K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 11 2018

Thanks kiu ông nhak tũn

23 tháng 2 2022

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

Mk viết bài này là có thật, An Kỳ là bạn thân của mình nên mình muốn giúp cậu ấy. Các bạn có biết trang web nào trên google dạy học toán thì chỉ cho mk với nhé! Thanks nhìu(mk là người quảng, an kỳ là người bình dương nên sẽ có nhiều từ hơi cá biệt, mong mọi người thông cảm. Mk sẽ ghi trọn vẹn các từ mà mk nói nhé, các từ trong ngoặc là mk dịch nghĩa cho mấy bn dễ hiểu)Hôm nay, vừa...
Đọc tiếp

Mk viết bài này là có thật, An Kỳ là bạn thân của mình nên mình muốn giúp cậu ấy. Các bạn có biết trang web nào trên google dạy học toán thì chỉ cho mk với nhé! Thanks nhìu(mk là người quảng, an kỳ là người bình dương nên sẽ có nhiều từ hơi cá biệt, mong mọi người thông cảm. Mk sẽ ghi trọn vẹn các từ mà mk nói nhé, các từ trong ngoặc là mk dịch nghĩa cho mấy bn dễ hiểu)

Hôm nay, vừa dắt xe ra khỏi cổng trường thì mk chợt nhớ là cần có một chuyện hỏi Kỳ. Thấy nó nháo nhác ngời cổng thì mk kêu ''Kỳ ơi tui hỏi ni cái''.Nó quay lại và mk lập tức nhận ra rằng cái mặt nó buồn buồn. Mk chạy lại chỗ nó và hỏi:''Mi(cậu) có biết răng(sao) mà con Hiệp nó khóc không rứa(vậy)? Hiệp cũng là bạn thân của mk. Cả ba đứa H,Kỳ và mk đều là bn thân của nhau. Chiều nay, trong giờ ra chơi của tiết toán thì mk thấy con Hiệp nó khóc thút thít, hỏi sao nó cũng ko trả lời(bản tính nó là vậy). Kỳ bảo''bây giờ tui mới biết con hiệp nó sống hai mặt đó bà!''. Vừa ngạc nhiên mà cũng vừa thắc mắc, mk hỏi là tại sao nó lại bảo thế, thì nó kể(hơi dài dòng):''Mi có biết là cô Mẫn cổ dạy thêm ở nhà không- mk gật đầu và nó kể tiếp- trong lớp hc thêm chỉ có vỏn vẹn 10 đứa, dù có năn nỉ thế nào thì cô cũng không nhận thêm. Lớp học thêm chia thành ba nhóm:1 nam, 1 nữ học dốt và 1 nữ học tạm. tui nằm trong nhóm nữ học tạm nên bọn nhóm nữ học dốt nó ghét tui lắm, tui cũng ko ưa gì tụi nó. Hồi chiều tui qua chổ hiệp tui hỏi bả là'mấy giờ hc thêm cô mẫn thì nói tui với nghe' (vì đã mấy tháng rồi mà tui ko có lịch học thêm, hỏi cô thì cô kêu hỏi bạn á)và con hiệp vui vẻ gật đầu. Sau đó, tui vừa đi khỏi thì con Hương nó lại chổ con hiệp nó nói gì đó và khi nó nói xong thì con hiệp thút thít khóc(hương nằm trong nhóm nữ hc dốt). Sau đó 45', nghĩa là hết tiết á, thì hương lại tiếp tục lại chỗ con hiệp và nói'tui nói là nói vậy thôi chứ đừng ghét tui nghe'. Lúc đó tui nghe đc nhưng tui ko hiểu. Và sau vài giờ đi tìm hiểu thì tui cũng đã biết: hoá ra bọn nó không cho tui biết lịch học thêm để cho tui ra rìa, cho thằng hoàng phong vô học thế chỗ tui. Hoàng Phong nó cũng đi học đc mấy bữa rùi"

Nghe tới đó là máu mk đã sôi lên vì lũ bạn đểu cáng. Nó kể tiếp:''Từ vài ngày trước ở trong facebook của tui có tin nhắn ai gửi tới mà tui ko biết, có thể coi đó là nặc danh, tin nhắn chủi tui ghê lắm, nào là 'chết đi chứ sông làm gì cho chật đất','để cho ng ta đc sống yên ổn với chớ'...Tui thấy tui mới cần đc sống yên ổn á. Thôi, kể ra với bà nghe cũng thong thả hơn rồi. Thôi tui về nghe.

Nó về mà nó không để mk nói một lời nào hết á. Tự nhiên thấy tội nó ghê luôn!

 

3
30 tháng 1 2019

gì vậy

13 tháng 2 2019

Bạn đang tâm sự à ?

Tiều sử cuộc đời  lớp 1 đến lớp 8Cuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện tôi được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải...
Đọc tiếp

Tiều sử cuộc đời  lớp 1 đến lớp 8

Cuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện tôi được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải lấy thành tích học tập tốt của con mình để làm sung sướng để vui vẻ. Chủ yếu là họ chỉ lấy thành tích của con mình ra để nở mày nở mặt, để khoe với mọi người, chứ có mấy ai suy nghĩ đến con. Riêng tui thành tích học tập từ lớp 1 đến lp 7 toàn là “ danh hiệu học sinh giỏi” đều đứng trong “ top 10 “ cả lớp. Cả 1 thời như vậy liệu bố mẹ có vui mãi. Và cho đến năm nay chỉ vì 1 cái danh hiệu “học sinh tiên tiến” thôi những điều xấu nhất như đổ hết lên đầu tôi vậy.

Nói về tiểu sử tôi. Từ nhỏ tôi đâu phải là 1 thằng được bố mẹ nuông chiều. Là con hai và chỉ được may mắn sinh ra nhờ cái chết đầy đau đớn của anh thứ tôi. Là một người may mắn tôi nghĩ chắc tôi sẽ được sung sướng vui vẻ lắm. Nhưng sự thật đâu phải vậy. Tôi càng ngày càng lớn và bước vào độ tuổi dậy thì, là 1 thằng hậu đậu nên hay bị la, không sao cả vì đó là lỗi của tôi. Nhưng sự trưởng thành của tôi hình như là một gánh nặng đè lên đôi vai của bố mẹ tôi vậy. Sa vào điện tử từ nhỏ ( không hẳn là vậy : nhà có máy tính và có anh trai lớn hơn 7 tuổi nên anh làm j với máy tính tui biết hết ) nhưng không bao giờ tôi bỏ học đi chơi net cả, việc học hành vẫn đâu vào đó. Tui vẫn lớn dần...

Nhưng năm lớp 8 một cái năm mà ôi! Mọi điều tồi tệ như đổ hết lên đầu tôi vậy. Ngay đầu năm học chỉ vì ra cổng trường mua bút  mà bị kéo vào gặp cô phụ trách đội. Mọi sự thật về chuyện mua bút tôi đều nói ra nhưng có ai tin, mọi người đều nghĩ tôi đi ăn quà và bắt tôi viết bản kiểm điểm, trong khi đó lũ bạn tôi – lũ rác rưởi ấy ăn quà đâu có bị bắt < sao người bị bắt luôn là tôi vậy cho dù tôi không làm gì sai>  Tôi nghĩ “việc gì mình phải viết” và cô gọi ngay cho gia  đình. Và điều tôi ngạc nhiên nhất là gia đình tôi < không một ai tin tôi cả cho dù biết từ nhỏ đến giờ tôi chưa lần nào ăn quà >. Gia đình ư, chỗ tôi luôn dựa dẫm ư, chỗ tôi luôn tin tưởng ư, sự việc này gây cho tôi 1 cú sộc quá lớn đến tâm lý ( ps: bạn nghĩ việc này không quan trọng ư đừng hiểu như vậy mọi việc đều đi đến 1 đích thôi )

Đến kì nghỉ tết. Mới 3 ngày thôi trong 3 ngày đó không ngày nào là tôi không bị chửi: “ mày định không học ak” , “ chắc qua tết này mày bỏ học luôn đi”, “ kiểu gì tao cũng đốt hết sách mày”. Những lời nói như vậy bạn nghĩ ai có thể chịu được, ai có thể nghe mà không có cảm giác gì. Và một nỗi buồn u ám luôn vây quanh tôi trong suốt những ngày nghỉ tết. Nhiều lúc chỉ muốn gục mặt xuống mà khóc, mong rằng giọt nước mắt kia có thể làm trôi đi những vết thương lòng, trôi đi những nỗi buồn phiền trong tôi.

Sang học kì 2 một cái mới lại nổi lên trong tôi. Tôi nghĩ ai ở tuổi này cũng vậy cả. Tôi đã yêu một người. Đây cũng không phải là chuyện gì to tát quả nhỉ, các bạn nghĩ vậy thôi nhưng 1 đống thứ sảy ra đi kèm đến với tôi. Tôi yêu cô ấy và cũng nhận lại tình cảm vì tôi không phải là quá xấu. Nhắn tin qua lại cũng không có gì lạ. Mà theo các bạn nghĩ bố mẹ bạn có quyên xâm phạm đến những bí mật riêng tư của tôi không nhỉ. Theo như giáo dục cồng dân 8 thì bố mẹ làm như vậy là trái pháp luật cho dù đó là những thứ bố mẹ mua cho tôi đi nữa vì đó đã thuộc về tôi và do tôi quyết định đúng không. Ấy thế mà mọi tin nhắn tôi nhắn với cô ấy hay những bức thư tay bố mẹ tôi đều tìm mọi cách để đọc trộm, đây là cách bố mẹ tôi làm ư? Đây là cách bố mẹ tôi giáo dục tôi ư? bố mẹ tôi nghĩ tôi là con của họ mà những điều tôi làm bố mẹ tôi đều có quyền can thiệp sao? Và bố mẹ tôi đã đọc được dù không là tất cả nhưng 1 trận đòn và  những lời chửi mắng đến với tôi dồn dập, may mà cô ấy bố mẹ tôi không biết là ai và tôi cug ko cho biết chứ không cô ấy cũng bị giống tôi rồi.

Bố mẹ tôi từng nói” những gì ở trong nhà mình không được nói cho ai biết hết, nếu nói ra có nghĩa giống như là ‘ vạch áo cho người xem lưng’ “. Haha giờ tôi nghĩ lại thật là buồn cười mọi việc tôi làm có cái gì mà mọi người xung quanh không biết, lúc nào ra đường tôi cũng phải nghe những câu như là “ người yêu mày đâu rồi”, “đem người yêu mày tao xem mặt mũi thế nào” do ai: đều là nhờ cái phúc của bố mẹ tôi cả. Các bạn nghĩ tôi có thể chịu được sao. Là bố mẹ mà không biết bảo vệ con cái ak không biết tâm lý của con cái ak. Mọi người thường nói con cái đến tuổi dậy thì là độ tuổi mà con cái cần sự quan tâm của bố mẹ nhất cần những lời khuyên bảo, cần những câu dạy dỗ. Chứ tôi không cần họ làm quá lên vậy.

Có nhiều lúc tôi nghĩ sinh ra trên đời làm gì? để bị chửi ak? để mọi người chê trách ak? để nhận được sự đối xử như vậy ak?  nhiều khi tôi mong rằng mẹ tôi không bị sẩy sẽ không có tôi và tôi chẳng phải chịu như thế này. Và đôi lúc khi sự ức chế của tôi lên đến tột cùng thì tôi nghĩ” chết đi có lẽ kiếp sau minh sẽ được sống thanh thản” nhưng có 1 sự níu kéo nào đó làm tôi không thể chết được, vì sao ư? Tôi cũng không biết nữa. Câu truyện của tôi rất dài nhưng tôi sao có thể kể hết được. Trên đây là mọi nỗi lòng của một người học sinh bước vào tuổi dậy thì và là sự thật.

Tác giả

Lương Hữu Điền

 

10
23 tháng 2 2021

vãi lìn 

                                                                Tiều sử cuộc đời  lớp 1 đến lớp 8Cuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì...
Đọc tiếp

                                                                Tiều sử cuộc đời  lớp 1 đến lớp 8

Cuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện mình được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải lấy thành tích học tập tốt của con mình để làm sung sướng để vui vẻ. Chủ yếu là họ chỉ lấy thành tích của con mình ra để nở mày nở mặt, để khoe với mọi người, chứ có mấy ai suy nghĩ đến con. Riêng tui thành tích học tập từ lớp 1 đến lp 7 toàn là “ danh hiệu học sinh giỏi” đều đứng trong “ top 10 “ cả lớp. Cả 1 thời như vậy liệu bố mẹ có vui mãi. Và cho đến năm nay chỉ vì 1 cái danh hiệu “học sinh tiên tiến” thôi những điều xấu nhất như đổ hết lên đầu tôi vậy.

Nói về tiểu sử tôi. Từ nhỏ tôi đâu phải là 1 thằng được bố mẹ nuông chiều. Là con hai và chỉ được may mắn sinh ra nhờ cái chết đầy đau đớn của anh thứ tôi. Là một người may mắn vậy tôi nghĩ chắc tôi sẽ được sung sướng vui vẻ lắm. Nhưng sự thật đâu phải vậy. Tôi càng ngày càng lớn và bước vào độ tuổi dậy thì, là 1 thằng hậu đậu nên hay bị la, nhưng không sao cả vì đó là lỗi của tôi. Nhưng sự trưởng thành của tôi hình như là một gánh nặng đè lên đôi vai của bố mẹ tôi vậy. Sa vào điện tử từ nhỏ ( không hẳn là vậy : nhà có máy tính và có anh trai lớn hơn 7 tuổi nên anh làm j với máy tính tui biết hết ) nhưng không bao giờ tôi bỏ học đi chơi net cả, việc học hành vẫn đâu vào đó. Tui vẫn lớn dần...

Nhưng năm lớp 8 một cái năm mà ôi! Mọi điều tồi tệ như đổ hết lên đầu tôi vậy. Ngay đầu năm học chỉ vì ra cổng trường mua bút  mà bị kéo vào gặp cô phụ trách đội. Mọi sự thật về chuyện mua bút tôi đều nói ra nhưng có ai tin, mọi người đều nghĩ tôi đi ăn quà và bắt tôi viết bản kiểm điểm, trong khi đó lũ bạn tôi – lũ rác rưởi ấy ăn quà đâu có bị bắt < sao người bị bắt luôn là tôi vậy cho dù tôi không làm gì sai>  Tôi nghĩ “việc gì mình phải viết” và cô gọi ngay cho gia  đình. Và điều tôi ngạc nhiên nhất là gia đình tôi < không một ai tin tôi cả cho dù biết từ nhỏ đến giờ tôi chưa lần nào ăn quà >. Gia đình ư, chỗ tôi luôn dựa dẫm ư, chỗ tôi luôn tin tưởng ư, sự việc này gây cho tôi 1 cú sộc quá lớn đến tâm lý ( ps: bạn nghĩ việc này không quan trọng ư đừng hiểu như vậy mọi việc đều đi đến 1 đích thôi )

Đến kì nghỉ tết. Mới 3 ngày thôi trong 3 ngày đó không ngày nào là tôi không bị chửi: “ mày định không học ak” , “ chắc qua tết này mày bỏ học luôn đi”, “ kiểu gì tao cũng đốt hết sách mày”. Những lời nói như vậy bạn nghĩ ai có thể chịu được, ai có thể nghe mà không có cảm giác gì. Và một nỗi buồn u ám luôn vây quanh tôi trong suốt những ngày nghỉ tết. Nhiều lúc chỉ muốn gục mặt xuống mà khóc, mong rằng giọt nước mắt kia có thể làm trôi đi những vết thương lòng, trôi đi những nỗi buồn phiền trong tôi.

Sang học kì 2 một cái mới lại nổi lên trong tôi. Tôi nghĩ ai ở tuổi này cũng vậy cả. Tôi đã yêu một người. Đây cũng không phải là chuyện gì to tát quả nhỉ, các bạn nghĩ vậy thôi nhưng 1 đống thứ sảy ra đi kèm đến với tôi. Tôi yêu cô ấy và cũng nhận lại tình cảm vì tôi không phải là quá xấu. Nhắn tin qua lại cũng không có gì lạ. Mà theo các bạn nghĩ bố mẹ bạn có quyên xâm phạm đến những bí mật riêng tư của tôi không nhỉ. Theo như giáo dục cồng dân 8 thì bố mẹ làm như vậy là trái pháp luật cho dù đó là những thứ bố mẹ mua cho tôi đi nữa vì đó đã thuộc về tôi và do tôi quyết định đúng không. Ấy thế mà mọi tin nhắn tôi nhắn với cô ấy hay những bức thư tay bố mẹ tôi đều tìm mọi cách để đọc trộm, đây là cách bố mẹ tôi làm ư? Đây là cách bố mẹ tôi giáo dục tôi ư? bố mẹ tôi nghĩ tôi là con của họ mà những điều tôi làm bố mẹ tôi đều có quyền can thiệp sao? Và bố mẹ tôi đã đọc được dù không là tất cả nhưng 1 trận đòn và  những lời chửi mắng đến với tôi dồn dập, may mà cô ấy bố mẹ tôi không biết là ai và tôi cug ko cho biết chứ không cô ấy cũng bị giống tôi rồi.

Bố mẹ tôi từng nói” những gì ở trong nhà mình không được nói cho ai biết hết, nếu nói ra có nghĩa giống như là ‘ vạch áo cho người xem lưng’ “. Haha giờ tôi nghĩ lại thật là buồn cười mọi việc tôi làm có cái gì mà mọi người xung quanh không biết, lúc nào ra đường tôi cũng phải nghe những câu như là “ người yêu mày đâu rồi”, “đem người yêu mày tao xem mặt mũi thế nào”. Các bạn nghĩ tôi có thể chịu được sao. Là bố mẹ mà không biết bảo vệ con cái ak không biết tâm lý của con cái ak. Mọi người thường nói con cái đến tuổi dậy thì là độ tuổi mà con cái cần sự quan tâm của bố mẹ nhất cần những lời khuyên bảo, cần những câu dạy dỗ. Chứ tôi không cần họ làm quá lên vậy.

Có nhiều lúc sinh ra trên đời làm gì? để bị chửi ak? để mọi người chê trách ak? để nhận được sự đối sử như vậy ak?  nhiều khi tôi mong rằng mẹ tôi không bị sẩy sẽ không có tôi và tôi chẳng phải chịu như thế này. Và đôi lúc khi sự ức chế của tôi lên đến tột cùng thì tôi nghĩ” chết đi có lẽ kiếp sau minh sẽ được sống thanh thản” nhưng có 1 sự níu kéo nào đó làm tôi không thể chết được, vì sao ư? Tôi cũng không biết nữa. Câu truyện của tôi rất dài nhưng tôi sao có thể kể hết được. Trên đây là mọi nỗi lòng của một người học sinh bước vào tuổi dậy thì và là sự thật.

Tác giả

Lương Hữu Điền

3

anh viết văn hay ghê

8 tháng 5 2021

bố mẹ mà ra ngoài nói kiểu thế chả khác gì thể hiện mình ko biết dạy con í :))

mặt dày lên mà sống ng ae ơi, tức quá thì cho chúng nó vài búa thôi, ai rồi cũng có giới hạn.

chúc ông luôn mạnh mẽ, cần tâm sự tìm toy cx đc ak :))

                                                                                  Chap 2 : Bắt cóc !??? : Này anh bn à ! Nếu mún cứu đc cô bn này thì đến khu khách sạn bỏ hoang tầng 81 , phòng 148 ở ngã ba phố ! OK ? Còn nếu k muốn thì cũng k sao !“Tút …Tút”Ji – Hoon : Khốn kiếp !“Reng … Reng’’Jong Suk : Hả ? Ji – Hoon gọi ! Có chuyện j vậy ta ?Ji – Hoon : Ông ra cổng trường...
Đọc tiếp

                                                                                  Chap 2 : Bt cóc !

??? : Này anh bn à ! Nếu mún cứu đc cô bn này thì đến khu khách sạn bỏ hoang tầng 81 , phòng 148 ở ngã ba phố ! OK ? Còn nếu k muốn thì cũng k sao !

“Tút …Tút”

Ji – Hoon : Khốn kiếp !

“Reng … Reng’’

Jong Suk : Hả ? Ji – Hoon gọi ! Có chuyện j vậy ta ?

Ji – Hoon : Ông ra cổng trường gặp tui có truyện này tui muốn nói !!!!!

Jong Suk : UK ! Ra ngay ! (lẩm bẩm : Sao thế nhỉ ? )

~ Cổng trường ~

Ji – Hoon : Jong Sukkkkk !!! Nguy rồi !

Jong Suk : Sao mà hớt hải thế ?

Ji – Hoon : Gọi anh Yoongi đi ! Min Ah bị bắt cóc rồi !

Jong Suk : Hả ??????? Ừ đợi tí !

Yoongi : Alô ! Sao tự nhiên gọi cho anh thế ! Anh đag ở trên lp làm bài nè !

Jong Suk : Anh xuống cổng trường ngay nhé chuyện này gấp lắm anh ạ !

Yoongi : Sao thế ?

Jong Suk : Min Ah bị bắt cóc rồi anh ạ !

Yoongi : Hả ??????? Sao thế đc ?

Jong Suk : Anh xuống đây đi ! Nhanh nhé !

Yoongi : Ừ ! Đợi anh một tí !

Ji – Hoon : Anh ấy lâu qá !

Yoongi : Ê ! Hai đứa bt nơi mà nó bị bắt k ?

Ji – Hoon : Em bt . Ở khách sạn bỏ hoang ở ngã ba phố , tầng 81 , phòng 148 anh ạ !

Yoongi : Đi thôi !

Thầy giáo : Này các em sao lại trốn học thế hả ? Thầy sẽ nói với bố mẹ các em đấy !

Yoongi : Em xin thầy hiện giờ Min Ah đang bị bắt cóc bọn chúng bảo nếu rủ thêm người khác bọn  chúng sẽ giết em ấy ngay thưa thầy nên em xin thầy hãy giữ kín chuyện này nhé thầy !

Thầy : Vậy các em hãy cẩn thận nhé ! nếu có chuyện j chỉ cần nhắn một chữ bất kỳ thầy sẽ tới đó ngay cùng với cảnh sát nhé ! Cẩn thận đấy .

Ji – Hoon : Dạ cảm ơn thầy ạ !

~ Tại khu khách sạn bỏ hoang ~

Ji – Hoon : Tới rồi anh .

Yoongi : Để anh vào trc nhé !

Jong Suk : Dạ .

~ Tầng 81 ~

Yoongi : Đúng là tầng này rồi ! Phòng 148 … 148 … 148 ở kia kìa mấy đứa !

Ji – hoon : Vào đó thôi anh !

Yoongi : Ừ !

~ Trước cửa phòng 148 ~

Jong Suk : Hả ???? Sao có thể là … là … là 2 người ?

??? : Sao em đây anh còn ko nhận ra em là Jung Si nx à ?

Jong Suk : Tại sao cô lại làm ra những chuyện như vậy ?

Jung Si : Tôi nói cho mấy người biết tôi đây và Eun - Na đã lm ra những chuyện như vậy chỉ để lấy lại tình yêu của mik thôi . Phải ko hả Eun – Na ?

Eun – Na : Đúng vậy , cái con nhỏ này chỉ đáng với Địa Ngục thôi anh Ji – Hoon ạ !

Jung Si : Các anh hãy cẩn thận trc khi bước vào căn phòng này vì …….

                                             Mún xem truyn tiếp din ra sao hăm ?

                                                  Sp có chap 2 rùi ch nhé !

                                                       Bình lun nha ! Bye !

9
25 tháng 7 2018

ko đăng câu hỏi linh tinh nha bạn

ko hay bằng chap 1 phải k ?

Có anh trai là Idol !Nhân vật  :-     Min na yoen : Nữ chính ❤-     Min Yoongi : Anh trai của Min Ah ❤-     Park Ji – Hoon : bạn thân của Min Ah ❤-     Lee Jong Suk : Bạn thân của Min Ah ❤-     Cho Eun – Na : Kẻ thù của Min Ah-     Kim Nam Joon ; Kim Seok Jin ; Park Jimin ; Jung Ho Seok ; Kim Taehyung ; Jeon Jungkook  : Người làm cùng cty với Min Yoongi...
Đọc tiếp

Có anh trai là Idol !

Nhân vật  :

-     Min na yoen : Nữ chính ❤

-     Min Yoongi : Anh trai của Min Ah ❤

-     Park Ji – Hoon : bạn thân của Min Ah ❤

-     Lee Jong Suk : Bạn thân của Min Ah ❤

-     Cho Eun – Na : Kẻ thù của Min Ah

-     Kim Nam Joon ; Kim Seok Jin ; Park Jimin ; Jung Ho Seok ; Kim Taehyung ; Jeon Jungkook  : Người làm cùng cty với Min Yoongi  ❤

❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤

Min Ah ; Yoongi ; Ji - Hoon ; Jong Suk ; Eun - Na  đều là những gia đình danh tiếng không ai dám đụng đến dù chỉ là một cọng tóc . Nhưng Eun - Na rất ghét Min Ah , cô luôn tìm cách để phá Min Ah vì cô rất yêu Ji - Hoon rất nhiều . Còn Ji - Hoon thì lại chỉ quý một mình Min Ah thôi . Nên Eun - Na phải tìm cách khiến Ji - Hoon rời bỏ Min Ah . Nhưng cô ko hề bt rằng Min Ah và Ji - Hoon k hề yêu nhau mà chỉ là bn thân thôi .

❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤

             Chap 1 : K thù mi xut hin !

Trong lp ai cx quý Min Ah nên Eun - Na rất hiếm khi chọc đc Min Ah nhất là khi Ji - Hoon và Jong suk đi cùng Min Ah . Cô không muốn lộ bộ mặt thật trc mặt người cô yêu nên cô đành im lặng mà trong bụng thì có bao nhiêu kế hoạch để hại Min Ah .

  ~ Tại nhà Min Ah ~

   ~  6 : 25 ~

“ Cạch ’’

Jong Suk : Ê ! Min Ah dậy đi tui với Ji – Hoon  tới rùi nè ! Dậy đi , con gái gì biếng zữ !

Yoongi : Min Ah ! Dậy đi muộn rồi đó em ! Ngủ j mà ngủ như chết vậy ?

Min Ah : Ai ? Ai ? Ai vào phòng tui mà k gõ cửa vậy hả ? Bác quản gia ơi , có kẻ lạ đột nhập vào phòng con.

Jong Suk : Bộ bà gặp ác mộng à ?

Min Ah : Ra là ông , làm người ta hết hồn ah ? (Ngoái lại nhìn đồng hồ ) Áaaaaaaaa ……

Yoongi : Lại gặp ác mộng giữa ban ngày nx ak ?

Min Ah : Anh Yoongi ơi , em muộn giờ rồi . ( đánh Yoongi ) Sao anh k gọi em hả ?

Yoongi:Thế hôm qua anh gọi em rồi bị em mắng còn gì ! Đúng là .....

Min Ah : Tại …tại hôm qua là chủ nhật nên anh phải để em ngủ chớ còn zề ! Thôi anh vs Jong Suk xuống đi đợi em tí nhé !

~ 20 phút sau ~

Ji - Hoon : Sao lâu thế ???

Min Ah : Còn phải makeup chứ đâu có zảnh như mấy ông đâu ! Hứ …

Ji - Hoon : Thôi mik đi thôi anh Yoongi !

Yoongi : Uk đi !

~ Ngoài sân ~

Min Ah : Bác quản gia ơi ! Chở bọn cháu đi học đi ạ !

Quản gia : Dạ , Thưa tiểu thư !

~ Tại trường ~

Min Ah : Chạy ào vào thôi !

Ji - Hoon : Uk nhanh thôi !

Trong lớp , từ cửa sổ nhìn ra Eun – Na đã nhìn thấy Ji – Hoon lau mồ hôi cho Min Ah .

~ vào lớp ~

Min Ah : Ji – Hoon , Jong Suk may qá các ông nhỉ ?  , đến rồi mà vẫn chưa muộn .

Ji – Hoon : Uk

Cái nhìn ngọt ngào mà hai chàng trai nhìn Min Ah đã khiến Eun – Na muốn xông đến tát thẳng vào mặt của Min Ah để cho cô phải cảm nhận đc nỗi đau mà mình phải chịu đựng suốt bấy nay ( Nỗi đau : đc ôm  Ji – Hoon đấy mà ! k có j đâu ) . Thầy giáo bước vào .

Thầy giáo : Chào các em ! Cũng may là hôm nay lớp ta tới đông đủ !

Min Ah (nhanh nhảu ) : Có chuyện gì à thầy ?

Thầy giáo : Phải , hôm nay thầy xin giới thiệu với các em một học sinh mới của lớp ta ! Vào đi em .

Class (vỗ tay ): Hay qá !

Eun – Na nghĩ : Chắc lại mấy con đĩ nào lại tới đây để phá mik đây mà , lắm chuyện !

??? : Xin chào các bn , mik tên là Min Jung Si

( Nhìn lướt qua , bắt đầu để ý đến sự thân thiện giữa Jong Suk và Min Ah )

Thầy giáo : Cả lớp vỗ tay !

Class ( Vỗ tay )

Jung Si nói thầm : Mik phải đến làm quen anh ấy ms đc ( anh ấy = Jong Suk )

Min Ah nói vs Jong Suk : Hahahah cậu dễ thương quá !

Jung Si nghĩ : Con nhỏ đáng ghét ! Mày cứ đợi đấy !

Thầy giáo : Jung Si em xuống ngồi cạnh Eun - na nhé ! Eun – na ngồi ở cạnh cửa sổ kia kìa !

Jung Si : Dạ !

Jung Si : Chào Eun – Na  , có vẻ bn cũng ghét con nhỏ Min Ah giống mik nhỉ ? Nếu giống thì mik làm bn đc ko ?

Eun – Na : Đúng !Sao bạn bt ????

Jung Si : Mik nhìn ánh mắt của bn khi nhìn nó là mik bt ngay !

Eun – na : Vậy mik là bn nhá !

Jung Si : Uk

~ Giờ ra chơi ~

Min Ah : Ji – Hoon , Jong Suk hai ông ra đây mà xe…ứ ứ !

Ji – Hoon : Min Ah bà gọi tui có truyện gì hơm ? Hả ??? Eun – Na ơiiiiiiiii !

“ Reng Reng ’’

Ji – Hoon : Hả ?? Điện thoại ?? Alô !

??? : Này anh bn à ! Nếu muốn cứu đc ……

      Mún xem truyn tiếp din ra sao hăm ?

          Sp có chap 2 rùi ch nhé !

             Bình lun nha ! Bye !

1
25 tháng 7 2018

hay hay nhé

Xin thông báo bây giờ lạ 22 : 54

2 tháng 10 2018

t ko hok nè

mai có cô khó tính lắm 

haizz

ông cứ ngủ đi mong sáng bị thầy, cô cho ăn trứng ngỗng nhá

chúc may măns

10 tháng 12 2018

ông Duy sẽ thất vọng lắm,nhìn trag cá nhân cái dòng mở đầu mà...

10 tháng 12 2018

hình như đây ko phải là mạnh . mạnh ko phải là người như thế này