Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a/Nội dung đoạn 1: Vai trò của việc học tập mà bố giảng dạy cho En-ri-cô.
Nhan đề đoạn 1: Vai trò của việc học
Nội dung đoạn 2: Người bố đac nói về sự to lớn của tình yêu thường mà mẹ dành cho En-ri-cô thuở trước.
Nhan đề đoạn 2: Tình yêu thương của mẹ.
b/Văn bản cổng trường mở ra và 2 đoạn văn trên cùng nói về vai trò của việc học và tình yêu thương của mẹ.
c/Đoạn 1: Việc học rất quan trọng đối với mỗi con người và nhân loại.
Đoạn 2: Người mẹ nào cũng yêu thương con mình hết mực. Mẹ con cũng như vậy.
có phải đề bài là viết một câu chuyện mà em thích bằng lời văn đúng ko?
1, Văn bản được trích từ văn bản " Lao xao", của Duy Khán, biện pháp nghệ thuật được sử dụng ở đoạn văn trên là so sánh, nhân hóa.
2. Bài thuộc thể loại kí, phương thức biểu đạt được dùng trong bài là miêu tả và tự sự.
3 Đó là câu kể:
Xác định thành phần câu như sau:
Ong vàng, ong vò vẽ, ong mật đánh lộn nhau để hút mật hoa
( in nghiêng là chủ ngữ, in đậm là vị ngữ )
Tự luận:
1. Bài làm
Khi mọi thứ vẫn chìm vào trong giấc ngủ, vạn vật yên tĩnh, thì từ phía xa ta thấy những đám mây ửng hồng đang trôi dạt trên tấm nhung đen. Dạng đông đã đến.
Lấp ló sau những đám mây ửng hồng ấy, ta thấy ông mặt trời dần nhô lên. Mặt trời tròn trĩnh, phúc hậu như lòng đỏ quả trứng gà thiên nhiên đầy đặn ban phát từng tia nắng sớm cho trần gian. Có mặt trời vạn vật như bừng tỉnh, lấy lại sức sống cho một ngày dài mới. Những chú gà con cùng chị mái mơ đi ra vườn bắt đầu tìm kiếm bữa sáng. Có những chú gà còn đi chưa vững, chân này giẫm chân kia, nhìn mà thấy tội. Anh gà trống oai vệ, đạp chân vào đống rơm rồi lấy một hơi gáy to vang cả xóm làng. Các bác trâu già ngồi trầm ngâm nhai cỏ như suy tư và việc gì đó. Chị hồng kiêu sa hôm nay có chiếc áo thật đẹp, chúng được đính thêm những viên kim cương lấp lánh làm từ những giọt sương ban mai. Cô hoa lan vẫn dịu dàng, thùy mị, khoe sắc ở một thế giới riêng của cô. Các bác ổi, mít,... ngồi tán chuyện xì xào chả khác nào mấy bà tám buôn chuyện ở chợ. Từ đâu đó, chim muông cũng tụ họp tại đây. Cùng hót với nhau như đang tập dàn đồng ca. Nhưng trời chỉ vừa chớm sáng thôi, cho đến khi lên cao hơn chút nữa tôi mới thấy ông mặt trời như một quả bóng khổng lồ tỏa sáng. Những tia nắng của ông thật trìu mến và ấm áp. Xuyên qua các tán cây ta thấy những tia nắng ấy như đang nhảy nhót vui vẻ vậy.
( Đây là phần gợi ý ban đầu của mik, chúc bn học tốt )
Thanks bn nhìu nhé! bn là nam hay nữ mà viết văn có hồn ghê ak
Câu1: PTBĐ là miêu tả
Câu2:Mưa xuân
Câu3: Biện pháp tu từ là nhân hóa, có tác dụng làm cho sự vật được diễn tả một cách sinh động, lôi cuốn người đọc và tạo thêm phần hấp đẫn
Câu4:
1: Do cụm danh từ làm chủ ngữ, các tính từ làm vị ngữ tạo thành.
2:Do cụm danh từ làm chủ ngữ, các tính từ, động từ làm vị ngữ tạo thành
Câu5: Thiên nhiên xung quanh em thật là tười đẹp biết nhường nào. Những hàng cây, những bông hoa và cả những ngọn cỏ đã làm cho đời đây thêm rộn rã, trong lành và tươi mát. Thiên nhiên đã tạo ra một bầu không khí mới xóa bỏ đi những khí hại để có ích cho đời, đó cũng như là một phần để cảm tạ những con người nhân đức đã bạo vệ chúng. Em càng thấy yêu thiên nhiên hơn qua những gì mà nó đã để lại. Em sẽ làm một việc gì đó để bảo vệ chúng. Các bạn cũng như thế nhé!
Mình làm xong rùi, ticks cho mình đi rồi mình làm nốt phần còn lại cho! nha nha nha
Phần I-Đọc hiểu
1.Phương thức biểu đạt miểu tả
2.Những hạt mưa xuân
3.Biện pháp sử dụng là nhân hóa,dùng những từ vốn để miêu tả con người để miêu tả đất trời nhằm tạo sức gọi hình,gợi cảm
4.(1)Mưa mùa xuân xôn xao,phơi phới
Chủ ngữ:Mưa mùa xuân
Vị ngữ:xôn xao,phơi phới
(2)Những hạt mưa bé nhỏ,mềm mại,rơi mà như nhảy nhót
Chủ ngữ:Những hạt mưa
Vị ngữ:bé nhỏ,mềm mại,rơi mà như nhảy nhót
5.Thiên nhiên đối với tôi là những điều rất đỗi giản dị:có khi chỉ là những tiếng hót của những chú chim sẻ ngang qua ban công nhà,có khi lại là những tiếng lá xào xạc của mùa thu và có khi đặc biệt hơn,màu hoa phượng đỏ báo hiệu một mùa hè sôi động đã về,...Mỗi màu sắc,mỗi âm thanh đó đã làm cho bức tranh thiên nhiên xung quanh chúng ta trở nên rất đa dạng,sặc sỡ.Mẹ thiên nhiên đã ban cho chúng ta mọi thứ và đặc biệt nhất là những người bạn:những con vật xung quanh ta và chúng ta phải biết bảo vệ chúng.Vậy mà giờ đây,chúng ta đã và đang làm rất nhiều việc để phá hoại đi những thứ mà thiên nhiên đã ban tặng.Tôi mong những điều đó sẽ không xảy ra nữa để chúng ta có thể sống ở một nơi,nơi và con người,những loài vật,...đều hòa thuận với nhau,ước mơ của thôi chỉ đơn giản như vậy đó
Phần II-Tạo lập văn bản
Vào mỗi buổi trưa hè nóng bức,sau khi tiếng trống trường vang lên báo hiệu giờ học cuối cùng kết thúc,đố các bạn điều tôi muốn làm nhất là gì?Đó chính là trở về tổ ấm của mình và thưởng thức món thịt kho tàu mà bà tôi nấu
Vừa mở cổng nhà,mùi thịt đã bay ra và như lôi tôi vào gian bếp.Vào thì tôi thấy bà tôi đang kho thịt trên chiếc nồi thủy tinh của bà.Tay bà chao qua,chao lại vài vòng để kiểm tra xem món thịt đã chín chưa,và nhìn hình ảnh đó,tôi lại lầm tưởng như bà là một đầu bếp thực thụ đang nấu thịt cho cả nhà tôi vậy.Trán bà ướt đẫm mồ hôi,tôi liền đưa cho bà chiếc khăn để lau,bà cười hiền hậu và cảm ơn đứa cháu của mình.Cuối cùng thì nồi thịt kho cũng xong,bà bưng ra,mùi thịt thơm phức mũi,tôi tham ăn liền lấy đũa gắp một miếng thử và suýt nữa thì bị bỏng mồm vì nóng quá
Nhà tôi không ăn sơn hào hải vị nhưng có một nồi thịt kho của bà là đã ngon miệng lắm rồi
1. Hàng ngàn bông hoa // là hàng ngàn ngọn lửa hồng tươi.
CN VN
=> thuộc kiểu câu trần thuật đơn có từ"là" ( Miêu Tả)
2.c 3.b 4.a 5.a 6.b
tick cho mik nha!!!!! cám ơn trước!!!!!
Ở nước ta, ai cũng biết rất nhiều những anh hùng đã hy sinh để bảo vệ và giành lại độc lập cho đất nước. Nhưng trong số các anh hùng đó, người mà em và bao các bạn thiếu nhi như em rất thán phục và cần noi gương chính là nhân vật Lượm trong văn bản Lượmcủa nhà thơ Tố Hữu.
Lượm là một cậu bé thanh mảnh, nhỏ nhắn. Cậu có đôi chân thật nhanh nhẹn. Đặc biệt, Lượm luôn đội chiếc mũ ca lô trên đầu, lệch về một phía trông thật ngộ nghĩnh và đáng yêu. Chú liên lạc này luôn đeo một cái xắc xinh xinh trên vai trông rất ra dáng “cán bộ”. Đó cũng là một cậu bé rất yêu đời. Mồm cậu luôn huýt sáo như những con Chim Chích đang hót vang lưng trời. Tuy công việc của người chiến sĩ nhỏ rất nguy hiểm nhưng cậu rất yêu thích công việc mà mình đã lựa chọn. Lượm rất lạc quan trong khi làm nhiệm vụ. Cậu nhảy nhót trên đường, vừa đi, vừa nhảy, cười tít cả hai mắt. Ngày qua ngày, Lượm như một con chim đang hướng tới Mặt Trời rực rỡ.
Lượm không sợ nguy hiểm. Cậu đã vượt qua bom đạn để đưa những bức thư khẩn cực kỳ quan trọng cho các đơn vị khác. Rồi cho đến một ngày, Lượm đi liên lạc trên một con đường làng quê vắng vẻ. Những bông lúa chín vàng đã làm Lượm ngây ngất trong mùi thơm ngọt ngào. Cái mũ ca nô của chú bé nhấp nhô trên đồng. Lượm bị phát hiện, thế là những tiếng súng vang lên. Đạn bay vun vút như đan chéo vào nhau đuổi theo chú bé. Lượm chạy như bay nhưng vẫn không tránh được những viên đạn của địch. Chú bé ngã xuống, tay vẫn nắm chặt bông lúa thơm ngái.
Lượm thật xứng đáng là một tấm gương sáng cho các thế hệ thiếu nhi đồng trong hiện tại và trong tương lai noi theo.
Ở nước ta, ai cũng biết rất nhiều những anh hùng đã hy sinh để bảo vệ và giành lại độc lập cho đất nước. Nhưng trong số các anh hùng đó, người mà em và bao các bạn thiếu nhi như em rất thán phục và cần noi gương chính là nhân vật Lượm trong văn bản Lượmcủa nhà thơ Tố Hữu.
Lượm là một cậu bé thanh mảnh, nhỏ nhắn. Cậu có đôi chân thật nhanh nhẹn. Đặc biệt, Lượm luôn đội chiếc mũ ca lô trên đầu, lệch về một phía trông thật ngộ nghĩnh và đáng yêu. Chú liên lạc này luôn đeo một cái xắc xinh xinh trên vai trông rất ra dáng “cán bộ”. Đó cũng là một cậu bé rất yêu đời. Mồm cậu luôn huýt sáo như những con Chim Chích đang hót vang lưng trời. Tuy công việc của người chiến sĩ nhỏ rất nguy hiểm nhưng cậu rất yêu thích công việc mà mình đã lựa chọn. Lượm rất lạc quan trong khi làm nhiệm vụ. Cậu nhảy nhót trên đường, vừa đi, vừa nhảy, cười tít cả hai mắt. Ngày qua ngày, Lượm như một con chim đang hướng tới Mặt Trời rực rỡ.
Lượm không sợ nguy hiểm. Cậu đã vượt qua bom đạn để đưa những bức thư khẩn cực kỳ quan trọng cho các đơn vị khác. Rồi cho đến một ngày, Lượm đi liên lạc trên một con đường làng quê vắng vẻ. Những bông lúa chín vàng đã làm Lượm ngây ngất trong mùi thơm ngọt ngào. Cái mũ ca nô của chú bé nhấp nhô trên đồng. Lượm bị phát hiện, thế là những tiếng súng vang lên. Đạn bay vun vút như đan chéo vào nhau đuổi theo chú bé. Lượm chạy như bay nhưng vẫn không tránh được những viên đạn của địch. Chú bé ngã xuống, tay vẫn nắm chặt bông lúa thơm ngái.
Lượm thật xứng đáng là một tấm gương sáng cho các thế hệ thiếu nhi đồng trong hiện tại và trong tương lai noi theo.
Bài làm
Tình cha con luôn là thứ tình cảm âm thầm, lặng lẽ nhưng mạnh mẽ và da diết. Chưa bao giờ em viết bất cứ một điều gì dành cho cha, bởi rằng có lẽ ngôn từ không đủ sức để diễn tả hết tình cảm đó. Và có lẽ em không đủ can đảm để viết ra những lời tự sâu trong trái tim dành cho cha. Đó là một người đàn ông đặc biệt trong cuộc đời em hôm nay và cả mai sau nữa.
Cha là người mang đến cho em một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc và nhiều yêu thương như thế này. Cha gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình lớn, gánh hết ước mơ của những đứa con đnag tuổi ăn tuổi học. Những điều cha làm cho chúng em chưa bao giờ là thừa, bởi với cha, tình yêu chưa bao giờ là đủ giành cho gia đình.
Cả cuộc đời cha nhọc nhằn, vất vả, tần tảo sớm hôm vì miếng cơm manh áo của gia đình, của những đứa con thơ đang trông ngóng trông từng ngày.
Nếu như mẹ âm thầm tần tảo sớm hôm thì cha là người đàn ông đầy nghị lực, gánh vác hết mọi chuyện lớn trong gia đình. Cha như cây đại thụ chống những cơn bão nổi dậy trong gia đình. Nếu không có ý chí, nghị lực và tình yêu phi thường thì cha không thể gánh vác được trách nhiệm lớn lao như thế.
Em vẫn thường bắt gặp hình ảnh người mẹ dịu hiền, đảm đang, tần tảo trong những câu thơ, áng văn của nhiều nghệ sĩ; nhưng hình ảnh người cha thật hiếm hoi. Có lẽ tình cảm giành cho mẹ rất dễ bày tỏ nhưng đối với cha thì rất khó khăn. Tuy nhiên không phải thế mà vai trò người cha trở nên giảm đi. Ngược lại vai trò và trách nhiệm ngày càng to lớn và được khẳng định mãnh liệt hơn.
Cha em là một người rất hiền lành, mọi việc trong nhà cha đều lo toan, những việc nhà cha cũng hay đỡ đần giúp mẹ. Có rất nhiều lúc mẹ cười bảo với mấy chị em rằng “Cha mấy đứa ai cũng khen giỏi giang, không ngại giúp việc nhà cho vợ”. Em rất tự hào vì có người cha tuyệt vời như vậy.
Em còn nhớ có một lần mẹ ốm, phải đi viện. Những ngày này cha vừa làm tròn vai trò người cha, vừa gánh thêm vai trò làm mẹ. Sáng sáng cha dậy nấu cơm cho con ăn, rồi đưa con đi học, rồi quét dọn, chăm sóc đàn heo vừa mới sinh. Cha lo lắng cho mẹ đến nỗi hốc hác cả gương mặt, đôi mắt cha trở nên nặng nề nhưng vẫn ánh lên niềm tin yêu trong cuộc sống.
Cha là con út trong gia đình của ông nội, các cô và bác đều đi xa. Cha gánh vác chuyện gia đình mình và gia đình lớn của ông nội. Cha vẫn đều đặn chăm sóc ông bà, thường xuyên dẫn ông bà đi khám sức khỏe định kì. Có nhiều lúc em thấy cha loay hoay bên bếp lò, nấu bát canh chua cho ông bà nội. Bởi đây là món mà ông bà rất thích ăn. Cha đã tự tay vào bếp làm cho ông bà mà không cho các con nấu. Một cử chỉ bình dị nhưng đã nói lên được tấm lòng hiếu thảo, đáng trân trọng mà cha dành cho ông bà.
Cha là một người giàu đức hi sinh, vẫn luôn dành cho gia đình những điều tốt đẹp nhất. Có nhiều lúc đi làm về, em nhìn thấy sự mệt nhọc trên gương mặt cha nhưng cha vẫn nở nụ cười tươi, vẫn luôn mang đến cho gia đình không khí vui tươi nhất. Chưa bao giờ cha kêu ca, than vãn mệt mỏi hay cuộc sống có quá nhiều thứ phải lo toan. Đây là điều mà em học được ở cha, một đức tính là một người đàn ông cần có được.
Cha luôn là một người đàn ông tuyệt vời và vĩ đại nhất đối với gia đình em. Là tấm gương sáng về cách làm người mà em đã học tập được rất nhiều. Em mong sao cha luôn khỏe mạnh, vui vẻ để cả nhà em luôn được hạnh phúc sum vầy như thế này.
Bố – sao tiếng gọi lại tha thiết, thân thương đến vậy? Người bố, đó là người đã sinh thành ra chúng ta, đã nuôi dưỡng chúng ta. Bố là mái ấm che chở, bảo vệ cho chúng ta, là trụ cột vững chắc trong gia đình.
Em cũng có một người bố mẫu mực. Dáng bố trông thật to cao và em cũng rất hãnh diện vì cái dáng đó của bố đối với bạn bè. Bố là một người rất yêu thương em. Có một câu chuyện mà em còn nhớ mãi. Chả là thế này, ngày xưa, nhà em nghèo lắm. Tết đến, cả gia đình em ra phố chơi xuân như mọi gia đình khác. Thấy con người ta, tay đứa nào cũng cầm quà do bố mẹ tặng mà con mình lại không có. Bố thương em quá, nghĩ em tủi thân liền bỏ ngay chiếc áo mới được cho để đi đổi lấy tiền mua quà cho em vui. Khi nhận được món quà ấy, em cảm thấy rất vui mừng, hạnh phúc. Nhưng sau đó, em lại thấy chạnh lòng thương bố, vì em mà bố đã đánh đổi cả cái áo quý giá nhất cho em để em được hạnh phúc. Em cảm thấy rất xấu hổ vì đã có nhiều lần không nghe lời như không làm bài tập, cãi lại lời bố mẹ.
Dù rất chiều em như vậy đó. Thế nhưng chiều thì chiều nhưng bố vẫn luôn luôn nghiêm khắc dạy bảo em. Những lần đi chơi không xin phép là những trận đòn nhừ tử đau đến chết. Bố rất tâm lý, bố luôn dùng những lời lẽ phải trái để khuyên răn cho em mỗi khi em mắc lỗi. Chỉ đến lần thứ hai thì bố mới dùng đến roi vọt.
Bố luôn luôn hướng đến cái tốt cho em, tránh điều xấu xa cho con mình. Chỉ một biểu hiện bất bình thường nhất thôi là: trong bữa ăn, bố chỉ toàn gắp thức ăn sang bát em và mẹ mà chẳng bao giờ cho mình. Những gì tốt đẹp là bố mình dành cho em hết.
Bố thương em nên rất lo đến tương lai học hành của em. Bố không bao giờ tiếc một thứ gì để cho em được học. Đối với em, bố cho rằng chẳng có nhiệm vụ nào khác ngoài ăn học. Tuy nhiên, bố không chỉ cho em học mà còn nhắc nhở em cả về thể thao nữa. Nghĩ là làm, thế là trong thời gian biểu của em có thêm một hoạt động nữa, đó là vào sáng sớm, cả hai bố con cùng dậy đi chạy bộ quanh hồ. Cũng có khi, vào buổi chiều, nếu rỗi, em có thể theo bố đi tập cử tạ. Nhờ thế mà em cũng có một sức khỏe, thể lực khá tốt. Bố có lúc còn dạy em đánh ghi ta nữa. Nhìn những ngón tay điêu luyện lướt trên dây đàn, em cảm thấy quá thán phục và cảm ơn ông trời đã ban cho em một người bố rất tốt và tâm lý với em.
Bố thương em như thế đó. Tinh yêu thương mà bố dành cho em là vô bờ bến. Em cảm nhận được tình yêu ấy nên em cũng rất thương bố. Em luôn luôn muốn làm bố thật vui vẻ để trả ơn cho bố. Công bố đúng như một bài ca dao:
"Công cha như núi Thái Sơn"
hay
" Công cha như núi ngất trời"
Giờ, bố em đã đi công tác xa được gần một tháng. Em nhớ bố quá. sắp tết rồi, thời tiết sẽ lạnh lắm. Bố ơi, bố phải mặc nhiều áo ấm đấy nhé! Bố phải giữ sức khỏe đấy, nếu không sẽ bị cảm. Bố có biết thiếu bố, con cảm thấy buồn và cô đơn đến thế nào không? Con chỉ mong sao, bố sẽ quay trở về ngay lập tức để con sẽ ôm chầm lấy bố để chỉ nói một câu, một câu thôi. Đó là: Con yêu bố!
không nên đăng linh tinh nếu không thì bạn sẽ bị khóa nick đấy