K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 4 2018

Những từ ngữ in đậm trong các đoạn trích sau đây có nghĩa là gì? Tại sao người viết lại dùng cách diễn đạt đó?

+ "đi gặp cụ Các Mác, cụ Lê- nin và các vị cách mạng đàn anh khác", " đi", "chẳng còn" : đều mang ý nghĩa chỉ cái chết, mất.

+ Người viết, người nói muốn giảm nhẹ mức độ đau thương, nặng nề, ghê sợ của cái chết, sự mất mát.

21 tháng 12 2017

Chọn đáp án: A

14 tháng 12 2017

Chọn đáp án: C

30 tháng 10 2017

Những từ ngữ in đậm trong ba ví dụ trên là biện pháp tu từ nói giảm nói tránh, để làm giảm nhẹ nỗi đau mất một người thân yêu và thể hiện thái độ tôn kính.

Chúc bạn học tốt :)

3 tháng 11 2017

vd1: có nghĩa là khi bác chết, thì đồng bào cả nước, đồng chí trong đảng và bầu bạn khắp nơi đều khỏi cảm thấy đột ngột.

- bác dùng cách diễn đạt đó là để muốn mọi người bớt đau buồn, đột ngột, trước sự ra đi của bác. Nhằm tránh bỏ những từ đau buồn

vd2: từ đi có nghĩa là chết, giống hệt vd1 bạn nhé

vd3: chẳng còn ở đây nghĩa là chết, giảm sự đáng tiếc, sự đau lòng.

Tiều sử cuộc đời  lớp 1 đến lớp 8Cuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện tôi được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải...
Đọc tiếp

Tiều sử cuộc đời  lớp 1 đến lớp 8

Cuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện tôi được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải lấy thành tích học tập tốt của con mình để làm sung sướng để vui vẻ. Chủ yếu là họ chỉ lấy thành tích của con mình ra để nở mày nở mặt, để khoe với mọi người, chứ có mấy ai suy nghĩ đến con. Riêng tui thành tích học tập từ lớp 1 đến lp 7 toàn là “ danh hiệu học sinh giỏi” đều đứng trong “ top 10 “ cả lớp. Cả 1 thời như vậy liệu bố mẹ có vui mãi. Và cho đến năm nay chỉ vì 1 cái danh hiệu “học sinh tiên tiến” thôi những điều xấu nhất như đổ hết lên đầu tôi vậy.

Nói về tiểu sử tôi. Từ nhỏ tôi đâu phải là 1 thằng được bố mẹ nuông chiều. Là con hai và chỉ được may mắn sinh ra nhờ cái chết đầy đau đớn của anh thứ tôi. Là một người may mắn tôi nghĩ chắc tôi sẽ được sung sướng vui vẻ lắm. Nhưng sự thật đâu phải vậy. Tôi càng ngày càng lớn và bước vào độ tuổi dậy thì, là 1 thằng hậu đậu nên hay bị la, không sao cả vì đó là lỗi của tôi. Nhưng sự trưởng thành của tôi hình như là một gánh nặng đè lên đôi vai của bố mẹ tôi vậy. Sa vào điện tử từ nhỏ ( không hẳn là vậy : nhà có máy tính và có anh trai lớn hơn 7 tuổi nên anh làm j với máy tính tui biết hết ) nhưng không bao giờ tôi bỏ học đi chơi net cả, việc học hành vẫn đâu vào đó. Tui vẫn lớn dần...

Nhưng năm lớp 8 một cái năm mà ôi! Mọi điều tồi tệ như đổ hết lên đầu tôi vậy. Ngay đầu năm học chỉ vì ra cổng trường mua bút  mà bị kéo vào gặp cô phụ trách đội. Mọi sự thật về chuyện mua bút tôi đều nói ra nhưng có ai tin, mọi người đều nghĩ tôi đi ăn quà và bắt tôi viết bản kiểm điểm, trong khi đó lũ bạn tôi – lũ rác rưởi ấy ăn quà đâu có bị bắt < sao người bị bắt luôn là tôi vậy cho dù tôi không làm gì sai>  Tôi nghĩ “việc gì mình phải viết” và cô gọi ngay cho gia  đình. Và điều tôi ngạc nhiên nhất là gia đình tôi < không một ai tin tôi cả cho dù biết từ nhỏ đến giờ tôi chưa lần nào ăn quà >. Gia đình ư, chỗ tôi luôn dựa dẫm ư, chỗ tôi luôn tin tưởng ư, sự việc này gây cho tôi 1 cú sộc quá lớn đến tâm lý ( ps: bạn nghĩ việc này không quan trọng ư đừng hiểu như vậy mọi việc đều đi đến 1 đích thôi )

Đến kì nghỉ tết. Mới 3 ngày thôi trong 3 ngày đó không ngày nào là tôi không bị chửi: “ mày định không học ak” , “ chắc qua tết này mày bỏ học luôn đi”, “ kiểu gì tao cũng đốt hết sách mày”. Những lời nói như vậy bạn nghĩ ai có thể chịu được, ai có thể nghe mà không có cảm giác gì. Và một nỗi buồn u ám luôn vây quanh tôi trong suốt những ngày nghỉ tết. Nhiều lúc chỉ muốn gục mặt xuống mà khóc, mong rằng giọt nước mắt kia có thể làm trôi đi những vết thương lòng, trôi đi những nỗi buồn phiền trong tôi.

Sang học kì 2 một cái mới lại nổi lên trong tôi. Tôi nghĩ ai ở tuổi này cũng vậy cả. Tôi đã yêu một người. Đây cũng không phải là chuyện gì to tát quả nhỉ, các bạn nghĩ vậy thôi nhưng 1 đống thứ sảy ra đi kèm đến với tôi. Tôi yêu cô ấy và cũng nhận lại tình cảm vì tôi không phải là quá xấu. Nhắn tin qua lại cũng không có gì lạ. Mà theo các bạn nghĩ bố mẹ bạn có quyên xâm phạm đến những bí mật riêng tư của tôi không nhỉ. Theo như giáo dục cồng dân 8 thì bố mẹ làm như vậy là trái pháp luật cho dù đó là những thứ bố mẹ mua cho tôi đi nữa vì đó đã thuộc về tôi và do tôi quyết định đúng không. Ấy thế mà mọi tin nhắn tôi nhắn với cô ấy hay những bức thư tay bố mẹ tôi đều tìm mọi cách để đọc trộm, đây là cách bố mẹ tôi làm ư? Đây là cách bố mẹ tôi giáo dục tôi ư? bố mẹ tôi nghĩ tôi là con của họ mà những điều tôi làm bố mẹ tôi đều có quyền can thiệp sao? Và bố mẹ tôi đã đọc được dù không là tất cả nhưng 1 trận đòn và  những lời chửi mắng đến với tôi dồn dập, may mà cô ấy bố mẹ tôi không biết là ai và tôi cug ko cho biết chứ không cô ấy cũng bị giống tôi rồi.

Bố mẹ tôi từng nói” những gì ở trong nhà mình không được nói cho ai biết hết, nếu nói ra có nghĩa giống như là ‘ vạch áo cho người xem lưng’ “. Haha giờ tôi nghĩ lại thật là buồn cười mọi việc tôi làm có cái gì mà mọi người xung quanh không biết, lúc nào ra đường tôi cũng phải nghe những câu như là “ người yêu mày đâu rồi”, “đem người yêu mày tao xem mặt mũi thế nào” do ai: đều là nhờ cái phúc của bố mẹ tôi cả. Các bạn nghĩ tôi có thể chịu được sao. Là bố mẹ mà không biết bảo vệ con cái ak không biết tâm lý của con cái ak. Mọi người thường nói con cái đến tuổi dậy thì là độ tuổi mà con cái cần sự quan tâm của bố mẹ nhất cần những lời khuyên bảo, cần những câu dạy dỗ. Chứ tôi không cần họ làm quá lên vậy.

Có nhiều lúc tôi nghĩ sinh ra trên đời làm gì? để bị chửi ak? để mọi người chê trách ak? để nhận được sự đối xử như vậy ak?  nhiều khi tôi mong rằng mẹ tôi không bị sẩy sẽ không có tôi và tôi chẳng phải chịu như thế này. Và đôi lúc khi sự ức chế của tôi lên đến tột cùng thì tôi nghĩ” chết đi có lẽ kiếp sau minh sẽ được sống thanh thản” nhưng có 1 sự níu kéo nào đó làm tôi không thể chết được, vì sao ư? Tôi cũng không biết nữa. Câu truyện của tôi rất dài nhưng tôi sao có thể kể hết được. Trên đây là mọi nỗi lòng của một người học sinh bước vào tuổi dậy thì và là sự thật.

Tác giả

Lương Hữu Điền

 

10
23 tháng 2 2021

vãi lìn 

                                                                Tiều sử cuộc đời  lớp 1 đến lớp 8Cuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì...
Đọc tiếp

                                                                Tiều sử cuộc đời  lớp 1 đến lớp 8

Cuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện mình được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải lấy thành tích học tập tốt của con mình để làm sung sướng để vui vẻ. Chủ yếu là họ chỉ lấy thành tích của con mình ra để nở mày nở mặt, để khoe với mọi người, chứ có mấy ai suy nghĩ đến con. Riêng tui thành tích học tập từ lớp 1 đến lp 7 toàn là “ danh hiệu học sinh giỏi” đều đứng trong “ top 10 “ cả lớp. Cả 1 thời như vậy liệu bố mẹ có vui mãi. Và cho đến năm nay chỉ vì 1 cái danh hiệu “học sinh tiên tiến” thôi những điều xấu nhất như đổ hết lên đầu tôi vậy.

Nói về tiểu sử tôi. Từ nhỏ tôi đâu phải là 1 thằng được bố mẹ nuông chiều. Là con hai và chỉ được may mắn sinh ra nhờ cái chết đầy đau đớn của anh thứ tôi. Là một người may mắn vậy tôi nghĩ chắc tôi sẽ được sung sướng vui vẻ lắm. Nhưng sự thật đâu phải vậy. Tôi càng ngày càng lớn và bước vào độ tuổi dậy thì, là 1 thằng hậu đậu nên hay bị la, nhưng không sao cả vì đó là lỗi của tôi. Nhưng sự trưởng thành của tôi hình như là một gánh nặng đè lên đôi vai của bố mẹ tôi vậy. Sa vào điện tử từ nhỏ ( không hẳn là vậy : nhà có máy tính và có anh trai lớn hơn 7 tuổi nên anh làm j với máy tính tui biết hết ) nhưng không bao giờ tôi bỏ học đi chơi net cả, việc học hành vẫn đâu vào đó. Tui vẫn lớn dần...

Nhưng năm lớp 8 một cái năm mà ôi! Mọi điều tồi tệ như đổ hết lên đầu tôi vậy. Ngay đầu năm học chỉ vì ra cổng trường mua bút  mà bị kéo vào gặp cô phụ trách đội. Mọi sự thật về chuyện mua bút tôi đều nói ra nhưng có ai tin, mọi người đều nghĩ tôi đi ăn quà và bắt tôi viết bản kiểm điểm, trong khi đó lũ bạn tôi – lũ rác rưởi ấy ăn quà đâu có bị bắt < sao người bị bắt luôn là tôi vậy cho dù tôi không làm gì sai>  Tôi nghĩ “việc gì mình phải viết” và cô gọi ngay cho gia  đình. Và điều tôi ngạc nhiên nhất là gia đình tôi < không một ai tin tôi cả cho dù biết từ nhỏ đến giờ tôi chưa lần nào ăn quà >. Gia đình ư, chỗ tôi luôn dựa dẫm ư, chỗ tôi luôn tin tưởng ư, sự việc này gây cho tôi 1 cú sộc quá lớn đến tâm lý ( ps: bạn nghĩ việc này không quan trọng ư đừng hiểu như vậy mọi việc đều đi đến 1 đích thôi )

Đến kì nghỉ tết. Mới 3 ngày thôi trong 3 ngày đó không ngày nào là tôi không bị chửi: “ mày định không học ak” , “ chắc qua tết này mày bỏ học luôn đi”, “ kiểu gì tao cũng đốt hết sách mày”. Những lời nói như vậy bạn nghĩ ai có thể chịu được, ai có thể nghe mà không có cảm giác gì. Và một nỗi buồn u ám luôn vây quanh tôi trong suốt những ngày nghỉ tết. Nhiều lúc chỉ muốn gục mặt xuống mà khóc, mong rằng giọt nước mắt kia có thể làm trôi đi những vết thương lòng, trôi đi những nỗi buồn phiền trong tôi.

Sang học kì 2 một cái mới lại nổi lên trong tôi. Tôi nghĩ ai ở tuổi này cũng vậy cả. Tôi đã yêu một người. Đây cũng không phải là chuyện gì to tát quả nhỉ, các bạn nghĩ vậy thôi nhưng 1 đống thứ sảy ra đi kèm đến với tôi. Tôi yêu cô ấy và cũng nhận lại tình cảm vì tôi không phải là quá xấu. Nhắn tin qua lại cũng không có gì lạ. Mà theo các bạn nghĩ bố mẹ bạn có quyên xâm phạm đến những bí mật riêng tư của tôi không nhỉ. Theo như giáo dục cồng dân 8 thì bố mẹ làm như vậy là trái pháp luật cho dù đó là những thứ bố mẹ mua cho tôi đi nữa vì đó đã thuộc về tôi và do tôi quyết định đúng không. Ấy thế mà mọi tin nhắn tôi nhắn với cô ấy hay những bức thư tay bố mẹ tôi đều tìm mọi cách để đọc trộm, đây là cách bố mẹ tôi làm ư? Đây là cách bố mẹ tôi giáo dục tôi ư? bố mẹ tôi nghĩ tôi là con của họ mà những điều tôi làm bố mẹ tôi đều có quyền can thiệp sao? Và bố mẹ tôi đã đọc được dù không là tất cả nhưng 1 trận đòn và  những lời chửi mắng đến với tôi dồn dập, may mà cô ấy bố mẹ tôi không biết là ai và tôi cug ko cho biết chứ không cô ấy cũng bị giống tôi rồi.

Bố mẹ tôi từng nói” những gì ở trong nhà mình không được nói cho ai biết hết, nếu nói ra có nghĩa giống như là ‘ vạch áo cho người xem lưng’ “. Haha giờ tôi nghĩ lại thật là buồn cười mọi việc tôi làm có cái gì mà mọi người xung quanh không biết, lúc nào ra đường tôi cũng phải nghe những câu như là “ người yêu mày đâu rồi”, “đem người yêu mày tao xem mặt mũi thế nào”. Các bạn nghĩ tôi có thể chịu được sao. Là bố mẹ mà không biết bảo vệ con cái ak không biết tâm lý của con cái ak. Mọi người thường nói con cái đến tuổi dậy thì là độ tuổi mà con cái cần sự quan tâm của bố mẹ nhất cần những lời khuyên bảo, cần những câu dạy dỗ. Chứ tôi không cần họ làm quá lên vậy.

Có nhiều lúc sinh ra trên đời làm gì? để bị chửi ak? để mọi người chê trách ak? để nhận được sự đối sử như vậy ak?  nhiều khi tôi mong rằng mẹ tôi không bị sẩy sẽ không có tôi và tôi chẳng phải chịu như thế này. Và đôi lúc khi sự ức chế của tôi lên đến tột cùng thì tôi nghĩ” chết đi có lẽ kiếp sau minh sẽ được sống thanh thản” nhưng có 1 sự níu kéo nào đó làm tôi không thể chết được, vì sao ư? Tôi cũng không biết nữa. Câu truyện của tôi rất dài nhưng tôi sao có thể kể hết được. Trên đây là mọi nỗi lòng của một người học sinh bước vào tuổi dậy thì và là sự thật.

Tác giả

Lương Hữu Điền

3

anh viết văn hay ghê

8 tháng 5 2021

bố mẹ mà ra ngoài nói kiểu thế chả khác gì thể hiện mình ko biết dạy con í :))

mặt dày lên mà sống ng ae ơi, tức quá thì cho chúng nó vài búa thôi, ai rồi cũng có giới hạn.

chúc ông luôn mạnh mẽ, cần tâm sự tìm toy cx đc ak :))

 Này, Stella Stardust đây. Chào mừng bạn đến với một cuộc trò chuyện vũ trụ khác. Hãy chào đón nồng nhiệt tới mặt trời !STELLA : Bạn biết đấy, tất cả mọi người ở đây đều yêu thích công việc của bạn. Nếu nó không dành cho bạn, chúng tôi sẽ không ở đây.SUN : Cảm ơn, Stella. Tôi đã tiêu hao năng lượng hàng tỷ năm - và không phải một ngày nghỉ.STELLA : Ấn tượng. Đại lý...
Đọc tiếp

 

oneOnone

stella01

Này, Stella Stardust đây. Chào mừng bạn đến với một cuộc trò chuyện vũ trụ khác. Hãy chào đón nồng nhiệt tới mặt trời !

STELLA : Bạn biết đấy, tất cả mọi người ở đây đều yêu thích công việc của bạn. Nếu nó không dành cho bạn, chúng tôi sẽ không ở đây.

SUN : Cảm ơn, Stella. Tôi đã tiêu hao năng lượng hàng tỷ năm - và không phải một ngày nghỉ.

STELLA : Ấn tượng. Đại lý của bạn nói với tôi rằng bạn là ngôi sao lớn nhất trong vũ trụ . Điều đó có đúng không?

SUN : Thật ra thì không. Đại lý của tôi có xu hướng phóng đại. Tôi chỉ là một ngôi sao cỡ trung bình. Đối với người hâm mộ của tôi trên trái đất, tôi trông lớn hơn nhiều so với các ngôi sao khác trên bầu trời. Đó là bởi vì tôi gần gũi hơn với bạn nhiều hơn các ngôi sao khác. Tôi 93 triệu dặm từ bạn. Các ngôi sao lớn hơn cách hành tinh của bạn xa hơn hàng triệu lần.

STELLA : Tôi không thể tin được. Bạn, Mặt trời, chỉ là một ngôi sao trung bình, bình thường, chạy của nhà máy!

SUN : Này, mang nó dễ dàng. Tôi có thể là một ngôi sao trung bình, nhưng tôi vẫn lớn hơn rất nhiều so với hành tinh nhỏ bé của bạn. Đoán xem có bao nhiêu hành tinh cỡ Trái đất có thể vừa với tôi?

STELLA : Tôi không biết. Có thể mười?

SUN : Thậm chí không gần! Hơn một triệu! Tôi to lớn và tôi có rất nhiều thứ. Đó là lý do tại sao tôi có rất nhiều lực hấp dẫn. Các bạn không gọi đây là hệ mặt trời vì không có gì. "Năng lượng mặt trời" có nghĩa là "mặt trời".Đây là chương trình của tôi. Tất cả các hành tinh, sao chổi và tiểu hành tinh đều quay quanh ME.

STELLA : Tôi biết các loại sao có xu hướng nhạy cảm về tuổi tác, nhưng bạn bao nhiêu tuổi?

SUN : Vâng, tôi bắt đầu tỏa sáng khoảng 4,6 tỷ năm trước. Cách đây rất lâu, tôi không nhớ chính xác ngày nào.

STELLA : Có phải là chủ nhật không? Chỉ đùa thôi. Thực ra, tôi tò mò muốn biết sao bắt đầu. Câu chuyện của bạn là gì?

SUN : Chúng ta bắt đầu những ngôi sao như những đám mây khí và bụi khổng lồ. Lực hấp dẫn kéo khí và bụi lại với nhau thành các khối tròn, nóng lên. Vào thời điểm đó, chúng tôi được gọi là tiền sao. Cuối cùng, chúng ta đủ nóng để bắt đầu nung chảy các nguyên tử hydro với nhau, giải phóng năng lượng. Sau đó, chúng tôi thực sự tỏa sáng. Các ngôi sao được sinh ra theo lô, giống như các vườn ươm sao. Sau đó, hơn hàng triệu năm, những ngôi sao này trôi dạt và trải ra xung quanh thiên hà.

STELLA : Hãy chuyển sang một chủ đề nhạy cảm. Sao chết?

SUN : Sau khi những ngôi sao như tôi tỏa sáng hàng tỉ năm, chúng tôi cuối cùng cũng hết nhiên liệu. Khi điều đó xảy ra, chúng tôi đã sưng lên lớn gấp 100 lần và được gọi là gã khổng lồ đỏ. Các nhà thiên văn dự đoán rằng cuối cùng tôi sẽ trở thành một gã khổng lồ đỏ. Vào thời điểm đó, sức nóng của tôi sẽ bốc hơi các hành tinh bên trong - Mercury , Venus và Earth .

thủy ngân

 

sao Kim

 

trái đất

STELLA : Nghe có vẻ thật đáng sợ.

SUN : Đừng lo lắng. Điều đó sẽ không xảy ra trong khoảng 5 tỷ năm! Sau khi tôi trở thành một gã khổng lồ đỏ, tôi sẽ mất các lớp khí bên ngoài của mình và tiết lộ lõi bên trong của tôi, được gọi là sao lùn trắng. Khi tôi là một ngôi sao lùn trắng, tôi sẽ chỉ lớn như Trái đất, nhưng vẫn rất nóng và rất dày đặc. Cuối cùng, tôi sẽ nguội đi và biến mất khỏi tầm nhìn.

STELLA : Tôi nghe nói rằng một số ngôi sao chết khác nhau. Siêu tân tinh là gì?

SUN : Khi một ngôi sao lớn hơn tôi già đi và cạn kiệt nhiên liệu hạt nhân, nó sẽ thổi lên trong một tia sáng lớn gọi là siêu tân tinh. Vụ nổ này làm hỏng ruột của ngôi sao theo mọi hướng.

stellacrab

STELLA: Tôi muốn cho mọi người thấy ở nhà một bức ảnh của một ngôi sao đã phát nổ như một siêu tân tinh. Phần còn lại của nó được gọi là Tinh vân Con cua.

SUN: Thật là một mớ hỗn độn mà ngôi sao tạo ra. Bạn muốn biết điều gì đó tuyệt vời? Con người nhìn thấy ngôi sao này phát nổ trong năm 1054. Nhưng vụ nổ thực sự xảy ra khoảng 6.000 năm trước đó.

STELLA: Huh?

SUN: Tôi sẽ giải thích. Sao tỏa sáng, phải không? Ánh sáng di chuyển cực kỳ nhanh chóng - với tốc độ 186.000 dặm mỗi giây. Ánh sáng có thể di chuyển từ Trái Đất đến Mặt Trăng trong khoảng một giây. Ánh sáng mặt trời của tôi đến với bạn Earthlings trong khoảng tám phút.Hầu hết các ngôi sao đều cách xa hơn rất nhiều. Đó là lý do tại sao các nhà thiên văn không sử dụng dặm khi họ nói về khoảng cách giữa các ngôi sao. Điều đó giống như mô tả khoảng cách giữa New York và Los Angeles bằng inch! Các nhà thiên văn nói về những năm ánh sáng. Một năm ánh sáng là khoảng cách ánh sáng truyền đi trong một năm. Vì ngôi sao trong bức ảnh đó cách trái đất khoảng 6.000 năm ánh sáng khi nó phát nổ, phải mất khoảng 6.000 năm để chúng tôi có được “tin tức”.

STELLA: Ở Hollywood, tôi gặp rất nhiều người đầy không khí nóng. Khí bên trong bạn là gì?

SUN: Ah, bạn muốn biết điều gì mang lại cho tôi ánh sáng đặc biệt đó! Vâng, giống như hầu hết các ngôi sao khác, tôi được tạo thành từ hai loại khí, hydro và helium. Những loại khí nhẹ này ở gần tôi vì trọng lực khổng lồ của tôi. Bên trong, tôi quá nóng đến nỗi tôi sử dụng một quá trình ưa thích được gọi là nhiệt hạch hạt nhân. Bằng cách biến hydro thành helium, tôi tạo ra rất nhiều năng lượng. Nó làm tôi tỏa sáng.

sunspots

STELLA : Điều này có thể là một chút thô lỗ, nhưng những splotches tối trên bạn là gì? Là những người, như, ngôi sao "zits"?

SUN : (thở dài) Không, những đốm đen đó được gọi là vết đen . Tất cả các ngôi sao bình thường đều có chúng. Chúng trông tối bởi vì chúng lạnh hơn các loại khí quanh chúng. Nhân tiện, khi tôi nói "mát mẻ hơn", hãy nhớ rằng bên ngoài của tôi là khoảng 10.000o F. Đó là nhiều lần nóng hơn so với lò bếp nóng nhất. Cốt lõi bên trong của tôi thậm chí còn nóng hơn, khoảng 30.000 đô la F.

stellabye

STELLA : Có điều gì khác bạn muốn nói không?

SUN : Bạn nghĩ rằng kính râm của bạn là “hình ngôi sao”, đúng không?

STELLA : Chắc chắn rồi.

SUN : Vâng, nếu chúng thực sự có hình ngôi sao, chúng sẽ tròn. Bạn Earthlings có ý tưởng kỳ lạ rằng các ngôi sao có điểm. Chúng tôi không. Lực hấp dẫn giữ cho chúng ta có hình dạng như hình cầu.

STELLA : Cảm ơn Sun vì một cuộc phỏng vấn tuyệt vời. Chúc ngủ ngon.

 Đây là cuộc trò chuyện giữa Stella và Sun - Mặt Trời . mình mong các bạn thích nó ! Nếu như các bạn muốn biết thêm thông tin thì mình lấy cuộc trò chuyện này ở trang web : www.usborne-quicklinks .com . Nếu như các bạn muốn cũng có thể vào trang web đó và nhập từ khóa " discovery space " và các bạn bấm chuột vào mục ALL hoặc bên cạnh mục ALL , bạn sẽ thấy các mục khác như : TRÒ CHƠI , THỰC HÀNH , NHỮNG CÂU CHUYỆN , VIDEO thì các bạn nhấp vào mục NHỮNG CÂU CHUYỆN ( các bạn có thể click vào mục nào tùy ý ) rồi kéo xuống từ từ rồi click vào một ô hình chữ nhật có viết một dòng chữ giới thiệu là "  One - on - One with The Sun " thì các bạn sẽ được đọc cuộc đối thoại này nhưng trông nó sẽ sinh động hơn , to và rõ ràng hơn nhé !  Do tại mình photocopy nên mới có nhiều hình minh họa một cách dễ dàng và đương nhiên là cũng sẽ nhanh hơn rồi . Khi đã vào trang wed đó rồi , các bạn sẽ phải đọc Tiếng Anh nhưng nếu như các bạn không hiểu tiếng Anh cho lắm thì cũng có thể click chuột phải và chọn Dịch sang Tiếng Việt thì sẽ được dịch sang Tiếng Việt để thuận tiện cho việc trả lời câu hỏi hơn ( chỉ có đều hơi lâu thôi , hi hi ) . Mà học ở đó cũng rất vui , nó còn có các môn học bổ ích khác trong mục MENU nữa , nên hãy học thử nhé ! Cảm ơn các bạn nhiều vì đã đọc nhé ! Các bạn hãy để bình luận ở dưới và cho mình biết là các bạn có thích hay không nữa nha . Cảm ơn các bạn nhiều ! 

0
12 tháng 5 2020

1. Thuyết minh

2. Nói về Phạm Văn Đồng. Câu chủ đề. Câu đầu tiên

Trong những ngày ra thăm miền Bắc, đoàn anh hùng, dũng sĩ miền Nam được Bác chăm lo, ân cần như cha đối với con. Bác bảo tôi (vì tôi được phụ trách theo dõi sức khoẻ và đời sống của đoàn):– Cô Bi phải chăm sóc các cô, các chú ấy thật tốt, đừng để các cô các chú ấy ốm.Một bữa, đồng chí Huỳnh Văn Đảnh bị sốt rét, Bác biết được, gọi tôi lên hỏi:– Chú Đảnh bị sốt ra...
Đọc tiếp

Trong những ngày ra thăm miền Bắc, đoàn anh hùng, dũng sĩ miền Nam được Bác chăm lo, ân cần như cha đối với con. Bác bảo tôi (vì tôi được phụ trách theo dõi sức khoẻ và đời sống của đoàn):

– Cô Bi phải chăm sóc các cô, các chú ấy thật tốt, đừng để các cô các chú ấy ốm.

Một bữa, đồng chí Huỳnh Văn Đảnh bị sốt rét, Bác biết được, gọi tôi lên hỏi:

– Chú Đảnh bị sốt ra sao?

Tôi báo cáo tình hình của đồng chí Đảnh cho Bác. Bác nhắc:

– Cô phải cho các cô, các chú ấy ăn uống đầy đủ, chú ý các món ăn của địa phương để các cô, các chú ấy ăn được nhiều, sức khỏe mới tốt.

Một hôm khác, Bác chỉ vào Trần Dưỡng và hỏi tôi:

– Cô Bi, tại sao chú Dưỡng hơi gầy?

Bác nghe anh hùng Vai kể chuyện quê hương miền núi nghèo khổ của mình. Bác cảm động nói:

– Thống nhất Bác vô Nam, thế nào cũng về thăm quê hương cháu Vai.

Trong những ngày sống bên Bác, tôi càng thấm thía hơn tình cảm của Bác đối với đồng bào miền Nam. Chị Tạ Thị Kiều nói với tôi:

– Càng được gần Bác, càng thấy Bác thương yêu dân miền Nam ta quá chị à.

Nói xong, hai chị em lại khóc vì sung sướng và cảm động trước tấm lòng của Bác Hồ.

a)phương thức biểu đạt

b)Xác định câu nghi vấn

c)nêu tác dụng của câu nghi vấn trong đoạn trích

d)suy nghĩ và cảm xúc của em sau khi đọc đoạn trích

0
PHẦN ĐỌC – HIỂU: (3.0 điểm)Đọc kĩ đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi:   Tháng 8 năm 1942, với danh nghĩa là đại biểu của Việt Nam độc lập đồng minh và Phân bộ quốc tế phản xâm lược của Việt Nam, Nguyễn Ái Quốc lấy tên là Hồ Chí Minh lên đường sang Trung Quốc để tranh thủ sự viện trợ của quốc tế. Sau nửa tháng đi bộ, đến Túc Vinh, Quảng Tây, Người bị chính quyền...
Đọc tiếp

PHẦN ĐỌC – HIỂU: (3.0 điểm)

Đọc kĩ đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi:

   Tháng 8 năm 1942, với danh nghĩa là đại biểu của Việt Nam độc lập đồng minh và Phân bộ quốc tế phản xâm lược của Việt Nam, Nguyễn Ái Quốc lấy tên là Hồ Chí Minh lên đường sang Trung Quốc để tranh thủ sự viện trợ của quốc tế. Sau nửa tháng đi bộ, đến Túc Vinh, Quảng Tây, Người bị chính quyền Tưởng Giới Thạch bắt giam vô cớ. Trong suốt 14 tháng ở tù (từ mùa thu 1942 đến mùa thu 1943), tuy bị đày ải vô cùng cực khổ, Hồ Chí Minh vẫn làm thơ. Người đã sáng tác 133 bài thơ bằng chữ Hán ghi trong một cuốn sổ tay mà Người đặt tên là Ngục trung nhật kí (Nhật kí trong tù)

Về nội dung:

         Tập thơ phản ánh chân thực bộ mặt xấu xa, đen tối của chế độ nhà tù cũng như xã hội Trung Quốc thời Tưởng Giới Thạch.

      Tập thơ thể hiện tâm hồn phong phú, cao đẹp của người tù vĩ đại. về phương diện này, có thể coi "Nhật kí trong tù" như một bức chân dung tự họa con người tinh thần của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Chân dung Hồ Chí Minh trong tập thơ là hình ảnh nhà ái quốc vĩ đại có dũng khí lớn, lúc nào cũng nóng lòng sốt ruột hướng về Tổ quốc, khát khao tự do, là chiến sĩ cộng sản kiên cường bất khuất. Bị đày đọa trong lao tù, Người vẫn ung dung, tự tại, tràn đầy tinh thần lạc quan. Chân dung Hồ Chí Minh còn là hình ảnh bậc đại nhân có tình thương yêu bao la, thấu hiểu cảnh ngộ của mọi kiếp người, nhạy cảm với niềm vui, nỗi đau của con người. Tâm hồn Hồ Chí Minh nhạy cảm với mọi biến thái của thiên nhiên. Tập "Nhật kí trong tù" bộc lộ cốt cách của một thi nhân, một nghệ sĩ lớn.

Về mặt nghệ thuật : Là tác phẩm được đánh giá cao thể hiện vẻ đẹp phong cách nghệ thuật thơ Hồ chí minh nổi bật là sự kết hợp hài hòa giữa thơ cổ điển và hiện đại trong toàn bộ tác phẩm.

 Cảm mến trước tài năng và tâm hồn Bác, khi đọc tập thơ, nhà thơ Hoàng Trung Thông có viết:

Tôi đọc trăm bài trăm ý đẹp

     Ánh đèn tỏa rạng mái đầu xanh

  Vần thơ của Bác vần thơ thép

     Mà vẫn mênh mông bát ngát tình.

a.Xác định phương thức biểu đạt chính và nội dung của đoạn trích? (1.0 điểm)

b.(2.0 điểm) Em đã đọc, đã học những bài thơ nào trong tập thơ này? Bài học sâu sắc của bản thân qua những bài thơ ấy. (Gạch ý)

PHẦN LÀM VĂN: (7.0 điểm)

 Viết bài văn trình bàycảm nhận của em về tình yêu thiên nhiên và tinh thần lạc quan, phong thái ung dung của Bác Hồ được thể hiện qua hai bài thơ trên

1
24 tháng 3 2020

Nguyễn khánh