Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em xin chào chào Cô Thương Hoài và tất cả các học viên olm,
Em xin gửi lời chào thân ái và lòng biết ơn đến cô, thầy, và tất cả những người đã tạo ra môi trường giáo dục đặc biệt và ấm cúng như trường Cô Thương Hoài. Chắc chắn, mỗi học sinh đều trải qua những khoảnh khắc ý nghĩa và không quên được trong quá trình học tập tại trường.
Chủ đề Tết đang gần kề thực sự làm cho trái tim em xôn xao. Em không khỏi tò mò về sự kiện nổi bật của trường mình dành cho những học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Nếu có những chương trình đặc biệt, em tin chắc rằng sự quan tâm và chia sẻ từ trường sẽ làm cho Tết của những em trở nên ấm áp hơn bao giờ hết.
Nếu em được may mắn là một trong những học sinh được nhận món quà tết đầy ý nghĩa từ nhà trường, thì chắc chắn em sẽ ngập tràn lòng biết ơn và hạnh phúc. Đó không chỉ là một món quà vật chất, mà còn là biểu tượng cho tình yêu thương và sự quan tâm chân thành từ gia đình trường. Những món quà nhỏ ấy không chỉ giúp giảm bớt gánh nặng tâm lý mà còn là động viên mạnh mẽ, là nguồn động viên để em cố gắng hơn trong hành trình học tập và vượt qua khó khăn.
Hơn nữa, môi trường giáo dục thân thiện, tận tâm như trường Cô Thương Hoài không chỉ tạo điều kiện thuận lợi cho học sinh học tập mà còn giúp hình thành nhân cách và giáo dục tâm hồn. Trong một môi trường như vậy, học sinh không chỉ được chăm sóc về mặt kiến thức mà còn được nuôi dưỡng tinh thần và giáo dục những giá trị tốt lành.
Bài học quý báu từ môi trường giáo dục này là sự quan trọng của tình cảm, sự chia sẻ và sự đồng cảm. Giáo dục không chỉ là việc truyền đạt kiến thức mà còn là việc tạo nên những con người có ý thức xã hội, biết quan tâm đến người khác xung quanh và luôn sẵn lòng giúp đỡ những người gặp khó khăn.
Em xin chân thành cảm ơn Cô Thương Hoài và toàn thể đội ngũ giáo viên đã tạo ra một môi trường giáo dục tốt đẹp như vậy. Hy vọng rằng, những giá trị và lòng nhân ái này sẽ được kế thừa và lan tỏa ra xa, tạo ra nhiều thế hệ học sinh trưởng thành với trái tim ấm áp và tinh thần lạc quan.
Em chúc Cô Thương Hoài và toàn thể học viên olm một Tết tràn đầy niềm vui, hạnh phúc và ấm áp!
Tôi đang mặc những chiếc lông vũ với một chiếc lông dài. Tôi thường có dây nóng và ướt làm việc trong môi trường. Trong công việc, tôi làm việc về phía trước, đẩy về phía trước, tôi đánh trắng. Thường làm việc 1-3 lần một ngày, nhưng thật không may, đôi khi tôi không thể sử dụng nó.
Dịch ra tiếng việt:
Tôi đang mặc những chiếc lông vũ với một chiếc lông dài. Tôi thường có dây nóng và ướt làm việc trong môi trường. Trong công việc, tôi làm việc về phía trước, đẩy về phía trước, tôi đánh trắng. Thường làm việc 1-3 lần một ngày, nhưng thật không may, đôi khi tôi không thể sử dụng nó.
Dịch ra tiếng anh:
What am I Dressing up the feathers with a long feather. I usually have hot and wet wires working in the environment. At work, I work forward, pushing forward, I hit the white. Usually work 1-3 times a day, but unfortunately sometimes I can not use it.
Mình từng ngồi thẩn thờ để suy nghĩ về việc mình tồn tại trên thế giới này. Khi đó mình mới nhận ra rằng thời gian đã "đóng góp" rất nhiều cho việc mình lớn lên và trưởng thành đến bây giờ. Từ những cú ngã khi bập bẹ, lần đầu tập đi xe hay những khoảnh khắc mình bên những người mình yêu thương và cả những lúc mình lủi thủi một mình, chìm đắm trong những suy tư, thế giới mơ mộng mà chính mình dựng nên. Tất cả đều có mặt của "thời gian". Khi mọi người ai cũng tất bật trong sự hối hả của cuộc sống, chỉ số ít chọn dừng lại và ngoảnh lại xem chuyện gì đang xảy ra. Thì mình là người đó. Mình đã từng cảm thấy thời gian trôi qua chỉ là những tháng ngày vô nghĩa. Và dường như chính nó đang dần dần giết chết cái tôi bên trong bằng những sự dằn vặt và hối tiếc trong sự hoài niệm. Khi ngày và đêm mình chẳng thể nào phân biệt được, sự lạnh lẽo của con người cứ thế mà "vả" vào mặt mình từng hồi. Ngày từng ngày cứ lặp đi lặp lại trong sự tẻ nhạt và chán chường. Hẳn thời gian là thuốc độc. Bởi nó đang từ từ hủy hoại mình, làm cho cảm giác như sẽ không bao giờ có ngày mai nữa. Thế nhưng, trong giai đoạn cách ly tại nhà - năm 2021 ấy, mình đã quyết định lấy độc trị độc. Và có lẽ thời gian đó chính là thuốc giải cho những bế tắt của mình trước đây. Mình đã dành nhiều thời gian để nhìn sâu vào bên trong bản thân hơn, yêu chính mình hơn và hơn hết mở rộng cái nhìn về những ý kiến cá nhân hơn. Khi đó mình nhìn thấy được chính mình trong những câu chuyện của người khác, mình được đồng điệu, thấu hiểu và đôi khi là được an ủi trong những "chiếc" bình luận "cảm ơn vì đã ở lại" hay đơn giản là "ôm cậu một cái". Người ta bảo "thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương" nhưng liệu bạn có dũng cảm để đối mặt với sự đau đớn mà thời gian gây ra không? Chả có khi nào trị thương mà không đau cả, vết thương này lành đi cũng chính là minh chứng cho việc chữa lành đã thành công và chúc mừng bạn đã vượt qua nó. Thời gian là chính thuốc nhưng là thuốc gì thì còn tùy vào cách nhìn nhận của mỗi người. Tất cả mọi thứ như vỡ lẽ ra, mình đã bước chân ra khỏi chai thuốc độc mang tên thời gian, thay vào đó mình bước chân sang một nơi mới - đó là sự giải thoát của chính thời gian dành cho mình.
"thời gian là phép chữa lành, nhưng cũng là thứ độc dược. thời gian khiến ta nghĩ mình đã hồi phục, nhưng thật ra vết thương vẫn rỉ máu không ngừng."
just remind me of this =))