K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Câu 1. Bỏ ngoài nướng trong, ăn ngoài bỏ trong là gì?Câu 2. Bệnh gì bác sĩ bó tay?Câu 3. Bà đó bả chết bả bay lên trời. Hỏi bà ấy chết năm bao nhiêu tuổi và tại sao bà ấy chết?Câu 4. Có 1 đàn chim đậu trên cành, người thợ săn bắn cái rằm. Hỏi chết mấy con?Câu 5. Con kiến bò lên tai con voi nói gì với con voi mà ngay tức khắc con voi nằm lăn ra chết!!Câu 6. Cái gì trong trắng ngoài xanh trồng...
Đọc tiếp

Câu 1. Bỏ ngoài nướng trong, ăn ngoài bỏ trong là gì?

Câu 2. Bệnh gì bác sĩ bó tay?

Câu 3. Bà đó bả chết bả bay lên trời. Hỏi bà ấy chết năm bao nhiêu tuổi và tại sao bà ấy chết?

Câu 4. Có 1 đàn chim đậu trên cành, người thợ săn bắn cái rằm. Hỏi chết mấy con?

Câu 5. Con kiến bò lên tai con voi nói gì với con voi mà ngay tức khắc con voi nằm lăn ra chết!!

Câu 6. Cái gì trong trắng ngoài xanh trồng đậu trồng hành rồi thả heo vào?

Câu 7. Con gì mang được miếng gỗ lớn nhưng không mang được hòn sỏi?

Câu 8. Ở Việt Nam, rồng bay ở đâu và đáp ở đâu?

Câu 9. Có 1 người đứng ở chân cầu. Ở giữa cầu có một con gấu rất hung dữ không cho ai qua cầu hết. Người đó sẽ mất hết 5 phút để đi từ chân cầu cho đến giữa cầu và con gấu cũng chỉ ngủ có 5 phút là tỉnh dậy. Hỏi người đó làm sao để qua được bên kia?

Câu 10. Ở Việt Nam, một thằng mù và ba thằng điếc đi ăn phở, mỗi người ăn một tô. Mỗi tô phở là 10 ngàn đồng. Hỏi ăn xong họ phải trả bao nhiêu tiền?

7
4 tháng 4 2020

1 bắp ngô

2 gãy tay

3 bà đó= bò đá ; bả bay = 73

4 15 con

5 ???

6 bánh trưng

7 con sông 

8 bay ở thăng long đáp ở hạ long

9 con gấu ngủ mk qua câu gấu thức dậy mk quay lưng nó tưởng mk là ng từ bên mk đến qua nên rượt mk trở về chỗ mk đang đến vậy là mk qua dc cầu

10 họ trả 20 ngàn ...1 thằng mù = 1 ng ba thằng đ=1 ng ( ba thằng đ=bố của thằng đ)

12 tháng 4 2020

1 bắp ngô

2 gãy tay

3 bả bay =73

4 chết 15 con

5 em đã có thai với anh rồi [câu này mình ko chắc]

6 bánh trưng

7 con sông

8 Thăng Long và Hạ Long

9 ???

10. 20 nghìn

Đố vui : Con gì sinh ra đã có số?Biển gì không có cá và nước?Có 3 người tự nhận Thiên là em trai của họ, nhưng hỏi lại Thiên thì Thiên lại nói mình đâu có anh trai nào ? Theo mọi người 3 người kia ai là người nói không đúng?Đố mọi người có 1 cái mà lúc lên , lúc xuống nhưng nó không bao giờ chuyển động hay nhúc nhích đi đâu đượcĐố mọi người có cái gì mà khi bạn gọi nó không bao...
Đọc tiếp

Đố vui : 

Con gì sinh ra đã có số?

Biển gì không có cá và nước?

Có 3 người tự nhận Thiên là em trai của họ, nhưng hỏi lại Thiên thì Thiên lại nói mình đâu có anh trai nào ? Theo mọi người 3 người kia ai là người nói không đúng?

Đố mọi người có 1 cái mà lúc lên , lúc xuống nhưng nó không bao giờ chuyển động hay nhúc nhích đi đâu được

Đố mọi người có cái gì mà khi bạn gọi nó không bao giờ xuất hiện dù có đánh chết

Vừa bằng một thước Mà bước không qua. Đố là cái gì?

Ai thích làm thám tử thì trả lời: 

Câu 1: Theo bạn ai là người đã giết chết ông George Smith?

Vào tối thứ Bảy vừa qua, cảnh sát nhận được tin một người đàn ông quý tộc có tên George Smith đã bị sát hại. Vào thời điểm xảy ra vụ việc, trong nhà ông có 5 người đều đang nằm trong danh sách tình nghi: vợ ông George Smith, đầu bếp riêng, quản gia, giúp việc và thợ làm vườn. Để đưa ra các bằng chứng ngoại phạm, lần lượt họ đã khai báo với thám tử Stevens.

Bà Smith – vợ ông George cho biết, vào thời điểm đó, bà đang đọc sách bên lò sưởi. Trong khi đầu bếp thì khẳng định, ông ấy đang nấu đồ ăn sáng. Vị quản gia trình báo vào lúc đó, ông đang chỉ dẫn cho công nhân ở trong phòng khách. Cô hầu gái thì rửa bát. Còn người làm vườn thì tưới cây trong nhà kính.
Ngay lập tức, bằng nghiệp vụ của mình, thám tử Stevens đã tìm ngay ra được hung thủ đã giết chết ông George.
Theo bạn ai là người đã giết chết ông George Smith? ( Quản gia – Đầu bếp – Nữ giúp việc – Thợ làm vườn – Vợ ông George )

Câu 2 : 

Cô gái bị bạn cùng nhà giết chết, nhìn bàn tay 4 nghi phạm, bạn biết ai là hung thủ không?

Mary và Ben sống cùng nhà với 4 người bạn nữa của họ. Một ngày sau khi trở về nhà, Ben chợt thấy Mary đã gục chết trên ghế sofa. Ngay lập tức, anh đã gọi cho cảnh sát để khai báo. Sau khi khám nghiệm hiện trường, cảnh sát cho biết, Mary đã bị giết cách đó không lâu. Để phục vụ công tác điều tra, họ đã thẩm vấn cả 4 người bạn cùng nhà.
Mia cho biết, cô về nhà cách thời điểm Mary chết 2 tiếng đồng hồ nhưng lại vào bếp luôn nên không biết chuyện gì xảy ra.
Trong khi đó, John khai báo anh thì ngồi đọc sách trong vườn. Anh cũng không rời khỏi vườn cả ngày.
Vào thời điểm đó, Jennifer khai cô bơi ở bể bơi trong suốt 3 tiếng đồng hồ.
Còn Jane cho biết, cô ngồi vẽ ở trong phòng của mình.
Theo bạn, ai mới là hung thủ của vụ án?

Theo bạn, ai mới là hung thủ của vụ án?

Câu 3: Ai đã giết chết người phụ nữ?

Cảnh sát nhận được tin có một vụ tự sát xảy ra trong thành phố. Nạn nhân là một phụ nữ. Chồng của cô cho biết, khi trở về nhà sau buổi làm, anh giật mình khi thấy xác vợ nằm trong phòng khách, trên tay vẫn cầm khẩu súng. Anh khai báo khẩu súng đó là của mình. Sau đó, người phụ nữ đã tìm thấy súng trong ngăn bàn của chồng rồi ra tay tự sát. Tuy nhiên, với kinh nghiệm lâu năm trong nghề, cảnh sát nhận thấy đây là một vụ án cần phải điều tra lại.
Theo bạn, ai đã giết chết người phụ nữ? ( Người phụ nữ tự sát – Tình nhân của cô vợ – Chồng bắn chết vợ – Tên trộm )

 

Đố vui : Chiếc áo này có bao nhiêu lỗ?

2 – 4 – 6 – 8 – 15 ?

Chiếc áo này có bao nhiêu lỗ?

 

1
18 tháng 8 2018

3 người đó là chị gái Thiên 

vừa bằng 1 thước mà bước ko qua là cái bóng

II. Đọc hiểu và làm bài tập: (6 điểm).Cho văn bản sau:Mẩu giấy vụn Lớp học rộng rãi, sáng sủa và sạch sẽ nhưng không biết ai vứt một mẩu giấy ngay giữa lối ra vào.Cô giáo bước vào lớp, mỉm cười: Lớp ta hôm nay sạch sẽ quá! Thật đáng khen! Nhưng các em có nhìn thấy mẩu giấy đang nằm ngay giữa cửa kia không?- Có ạ!- Cả lớp đồng thanh đáp. Nào! Các em hãy lắng nghe và cho cô biết...
Đọc tiếp

II. Đọc hiểu và làm bài tập: (6 điểm).

Cho văn bản sau:

Mẩu giấy vụn Lớp học rộng rãi, sáng sủa và sạch sẽ nhưng không biết ai vứt một mẩu giấy ngay giữa lối ra vào.

Cô giáo bước vào lớp, mỉm cười: Lớp ta hôm nay sạch sẽ quá! Thật đáng khen! Nhưng các em có nhìn thấy mẩu giấy đang nằm ngay giữa cửa kia không?

- Có ạ!

- Cả lớp đồng thanh đáp. Nào! Các em hãy lắng nghe và cho cô biết mẩu giấy đang nói gì nhé!

- Cô giáo nói tiếp. Cả lớp im lặng lắng nghe. Được một lúc, tiếng xì xào nổi lên vì các em không nghe thấy mẩu giấy nói gì cả. Một em trai đánh bạo giơ tay xin nói. Cô giáo cười:

- Tốt lắm! Em nghe thấy mẩu giấy nói gì nào?

- Thưa cô, giấy không nói được đâu ạ! Nhiều tiếng xì xào hưởng ứng: “Thưa cô, đúng đấy ạ! Đúng đấy ạ!” Bỗng một em gái đứng dậy, tiến tới chỗ mẩu giấy, nhặt lên rồi mang bỏ vào sọt rác. Xong xuôi, em mới nói:

- Em có nghe thấy ạ. Mẩu giấy bảo: “Các bạn ơi! Hãy bỏ tôi vào sọt rác!” Cả lớp cười rộ lên thích thú. Buổi học hôm ấy vui quá! Theo QUẾ SƠN Dựa vào nội dung bài đọc, khoanh vào chữ cái trước ý đúng trong các câu trả lời dưới đây:

- Mẩu giấy vụn nằm ở đâu? (1đ)

A. Nằm ngay lối ra vào.

B. Nằm ngay giữa cửa.

C. Nằm ngay giữa bàn cô giáo.

D. Nằm ngay dưới chân bảng.

3
27 tháng 8 2019

Đáp án A

23 tháng 10 2021

ĐÁP ÁN A NHÉ

CHÚC HỌC ZỎI

7 tháng 9 2018

câu 1: mẹ kế của lọ lem đã sai thợ săn đem quả tim của lọ lem về cho bà.

câu 2: loại xe ko có bánh thường nhìn thấy ở quán xửa xe.

câu 3: ma

k nhúe

7 tháng 9 2018

c1 tim Lọ Lem 

c2  tiệm bánh kem

c3 nhiều lắm  ma , chó , gà , vịt....

c4 ko bít

c5 Cậu phải đi hỏi bà táo chứ hỏi tớ biết hỏi ai ?

8 tháng 8 2018

1.rằm = 15

Người thợ săn bắn chết 15 con

2.chụp hình màu

đọc câu chuyện sau rồi trả lời câu hỏi bà mẹ đẻ ra ai                                                                                                                                         ngày xưa có hai vợ chồng nhà nọ tuổi ngoài năm mươi mà vẫn chưa có con . Một hôm trời nắng gắt , người vợ vào rừng lấy củi , khát quá mà ko tìm đâu ra nước . Nhìn...
Đọc tiếp

đọc câu chuyện sau rồi trả lời câu hỏi bà mẹ đẻ ra ai                                                                                                                                         ngày xưa có hai vợ chồng nhà nọ tuổi ngoài năm mươi mà vẫn chưa có con . Một hôm trời nắng gắt , người vợ vào rừng lấy củi , khát quá mà ko tìm đâu ra nước . Nhìn quanh chỉ thấy có một cái sọ đựng ít nước mưa trong vắt , chần chừ một lát , cuối cùng cũng đánh liều uống hết .  Lạ thay uống vào đâu mát đến đấy , bà thấy khoan khoái vô cùng . Về nhà bà thấy mình khác lạ và từ đó bà mang con . Hai vợ trồng mừng lắm . Một thời gian sau người chồng mất , mọi công việc đều do người vợ cố gắng lo liệu . Đủ tháng đủ ngày bà sinh ra một cục thịt đỏ hỏn , tròn lông lốc , có ngũ quan nhưng ko có tay chân . Bà rất buồn phiền , định đem vứt đi . Bỗng cục thịt lên tiếng  . Mẹ ơi con là người đấy , mẹ đừng vứt con đi mà tội nghiệp . Bà xúc động quết định giữ lại nuôi . Đứa trẻ trông kì quái nhưng rất khôn ngoan , bà đặt tên sọ dừa nghe tin bà đẻ ra quái thai , lão phú ông bắt bà đem vứt đi nhưng bà ko nghe . Lão đuổi bà ra túp lều tranh ở góc vườn . Hằng ngày trước khi đi làm bà dặn sọ dừa ở nhà trông nhà . Mỗi lần đi làm về bà mang cho sọ dừa một nắm cơm .Sọ dừa lớn rất nhanh và ngày càng lễ phép , khôn ngoan , nhanh mồm nhanh miệng . Bà và những người xung quanh quen dần và càng thương mến sọ dừa . Một hôm bà mẹ buồn bã nói với sọ dừa . con người ta lện bảy , tàm tuổi đã biết chặn châu chăn bò , con thì chẳng chông cậy được gì . Nghe bà mẹ sọ dừa thưa chuyện , phú ông chỉ cười khẩy . mụ về bảo hắn sắm đủ lễ vật thì ta sẽ gả cho một đứa . Một chĩnh vàng cốm , 10 tấm lụa đào , 10 con lợn béo , 10 vò rượu tăm , một că

6
22 tháng 1 2022

bà mẹ đẻ ra sọ dừa

22 tháng 1 2022

cục thịt đỏ hỏn

3 tháng 12 2019

Bài mẫu 1 : Tả về con ngỗng.

Nhà em có nuôi rất nhiều ngỗng. Con nào cũng có bộ lông xám mượt mà cùng với chiếc cổ vươn dài. Đôi chân chúng cao, có màu vàng cam. Trứng ngỗng to gấp đôi trứng vịt. Bố bảo loài ngỗng rất thính, vì vậy nó nó còn biết giữ nhà và xua đuổi người lạ. Em rất yêu thích loài ngỗng vì chúng thật có ích với gia đình em.

Bài mẫu 2 : Tả về con chim én.

Cứ mỗi độ xuân về, én lại rủ nhau về tụ hội trên bầu trời. Chim én khoác trên người bộ áo màu xanh đen và nổi bật với phần bụng trắng phau. Đôi cánh chúng xòe rộng. Đuôi có hình chữ V. Hình dáng của chú như một chiếc tàu lượn bé nhỏ trên bầu trời. Buổi chiều trên cánh đồng, đàn én nhanh nhẹn tìm mồi, bắt sâu cho nhà nông. Chim én là sứ giả của mùa xuân, là người bạn của dân cày. Trông chúng thật thảo hiền và thật đáng yêu.

18 tháng 5 2021

b) còn cái nịt :)

18 tháng 5 2021

a) tiền nhiều như vầy mà lấy thì Tham Lam ; còn ko lấy thì Ngu Dốt .

tiền nhiều như 20 triệu còn cái nịt :)

                                                            Người giỏi không phải là người làm được tất cảTuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.Anh...
Đọc tiếp

                                                            Người giỏi không phải là người làm được tất cả

Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.

Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên.

Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn.

James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Đã đến lúc cần tìm đến Jones.

– Chào anh bạn, – James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.

– Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Mọi thứ ra sao rồi?

– Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.

Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Anh hỏi dò:

– Hay lắm! Công việc vẫn diễn ra tốt chứ?

James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Brooklyn cho ngay ngắn:

– Khởi đầu thì khá tốt. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. – Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.

– Phải, phải rồi… – Jones nói.

– Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?

Jones lắc đầu:

– Không phải thế đâu. Đó chỉ mới là khởi đầu thôi.

– Chỉ là khởi đầu thôi sao?

– Đúng vậy. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson.

– Rồi sao nữa, cậu kể tiếp đi?

– Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn.

Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: “Ổn cả”. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.

– Vậy thì vấn đề nằm ở đâu cơ chứ? – James tỏ ra sốt ruột.

– Chưa đâu, chưa có vấn đề gì đâu.

Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: “Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!”.

James tò mò hỏi:

– Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Jones bật cười:

– Ồ, không đâu. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. “Tôi làm ông thất vọng ư?”, cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. “Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!”.

Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.

– Rồi sao nữa?

– Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: “Thực tế là tôi đã không hề biết. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?”. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.

James nhăn mặt:

– Trời ạ, vậy cuối cùng cậu làm sao? Jones nhún vai:

– Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.

James gật đầu, đứng lên và vỗ nhẹ lên vai Jones:

– Mọi chuyện cũng không đến nỗi quá phức tạp nhỉ? Jones lắc đầu:

– Không đơn giản đâu. Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm.

James cảm thấy rất vui. Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones.

Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau:

Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể thời hạn hoàn thành công việc.

Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.

Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.

Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc.

Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Thật là tuyệt!

Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế.

Để trả lời, James chỉ mỉm cười và choàng tay qua vai vợ nói:

– Mọi chuyện thay đổi rồi em à!

Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi – một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.

Đến chiều chủ nhật, vợ chồng anh mời gia đình Jones sang thưởng thức buổi nướng thịt ngoài trời. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.

– Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. – Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn.

James tung một quả nho lên không rồi dùng miệng đón lấy:

– Cảm ơn cậu, Jones ạ, – anh nói, – vì mọi thứ!

0