K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 12 2021

Người ta thường có câu "Nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò", tuổi học trò có sự ngây thơ, tinh nghịch nhưng cũng có sự ngang bướng, táo bạo, phách lối, thích làm theo ý mình. Chính vì thế mới có những lần trốn học đi chơi để lại kỉ niệm không bao giờ quên của người học sinh.

Em có một nhóm bạn chơi thân với nhau đều là con gái gồm 4 đứa: em, Lan, Vy, An. Ai cũng tưởng con gái thì ngoan ngoãn, hiền lành, chăm chỉ thế nhưng mấy đứa chúng em lại nghịch ngợm không thua kém gì bọn con trai. Một lần chúng em rủ nhau trốn học để đi hái hoa sen ngoài đầm.

Hôm đó là thứ bảy có tiết học bù môn tiếng Anh, đáng lẽ là ngày nghỉ nhưng lại phải đi học nên chúng em cảm thấy rất khó chịu. Thế rồi Vy rủ bọn em nghỉ học một buổi đi hái hoa sen ở đầm gần nhà bạn ấy rất đẹp. Ban đầu em rất sợ bị phạt không muốn nghỉ, Lan và An cũng bảo chưa nghỉ học bao giờ sợ bố mẹ biết. Thế nhưng sau đó Vy bày cách nói dối là bị ốm để nghỉ thì chúng em cả bốn đứa đều hăm hở đi chơi và hái sen thật vui.

Chiều về chúng em mỗi đứa hái được vài bông hoa sen nhưng quần áo đã lấm bùn và nhựa không ít. Về đến nhà bố mẹ biết em trốn học đi chơi cũng không mắng nhiều chỉ nói lần sau em không được như thế nữa. Thứ 2 đi học bốn đứa chúng em đã lên gặp cô giáo và xin lỗi cô vì đã trốn học đi chơi, cô giáo vừa cười vừa trách chúng em nghịch ngợm.

Sau lần đó em nghĩ là mình sẽ không trốn học nữa, dù rất vui nhưng mình có thể để vào ngày chủ nhật hoặc những hôm được nghỉ rồi đi chơi, không nên nghỉ học vì kiến thức cô giáo dạy là không thể tự mình học được.

THIK THI KO CUNG DC 

11 tháng 12 2021

Bạn viết văn hay thật ấy!Mik k đúng bạn đấy bạn k đúng cho mik đi!

6 tháng 1 2022

Cô kính yêu!

Lời đầu thư, cháu gửi lời hỏi thăm sức khoẻ đến cô và gia đình. Cô vẫn buôn bán được đắt hàng cô nhỉ? Phòng khám của dượng vẫn nhiều bệnh nhân? Em Thủy đã vào lớp Một rồi phải không? Chắc ngoan và học giỏi lắm!

Gia đình cháu vẫn như thế. Mỗi sáng, sau khi chớ cháu đến trường, bỏ vội vã đến xưởng Hải sản. Mẹ ở nhà lo việc nội trợ.

Riêng phần cháu, năm nay là năm học cuối của bậc Tiểu học nên bài nhiều lắm. Buổi sáng ở lớp, cháu học bài mới và làm một số bài tập. Buổi chiều, cháu phải tự học ở nhà. Các bạn của cháu đa số đều đến lớp học thêm để ôn thi. Nghe lời bố, cháu chuyên tâm vào học tập, cố gắng vận dụng những điều thầy giáo dạy ở lớp vào các bài toán nâng cao. Thật thú vị khi tự mình tìm ra đáp số đúng cô à! Mỗi bài toán có cái hay riêng. Phải suy luận thật kĩ, tìm nhiều phương pháp mà giải. Cuối cùng cháu đã làm được. Môn Tập làm văn thì bao la, trừu tượng lắm. Cháu phải đọc nhiều sách, thuộc kĩ nội dung ghi chú của Ngữ pháp, kết hợp với số vốn từ trong Từ ngữ. Điểm số môn Tập làm văn của cháu ngày một tăng dần. Hi vọng cô vui khi biết kết quả học tập của cháu.

Cháu xin dừng bút, chúc cô và gia đình có nhiều sức khỏe. Thi học kỳ xong cháu sẽ lên thăm cô nhé.

Kính chào cô

Kí tên

6 tháng 1 2022

đây là bạn thân không phải cô đâu

28 tháng 1 2022

Bạn Hà  Anh yêu quý!

Mình đã nhận được thư của bạn gửi từ tuần trước nhưng do bận về quê thăm ông bà nên chưa viết thư trả lời bạn ngay được. Hôm nay, nhân dịp kì học mới mình viết thư thăm bạn để bạn khỏi mong.

Dạo này bạn và mọi người đều khỏe mạnh chứ? Kết quả học tập và rèn luyện của bạn ở học kì vừa rồi thế nào? Mọi thứ vẫn tốt, vẫn ổn chứ?

Một kì học mới bắt đầu? Năm nay bạn không đi học cùng mình nữa, mình cảm thấy rất buồn. Còn tình hình học tập ở trường mới, lớp mới của bạn như thế nào rồi? Bạn nhớ nhanh chóng viết thư kể cho mình nghe nhé.

Mà chắc hẳn một người sôi nổi như bạn sẽ nhanh chóng làm quen hết được các bạn trong lớp mới. Lớp học mới của bạn có vui không? Các bạn ở lớp mới có học tốt như lớp cũ của bọn mình không?

Còn về phần mình vừa kết thúc học kì 1 của năm học này rồi đó. Lớp mình có 12 bạn đạt kết quả xuất sắc, mình xếp thứ 3 của lớp đấy Hà Anh ạ.  Điểm thi môn toán của mình được 10 và môn Tiếng Việt đạt 9 điểm, Tiếng Anh đạt 10 điểm, còn lại các môn phụ mình đều đạt điểm tốt. Và hoàn thành học kì 1 với kết quả rèn luyện tốt. Cô giáo nhận xét mình tích cực tham gia vào các hoạt động của trường lớp. Không những thế việc học trên lớp của mình cũng sôi nổi hơn.

Mong thư tới sẽ nhận được nhiều tin vui từ bạn. Hà Anh ơi! Thư đã dài rồi, mình dừng bút nhé. Mình chúc bạn và cả gia đình bạn luôn khỏe mạnh, chúc bạn học thật giỏi.

Bạn thân của Hà Anh

Hải Hà

“Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em tới trường, em vừa đi vừa khóc. Mẹ dỗ dành yêu thương,...” Đó là những cảm xúc đầu tiên của tôi khi chuẩn bị vào lớp một. Khi tôi ngân nga bài hát này thì lòng tôi lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp của ngày đầu tiên đi học.

Nhớ lại lúc ấy, cái thuở tôi còn bé xíu cùng mẹ bước chân vào một ngôi trường tiếu học rộng thênh thang. Khi mới vừa bước chân vào trường thì tôi nắm lấy tay mẹ tôi thật chặt chứ không như những lúc ở nhà; đi đâu cùng được và cũng chẳng sợ gi. Có lẽ vì tôi đã quá quen với từng con hèm nhỏ ở nhà tôi nên tôi chẳng sợ gì cả, tôi chạy bỏ mẹ lại thật xa. Vậy mà lúc ấy tôi lại chẳng dám  rời khỏi mẹ dù chỉ một bước. Giờ học bắt đầu, cồng trường đóng lại, tôi bơ vơ trong lớp nhìn ra ngoài cổng xem còn có mẹ không. Tôi như ở một thế giới hoàn toàn khác khi tôi vừa chia tay mẹ. Lúc đó tôi chẳng biết phải làm gì chỉ biết đứng đỏ mà khóc. Và rồi, cô đến bên tôi, cô nắm lấy tay tôi và cô nói ràng: “Đừng sợ, có cô đây” Tôi nghe cô nói, lời nói thật ngọt ngào và dịu dàng biết bao. Tôi cứ ngỡ cô là người mẹ thứ hai của tôi, che chở, quan tâm, chăm sóc và dạy dỗ tôi. Tôi lúc ấy không còn đi chơi như ngày trước nữa mà tôi đã đi học.

Ngày đầu đi học thật khó, tôi chẳng biết gì cả. Tôi chẳng biết cầm bút, chẳng biết sách vở là gì nhưng điều đó chẳng khó gì khi có cô bên cạnh tôi. Cô đã chỉ tôi cách cầm bút, tập cho tôi viết chữ. Và rồi ba tiếng trống trường vang lên, báo hiệu giờ về đã đến. Những bạn khác thì được ba mẹ đón về nhà. Cô cũng về nhà, chỉ còn lại một mình tôi - cậu học trò lớp một cô đơn trong căn phòng lạnh lẽo. Tôi đã khóc, khóc rất to rồi đột nhiên có ai đó khẽ đặt tay lên vai tôi và nói: “Mình về nhà thôi con”, lúc đó  tôi mới nhận ra là mẹ đã ở bên tôi.

Ôi! Sao tôi thương đến thế, sao tôi nhớ đến thế. Cái ngày đầu tiên đi học của tôi. Cái ngày mà tôi có nhiều ki niệm nhất trong tuổi thơ của mình.

9 tháng 4 2020

Văn bạn lên google search nhé! Rất nhiều

15 tháng 6 2018

Người mà tôi phải gọi là ba đã xuất hiện sau bao đêm dài tăm tối, nhưng trong tôi vẫn chẳng có chút cảm xúc nào với ông ấy.

Từ nhỏ tôi chỉ biết đến mẹ, tuổi thơ tôi là những ngày tháng sống trong căn nhà lạnh lẽo chỉ có hai người. Mẹ luôn đi sớm về muộn, nhiều khi mẹ còn chẳng về nhà nữa. Căn nhà mái ngói nhỏ luôn dột mỗi khi trời mưa, bóng điện ngoài hiên đã hỏng từ lâu mà chẳng có ai sửa chữa. Có lẽ mọi người thấy nó giống căn nhà của một gia đình vượt khó, nhưng thực sự nhà tôi không nghèo, ngôi nhà ấy chỉ là từ lâu thiếu đi sự quan tâm của người lớn, thiếu hơi ấm của một người đàn ông mà thôi.

Trong mắt mẹ dường như là không tồn tại. Bà chưa từng nhìn thẳng vào tôi, chưa từng âu yếm hay nói với tôi những lời dỗ dành ngon ngọt. Trong kí ức năm tháng tuổi thơ tôi luôn nhớ về mẹ với những câu đay nghiến, trì chiết và chửi rủa. Đôi khi tôi cảm thấy hận bà vô cùng. Bà ghét tôi đến vậy tại sao lại sinh ra tôi trên cõi đời này. Tôi hận bà cho tôi sự sống để rồi ruồng bỏ tôi như một nghiệp chướng. Tôi rất ghét, rất hận nhưng chưa từng nghĩ tới việc rời bỏ mẹ vì suy cho cùng bà vẫn là một người phụ nữ tội nghiệp. Nhiều khi đêm về tôi vẫn nghe thấy bà khóc rồi tự chửi mình mà thấy xót xa.

Bà chưa từng kể cho tôi về bố, cuộc sống của tôi không biết đến một người thân nào khác ngoài mẹ. Ngày trước khi học cấp 1 tôi vẫn luôn bị bạn bè cười trêu là đứa con hoang, mỗi lần như vậy tôi chỉ biết khóc mà chạy về nhà. Tôi đã từng hỏi mẹ về bố nhưng lần nào bà ấy cũng chỉ khóc mà gào lên “mày làm gì có bố”. Từng câu, từng chữ của bà đã luôn đi theo tôi suốt chặng đường tuổi thơ dài, nó cứ bám theo tôi đến cả giấc mơ, một sự thật mà tôi không bao giờ chấp nhận nổi.
Tôi hay xem phim trên tivi, có nhiều bộ phim về những đứa trẻ như tôi nhưng mẹ chúng hay nói rằng bố chúng chết rồi và… tôi cũng từng ước mẹ sẽ nói vậy chứ không phải câu “không có bố” kia. Tôi căm ghét cụm từ “con hoang” của lũ bạn, cũng ghét lời mắng chửi của mẹ, ghét ánh mắt diễu cợt , coi thường của bọn trẻ trong xóm. Ghét nhưng tôi vẫn cứ sống và lớn lên như vậy.

Lớn hơn một chút, tôi chẳng còn quan tâm về bố, cũng chẳng quan tâm tới mẹ nữa. Bà vẫn chỉ xuất hiện vào ban đêm và đóng tiền học cho tôi đúng kì, vậy là đủ. Tuy rằng căn nhà này có hai người sống nhưng về căn bản luôn chỉ có mình tôi. Nhiều khi tôi cũng từng rất nhớ một ông bố tưởng tượng, và cũng từng vẽ ra những hình ảnh về bố, rồi còn cả viết thư cho ông ấy nữa. Những bức thư đã đầy trong một hộp sắt đựng bánh nhưng bố thì chưa một lần xuất hiện.

Mỗi ngày, ngoài việc học thật giỏi tôi chẳng còn thú vui nào khác nên việc đỗ vào một trường chuyên không có gì là khó. Ngày đầu tiên bắt đầu đi học tôi đã rất yêu thích môi trường ấy. Ở đó không ai hỏi bố tôi là ai cả, cũng không ai hỏi tôi sống ở đâu hết, mỗi người nơi ấy chỉ nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ khi tôi học giỏi, và mọi người luôn cười với tôi khi tôi được thầy cô khen ngợi. Vào cấp ba, tôi thực sự quên hết bao chuyện không vui trước kia và chỉ sống như một cô học trò ngoan, một người bạn thân thiện. Không còn nghĩ về bố, không còn nghĩ về mẹ, không còn nghĩ mình đã sinh ra như thế nào.

Tôi từng ước thời gian cứ êm đềm trong sự lãng quên như vậy, nhưng có lẽ cuộc đời không bao giờ diễn ra như người ta muốn. Lần sinh nhật thứ 18 cũng là lần đầu tiên mẹ về sớm mua bánh, mua kẹo, mua những món ăn ngon. Khi ấy mẹ đã cười với tôi, lần đầu trong đời bà cười và nhìn tôi như vậy, thậm chí bà còn mua cho tôi một chiếc váy làm quà sinh nhật và cứ khen mãi tôi mặc đẹp.

Tất cả như thể trong mơ, giấc mơ mỗi đêm tôi đã từng thấy. Khi thức ăn bày xong xuôi trên bàn, mẹ cứ bắt tôi phải mặc bộ váy mới, và bà nói có mời thêm một vị khách. Ở nơi đây 18 năm rồi, tôi chưa từng biết đến một vị khách và điều này càng khiến tôi tò mò. Tôi hỏi nhưng mẹ chỉ cười.Tôi lạ lẫm, tôi khó hiểu chỉ biết nhìn mẹ rồi nhìn người đàn ông ấy. Cùng lúc ấy, mẹ nói với tôi “ Con chào bằng ba đi”.

Một tiếng “ba”, mẹ nói ra thật dễ dàng nhưng nó lại khiến tai tôi ù đi, mọi thứ ong ong trong đầu, không còn suy nghĩ nổi những gì mẹ vừa nói. 18 năm, khoảng thời gian dài đến vậy mà lần đầu tiên mẹ nói với tôi về ba, người đàn ông lịch thiệp kia tiến lại gần vuốt lên mái tóc dài của tôi rồi nói với mẹ “con gái chúng ta lớn quá rồi”.

Thật nực cười, tôi thấy nực cười và giả dối vô cùng trước sự xuất hiện ấy, trước những lời nói ấy. Sau đó, tới vài tháng sau, tôi vẫn chưa từng gọi ông ấy là “ba”. Chúng tôi đã rời khỏi căn nhà nhỏ cũ kỹ và đến một nơi sang trọng hơn rất nhiều. Mẹ cũng chẳng còn đi sớm về muộn mà luôn ở nhà nấu cơm, làm việc nội trợ như bao người phụ nữ khác. Lúc này đây tôi vẫn chưa thể hiểu nổi điều gì đang diễn ra. Mọi thứ thật sự quá nhanh, 18 năm sống cùng bóng tối của chiếc đèn hiên đã hỏng, tôi chưa từng nghĩ những ngày tháng này dù chỉ trong mơ.

Giây phút này đây, ngồi viết ra những dòng tâm sự tôi vẫn hoang mang, lạ lẫm với cuộc sống trước mắt. Tôi không biết mình có nên gọi người đàn ông kia là “bố” không nữa. Tôi hận người đàn ông đã sinh ra tôi và bỏ mặc. Con đường tiếp theo, tôi sẽ phải làm gì đây? Người mà tôi phải gọi là ba đã xuất hiện sau bao đêm dài tăm tối, nhưng trong tôi vẫn chẳng có chút cảm xúc nào với ông ấy. Tôi có nên rời bỏ gia đình này không? Thực sự tôi không có cảm giác đây là một gia đình, các bạn ạ…

15 tháng 6 2018

Ví dụ như " Bông hoa cúc trắng "

                 Cụ thể thì dài lắm !!! (-:

Học kì I vừa qua, em đã đạt được thành tích tốt trong học tập. Tại lễ sơ kết học kì I, em được cô giáo khen và tặng thưởng. Trong các môn học, em đặc biệt lưu ý đến môn Toán. Đối với những bài toán nâng cao, em đọc đề nhiều lần rồi tìm nhiều cách để giải. Khi giải xong, em thử lại cho chính xác. Những bài toán em làm sai, em dựa vào bài sửa của cô mà tập giải đi giải lại nhiều lần cho quen với dạng ấy. Cô khen em chăm chỉ và có tinh thần cầu tiến. Em được tuyển vào lớp Bồi dưỡng Toán của trường. Gia đình em rất vui về việc học tập của em. 

HT

28 tháng 12 2017

Diễn Thịnh, ngày 28- 12-2017

Kính thư ông bà nội,

Thưa ông bà kính nhớ,


Cháu là cháu Xuân Anh con bố Dũng và mẹ Thúy, cháu nội của ông bà. Đầu thư, cháu xin phép thay mặt cha mẹ cháu, anh chị cháu gửi lời kính chúc ông bà được dồi dào sức khỏe; gửi lời chúc chú thím Trọng và em Vinh được khỏe và vui. Cháu chỉ mong ông bà được vui khỏe, ăn ngon miệng, ngủ ngon giấc là cha mẹ cháu, anh chị em cháu vui mừng. Bà còn ăn kiêng và uống thuốc bắc như năm ngoái nữa không ? Cha mẹ cháu dự định đến tháng 8 âm lịch vào Đà Nẵng đón ông bà về quê nhân ngày giỗ tổ họ Đào. 

Ông ơi, bà ơi ! Cháu báo tin vui cho ông bà biết. Anh Thái và chị Nga đã đi làm, lương mỗi tháng được gần năm triệu. Cha mẹ cháu "nhẹ gánh" nên mừng lắm. Còn cháu đã thi cuối cấp Tiểu học và được tuyển thẳng lên lớp 6 Trường Trung học Diễn Thịnh năm học 2016-2017. Cháu được thưởng 10 quyển vở, một cái cập giả da màu vàng thẫm và một giấy khen của Phòng Giáo dục huyện Diễn Châu tặng về giải Nhì môn Toán thi học sinh giỏi lớp 5 toàn huyện. Cha mẹ cháu nói: "Thế cũng bõ công đội mưa đi học và làm mát mặt ông bà, mẹ cha".

Cháu hứa với ông bà là lên lớp 6 cháu sẽ chăm học hơn, học giỏi hơn nữa, siêng năng lao động, giúp cha mẹ cháu một số công việc trong gia đình.


Năm nay mùa màng tốt. Ba cây cam ông trồng ngày xưa nay vẫn tươi tốt, quả trĩu cành. Mùa cam này thế nào cũng được đón ông bà về thăm vườn. Mẹ cháu nói: "Một đời cây cũng là một đời người. Có mát tay và phúc hậu mới trồng được cam". Mùa cam nở hoa thơm lựng, mùa cam chín vàng tươi, nhìn cây, nhìn trái, nhìn hoa..., cháu lại nhớ đến ông bà nhiều nhiều lắm.

Cháu hi vọng tháng 8 tới sẽ được vui sướng gặp lại ông bà, và được nghe bà kể chuyện cổ tích. Một lần nữa, cháu kính chúc ông bà, chú thím Trọng và em Vinh được vui khỏe. Chúc em Vinh lên lớp Ba học giỏi hơn.

Kính thư      

Cháu nội của ông bà

Nguyễn Xuân Anh

28 tháng 12 2017

Lan Đoàn Thị:

Lan Đoàn Thị, ngày 27-12-2017

Kính thư ông bà nội,

Thưa ông bà kính nhớ,

Cháu là cháu Lan con bố Dũng và mẹ Thúy, cháu nội của ông bà. Đầu thư, cháu xin phép thay mặt cha mẹ cháu, anh chị cháu gửi lời kính chúc ông bà được dồi dào sức khỏe; gửi lời chúc chú thím Trọng và em Vinh được khỏe và vui. Cháu chỉ mong ông bà được vui khỏe, ăn ngon miệng, ngủ ngon giấc là cha mẹ cháu, anh chị em cháu vui mừng. Bà còn ăn kiêng và uống thuốc bắc như năm ngoái nữa không ? Cha mẹ cháu dự định đến tháng 8 âm lịch vào Đà Nẵng đón ông bà về quê nhân ngày giỗ tổ họ Đào. 

Ông ơi, bà ơi ! Cháu báo tin vui cho ông bà biết. Anh Thái và chị Nga đã đi làm, lương mỗi tháng được gần năm triệu. Cha mẹ cháu "nhẹ gánh" nên mừng lắm. Còn cháu đã thi cuối cấp Tiểu học và được tuyển thẳng lên lớp 6 Trường Trung học Diễn Thịnh năm học 2016-2017. Cháu được thưởng 10 quyển vở, một cái cập giả da màu vàng thẫm và một giấy khen của Phòng Giáo dục huyện Diễn Châu tặng về giải Nhì môn Toán thi học sinh giỏi lớp 5 toàn huyện. Cha mẹ cháu nói: "Thế cũng bõ công đội mưa đi học và làm mát mặt ông bà, mẹ cha".

Cháu hứa với ông bà là lên lớp 3 cháu sẽ chăm học hơn, học giỏi hơn nữa, siêng năng lao động, giúp cha mẹ cháu một số công việc trong gia đình.


Năm nay mùa màng tốt. Ba cây cam ông trồng ngày xưa nay vẫn tươi tốt, quả trĩu cành. Mùa cam này thế nào cũng được đón ông bà về thăm vườn. Mẹ cháu nói: "Một đời cây cũng là một đời người. Có mát tay và phúc hậu mới trồng được cam". Mùa cam nở hoa thơm lựng, mùa cam chín vàng tươi, nhìn cây, nhìn trái, nhìn hoa..., cháu lại nhớ đến ông bà nhiều nhiều lắm.

Cháu hi vọng tháng 8 tới sẽ được vui sướng gặp lại ông bà, và được nghe bà kể chuyện cổ tích. Một lần nữa, cháu kính chúc ông bà, chú thím Trọng và em Vinh được vui khỏe. Chúc em Vinh lên lớp Ba học giỏi hơn.

Kính thư      

Cháu nội của ông bà

Lan Đoàn Thị

^_^, Duyệt câu trả lời của mk nha!!!

31 tháng 3 2019

Một học kì đã trôi qua, em đang chuẩn bị tâm thế để bước vào học kì hai. Nghĩ lại việc học tập của em, ở học kì một, em cảm thấy phấn khởi và tự hào. Nhờ sự phấn đấu vươn lên và sự giảng dạy nhiệt tình của cô giáo, em đã đạt kết quả cao trong học tập. Những con điểm 10 đỏ thắm trên trang vở là niềm vui sướng của em. Thế nhưng, em không bao giờ chủ quan, ở lớp em chăm chú nghe cô giáo giảng bài, tích cực hoạt động cùng các bạn. về nhà, em tự giác học tập, hoàn thành nhiệm vụ mà cô giáo đã giao. Nhờ chăm chỉ học tập nên em đã dành được Vòng hoa điểm 10 trong đợt thi đua chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam. Kết quả kì thi cuối kì một em đã đạt danh hiệu Học sinh giỏi. Cô giáo khen em, còn bố mẹ em rất hài lòng về việc học của em.

19 tháng 12 2021

ngày tổng kết học kì 1 , cô giáo thông báo em được xếp loại học sinh giỏi . Có được thành tích như ngày hôm nay , em phải cảm ơn bố mẹ và các bạn đã đọng viên , giúp đỡ em rất nhiều . Bố đã giúp em tự lập một thời gian biểu ở nhà . Buổi tối , cứ đến giờ , em tự giác ngồi vào bàn học bài , làm bài tập đầy đủ trước khi tới lớp . Em đã tiến bộ trông thấy ở cả hai môn toán và tiếng việt . Hàng ngày , trên đường tới trường , bạn Lan thường cùng em trao đổi , ôn lại bài . Sau mỗi giờ học , cố gì chưa hiểu , cô và các bạn luôn tận tình giảng giải cho em . Nhờ vậy mà em đã nắm vững bài trên lớp . Kết quả học tập này là món quà và là lời cảm ơn em giành tặng mọi người .

22 tháng 11 2021

nhìu đề thế cô giao trên lớp còn chx xong thì nghĩ hộ bạn còn đâu thời gian lm bài ở lớp (zới lại cô giao cho bạn bạn phải tự lm chớ)

31 tháng 5 2021

Z.....ú.......p              t.............u............i                         z..............ớ................i

31 tháng 5 2021

họctoots

19 tháng 12 2017

buồn và chán nản

19 tháng 12 2017

so happy because đc rất nhiều 10

đc vài con 9

và...

2 con 7

:)