K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

hãy hát 1 bài hát mà mình thấy hay nhất trong từng khối lớp lưu ý : bước 1 điền tên bước 2 viết hết lời bài hát bước 3 ai có thể đăng ảnh lên thì càng tốt , ko đăng đc thì thôi cũng ko sao cả bước 4 có thể giới thiệu cuốn sách mà có lời bài hát của bài đó cho cho mọi người biết bước 5 nói về cuốn sách đó thuộc khối lớp nào hoặc nói...
Đọc tiếp

hãy hát 1 bài hát mà mình thấy hay nhất trong từng khối lớp

lưu ý : bước 1 điền tên

bước 2 viết hết lời bài hát

bước 3 ai có thể đăng ảnh lên thì càng tốt , ko đăng đc thì thôi cũng ko sao cả

bước 4 có thể giới thiệu cuốn sách mà có lời bài hát của bài đó cho cho mọi người biết

bước 5 nói về cuốn sách đó thuộc khối lớp nào hoặc nói về chủ đề của nó

bước 6 nói tên tác giả hoặc nói tên người điều khiển nhạc và lời

________________________________________________________________

hãy quan sát mình làm mẫu nhé

Họ và tên : Trần Thanh Hà

hôm nay mình sẽ hát 1 bài hát mang tên Hà Nội Một Trái Tim Hồng

( nhạc...........................................................................................................................................................................)

Tôi hát bài ca ngợi ca Hà Nội . Ôi thủ đô sao xao xuyến trong trái tim tôi . Hàng cây xanh bao mùa lá đỏ . Gió sông Hồng rì rào sóng vỗ . Mùa thu đi qua từng phố nhỏ . Ôi Hồ Gươm như một bài thơ . Hà Nội ơi có tự bao giờ ? Nét vàng son chói chang rực rỡ . Hà Nội ơi náo nức từng bài ca . Vẫn âm vang trong tâm hồn ta . Người Hà Nội hôm nay ra đi . Mang theo mình bao nhiêu nỗi nhớ . Những ánh đèn qua ô cửa sổ . Bầu trời đêm cháy bỏng tình yêu . Một chàng trai là chiến ĩ biên phòng . Một cô gái lên đường đi xa . Vẫn thủy chung với cả tấm

lòng . Hà Nội ơi ! Một trái tim ( ư) hồng .

___________________________________________________________________________

bài hát trên là 1 bài hát có trong cuốn sách Âm nhạc Hà Nộị ( mở trang 38 )

chủ đề Ca khúc về Hà Nội dành cho học sinh nghe

nhạc và lời Nguyễn Đức Toàn

chúng ta có thể tìm hiểu thêm về những bài hát về Hà Nội hoặc chủ đề khác

mình mong các bạn sẽ có thật nhiều bài hát về Hà Nội hơn

và bạn nào thấy hay thì hãy like cho mình nhé

các bạn hãy dựa vào cách trình bày của mình mình làm 1 bài hát của riêng mình nhé

chúc mọi người thành công tốt đẹp

1
8 tháng 10 2024

idk

Hi các bác.Mình quay trở lại! Hnay miền Bắc gió lạnh, nằm nghe mưa rơi,từng giọt ngắn giọt dài như những lời than thở về một thời dĩ vãng ngày xưa. Như truyện trước mình kể,mình quê Đông Anh. Chính xác là Thôn Hội Phu,Xã Đông Hội,Đông Anh,Hn. Làng mình đối diện làng Tổng bí thư NPT.📷Nếu các bạn đi qua cầu Đông Trù,rẽ phải rồi rẽ trái đi thẳng,tới trước 1 cây cầu bắc qua...
Đọc tiếp

Hi các bác.

Mình quay trở lại! Hnay miền Bắc gió lạnh, nằm nghe mưa rơi,từng giọt ngắn giọt dài như những lời than thở về một thời dĩ vãng ngày xưa. Như truyện trước mình kể,mình quê Đông Anh. Chính xác là Thôn Hội Phu,Xã Đông Hội,Đông Anh,Hn. Làng mình đối diện làng Tổng bí thư NPT.

📷

Nếu các bạn đi qua cầu Đông Trù,rẽ phải rồi rẽ trái đi thẳng,tới trước 1 cây cầu bắc qua sông,rẽ phải vào làng mình,rẽ trái vào làng bác Trọng. Miêu tả hơi loằng ngoằng mì tôm 1 tý bởi vì ở trước cây cầu có 1 trạm bơm nước và có 1 con mương chảy ngầm qua đường,bác nào ở nông thôn thì biết,chứ văn m dốt,vốn từ kém,miêu tả k hết nghĩa. Câu truyện xảy ra ở trạm bơm này năm 1990,lúc đó nta thường bơm nước định kì vào ruộng để canh tác,trẻ e nông thôn hồi đó làm gì có gì chơi ngoài mấy trò chơi bi,chơi quay…và kiếm cỏ gà chọi nhau.

Thằng bé đó tên Tuấn vs với 1 thằng bạn tên Trường lang thang ở đầu kè đá kiếm cỏ gà tới nhá nhem tối mà vẫn k chịu về. Gia đình họ hàng hốt hoảng đi tìm chỉ thấy thằng Trường mặt tái mét ngồi gần trạm bơm,hỏi gì cũng k nói. Nhìn dòng nước xoáy ở kè đá gia đình hốt hoảng kêu người tắt máy bơm,đợi nước rút rồi vào mò xác. Thằng bé chỉ dc cho vào cái quan tài nhỏ rồi đi chôn ngay trong đêm,ko kèn trống.

Điều đáng nói là ở thành kè đá in hằn những vết móng cào chi chít,đó là sự tuyệt vọng của 1 kẻ cầu tìm sự sống khi bị lực nước hút vào trong cống ngầm làm bạn với tử thần. Câu chuyện nhanh chóng qua đi,nhưng cái cống đó trở lên âm khí lạ lùng,những hôm nào bơm nước thì y như rằng người qua đường vào đêm tối đều nghe thấy những tiếng móng tay cào rin rít vào thành bê tông,tiếng nước ọc ọc như tiếng người sặc nước,có kẻ dũng cảm nhìn xuống lại k thấy gì chỉ một màu bọt trắng,nhưng khi quay mặt đi thì những âm thanh đó lại vang lên sau lưng.

Thằng Trường thì bây h đã 35t và nguyên nhân cái chết ko bao h nó nói nửa lời,người ta chỉ cho rằng là trượt chân ngã mà thôi.

Câu chuyện mình kể ko mang yếu tố kinh dị,các bạn đọc thấy nhạt thông cảm,mình ko giỏi văn vốn từ kém nên duễn đạt nhàm chán,các bạn tc

0
17 tháng 8 2019

cố lên nhé .hihi 😆

21 tháng 4 2019

ko

ㅏㅐ

21 tháng 4 2019

bạn ko phải là A.R.M.Y

Mình là con gái lại vía nhẹ nên ra đường mẹ hay dặn không nhòm ngó chỗ tối tăm , thấy tai nạn hay chết oan ức không được lại gần tò mò . Cái tánh mình thì nhìu chuyện nên cứ thích tò mò đến khi bị rồi mới đâm hoảng . Mình k phải nhà văn nên câu cú lũng cũng chủ yếu chia sẽ cho mọi người đọc tại hay đọc chuyện ma mị quỷ ám này kia chùa nhìu quá !! Thôi không lan mang mình xin chia...
Đọc tiếp

Mình là con gái lại vía nhẹ nên ra đường mẹ hay dặn không nhòm ngó chỗ tối tăm , thấy tai nạn hay chết oan ức không được lại gần tò mò . Cái tánh mình thì nhìu chuyện nên cứ thích tò mò đến khi bị rồi mới đâm hoảng . Mình k phải nhà văn nên câu cú lũng cũng chủ yếu chia sẽ cho mọi người đọc tại hay đọc chuyện ma mị quỷ ám này kia chùa nhìu quá !! Thôi không lan mang mình xin chia sẽ :

Câu chuyện thứ nhất : Bạn âm !

Mình tên Na và cái người theo mình tên P ( mình ngại đọc tên người đã khuất tại sợ . Bạn nam ấy linh lắm ) . Mình và P học chung 2 năm cấp 2 mà ngặt cái tên cũng sắp sát nhau , ngồi học 2 năm 8,9 cũng ngồi kế nhau . Lúc đó hai đứa k ai ưa ai như chó vs mèo hay cãi nhau .

Học hết cấp 2 chả ai nhớ ai có nhìu lần lớp mình họp lớp nhưg mình k đi . Mãi đến khi 1 ngày nọ năm 2015 con bạn thân tên T hượt xe đạp qua nhà mình báo vs mình : ” ê mày th P nó bị tai nạn nó chết r cả lớp vs cả cô giáo ai cũng đi viếng nó có mõi mình mày là vắng mặt ! ” úi giào thật sự nghe nó mất thì mình cũng k có gì quan tâm mấy chĩ khi nghe con quỹ bạn thân nó phán câu cuối :” mày hay ngồi kế nó mà h cả lớp ai cũng đi mày lại k đi coi chừng nó về gặp mày cho coi ! ”

Thật ra con quỷ bạn nó hù mình thôi nhưng ai ngờ do bản tính sợ ma mà hay si nghĩ tưởng tượng linh tinh nên mới gặp P . Chả là vụ tai nạn nó xảy ra ở bãi dứa đoạn Ngọc trai đen ( mình ở Vũng tàu nha !) tự xử vào lề đường và chết ngay tại chỗ ! ( cái kiẻu chết oan vs lại chết bụi bờ đường xá như vậy mà mình k biết cứ hay nghĩ đến hay nhắc tên là sẽ gặp lièn đó là những ai vía nhẹ như mình ) . Cách khoảng 1 tuần sau mình đi dạo biển cái đi ngang qua đoạn đó mà chả biết chính xác chỗ nào thôi thì lại nhớ lại lời con bạn nó nói ôi thoii tôi lại linh tinh thầm nói trog bụng mới ghê 📷 ” ê P hôm đám ma mày tao k biết nên k đi viếng . Mày đừeng có về hù tao nha . Tao sợ ma lắm ”

Đấy chả hiểu ai sui khiến sao lại đi ngag đoạn đó r lầm bầm nói như kiểu khấn đường khấn xá như vậy và rồi chuyện cũng đến .

Qua 2 ngày sau mình ngủ cứ liên tục mớ thấy quay về cái thời còn áo sơ mi đóng thùng đi học mà lại gặp ngay P nó ngồi kế bên . Trog giấc mơ mình thấy P vs mình rất là thân thiết .P hay mua đồ ăn nc vs lại hay nựng mình như kiẻu hai đứa yêu nhau ấy ! Thề vs các bạn là khoảng time ấy hai đứa dòm mặt nhau còn k dòm mà ghết nhau lắm !

Giấc mơ về P cứ kéo dài từ ngày này qua ngày nọ cũng đc 1 tháng nhưng trog mơ lúc nào P cũng mặc đồng phục r hai đứa quen nhau yêu nhau . Trog mơ mình rất là ngại khi P lại gần hay tỏ tình tại tâm trí mình còn nhớ là hai đứa ghét nhau cực ! Đến tháng thứ 2 vẫn giấc mơ thời đi học r ngủ chung r ăn chung như tình nhân vậy ! Còn có khi mơ thấy P dẫn về nhà P ra mắt ba P cơ ! ( thú thật vs các bạn đoạn mơ về ra mắt này mình mới thật sự sợ tại thực tế sau 1 tháng P mất ba P mất theo .. Có nghĩa trog mơ mình gặp 2 người k còn trên đời nữa !)

Mình cứ kể cho con bạn làm chung nghe thì mẹ nó bảo do có thể lúc đi học nó thích con nhưg con lại ghét nó nên bây h nó mới về nó mún tỏ tình ! Má ơi nghe cái câu thích con r về đi theo con thì sởn da gà da vịt . 2 tháng đó mình chả có dám ngủ vì ngủ là mơ thấy P liền nhưg k dám kể mẹ nghe sợ mẹ lại chửi vụ sao đi ngoài đg là khấn đường khấn xá người khuất mặt có khi mẹ vả cho vài cái nên giấu lun ! Mẹ con bạn làm chug kiu mình sắm quần áo giấy trái cây nhang đèn r tầm 12g ra đoạn nó chết cúng đốt cho nó kiu nó đừng đi theo nữa . Lúc đó mình hoảng nên nhìn mình xanh xao tại k ngủ đc nhìu . Nhưg thề lun ai dám ra đoạn đó 12g lỡ nó ốp vào mình thì ai biết đg mà gỡ nó ra còn k nó sợ mình k cho nó đi theo nó xui nó khiến tai nạn để mình đi theo nó có mà ăn cức lun !

Mình đi hỏi hết lũ bạn trog lớp kể cả cái th chơi thân vs P lúc đó nó còn nói là nó mong th P về để nó gặp mà còn k gặp đc ( th mặt l’ này nc cứ như ý là nói mình đc gặp P 2 tháng trời sướng như vậy mà còn sợ đi than vãn … Lúc đó nc qua msg chứ nói thẳng mặt có khi ăn vài quả tát tứ bề của mình r )

Cả lớp có ai mơ thấy dù chĩ 1 lần đâu . Rồi cái số e con rệp mẹ r mơ lận 2 tháng trời . Nhưg vẫn chưa hẳn ghê lắm đến khi trường cấp 2 thông báo lên lấy bằng cấp 2 . Mình lựa ngày đẹp trời lên lấy bằng . Gặp ngay con mẹ giám thị trời ơi hồi đi học hay bắt bớ mình đủ kiểu mới ghê ! Vào chào r dò tên kí 1 phát lấy bằng mà chả hiẻu sao tên P nằm trên tên mình. Mình nhớ dò kĩ r mới đặt bút kí . Bà nội giám thị nhìn chữ kí hỏi ủa sao e nói e tên Phụng mà h kí vô bạn tên P r làm sao ngừi ta kí lấy bằng đc hả???

Má nghe dứt câu : mặt mình vốn đã xanh xao bây h nó trắng bệch . Tim mình đập mạnh như kiểu đứng kế cái loa trog vũ trường á . Nhìn lại cái chữ kí ngay cái tên P đó thiệt mún đi về lun khỏi lấy bằng á. Đã mình sợ r mẹ giám thị cứ đọc đi đọc lại cái tên P mình điên máu quay qua nói lớn : ” cô ơi bạn này chết rồi cũng k lên lấy bằng đc đâu cô đừng nói nữa !” Thật sự lúc đó nói xog mình bụm miệng k kịp lun á . Ghê hơn nữa vừa ra khỏi trường thì trời lại mưa .. Rõ ràng trời nắng chan chan mình còn trùm như ninja mà ! Mưa 1 cơn rào qua r dứt . Nhìn mưa mà khóc theo lun .. Mẹ nó sợ quá á … Chắc P nó nhờ mình lấy hộ bằng cấp 2 á ! Nghĩ đến đó chạy về kiếm liền bà thầy bói . Kể hết cho bả nghe bả đồng ý giúp cúng kính . Mua đồ nam , vàng bạc tiền mã , trái cây nhang đủ kiểu . Nêu tên tuổi nhà ở đâu của P . Bà thầy bói còn nói nhấn 1 câu : ghê không tên tuổi người đã khuất mày nhớ làm gì nhớ kĩ vậy ! Nghe mà mún rụng trứng lun .

Cúng r đọc sơ đọc câu văn gì đó dài ngoằn . Lúc đốt giấy áo này kia lửa táp nhanh lắm đốt đúng lẹ . Bà bói nói : nó nhận r á nó mừng lắm hay sao nó lấy lẹ quá . Chời mình ngồi dòm bả mà tay k nhúc nhích để thả giấy vô thau nhôm đag đốt tiếp nổi lun á . Về sau thật có khi mình thử nghiệm cả đêm si nghĩ về nó thử coi sao nhưg k mơ thấy nó . Mừng chết mẹ lun . Thoát đc rồi .

Mình chia sẽ câu chuyện này chĩ mún nhắc mấy bạn có giống mình thì rút kinh nghiệm chứ k dạy đời ai hết nha :

– con gái mà yếu vía giống mình gặp tai nạn hay người chết tại chỗ mần ơn đừng lại gần nó thấy yếu vía nó theo hoặc nó nhập tại chỗ lun ..

– Đi đêm ngang qua mấy chỗ có ngừi chết thì đừng nhìn kĩ hay lầm bầm giốg mình người ta gọi là khấn đường khấn xá lỡ khi cả chục người theo chứ k như mình có 1 người

– Đi đêm đừg gọi tên nhau ngay chỗ hay xảy ra tai nạn . Mình thíc nhất xoả tóc dài bay lất phất nhưg sau khi nge bạn mình bị vì cái dụ xoà tóc thì bây h đi khuya mình cột tóc giấu lun vào áo khoác

– Đừg cứ hay gọi tên ngừi đã khuất cho dù bạn bè thân cách mấy . Cách biệt âm dương ai biết đc họ có còn như thuở còn sống đâu .

– E còn mấy câu chuyện nữa nhưg rãnh e sẽ up tiếp … Mình chĩ chia sẽ vui ai tin vào câu nói : có thờ có thiêng có kiêng có lành thì đọc còn ai k tin thì é chứ đừg anh hùnh bàn phím cmt bá đạo chĩ tổ tội cho mấy bạn thôi người ta đọc người ta qở mau lên nóc tủ ngắm gà khoả thân nhâm nhi nải chuối lắm . Thân !!

0
Mình được sinh và lớn lên ở Bình Thuận nhưng quê gốc mình ở Bình Định.Vào năm 4 tuổi ( mình nay 26t ) má mình có dẫn mình về quê BĐinh chơi.Nhà ngoại mình là nhà xây áp ngói 3 gian như kiểu nhà xưa ấy, nhưng chỉ có 1 phòng ở gian giữa, gian trước thờ tổ tiên và gian sau là bếp nối ra sau vườn, nghe ba má nói lại là dx xây trước năm 1975. Khi về dx ông bà . bác gì… cưng hết cỡ, mới về...
Đọc tiếp

Mình được sinh và lớn lên ở Bình Thuận nhưng quê gốc mình ở Bình Định.

Vào năm 4 tuổi ( mình nay 26t ) má mình có dẫn mình về quê BĐinh chơi.

Nhà ngoại mình là nhà xây áp ngói 3 gian như kiểu nhà xưa ấy, nhưng chỉ có 1 phòng ở gian giữa, gian trước thờ tổ tiên và gian sau là bếp nối ra sau vườn, nghe ba má nói lại là dx xây trước năm 1975. Khi về dx ông bà . bác gì… cưng hết cỡ, mới về mà cũng lì theo đám con nít tu tập, chơi đùa chạy nhảy vui hết cỡ.Tối thì mình với ba má thường ngủ ở cái phản đặt ở gian trước , chuyện rất bình thường hk có gì cả.

📷

mọi chuyện tiếp diễn như vậy được cả nửa tháng… chiều ấy ông bà có viêc đi đâu mình ko biết nhưng ko có ở nhà, má mình thì đi tìm ba mình ( vì ba mình về quê trước đó vài ngày không biết có chuyện gì, má mình sinh ghen là lén phén vói nhìu bà ở ngoài quê, nên qdinh dẫn mình về luôn ) lúc đó có 1 mình à cũng tự chơi v á rồi tò mò vào phòng ngoại chơi.bước vào tự nhiên thấy u ám lắm đó là cảm giác của 1 đứa con nít như mình khi ấy. phòng có 1 cái giường đặt ngay cửa , cuối phòng từ vách ra khoảng 1met dc xây thêm 1 vách nửa nhưng để khung cửa sổ leo ra leo vào, mình tạm gọi là cái kho đi. khi đó mình cứ đứng nhìn cái kho , cứ nhìn chằm chằm qua khung cửa đó mà k biết nhìn cái gì được khoảng 5′ ấy tự dưng cửa phòng đóng sập lại , mình dật mình cửa mở ra không được bên trong tối đen khi ấy mình muốn khóc rồi, đột nhiên bên trong khung cửa ấy co cái bóng đen đứng nhìn mình, mình khi đó k biết ma cỏ gì hết chỉ biết la lên Má ơi…….máaaaaaa…….rồi ngất đi lúc nào ko hay, khi tỉnh dậy thấy nằm ngoài phản được ông bà xoa dầu cho uống mật ong với chanh.

khi ấy tầm 6h chiều rội mà ba má chưa về mình nói với ông bà là có ai ở trong phòng á, bà ngoại nói với mình là con mèo đó con…

Sau chuyện đó mình lúc nào cũng dx má trông coi không để mình 1minh ở nhà nửa…

Gần 3thang mọi chuyện gia dình mình đã êm xuôi về lại Bình Thuận…

dm nó về lại gặp mấy thằng ông nội trong xóm bằng trạc mình toàn theo chọc mình, chọc mình là tại nói chuyện với tụi nó mà mình cứ nói tiếng Binh Định tụi nó cười rụng răng..( tao hông chơi với mày nửa đâu – teo hổng chơiiiii dới mòi nửa đauuu).

Ấy là khi mình 6t , mãi tới tận năm mình 22t khi ấy sắp ra trường mới có cơ hội về quê 1 lần nửa. bấy giờ ông bà mình u80 r nên vào BThuan để con cháu tiện chăm sóc, ngôi nhà tự để lại cho dì dượng – con gái út của ngoại trông coi vì dì có nhà riêng mà, còn mỗi dì là trụ lại ở quê thôi.

Khi về thì ko có má mình , minh đi với ba thôi, ghé thẳng vào nhà bác mình – cũng là nhà của ông nội, mình chào hỏi xong xuôi ba mình nghỉ tai nhà bác, lâu quá mới về nên mỉnh rủ nhỏ em con của dì út tên C qua nhà ngoại ngủ. Lúc qua thì tầm trưa r, bao nhiêu kỉ niệm ợ lên lại cảm xuc vvvl( sau khi thăm chuồng bò, cây me, hàng duối… quay vào nhà nghỉ ngơi, nhưng ko vào phòng nhé! 📷 chắc chuyến xe dài mệt mất ngủ – từ BThuan đi 12h trưa tới 7h sáng toi BDinh chổ mình là Cát Hải…tin dx ko?)

mình nằm cái võng mắc ở gian giửa, nhỏ e nó nằm gian trước, đặt lưng xuống là ngủ liên ngay vì gió sau nhà thổi lên rất mát, không khí miền quê dể chịu vô cùng…Đang thiu thiu tự nhiên thấy nặng người, ko dậy dc, cố mở mắt vẩn khung cảnh nhà sau đó, mình rất tỉnh nhưng ko tài nào la lên hay lam gì dx. biết chắc rồi bị đè rồi nhưng vẩn cố dậy… bổng mình thấy từ nhà sau có cai bóng trắng phải nói là trắng trong luôn chỉ thấy dáng người tự từ đi lên, mình rất sợ nhưng nặm nhắm mắt chịu trận. bthuong thi se tu dậy dx nhưng ko nó cứ kéo dài kéo dài mệt mỏi vo cùng cho tới khi dượng về ổng vừa bước vào cửa là mình dựt dậy liền…như muốn khóc vậy phần vì 20nam moi gặp lai dượng.mình nói với dượng dượng chỉ cười ko nói gì nửa.

Vế lại quê BThuan mình mới hỏi ngoại, ngoại bảo hồi chiến tranh chống mỹ ngoại cũng như bao gdinh khác phải di tản trốn boom mỹ, có bà nào ngoài quảng trị bồng con vào đây trốn dưới hầm nhà ngoại bị boom lấp ko lên dx chết ngạt ở dưới…sau này ngoại mình mới xây lại đào lên cúng kiến cẩn thận r ở mà ngta ko có quấy phá gì hết.
cảm ơn câc bạn đã bỏ tgian đọc..

mình viếc bằng dt, cũng như ko nghỉ trưa có gì xin các bạn góp ý nhẹ cho mình.!

0
Chào các bạn, mình hiện đang sinh sống và làm việc tại Đà Nẵng, mình vào thẳng vấn đề luôn nhé. Các bạn đọc xong thì cho mình 1 vài ý kiến để mình cải thiện hơn nha. Cám ơn các bạn.Mở đầu là chuyện của chú mình, nhà mình ngày xưa chưa giải tỏa thì nó nằm ở phía Bắc Tượng Đài, sau cây đa cổ thụ mà đến giờ cây đó vẫn sum xoê. Chú mình mất khi đó mới 28 tuổi, chú chưa có gia...
Đọc tiếp

Chào các bạn, mình hiện đang sinh sống và làm việc tại Đà Nẵng, mình vào thẳng vấn đề luôn nhé. Các bạn đọc xong thì cho mình 1 vài ý kiến để mình cải thiện hơn nha. Cám ơn các bạn.
Mở đầu là chuyện của chú mình, nhà mình ngày xưa chưa giải tỏa thì nó nằm ở phía Bắc Tượng Đài, sau cây đa cổ thụ mà đến giờ cây đó vẫn sum xoê. Chú mình mất khi đó mới 28 tuổi, chú chưa có gia đình. Trước khi nhận được tin chú bị tai nạn thì hàng xóm quanh nhà kể lại là tối đó nghe tiếng cú mèo kêu thảm thiết, qua ngày hôm sau tầm chiều tối thì cả nhà nhận được tin chú bị tai nạn, cả nhà khi đó đạp xe lên bệnh viện quân y thì bác sĩ bảo ko có khả năng cứu được, chiều hôm sau người ta đưa chú về. Chú nằm đó rút ống oxi máu từ miệng, tai và mắt thấm đầy cả mấy cái khăn. Sau đó chú mất. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu chỉ đơn giản như vậy, sáng hôm sau trước khi khâm liệm chú. Bà họ hàng phía nội, chú mình gọi bằng cô ruột ấy đứng khóc và nói ” con ơi con chết chi tội rứa con, có chết thì để cô chết thay cho con, con ơi là con ” và chỉ đúng 3 4 tháng sau bà ấy chết. Khi chôn chú xong, 3 ngày sau thì mở cửa mả ấy thì tối đó trên mái tôn nhà chú 4 mình tự dưng nó rung lên thằng cu em họ mình khi đó còn nhỏ, mẹ nó đưa nó ra trước cửa để đi vệ sinh nó nhìn lên mái tôn nhà chú 4 tự dưng nó hét lên thất thanh.
Nhà cô hai của mình có anh con trai tên Toàn, khi chú Tám mất anh ở xa ko về chịu tang Cậu được. Vài tháng sau anh về, anh qua ngoại thắp nhang cho cậu. Tối đó anh đi vệ sinh Cậu Tám về gọi anh” Toàn ơi, cậu chết răng con ko về” ông anh mình ông nín tè vọt vô nhà luôn.
Khoảng thời gian sau này thì chú mình ko về nữa, có lẽ chú đi đầu thai nơi khác rồi và chuyện của chú thì nhiều phen mình sợ phát khiếp lên. Ví dụ như khi chú mất, cả nhà mấy anh chị em ngồi chơi trước bàn thờ. Bà nội mình nói : Chú tụi bây chết rồi mà đứa mô hỗn với người lớn là chú hiện về vứt trái cây trên bàn thờ xuống. Nội vừa nói xong trái táo trên bàn thờ hắn rơi xuống 1 phát cả đám la thất thanh bỏ chạy tán loạn.
Chuyện thứ 2 là về cậu Thạch mình: Cậu mất khi đó mình chưa ra đời, chỉ nghe mẹ kể lại thôi. Mẹ kể cậu hồi kháng chiến là sinh viên đi học xa nhà, cậu thuê trọ ở chung với 1 anh nữa nhưng anh đó thì nhát gan hơn cậu mình. Mẹ nói cậu thuê trọ mọi lần ko xảy ra chuyện nhưng tự dưng có 2 đêm, lúc cậu đang học thì nghe ngoài cửa có người gọi tên, cậu ra mở cửa thì ko thấy ai. Đêm hôm sau vẫn vậy vẫn gọi tên và lần này là 1 cô gái, sau 2 đêm đó cậu sốt li bì sốt đến độ ông bà ngoại mình đưa cậu về, cho cậu vào bệnh viện đa khoa đà nẵng cậu nằm khoa hồi sức mà cũng lạ kỳ là ko tìm ra bệnh, cậu sốt mê man ko có cách nào tỉnh, ông ngoại mình khi đấy là thầy thuốc đông y ông bao giờ tin vào chuyện bói toán hay ma quỷ, bà ngoại mình thì sợ ông ngoại nên ko dám đi xem thầy, chỉ dám nhờ cô nào đấy đi xem hộ. Cô đó đi xem vừa ló mặt tới thì bà thầy bói chỉ thẳng mặt ” về đi ko còn chi đâu nữa mà xem ” cô về cũng là lúc cậu mình mất. Lúc cậu mất, ông ngoại tự dưng đập hết đồ đạc trong nhà luôn miệng nói: Tại răng ko cứu con? Tại răng để cho nó bắt con đi? Tại răng??? Rồi ông ngoại ngất. Đến khi ông tỉnh lại thì cậu cũng mồ yên mả đẹp, khi đấy ông mới nhận thức được chuyện con trai mình chết, lúc đó ông khóc ông bảo : Con ơi con chết mà ba ko biết chi hết. Lỗi tại ba và vì cậu mình chết nên bà ngoại mình suy sụp tinh thần vài năm sau bà cũng chết vì lao phổi, lúc đó bà chỉ 60t thôi. Bà mất khi ấy mình chỉ có 1tuổi hơn nên mình ko biết đc bà ngoại của mình như thế nào.
Chuyện thứ 3: Ông nội mình, ông mất cũng đc 8 năm rồi, ông bị suy tim trước khi ông nội mất thì cũng có vài lần mình thấy ông khóc, khóc rấm rức tội lắm. Mình hỏi thì ông nói ” nội sợ chết”. Rồi tết năm đó cả nhà họp mặt, nội nói : Ông bà nói rồi đó, ra giêng là đi. Mình sợ tái mặt, nội lúc đó ăn nhiều lắm bao nhiêu ăn cũng hết mà sau này mình mới biết là người gần chết họ ăn rất nhiều, ko biết phải ko. Mọi chuyện êm xuôi qua đi cho tới giữa năm, mùng 6 tháng 5 âm lịch, tức là qua ngày tết đoan ngọ 1 ngày, sáng sớm thím hay nấu bún bán buổi sáng. Sáng nào cũng vậy 4h sáng thím dậy, nội nói : Thảo, có 2 thằng hắn rình nhà mình, rình cả đêm. Thím sợ tưởng ăn trộm, thím hé cửa nhìn, nội nói hắn thấy mi hắn tuôn đầu bỏ chạy rồi. 6h sáng, thím gọi vào nhà bảo chú mình dậy cho con đi học. Nội cũng gọi : Và Hai ( bà nội mình) bà vô kêu thằng Tuấn dậy cho con Quỳnh đi học. 6h30 sáng, bà hàng xóm qua ăn bún hỏi vọng vào nhà ” ông ơi, ông khỏe chưa? ” ông bảo ” tui khỏe cô ơi “. Bà ăn xong bà đi chợ, thím chạy vào nhà lay nội dậy ăn sáng, lây mãi ko thấy ông dậy, thím hoảng chạy qua kêu chú 4. Chú qua nhìn rồi sờ bảo ông đi rồi. Bà hàng xóm khi đó đi chợ về đi ngang qua nhà, thấy nhà rộn ràng bà chạy vào hỏi, hỏi xong biết nội mất bà tái cả mặt vì sợ. Mình khi nghe xong mới hiểu, 2 thằng mà nội nói thật ra là người âm họ về họ đưa nội mình đi.
Chuyện về ông ngoại: Ngoại mình thì lúc sống thì ông là thầy thuốc đông y. Ông khó tính và ko tin về tâm linh. Ông ngoại mất vì trụy tim mạch, trước khi mất ông có gặp lại ông cố ngoại của mình. Sáng sớm mẹ mình lên ngoại mở quán bán bún thì ông ngoại chạy ra hỏi : Mi có thấy ba ta đâu ko? Ông mới ngồi với ta đây mà chừ ông đi mô ko thấy, mẹ mình cười bảo chừng này mà còn có ba hả??? Rứa là ông vô phòng, sáng dậy ông đau nhưng vẫn gắng gượng đi vệ sinh, mẹ thấy tình hình ko ổn mẹ gọi cậu đưa ông đi bệnh viện hoàn mỹ, lên tới nơi ông ko còn tỉnh táo và rơi vào hôn mê. Chị họ của mình thấy vậy thì làm thủ tục đưa ngoại mình qua đa khoa, ở khoa hồi sức. Ngoại nằm đấy tầm 5 ngày thì mất. Đưa ngoại về lúc đó 2h sáng, đi xem thầy thì thầy bảo ko tốt, ngày trùng giờ trùng. Nếu chôn thì chỉ nên để 1 ngày, ko thì phải để 1 tuần sau. Khâm liệm thì phải qua ngày hôm nay, hôm sau mới được liệm. Rứa là đám ngoại diễn ra cả tuần lễ. Ông ngoại mình mất căn nhà chỉ còn bà ngoại kế ở, chuyện của bà này thật sự rất sợ. Bà thấy quỷ. Mai mình kể cho các bạn nghe. Chúc các bạn vui vẻ.
Chuyện gia đình nên các bạn ném nhẹ tay. Chuyện thật ko thêm bớt nhé.

0