chăm chỉ tới hút.

Kết quả hình ảnh cho cây phượng với tuổi học trò

Vào khoảng giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran, liên miên trên những tán lá phượng vĩ, báo hiệu mùa hè tới, thôi thúc học trò chúng tôi phải chuyên tâm học hành đạt được những kết quả cao trong học tập. Những buổi trưa hè nắng nóng, những giờ ra chơi oi bức vì nô đùa, phượng như một cái ô che mát cho chúng tôi. Đứng dưới cây phượng, nhìn lên bầu trời dường như ta không thể nhìn thấy những gợn mây trong xanh mà chỉ thấy trong những tán lá phượng xum xuê một màu xanh và lốm đốm nhiều một màu đỏ của hoa phượng. Tia nắng vàng xuyên qua tán lá và để lại bóng hình của hoa phượng dưới mặt đất.

Vào đầu tháng sáu, lũ học trò chúng tôi vui vẻ, sửa soạn về nhà, sung sướng đón chào một mùa hè thú vị. Nhưng không ít tiếng khóc sụt sùi phải xa mái trường,xa thầy cô,xa ban bè và xa những kỉ niệm dưới ngôi trường thân yêu ,dưới gốc phượng bơ vơ giữa sân trường,bơ vơ giữa biển nắng vàng. Hoa phượng buồn khi phải xa học trò, thỉnh thoảng có những con gió nhẹ thổi qua, lại một cơn hoa rụng… Ba tháng hè trôi qua đằng đẵng, không một tiếng cười nói, không tiếng trống, phượng trống vắng.

Phượng vẫn thả những cánh son đỏ xuống sân trường, phượng vẫn đếm từng giây từng phút khi xa học sinh. Ba tháng hè trôi qua, ngày mai đã là ngày khai giảng, phượng mong nhớ, chờ đợi để đc gặp lại các bạn học sinh. Những học sinh cũ đến thăm trường, họ rỏ những giọt lệ bé nhỏ. Những giọt lệ ấy chứa đầy sự nhớ thương mái trường, thầy cô, nhớ bạn bè, nhớ những kỷ niệm thân thương dưới gốc phượng và nhớ phượng…Trong tâm hồn họ chứa đầy kỷ niệm, chứa một màu đỏ thân thương của hoa phượng. Hoa phượng đón chào các bạn cũ và vui vẻ chờ đợi gương mặt mới của trường. Đâu đâu cũng có tiếng cười nói vui vẻ, hoa phượng mừng rỡ, hoa phượng khóc nhưng là tiếng khóc chứa đầy niềm vui, nỗi buồn của phượng đã được chia sẻ phần nào. Giữa mùa thu, hoa phượng đã tàn, những chiếc lá vàng úa rụng đầy dưới sân trường. Học sinh buồn, không được nghe thấy, nhìn thấy và ngắm hoa phượng nhiều. Hoa phượng chỉ nở vào mùa hè thì biết cho ai ngắm?

Hoa phượng như một người bạn vô hình, để lại những kỷ niệm thời áo trắng. Tôi yêu hoa phượng.Loai hoa học trò thân thương.

Đề 1:

“Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”

Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không dược chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con giống mẹ, có ai săn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ. Với tôi cũng vậy, mẹ là người quan tâm đến tôi nhất và cũng là người mà tôi yêu thương và mang ơn nhất trên đời này.
Tôi vẫn thường nghĩ rằng mẹ tôi không đẹp. Không đẹp vì không có cái nước da trắng, khuôn mặt tròn phúc hậu hay đôi mắt long lanh… mà mẹ chỉ có khuôn mặt gầy gò, rám nắng, vấng trán cao, những nếp nhăn của cái tuổi 40,của bao âu lo trong đời in hằn trên khóe mắt. Nhưng bố tôi bảo mẹ đẹp hơn những phụ nư khác ở cái vẻ đẹp trí tuệ. Đúng vậy, mẹ tôi thông minh, nhanh nhẹn, tháo vát lắm. Trên cương vị của 1 người lãnh đạo, ai cũng nghĩ mẹ là người lạnh lùng, nghiêm khắc. có những lúc tôi cũng nghĩ vậy. nhưng khi ngồi bên mẹ, bàn tay mẹ âu yếm vuốt tóc tôi, mọi ý nghĩ đó tan biến hết. Tôi có cả giác lâng lâng, xao xuyến khó tả, cảm giác như chưa bao giờ tôi được nhận nhiều yêu thương đến thế. Dường như 1 dòng yêu thương mãnh liệt qua bàn tay mẹ truyền vào sâu trái tim tôi, qua ánh mắt, đôi môi trìu mến, qua nụ cười ngọt ngào, … qua tất cả những gì của mẹ. tình yêu ấy chỉ khi người ta gần bên mẹ lâu rồi mói cảm thấy đuợc thôi. Từ nhỏ đến lớn, tôi đón nhận tình yêu vô hạn của mẹ như 1 ân huệ, 1 điều đương nhiên. Trong con mắt 1 đứa trẻ, mẹ sinh ra là để chăm sóc con. Chưa bao giờ tôi tư đặt câu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vô điều kiện vì con? . Mẹ tốt, rất tốt với tôi nhưng có lúc tôi nghĩ mẹ thật quá đáng, thật… ác. Đã bao lần, mẹ mắng tôi, tôi đã khóc. Khóc vì uất ức, cay đắng chứ đâu khóc vì hối hận. Rồi cho đến 1 lần… Tôi đi học về, thấy mẹ đang đọc trộm nhật ký của mình. Tôi tức lắm, giằng ngay cuốn nhật ký từ tay mẹ và hét to:“ Sao mẹ quá đáng thế! Đây là bí mật của con, mẹ không có quyền động vào. Mẹ ác lắm, con không cần mẹ nữa! ” Cứ tưởng, tôi sẽ ăn 1 cái tát đau điếng. Nhưng không mẹ chỉ lặng người, 2 gò má tái nhợt, Khóe mắt rưng rưng. Có gì đó khiến tôi không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ. Tôi chạy vội vào phòng, khóa cửa mặc cho bớ cứ gọi mãi ở ngoài. Tôi đã khóc, khóc nhiều lắm, ướt đẫm chiếc gối nhỏ. Đêm càng về khuya, tôi thao thức, trằn trọc. Có cái cảm giác thiếu vắng, hụt hẫng mà tôi không sao tránh được. Tôi đã tự an ủi mình bằng cách tôi đang sóng trong 1 thế giới không có mẹ, Không phải học hành, sẽ rất hạnh phúc. Nhưng đó đâu lấp đầy dược cái khoảng trống trong đầu tôi. Phải chăng tôi thấy hối hận? Phải chăng tôi đang thèm khát yêu thương? … Suy nghĩ miên man làm tôi thiếp đi dần dần. Trong cơn mơ màng, tôi cảm thấy như có 1 bàn tay ấm áp, khẽ chạm vào tóc tôi, kéo chăn cho tôi. Đúng rồi tôi đang mong chờ cái cảm giác ấy, cảm giác ngọt ngào đầy yêu thương. Tôi chìm đắm trong giây phút dịu dàng ấy, cố nhắm nghiền mắt vì sợ nếu mở mắt, cảm giác đó sẽ bay mất, xa mãi vào hư vô và trước mắt ta chỉ là 1 khoảng không thực tại. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi cảm thấy căn nhà sao mà u buồn thế. Có cái gì đó thiếu đi. Sáng đó, tôi phải ăn bánh mỳ, không có cơm trắng như mọi ngày. Tôi đánh bạo, hỏi bố xem mẹ đã đi đâu. Bố tôi bảo mẹ bị bệnh, phải nằm viện 1 tuần liền. Cảm giác buồn tủi đã bao trùm lên cái khối óc bé nhỏ của tôi. Mẹ nằm viện rồi ai sẽ nấu cơm, ai giặt giữ, ai tâm sự với tôi? Tôi hối hận quá, chỉ vì nóng giận quá mà đã làm tan vỡ hạnh phúc của ngôi nhà nhỏ này. Tại tôi mà mẹ ốm. Cả tuần ấy, tôi rất buồn. Nhà cửa thiếu nụ cười của mẹ sao mà cô độc thế. Bữa nào tôi cũng phải ăn cơm ngoài, không có mẹ thì lấy ai nấu những món tôi thích. Ôi sao tôi nhớ đén thế những món rau luộc, thịt hầm của mẹ quá luôn. Sau 1 tuần, mẹ về nhà, tôi là người ra đón mẹ đầu tiên. Vừa thấy tôi, mẹ đã chạy đến ôm chặt tôi. Mẹ khóc, nói: “ Mẹ xin lỗi con, mẹ không nên xem bí mật củacon. Con … con tha thứ cho mẹ, nghe con.” Tôi xúc động nghẹn ngào, nước mắt tuôn ướt đẫm. Tôi chỉ muốn nói: “ Mẹ ơi lỗi tại con, tại con hư, tất cả tại con mà thôi. ” . Nhưng sao những lời ấy khó nói đến thế. Tôi đã ôm mẹ, khóc thật nhiều. Chao ôi! Sau cái tuần ấy tôi mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bù đầu với công việc mà sao mẹ như có phép thần. Sáng sớm, khi còn tối trời, mẹ đã lo cơm nước cho bố con. Rồi tối về, mẹ lại nấu bao nhiêu món ngon ơi là ngon. Những món ăn ấy nào phải cao sang gì đâu. Chỉ là bữa cơm bình dân thôi nhưng chứa chan cái niềm yêu tương vô hạn của mẹ. Bố con tôi như những chú chim non đón nhận từng giọt yêu thương ngọt ngào từ mẹ. Những bữa nào không có mẹ, bố con tôi hò nhau làm việc toáng cả lên. Mẹ còn giặt giũ, quét tước nhà cửa… việc nào cũng chăm chỉ hết. Mẹ đã cho tôi tất cả nhưng tôi chưa báo đáp được gì cho mẹ. Kể cả những lời yêu thương tôi cũng chưa nói bao giờ. Đã bao lần tôi trằn trọc, lấy hết can đảm đẻ nói với mẹ nhưng rồi lại thôi, chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, bây giờ con lớn rồi, con mới thấy yêu mẹ, cần mẹ biết bao. Con đã biết yêu thương, nghe lời mẹ. Khi con mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, con không còn giận dỗi nữa, con chỉ cúi đàu nhận lỗi và hứa sẽ không bao giờ phạm phải nữa. Khi con vui hay buồn, con đều nói với mẹ để được mẹ vỗ về chia sẻ bằng bàn tay âu yếm, đôi mắt dịu dàng. Mẹ không chỉ là mẹ của con mà là bạn, là chị… là tất cả của con. Con lớn lên rồi mới thấy mình thật hạnh phúc khi có mẹ ở bên để uốn nắn, nhắc nhở. Có mẹ giặt giũ quần áo, lau dọn nhà cửa, nấu ăn cho gia đình. Mẹ ơi, mẹ hy sinh cho con nhiều đến thế mà chưa bao giờ mẹ đòi con trả công. mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, cao cả nhất, vĩ đại nhất. Đi suốt đời này có ai bằng mẹ đâu. Có ai sẵn sàng che chở cho con bất cứ lúc nào. Ôi mẹ yêu của con! Giá như con đủ can đảm đẻ nói lên ba tiếng: “ Con yêu mẹ! ” thôi cũng được. Nhưng con đâu dũng cảm, con chỉ điệu đà ủy mỵ chứ đâu được nghiêm khắc như mẹ.
Con viết những lời này, dòng này mong mẹ hiểu lòng con hơn. Mẹ đừng nghĩ có khi con chống đối lại mẹ là vì con không thích mẹ. Con mãi yêu mẹ, vui khi có mẹ, buồn khi mẹ gặp điều không may. mẹ là cả cuộc đời của con nên con chỉ mong mẹ mãi mãi sống để yêu con, chăm sóc con, an ủi con, bảo ban con và để con được quan tâm đến mẹ, yêu thương mẹ trọn đời. Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Tình cảm ấy đã nuôi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khôn lớn. Chính mẹ là nguời đã mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “ Con dù lớn vẫn là con mẹĐi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con. ”

17 tháng 10 2017

De so 1 se de ta hon

26 tháng 3 2020

-tình yêu thiên nhiên của tác giả

-sự quyến luyến khi phải rời xa Việt Bắc

-nhấn mạnh, khẳng định vẻ đẹp ủa núi rừng Việt Bắc

17 tháng 6 2016

Uk.hay lắm bn ơithanghoa

17 tháng 6 2016

rất ý nghĩa haha