Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Việt Nam , ngày 30 tháng 9 năm 2018
Gửi Nancy thân mến!
Thư xuống dòng tiễn cánh thư đi, Nancy thân yêu của tớ, khi cậu nhận được bức thư này thì cậu sẽ biết được tớ nhớ mong cậu đến nhường nào.
Nancy à ! Thư của cậu gửi đến tớ đã nhận được tuần trước rồi, nhưng hôm nay rảnh rỗi tớ mới có dịp biên thư lại cho cậu. Tớ biết rằng cậu cũng nhớ tớ rất nhiều phải không. Đã 2 năm rồi nhỉ, từ ngày cậu theo ba mẹ vào Hàn Quốc sinh sống chúng minh không gặp lại nhau thêm một lần nào nữa. Bây giờ cậu có cao lên chút nào không nhỉ? Trong tâm trí của tớ Nancy mãi là cô tiểu thư bé nhỏ, xinh xắn, miệng lúc nào cũng nở nụ cười thật tươi. Cậu chẳng bao giờ làm người khác buồn lòng, còn tớ thì ít nói và ít cười. Vậy mà hai đứa mình lại trở thành bạn thân chứ, chắc là tụi mình có duyên phải không. Nhưng bây giờ cậu xa tớ rồi, liệu rằng chúng mình có duyên gặp lại không nhỉ.
Hôm trước cậu báo với tớ rằng cậu được đi thi học sinh giỏi môn Toán đúng không, đã biết kết quả chưa. Tớ nghĩ cậu sẽ đạt điểm cao đó, vì cậu học giỏi nhất lớp 4C ngày đó mà. À dạo này cậu có còn sợ sâu như hồi ở quê nữa không. Tớ còn nhớ ngày đó, mỗi lần hai đứa mình đi hái trộm khế nhà hàng xóm, những con sâu khế màu xanh, to ơi là to. Cậu hét toáng lên khiến bà hàng xóm ra đuổi, thế là khế chẳng hái được quả nào mà còn bị bắt quả tang. Hì, ngày đó đúng là vui và đáng nhớ thật Nancy nhỉ. Tớ sẽ không quên những năm tháng chúng ta còn học chung lớp, đi học chung đường đâu.
Ba mẹ cậu vẫn khỏe cả chứ, chứng đau lưng của ba cậu dạo nào có đỡ hơn không. Cậu vẫn luôn tâm sự chuyện ba mẹ cho tớ nghe, tớ biết cậu lo và thương cho ba lắm.
À tớ kể cho cậu nghe một bí mật nhá, cậu còn nhớ thằng Tèo học lớp 3B ở xóm dưới không. Thằng Tèo dạo này nó to lớn, phổng phao lắm, không bé choắt như ngày xưa đâu. Cậu mà gặp lại nó là không nhận ra đâu, có khi còn gọi nó bằng anh ấy chứ. Hì hì!
Tớ còn giữ của Nancy một chiếc bút mà ngày rời đi cậu tặng cho tớ đó. Cậu thấy tớ có giỏi không, vì tớ vẫn luôn gặp lại Nancy mà. Ngày đi, hai đứa ngồi yên lặng cạnh nhau, cùng hứa sẽ học thật giỏi, Nancy ước sau này làm bác sĩ, còn tớ chỉ muốn làm nghề gì được đi nhiều nơi, và sẽ đến được Hàn Quốc , nơi cậu sinh sống nữa. Hãy cố gắng Nancy nhé, tớ cũng đang cố gắng nè. Cuối năm nay tớ được đi thi học sinh giỏi Anh đó, vì tớ thích học Anh nhất mà.
Mùa này ở trong Hàn Quốc chắc mát lắm cậu nhỉ, ở quê mình nắng nóng lắm, tớ đen hết da rồi này, vì cái tội buổi trưa hay đi lang thang với đám con nít trong xóm. Gặp lại không biết cậu nhận ra tớ nữa không.
Bao giờ cậu rảnh cậu về chơi nhà ông bà nội nhé, khi đó tớ sẽ được gặp lại cậu.
Mẹ tớ gọi xuống ăn cơm rồi, tớ dùng bút nhé. Cậu nhớ biên thư lại cho tớ nhé
Thân!
Thủy Tiên
Bài làm:
Trong chúng ta, chắc chẳng có ai không biết đến mèo, loài vật đáng yêu được nuôi rộng rãi trong gia đình. Nhưng các bạn có chắc là mình hiểu rõ về loài mèo chưa? Nếu chưa, mời các bạn cùng tôi đến trò chuyện với chị mèo Thông Thái đằng kia.
Sau khi chào tôi, chị mèo hào hứng kể rằng họ mèo nhà chị có nguồn gốc từ mèo rừng. Mèo bắt đầu được thuần hóa và nuôi ở Ai Cập sau đó lan nhanh sang châu Âu và các khu vực khác trên thế giới. Riêng ở Việt Nam, mèo bắt đầu được nuôi từ khoảng hai nghìn năm trước đây.
Quả đúng như chị mèo Thông Thái nói, họ nhà chị ai ai cũng có vẻ ngoài nhanh nhẹn, tràn đầy sức sống. Đầu mèo tròn, nhỏ và ở phía trước hơi nhô ra, đó là mõm mèo. Trông mèo nhỏ bé thế nhưng hàm răng nó lại có tới ba mươi chiếc. Trong số này, ngoài bốn chiếc răng nanh sắc nhọn thì hầu hết đều nhỏ xíu. Kỳ lạ nhất là đôi mắt mèo, đôi mắt trong veo như hai hòn bi ve. Đồng tử mèo có khả năng co dãn cực tốt. Ban ngày, đồng tử thu nhỏ đến đêm mới dãn ra. Thế là mèo ta có thể nhìn rõ trong đêm tối. Thân hình nhỏ bé của mèo được nâng đỡ bởi bốn chân chắc khỏe. Vì nằm trong nhóm động vật bậc thấp nên mèo vẫn có một cái đuôi dài. Mỗi chân mèo đều có bốn ngón, dưới những ngón chân có vuốt cực sắc này là đệm thịt giúp mèo đi lại nhẹ nhàng.
Nhà em có nuôi một chú chó, nó là món quà mà bà ngoại ở quê đã cho em để nuôi. Em luôn coi chú chó là một người bạn thân thiết và là một thành viên trong gia đình. Khi bà ngoại cho em, chú chó còn rất nhỏ, em bế chú chó trên tay âu yếm và đặt tên cho nó là Cún. Khi còn nhỏ, chú Cún có màu lông vàng như màu rơm, đến khi lớn lên màu lông ngày càng sẫm hơn. Cún có bộ lông dài và mượt, em thường hay chải lông và thi thoảng lại tắm cho Cún nên lông của nó rất sạch, không bị hôi và không có rận. Chú Cún nhà em có đôi mắt to tròn đen láy, trông như viên bi ve rất long lanh, mỗi khi nhìn thấy em đi học về, mắt nó lại sáng lên, vẫy đuôi mừng quýnh và lao ra chào đón em. Em rất yêu quý chú Cún của mình, mỗi ngày đi học về em đều ngồi kể chuyện và vui đùa cùng Cún, Cún luôn lắng nghe mọi chuyện của em, em rất vui vì có một người bạn như Cún.
Bạn thân mến! Thế là chúng mình làm bạn với nhau được một năm rồi nhỉ. Nhưng thật tiếc là bạn chưa được về quê mình chơi. Mặc dù bây giờ đang mùa đông giá lạnh nhưng quê mình vẫn đẹp lắm.
Khi những chiếc lá xa cành, khi tiết trời se lạnh và những đám mây mùa hạ rủ nhau đi chơi xa... đó là lúc nàng Đông trở về. Nàng Đông không về đột ngột mà báo trước, có khi từ rất sớm để mọi người chuẩn bị. Khi nàng Thu ra đi, nàng Đông đến, thôn xóm có sự thay đổi. Khắp nơi khoác lên mình một cái áo mới màu xám. Bầu trời không còn những ánh nắng gay gắt nữa. Gió thổi về mang theo hơi lạnh. Đâu đâu cũng thấy sự xuất hiện của chị gió. Có khi còn nghe rõ bước đi của chị bay lượn vào trong nhà. Những con đường trong thôn lúc nào cũng xào xạc lá bay. Cây trong vườn như lạnh, đứng sát lại bên nhau. Có cây trơ trọi với cánh tay khẳng khiu vươn ra như anh vận động viên đang khởi động chuẩn bị vào cuộc thi. Từng nếp nhà muốn thu mình lại, nhỏ đi để bớt lạnh. Luỹ tre đầu làng vì lạnh mà gần gũi nhau thêm. Chúng bên nhau, cùng đu đưa và tâm sự. Xa xa, cánh đồng làng mùa đông vẫn trải dài một màu xanh, đẹp lạ lùng. Mặc cho giá rét, những cây hoa màụ vẫn dũng cảm vươn lên mạnh mẽ. Vắng nhất là những tiếng chim mùa đông trốn đi đâu hết, để lại không gian cao rộng, mênh mông. ..
Mùa đông làm cho cuộc sống con người như hiền hoà hơn, không dịu dàng vào mùa thu, sôi động như mùa hạ, tràn trề như mùa xuân mà điềm tĩnh như thường. Lạnh cũng gắn kết con người lại gần nhau hơn. Sáng sáng, tỉnh giấc bao giờ cũng bắt đầu bằng một cốc nước nóng. Áp nó lên má, để hơi toả lên mặt, lên mặt thật dễ chịu và vừa tỉnh ngủ. Trời mùa đông bị thần thời gian kéo ngắn lại nên ai ra ngoài cũng có cảm giác vừa mới thôi đã trở về. Mọi người trong nhà thấy vui hơn vì lại quây quần với nhau bên mâm cơm sốt dẻo. Mùa đông, vui nhất là học sinh đến trường, được khoe với nhau những chiếc áo ấm thật đẹp, thật rực rỡ. Nhìn những em nhỏ áo quần ấm áp, chạy nhảy ngoài sân trông nặng nề, chậm chạp như những chú gấu dễ thương. Những người già ngồi trong nhà đàm đạo, uống những li trà nóng. Cuộc sống cứ như thế diễn ra, duờng như thấy bình tĩnh hơn, không vội vàng gấp gáp. Con người tự lắng mình lại để chiêm nghiệm, suy nghĩ.
Bạn thấy không, tuy mùa đông đã về, tuy khắp nơi ngập tràn hơi lạnh nhưng làng quê mình vẫn đẹp. Đẹp bởi cuộc sống nơi đây bình yên và giản dị. Dù có đi đâu xa mình cũng không thể quên được những ngày đông lạnh giá này, nhất là những lúc được ở bên gia đình.
Bạn thân mến! Thế là chúng mình làm bạn với nhau được một năm rồi nhỉ. Nhưng thật tiếc là bạn chưa được về quê mình chơi. Mặc dù bây giờ đang mùa đông giá lạnh nhưng quê mình vẫn đẹp lắm.
Khi những chiếc lá xa cành, khi tiết trời se lạnh và những đám mây mùa hạ rủ nhau đi chơi xa... đó là lúc nàng Đông trở về. Nàng Đông không về đột ngột mà báo trước, có khi từ rất sớm để mọi người chuẩn bị. Khi nàng Thu ra đi, nàng Đông đến, thôn xóm có sự thay đổi. Khắp nơi khoác lên mình một cái áo mới màu xám. Bầu trời không còn những ánh nắng gay gắt nữa. Gió thổi về mang theo hơi lạnh. Đâu đâu cũng thấy sự xuất hiện của chị gió. Có khi còn nghe rõ bước đi của chị bay lượn vào trong nhà. Những con đường trong thôn lúc nào cũng xào xạc lá bay. Cây trong vườn như lạnh, đứng sát lại bên nhau. Có cây trơ trọi với cánh tay khẳng khiu vươn ra như anh vận động viên đang khởi động chuẩn bị vào cuộc thi. Từng nếp nhà muốn thu mình lại, nhỏ đi để bớt lạnh. Luỹ tre đầu làng vì lạnh mà gần gũi nhau thêm. Chúng bên nhau, cùng đu đưa và tâm sự. Xa xa, cánh đồng làng mùa đông vẫn trải dài một màu xanh, đẹp lạ lùng. Mặc cho giá rét, những cây hoa màụ vẫn dũng cảm vươn lên mạnh mẽ. Vắng nhất là những tiếng chim mùa đông trốn đi đâu hết, để lại không gian cao rộng, mênh mông. ..
Mùa đông làm cho cuộc sống con người như hiền hoà hơn, không dịu dàng vào mùa thu, sôi động như mùa hạ, tràn trề như mùa xuân mà điềm tĩnh như thường. Lạnh cũng gắn kết con người lại gần nhau hơn. Sáng sáng, tỉnh giấc bao giờ cũng bắt đầu bằng một cốc nước nóng. Áp nó lên má, để hơi toả lên mặt, lên mặt thật dễ chịu và vừa tỉnh ngủ. Trời mùa đông bị thần thời gian kéo ngắn lại nên ai ra ngoài cũng có cảm giác vừa mới thôi đã trở về. Mọi người trong nhà thấy vui hơn vì lại quây quần với nhau bên mâm cơm sốt dẻo. Mùa đông, vui nhất là học sinh đến trường, được khoe với nhau những chiếc áo ấm thật đẹp, thật rực rỡ. Nhìn những em nhỏ áo quần ấm áp, chạy nhảy ngoài sân trông nặng nề, chậm chạp như những chú gấu dễ thương. Những người già ngồi trong nhà đàm đạo, uống những li trà nóng. Cuộc sống cứ như thế diễn ra, duờng như thấy bình tĩnh hơn, không vội vàng gấp gáp. Con người tự lắng mình lại để chiêm nghiệm, suy nghĩ.
Bạn thấy không, tuy mùa đông đã về, tuy khắp nơi ngập tràn hơi lạnh nhưng làng quê mình vẫn đẹp. Đẹp bởi cuộc sống nơi đây bình yên và giản dị. Dù có đi đâu xa mình cũng không thể quên được những ngày đông lạnh giá này, nhất là những lúc được ở bên gia đình.
v
a) Những hình ảnh tiêu biểu cho quang cảnh lớp học trong giờ viết bài tập làm văn:
Cô giáo (Thầy giáo): xóa bảng, ghi lên bảng, phát giấy viết, nhắc nhở học sinh, đi quanh lớp, ngồi trên bục giảng…
Học sinh: đọc đề, chuẩn bị bút thước, suy nghĩ, viết bài văn…
Không khí: mát mẻ, căng thẳng, thoải mái, yên lặng,…
b) Có thể miêu tả quang cảnh theo trình tự thời gian: Đọc đề, làm bài, thu bài.
c) Tham khảo:
Mở bài: Dường như sau tiếng trống báo kết thúc giờ ra chơi, cả lớp em vội vàng đi vào lớp. Bạn nào cũng ngồi ngay ngắn trên ghế của mình bởi tiết tiếp theo đây là tiết làm bài văn đầu tiên từ khi chúng em bước vào lớp 6. Bạn thì căng thẳng, bạn lại hồi hộp nhưng hơn hết là phất kích chờ cô giáo bước vào lớp.
Kết bài: Tiếng báo hết giờ của cô giáo vang lên nhưng gần như mọi người đang chần chừ để có thể tô vẽ thêm cho tác phẩm đầu tiên của mình. Phải đế năm phút sau cả lớp mới nộp hết bài tập cô ra . Đa số bạn nào cũng làm tốt bởi trên gương mặt các bạn lại nở nụ cười vui vẻ. Chúng em chào cô giáo rồi cùng nhau tan học sau một tiết kiểm tra đầu “khó khăn” này.
tham khảo nha
học tốt nhé
Linh ơi mk nộp từ 2h30 r bn ạ nhưng cho bn 1 k động viên -_-
Ảnh này có sao đâu bạn.
Mà bạn thử làm bài đi, mình sẽ chấm cho bạn sớm nhất có thể.
CHÚC BẠN HỌC TỐT !
Trả lời : Em hãy tả lại một người thân mà em yêu quý.
#Linh_Chymtee2k7 ~ Yew thw #
bn nên tự suy nghĩ nha . bn có thể hình dung ra vấn đề học tập ở tương lai ra sao rồi viết thành một đoạn văn . bn cũng có thể dựa vào sườn bài trên mạng để làm cũng đuọc
1.-Luyện tập chuột
Phần mềm Mouse Skills
-Học gõ 10 ngón - Bài 7: Sử dụng phần mềm Mario để luyện gõ phím
Phần mềm Mario
-Quan sát Trái đất và các vì sao trong Hệ Mặt trời
Phần mềm Solar System 3D Simulator
-Luyện gõ phím nhanh bằng Typing Test
Phần mềm Typing Test
-Học địa lý thế giới với Earth Explorer
Phần mềm Earth Explorer
-Học Toán với Toolkit Math
Phần mềm Toolkit Math
-Học vẽ hình học động với Geogebra
Phần mềm Geogebra
Bài viết
Hương Giang thân!
Lâu quá rồi, Ngọc Lan không nhận được thư của bạn. Và có lẽ cũng phải hơn hai tháng rồi mình chưa viết hỏi thăm Giang. Lớp mình dạo này bận quá. Chả là sắp đến ngày 20-11 mà. Hôm nay mình làm bài xong sớm nên tranh thủ viết cho Hương 46 Giang vài dòng để kể cho bạn nghe tình hình học tập của lớp mình.
Hương Giang ạ! Từ ngày cậu chuyển đi, lớp mình đổi thay nhiều lắm, nhất là về học tập! Lớp mình bây giờ đã vươn lên đứng đầu khối sáu. Không khí học tập thời gian gần đây của lớp thật là tuyệt diệu. Hàng ngày, nó được thắp lên từ lúc các bạn tới trường. Giang biết không! Chính Hải còm là người khởi xướng đấy! Hải học say mê lắm. Gần như hôm nào cậu ấy cũng làm xong bài tập về nhà ở ngay trên lớp. Thế rồi cậu ấy tình nguyện đi giảng giải cho mọi người về những bài toán khó. Còn ở trong giờ, nhất là giờ toán thì miễn chê. Hải còm luôn có những lời giải độc đáo và ngắn gọn vô cùng. Bọn lớp mình ai cũng quý Hải còm lắm chứ không như dạo trước đây đâu.
Hàng ngày, ngay từ lúc truy bài, lớp đã sôi nổi lắm. Các bạn đưa ra kết quả về những bài toán thầy cho và lại còn bảo nhau về những cách làm mới mẻ. Thế là lớp cứ thế thi đua sôi nổi. Đợt này sắp đến 20-11, không khí ấy càng ấm nóng hơn. Những bạn trước đây học kém như Bích và Duyên thì bây giờ cũng không còn trầm nữa.
À! Mình nhớ ra rồi, thay đổi lớn nhất của lớp mình là ở môn Ngữ Văn. Giang ạ! Trước đây các bạn sợ giờ Ngữ Văn lắm. Cứ phải soạn bài, lại còn kiểm tra bài cũ, bạn nào cũng thấy ngại vô cùng. Nhưng bây giờ thì khác lắm! Trường mới! Thầy mới nữa! Giờ văn bây giờ ngọt ngào hơn xưa nhiều. Giọng giảng của thầy rất đặc trưng: Trầm ấm và tình cảm khiến cả lớp mình cứ tự nhiên ai cũng như bị cuốn vào bài giảng. Quỳnh Trang năm nay nổi lên là người học văn tốt nhất và tớ chắc rằng đợt này cậu ấy sẽ lại đi thi học sinh giỏi cho thành phố mà coi. Sôi nổi trong giờ, Quỳnh Trang đã giúp hầu hết các bạn lớp mình xoá tan đi sợ hãi của việc học môn văn. Không ngờ môn văn lại gần gũi và thân thiết thế! Nó gần như cuộc sống, như chính những người ruột thịt của mình.
Đấy! Cậu thấy không? Bọn mình đang náo nức đón chờ ngày Nhà giáo Việt Nam. Từ nay đến ngày kỷ niệm, thành tích học tập của lớp mình chắc sẽ làm các thầy cô hết sức vui lòng. Đó sẽ là món quà ý nghĩa nhất lớp mình dâng tặng các thầy cô.
Thôi! Cũng muộn rồi, chắc là sắp đến giờ đi học, mình dừng bút đây! Khi nào có thời gian nhớ viết thư cho mình nhé! Chào Hương Giang! Chúc cậu luôn học giỏi. Bạn thân