Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
sao bn k đưa đề lên sớm chứ giờ s giúp đk bạn. Vì h cũng hơn 22h rồi
Chiều mai mình nộp, ai giúp đc trong buổi sáng thì giúp hoy
Tình mẫu tử - một đề tài phổ biến trong thơ ca. Có rất nhiều bài thơ viết về thứ tình cảm này, một trong số đó là bài “Về thăm mẹ” của Đinh Nam Khương.
Bài thơ là những dòng cảm xúc của người con trong một lần về thăm mẹ vào một chiều mùa đông:
“Con về thăm mẹ chiều đông
Bếp chưa lên khói mẹ không có nhà
Mình con thơ thẩn vào ra
Trời đang yên vậy bỗng oà mưa rơi”
Sau nhiều năm xa cách, người con trở về thăm mẹ. Những hình ảnh quen thuộc khiến con cảm thấy bồi hồi, da diết:
“Chum tương mẹ đã đậy rồi
Nón mê xưa đứng nay ngồi dầm mưa
Áo tơi qua buổi cày bừa
Giờ còn lủn củn khoác hờ người rơm
Đàn gà mới nở vàng ươm
Vào ra quanh một cái nơm hỏng vành
Bất ngờ rụng ở trên cành
Trái na cuối vụ mẹ dành phần con”
Những sự vật tuy bình dị, nhưng gửi gắm tình tấm lòng yêu thương của người mẹ. Chúng ta có thể bắt gặp những sự vật đó ở bất cứ một làng quê nào.
Hai câu thơ cuối cho thấy tình cảm của nhà thơ dành cho người mẹ của mình. Hình ảnh người con ngồi trên hiên nhà vắng, thơ thẩn vào ra gợi sự bồi hồi khi nhìn thấy những đồ vật quen thuộc mẹ vẫn thường dùng, mong ngóng mẹ trở về:
“Nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn
Rưng rưng từ chuyện giản đơn thường ngày”
Sự xúc động đến nghẹn ngào đã bày tỏ một tấm lòng yêu thương da diết của người con. Điều làm người con “Nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn” đó là những chuyện giản đơn thường ngày - ngôi nhà do mẹ một tay vun vén, sự hy sinh mẹ dành cho con.
Bài thơ “Về thăm mẹ” khiến cho người đọc vô cùng xúc động về tình cảm mẫu tử da diết, sâu nặng.
Tham khảo :
Tình mẫu tử - một đề tài phổ biến trong thơ ca. Có rất nhiều bài thơ viết về thứ tình cảm này, một trong số đó là bài “Về thăm mẹ” của Đinh Nam Khương.
Bài thơ là những dòng cảm xúc của người con trong một lần về thăm mẹ vào một chiều mùa đông:
“Con về thăm mẹ chiều đông
Bếp chưa lên khói mẹ không có nhà
Mình con thơ thẩn vào ra
Trời đang yên vậy bỗng oà mưa rơi”
Sau nhiều năm xa cách, người con trở về thăm mẹ. Những hình ảnh quen thuộc khiến con cảm thấy bồi hồi, da diết:
“Chum tương mẹ đã đậy rồi
Nón mê xưa đứng nay ngồi dầm mưa
Áo tơi qua buổi cày bừa
Giờ còn lủn củn khoác hờ người rơm
Đàn gà mới nở vàng ươm
Vào ra quanh một cái nơm hỏng vành
Bất ngờ rụng ở trên cành
Trái na cuối vụ mẹ dành phần con”
Những sự vật tuy bình dị, nhưng gửi gắm tình tấm lòng yêu thương của người mẹ. Chúng ta có thể bắt gặp những sự vật đó ở bất cứ một làng quê nào.
Hai câu thơ cuối cho thấy tình cảm của nhà thơ dành cho người mẹ của mình. Hình ảnh người con ngồi trên hiên nhà vắng, thơ thẩn vào ra gợi sự bồi hồi khi nhìn thấy những đồ vật quen thuộc mẹ vẫn thường dùng, mong ngóng mẹ trở về:
“Nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn
Rưng rưng từ chuyện giản đơn thường ngày”
Sự xúc động đến nghẹn ngào đã bày tỏ một tấm lòng yêu thương da diết của người con. Điều làm người con “Nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn” đó là những chuyện giản đơn thường ngày - ngôi nhà do mẹ một tay vun vén, sự hy sinh mẹ dành cho con.
Bài thơ “Về thăm mẹ” khiến cho người đọc vô cùng xúc động về tình cảm mẫu tử da diết, sâu nặng.
Thời gian trôi nhanh thật. Tiếng trống khai trường đầu năm như còn vang vọng đâu đây. Thế mà bây giờ mùa thu đã kết thúc. Không khí đã lành lạnh cùng những cơn mưa rả rích dấm dẳng đã trở về báo hiệu đất trời lại bắt đầu một mùa đông nữa !
Không còn bầu trời thu "xanh ngắt mấy tâng cao", không còn bầu trời sáng trong như pha lê nữa mà thay vào đó là một không gian âm u, mây đen kịt giăng kín muôn nơi. Từng tảng mây nặng trịch đen ngòm, mang đầy hơi nước, sà thấp xuống sát tận mái nhà, quấn cả vào các ngọn cây, sẵn sàng đổ nước xuống bất cứ lúc nào. Gió vun vút thổi bứt đi những chiếc lá nhỏ cố sức bám lại trên cành. Vậy mà chị gió cứ rủ về từng đám mây đen ngòm, để rồi lát sau chúng biến thành những dòng mưa ào ạt xôi xả như có một người khổng lồ nào đó đứng giữa không trung dội nước xuống mặt đất. Nước ngập đầy sân nhà, nước chảy đầy đường không thoát kịp khiến người đi đường phải bì bõm trong mưa trông thật vất vả tội nghiệp. Không khí càng trở nên buồn bã lạnh lẽo và ẩm ướt. Không có việc cần chẳng ai muốn ra đường, cứ co ro cúm rúm trong những chiếc áo bông dày sụ.
Cũng có lúc mưa ngớt, bầu trời hửng sáng lên một chút nhưng không đủ xua hết những tảng mây dày nặng trịch. Gió heo may vẫn vi vút thổi mang theo những chiếc lá lìa cành. Lũ chim mới hôm nào còn ríu ra ríu rít đầy cành cây ven đường thế mà hôm nay chúng đã đi tránh rét tận đâu không thấy tăm hơi. Hai bên đường, những cây bàng, lá đỏ ối đang cố sức thắp lửa lên để xua bớt không khí giá lạnh sưởi ấm ngày đông. Cây sầu đông cũng thế, tuy chỉ còn trơ lại cành khô nhưng những chùm quả vàng lịm lúc lỉu đầy cành buông lơ lửng khiến bức tranh đông tươi tắn lên đôi chút. Trên tường rào nhà ai, mấy cây hoa trạng nguyên vẫn bình thản phô những chiếc lá màu đỏ rực không hề sợ mưa rét.
Ngày đông, người qua lại cũng thưa thớt hẳn. Thỉnh thoảng có bóng mấy cô gái trẻ mặc những chiếc áo ấm màu sắc rực rỡ, khăn quàng cổ phất phơ cùng những chiếc ô che màu tím làm khung cảnh ngày đông tươi hẳn lên.
Mùa đông là thế ! Tuy lạnh giá, xác xơ và có vẻ tiêu điều nhưng chẳng ai ghét bỏ mùa đông vì đó là lúc để muôn loài chuẩn bị chuyển mình bước sang cảnh rực rỡ huy hoàng của ngày xuân. Đừng trách mùa đông mà hãy yêu mùa đông thật nhiều.
Những buổi sáng đẹp trời, em cùng các bạn thường cắp sách tới trường với tâm trạng háo hức phấn khởi. Bởi niềm vui của tuổi thơ chúng em là những giây phút túm năm tụm bảy trước giờ học hay giờ ra chơi, những giây phút ngắm cảnh sân trường vào buổi sớm mai.
Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dần bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Ba dãy nhà tầng được xếp theo hình chữ L, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như quả bóng khổng lồ. Những tia nắng dìu dịu chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non long lanh như những hạt ngọc. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt hơn lúc trước. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây... Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục cổ vũ cho những người thắng cuộc. Trên cành phượng, cành xà cừ những chú chim sẻ, chim chích bông đua nhau nhảy nhót, cất tiếng hót líu lo như muốn cổ vũ, hoà mình với những cuộc vui phía dưới. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: "Tùng! Tùng! Tùng!", thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.
Em rất thích quang cảnh của buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên tĩnh và thơ mộng đáng nhớ.
Đây là một kết thúc mang ý nghĩa sâu sắc.Kết thúc theo mong muốn của nhân dân đồng thời cũng nói lên phẩm chất tốt đẹp của Gióng: Đánh giặc ko màng danh lợi. Đánh giặc vì nghĩa lớn, giúp cho nước nhà. Gióng ko đòi công lao,tiền bạc hay chức vọng. Qua đây thể hiện được mong muốn của nhân dân về một người anh hùng vĩ đại,cao cả,ống gần gũi với dân và có một cuộc sống hết sức thanh bình,giản dị,gần gũi với dân cho dù là một người anh hùng vĩ đại
Theo như mình nghĩ, kết thúc này nói cũng nói về Gióng k ham công danh, một dũng sĩ còn có Đức tính khiêm tốn, k cần mọi người ngưỡng mộ. Giả sử bạn viết kết thúc là Gióng đi vào rừng ẩn tích;....
Có gì sai sót mong bạn thông cảm ạ, vì đây là mik tự nghĩ ạ* cúi đầu*
Giọng của người không phải là sám trên cao
Ấm từng tiếng, thấm vào lòng mong ước.
\(\rightarrow\) Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác
Nhằm nói rằng tiếng của ng cha làm cho các con cảm thấy ấm áp và thấm sâu ko thể quên
Giọng của người không phải sấm trên cao
Ấm từng tiếng thấm vào lòng mong ước
=>Ẩn dụ phẩm chất
ý nói : lên giọng trầm ấm của bác như thế nào , miêu tả rõ hơn làm cho câuu thơ gần gũi với người đọc , làm nổi bật tấm lòng của một nguười cháu với Bác.
Ko bạn ơi
giúp đi