Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Con có cha như nhà có nóc
Con không có cha như nòng nọc đứt đuôi.
~Hailey~
Điền từ phù hợp vào chỗ trống:
"Con có cha như nhà có nóc
Con không cha như nòng .nóc đứt đuôi."
nhà có nóc
cơ đồ
uốn cây
ăn lúa (chắc thế)
thì nên
vững như cây
nhớ thương
cho
theo thứ tự đó
1.Không phải quái vật nhưng con vật này là có tới 3 đầu, 3 đuôi và 8 chân. Vậy con vật đó là gì? => Rắn hổ ngựa và chim cú mèo.
2.Có 3 con kiến cùng đi qua cầu. Con thứ nhất nói phía sau nó có 2 con kiến. Con thứ hai nói phía sau nó có 1 con kiến. Con thứ ba nói phía sau nó có 2 con kiến. Tại sao con thứ 3 lại nói vậy? => Con kiến thứ 3 đi lùi.
3.Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò. Vậy thứ tư là gì? => Thứ tư là một ngày trong tuần.
4.Cá gì già cả nhưng mà lại không? => Cá Ông (cá Voi).
Mk nhanh nhất nha!
1.
-phải mất nhiều mồ hôi ,công sức ,anh mới có thể đạt được như vậy
-không gian tĩnh nặng bỗng có tiếng hát vọng trầm cất lên.
hok tốt
bài văn này có tên là " HAI CÁI QUẠT "
đoạn sau là :
Nghe bố con ông chủ nói vậy, Quạt Điện bị chạnh lòng tự ái. Nó định bước xuống giằng trong tay ông chủ cái Quạt Cọ vứt đi. Nhưng sợi dây đã cột chặt nó vào xà ngang. Biết mình là kẻ vô dụng, đêm đó, lần đầu tiên trong đời, nó thấy cay tê nơi sống mũi. Định bụng hôm sau sẽ cho gió mạnh như bão, để Quạt Cọ hết " nghi ngoe ".
Nhưng tiếc thay, mấy hôm liền đều mất điện. Ông chủ chẳng còn ngó ngàng gì đến nó nữa, mà cứ luôn tay cầm cái Quạt Cọ. Quạt Điện như nhận điều gì đó, nó cứ ấp a ấp úng, định xin lỗi Quạt Cọ.
1.Núi Thái Sơn 2.1 phút suy tư bằng 1 năm k ngủ 3.1 chữ C 4.dùng ống hút lên 5.CÀ PHÊ (CaFe) 6.bàn chải đánh răng 7.ở Hàn Quốc 8.Vì mình k có đuôi 9.bằng mồm 10.Xã hội 11.con dốc 12.nhắm 2 mắt sao bắn. ahihi
1 Núi THái Sơn ; 11 Con dốc ; 12 Vì nhắm cả hai mắt sẽ không thấy ; 13 Xã hội ; 3 chỉ 1 chữ C ( C viết hoa ) ; 6 bàn chải ( đánh răng ); 2 1 phút suy tư bằng 1 năm không ngủ ;4 Dùng ống hút ; 8 đuôi nó làm sao mà cắn được chưa đủ dài mà ;5 nước cafe ; 9 A gọi Z bằng tên ; 7 ở Hàn Quốc.
(mình không biết đúng hay sai nha )
đúng thì k nhé
# hok tốt #
Hình ảnh đó gợi cho ta thấy sự kiêu hãnh, hiên ngang, ngay thẳng, kiên cường, bất khuất, trước mọi nguy nan của dân tộc Việt Nam:
“Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đó nhọn như trông là thường”
Cao đẹp và tự hào hơn đó là sự dãi dầu, chịu đựng mọi khó khăn gian khổ trong cuộc sống, biết yêu thương nhường nhịn, che chở đùm bọc cho con của cây tre :
“Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con”
Qua đó, tác giả muốn bộc lộ phẩm chất cao quý, truyền thống đáng tự hào của con người Việt Nam đó là truyền thống yêu nước thương nòi của dân tộc Việt Nam.
"Tre Việt Nam" là bài thơ kiệt tác của Nguyễn Duy được nhiều người yêu thích. Đây là một phần tiêu biểu của bài thơ ấy. Bài thơ được viết theo thể thơ lục bát; trong đó câu lục đầu bài thơ được cắt thành hai dòng (2+4) và câu lục cuối bài được cắt thành ba dòng (2+2+2). Lời thơ mượt mà, có nhiều hình ảnhđẹp, giọng thơ du dương truyền cảm.
Ba dòng thơ đầu, nhà thơ ngạc nhiên hỏi về màu xanh của tre, liên tưởng đến "chuyện ngày xưa" - chuyện người anh hùng làng Gióng dùng gộc tre đánh đuổi giặc Ân. Qua đó, tác giả thể hiện rất hay sự gắn bó lâu đời giữa cây tre với đất nước và con người Việt Nam:
"Tre xanh,
Xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh".
Cây tre được nhân hóa, tượng trưng cho bao phẩm chất cao quý của con nguời Việt Nam, của dân tộc Việt Nam
Cây tre, lũy tre tượng trưng cho tình thương yêu đồng loại, tinh thần đoàn kết dân tộc để vượt qua bão bùng, để làm nên lũy thành bền vững:
"Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm, tay níu tre gần nhau thêm.
Thương nhau, tre chẳng ở riêng
Lũy thành từ đó mà nên hỡi người."
Nguyễn Duy có nhiều cách sáng tạo hình ảnh về cây tre, măng tre để thể hiện tính ngay thẳng, tinh thần bất khuất của nhân dân ta:
"Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm”.
hay: "Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lự thường".
hay: "Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre".
Cây tre được nhân hóa, tượng trưng cho đức hi sinh, tình thương con bao la của người mẹ hiền:
"Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc, tre nhường cho con".
"Tre già măng mọc” là sự thật, là niềm tin về tuổi thơ, về thế hệ tương lai.
Ba chữ "xanh" trong câu cuối bài thơ cho thấy cách viết rất tài hoa của Nguyễn Duy khi ca ngợi vẻ đẹp của cây tre, ca ngợi cảnh sắc làng quê đất nước bển vững trong dòng chảy thời gian đến muôn đời mai sau:
"Mai sau,
Mai sau,
Mai sau,
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh".
Đọc bài thơ "Tre Việt Nam", ta yêu thêm cây tre, lũy tre, yêu thêm vẻ đẹp quê hương đất nước, ta thêm tự hào về bao phẩm chất cao quý của con ngườ: Việt Nam, của dân tộc Việt Nam.
Xem thêm tại: http://loigiaihay.com/cam-nhan-cua-em-khi-doc-bai-tre-viet-nam-cua-nguyen-duy-c118a21198.html#ixzz5GbBl68lO
Con có cha như nhà có nóc
Con không cha như nòng nọc đứt đuôi
Học tốt nhé!
con ko cha như nhà có nóc
con không cha như nòng nọc đứt đuôi
học giỏi