Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nhóm nhạc để lại cho tôi nhiều sâu sắc,ấn tượng nhất về cái nhìn đầu tiền là nhóm nhạc K-Pop nổi tiếng với 7 chàng trai.Tên của nhóm là BTS trong tiếng anh còn gọi là BangTan Boys.Bảy chàng trai với giọng hát hay,truyền cảm,dễ nghe,chỉ nghe 1 lần là nghiện z.Không chỉ nổi tiếng bởi giọng hát hay mà các anh chàng này còn sở hữa thân hình đẹp,khuôn mặt dễ thương.Gọng nói ấm áp,truyền cảm dễ đi vào lòng người.Tính cách trìu mến,dễ gần,...
Mik chỉ tóm tắt những ý chính vậy thôi nếu thik bạn có thể thêm đặc điểm khác cả nhóm như ngày thanh lập,tên làn trc của nhóm là j,những thành viên đó từng hok ở đâu có những thành tựu j đặc biệt,Và nổi tiếng với giọng hát bạn có thể đưa thêm vào cảm nhận của bạn từng giọng hát của từng viên như Rap Mon có giọng khàn nhưng rap thì rất đẹp,V xếp thứ 1 trên thế giới nổi tiếng vs vẻ mặt cute,...vân vân và mây mây
Bạn thông cảm mik chỉ tóm tắt cho bạn đc như vậy thôi tại mik hơi lười mong bạn thông cảm
Văn mk hơi lủng củng nên chịu nha! >_<
Bài làm
Trong những nhóm nhạc Hàn, e thick nhất là nhóm BLACKPINK. Trong đấy có 4 thành viên : Lisa, Rosé, Jisoo và Jennie. Trong đó, e hâm mộ là cô Lisa. Mấy cô rất xinh và tài năng. E rất yêu quý mấy cô
_Xuyên tạc_
Ai thấy hay tk mk nha
Đã lâu rồi tôi không được về quê nên lần này tôi háo hức lắm. Tôi cùng mẹ chuẩn bị thật kĩ lưỡng, từ gói bánh, gói kẹo, thuốc lá đến mảnh vải, áo quần,… cho mọi người ở quê. Quê tôi không biết dạo này ra sao, đổi mới thế nào? Chẳng biết bọn trẻ dưới quê có vui khi nhận được quà không? Tôi đi ngủ với vô vàn câu hỏi và một tâm trạng hồi hộp.
Sáng hôm sau, tôi thức dậy sớm hơn thường lệ. Sau khi chuyển đồ đạc lên phía sau, đúng tám giờ, xe chúng tôi chuyển bánh. Xe chạy bon bon trên con đường trải nhựa phẳng lì. Hết đường Giải Phóng, xe xuôi theo quốc lộ 1A. Tôi mở cửa kính xe. Gió và nắng ùa vào. Đã ra khỏi thành phố Hà Nội nên không khí thoáng đãng hơn nhiều. Không còn cảnh xe cộ nườm nượp nối đuôi nhau do tắc đường. Không còn cái bụi bặm và tiếng ồn ào của động cơ xe. Chà! Thật khoan khoái và dễ chịu. Tôi mải mê ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài. Những hàng cày, những cánh đồng, nhà cửa… cứ như lùi dần sau xe tôi. Lúc đầu, thế chỗ cho những cao ốc chọc trời là những khoảng không gian bát ngát trời mây tươi non màu cỏ. Dần dần, thay vào đó là những khu công nghiệp, những nhà máy lớn nhỏ xếp xen nhau với những ống khói lớn toả lên trời xanh. Thế rồi, lại những cánh đồng lúa mênh mông hiện ra, màu mạ non xanh hoà quyện với màu nâu màu mỡ của đất đai hứa hẹn một vụ mùa bội thu. Khoảng gần trưa, chúng tôi qua cầu Hàm Rồng. Cầu bắc qua con sông Mã hùng vĩ, xanh ngát như dải lụa màu xanh da trời. Chỉ thoáng sau, chúng tôi đã đặt chân lên khoảng đất trống đầu làng, bên luỹ tre già xanh xanh và trước cổng làng khum khum được xây bằng đá.
Đường vào làng tôi vẫn vậy. Vẫn con đường dẫn qua cây đa cổ thụ đầu làng với tán lá xanh rậm, che mát cho lũ trẻ đùa vui dưới gốc cây. Xa xa, cánh đồng rộng lớn với những bóng nón trắng nhấp nhô. Thi thoảng, một giọng ca dao, một điệu hát ru con lại vút lên, len lỏi qua các lùm cây, ngõ ngách toả khắp xóm làng. Kia là mái đình cong cong cổ kính cùng hồ sen với những bông sen nở rộ, khoe nhị vàng tươi lấp ló dưới những cánh hồng… Chỉ có điều, con đường không còn là đường đất nữa, nó đã được trải nhựa đen bóng, phẳng lì.
Tôi sải bước vào giữa làng. Những làn khói lam bốc lên mờ mò trên mỗi nóc nhà. Lạ quá, bao nhà tranh vách đất xưa đã được thay bằng nhà mái ngói đò tươi.
Trên mái mỗi nhà đều có đường dây điện. Điện đã về tới quê tôi. Tôi dừng chân trước cổng nhà cô tôi, cất tiếng chào cô chú. Thấy gia đình tôi về, cô chú mừng lắm. Chẳng đợi tôi sắp xếp đồ đạc, cô kéo tôi vào lòng hỏi han đủ mọi chuyện. Mẹ tôi trao quà cho mọi người, ai cũng thích.
Trưa hôm đó, cô đãi tôi một bữa cơm quê. Chỉ là mấy món ăn giản dị mà sao tôi thấy ngon miệng thế. Ản xong, tôi nhanh chóng nhập bọn với lũ trẻ quê. Chúng tôi chơi đùa vui vẻ. Nhưng rồi xảy ra một việc. Lúc đó, tôi chạy theo đám trẻ ra đầu làng, ngang hồ nước. Chẳng may, tôi trượt chân, té ùm xuống nước. Mà tôi lại không biết bơi. Thấy tôi cứ chới với, lũ trẻ hiểu ngay sự cố. Tất cả chúng lao ùm xuống hồ, ra sức kéo tôi lên bờ. Sau khi thoát hiểm, tôi thấy mình thật sự gắn bó với lũ trẻ. Rồi chúng lại kéo tôi đi chơi. Chúng tôi chơi nhiều trò lắm. Nào là chơi ô ăn quan dưới gốc đa, nào là cưỡi trâu đánh trận giả, nào là bịt mắt bắt dê… Nhưng tôi vẫn thích nhất trò thả diều. Được chạy dài trên con đê, nhìn cánh diều bay bỗng trong gió, nghe tiếng sáo vi vu rồi hò hét vang trời mới vui làm sao.
Nhưng cũng đến lúc phải chia tay cô chú và các bạn. Chiều hôm đó, tôi trở về Hà Nội với bao nhiêu là quà quê, bao nhiêu là lưu luyến. Tôi vẫn nghe đâu đó tiếng sáo diều vi vu. Tôi sẽ không quên, không bao giờ quên những kỉ niệm đẹp của ngày hè đó.
Quê hương đối với tôi là những gì thân thương gần gũi nhất. Quê hương chính là vi vu cánh diều tôi thả cùng bọn trẻ. Quê hương chính là buổi chia tay đầy lưu luyến giữa tôi và lũ trẻ chăn trâu… Tôi yêu quê mình biết bao nhiêu. Mong sao sau này tôi sẽ làm được những việc thật có ích cho quê hương.
còn ít lắm, mik mà ta về BTS chắc 3 tờ giấy đời chưa đủ rồi, kể từ năm 2013 -> 2019 , tuy nhiên đánh giá cũng hay
Mik cũng muốn viết về BTS , mấy bạn cũng ủng hộ nhiệt tình lắm nhưng mà cô giáo ko cho
góp ý chút nà;
BTS khi mới thành lập được biết tới với một cái tên "con ghẻ quốc dân" ,một cái tên không mấy tôn trọng họ.Những năm tháng nỗ lực,khi còn sống chung trong 1 phòng kí túc chật hẹp,sống với nghề "ngôi sao" khó khăn vì công chúng vẫn chưa biết tới cái tên BTS thì điều đó lại làm cho cái anh chở nên yêu thơng nhau hơn,đoàn kết với câu nói đầy xúc động 7-1=0. Câu nói đó có ý ngĩa rằng ,dù chỉ là 1 thành viên dời đi thì cả nhóm sẽ không thể tồn tại.Dù khó khăn đó,dù khổ nhọc đó vậy mà từng bước ,từng bước ,các anh chàng BTS đã chứng minh cho mọi người thấy tài năng thực sự của chính họ.BTS là những người hùng,họ truyền tải tới tất cả mọi người thông điệp rằng:đừng dự vào may mắn mà hãy đi lên từ chính nỗ lực của bản thân,chúng ta sẽ làm được
viết về BTS là một mạo hiểm ,bạn cân nhắc kĩ nhé
đu du ảo tưởng ??
Black Pink (Hangul: 블랙핑크; Romaja: Beullaek Pingkeu, thường được viết cách điệu thành BLACKPINK hay BLΛƆKPIИK) là một nhóm nhạc nữ Hàn Quốcđược thành lập vào năm 2016 và quản lý bởi công ty YG Entertainment bao gồm 4 thành viên: Jisoo, Jennie, Rosé và Lisa.
Nhóm nhạc chính thức ra mắt vào ngày 8 tháng 8 năm 2016 với hai đĩa đơn "Boombayah" và "Whistle", nằm trong đĩa đơn đầu tay mang tên Square One. Đĩa đơn "Boombayah" là đĩa đơn xếp hạng quán quân đầu tiên của nhóm nhạc trên bảng xếp hạng World Digital Songs của tạp chí Billboard, thiết lập kỷ lục video đầu tay có số lượt xem cao nhất bởi một hay một nhóm nghệ sĩ Hàn Quốc. Với thành công về phương diện thương mại của nhóm nhạc trong năm tháng đầu tiên kể từ khi ra mắt, họ đã được hoan nghênh ở hạng mục Nghệ sĩ mới của năm tại Giải Golden Disc Awards lần thứ 31 và Giải Seoul Music Awards lần thứ 26.
Black Pink là nhóm nhạc nữ Hàn Quốc có vị trí xếp hạng cao nhất trên bảng xếp hạng Social 50 của Billboard, từng đạt ở vị trí thứ 5, và trên bảng xếp hạng Billboard Hot 100, ra mắt ở vị trí thứ 55.Họ là nhóm nhạc nữ K-pop đầu tiên và duy nhất, là một nhóm nghệ sĩ Hàn Quốc nói chung, bên cạnh NCT, lọt vào bảng xếp hạng Emerging Artists của Billboard và dẫn đầu bảng xếp hạng. Họ cũng là nhóm nhạc nữ K-pop đầu tiên sở hữu bốn đĩa đơn quán quân trên bảng xếp hạng BillboardWorld Digital Song Sales.