Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
-Bác kêu con đến bên bàn
Bác ngồi Bác viết, nhà sàn đơn sơ
-Ba gian nhà trống, nồm đưa võng
Một chiếc giường tre chiếu mỏng manh
-Giường lãnh tụ là hai hàng đá ghép
Manh áo chàm, Bác mặc quá đơn sơ
-Đôi dép của Người mòn vẹt gót
Người đã đi khắp ngã đường đất nước hành quân
- Mình về với Bác đường xuôi
Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người
Nhớ ông cụ mắt sáng ngời
Áo nâu túi vải đẹp tươi lạ thường.
...
2
Học sinh cần: Có thái độ, tình cảm làm vui lòng thầy cô giáo, có hành động
đền ơn đáp nghĩa, và làm những điều tốt đẹp để xứng đáng với thầy cô
giáo( chăm ngoan, học giỏi, vâng lời thầy cô giáo, lễ độ với mọi người)
i - Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy.
- Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy
Nghĩ sao cho bố những ngày ước mong.
- Ơn thầy soi lối mở đường
Cho con vững bước dặm trường tương lai
- Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
Ơn cha nghĩa trọng công thầy cũng sâu.
- Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói đố mày làm nên.
- Vua, thầy, cha, ấy ba ngôi
Kính thờ như một, trẻ ơi ghi lòng.
- Mười năm rèn luyện sách đèn
Công danh gặp bước, chớ quên ơn thầy.
- Mẹ cha công đức sinh thành
Ra trường thầy dạy học hành cho hay.
- Ơn Thầy không bằng gốc bễ,
Nghĩa Thầy Gánh vác cuộc đời học sinh.
- Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa.
- Công cha, áo mẹ, chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh.
- Một gánh sách không bằng một giáo viên giỏi
- Thầy giáo là đường tinh, học sinh là đường đã lọc
- Nhất quý nhì sư
- Mồng một tết cha, mồng ba tết thầy
ừ ha thấy bn ns vậy ms nhớ chưa đổi ảnh đại diện. Năm ms thì cái j cx phải ms chứ
Nếu em đã được đến Vịnh Hạ Long thì em cảm thấy rất rất vui và cực kì hạnh phúc. Được đến Vịnh Hạ Long, đó là một ước muốn lớn lao của em. Đến đây, em học hỏi được thật nhiều điều hay và bổ ích. Biết quý trọng Vịnh Hạ Long hơn. Có thái độ tôn trọng, giữ gìn Di sản văn hóa này của Việt Nam.
Trong cuộc sống em đã được chứng kiến rất nhiều câu chuyện cảm động. Đó là những chuyện gợi lên tình thương yêu và sự đùm bọc của con người. Nhưng có lẽ chuyện làm em cảm động nhất lại đến từ một lần em được chứng kiến tình thương yêu của mẹ con bầy chim sẻ.
Ngày xưa, lúc em còn học lớp ba, em ham chơi lắm. Trò gì của lũ trẻ ở nông thôn em cùng đều biết cả nhưng trò mà em và anh Tùng (anh trai của em) thích nhất là trò bắt những đàn chim sẻ về nuôi. Nuôi để làm gì ư? Chẳng để làm gì, chỉ nuôi cho thích. Thú thực đã không ít lần mải vui em đã bỏ đói khiến những con chim sẽ chết thật là tội nghiệp.
Hôm ấy không biết thế nào mà chỉ sau mỗi buổi trưa anh Tùng đã mang về cho em hai chú chim non vừa mọc xong lông cánh. Hai chú chim non rìa mỏ còn vàng rộm, đúng đến lúc tập chuyền trông đến là thích mắt. Em bắt hai chú chim non đem thả vào lồng nhưng chúng cứ bay loạn xạ và kêu nháo nhác. Hơn một ngày chúng chẳng chịu ăn gì, cứ vỗ cánh phành phạch và tìm đường trốn chạy trong tuyệt vọng. Hình như một chú chim đã bắt đầu mệt mỏi, nằm im ở góc lồng, mắt lim dim. Dỗ chúng ăn mãi không được, em tức quá bỏ đi chơi. Buổi tối đi chơi về muộn em cũng chẳng để ý . : Ăn cơm xong em leo lên giường ngủ sớm. Sáng hôm sau tỉnh dậy em thấy ngại vô cùng. Hình như hai chú chim non đang hấp hối, nhưng biết làm sao bây giờ, chỉ còn mười lăm phút nữa là vào giờ học.
Buổi học hôm ấy thật dài. Trên đường về, em tin chắc hai chú chim non đã chết. Nhưng không ở trong lồng kia hai chú chim non đang nhảy nhót, ở trong lồng em còn thấy có con cào cào bị ăn dở dang. Chưa kịp hiểu tại sao thì em lại thấy một chú sẻ già cứ chao đi chao lại trên đầu, miệng kêu ríu rít. Em chợt nghĩ ra chắc đó là chim sẻ mẹ.
Buổi chiều em cho hai chú chim ăn nhưng chúng lại không ăn và chỉ vỗ cánh bay phành phạch. Sáng bôm sau em lại đến trường và lại thấy hai chú chim non đang chờ chết. Nhưng kỳ lạ! Buổi trưa về hai con chim sẻ lại khoẻ mạnh rất giống hôm qua và ở trên kia chim sẻ mẹ vẫn kêu rối rít như giận dỗi như van lơn. Em bắt đầu hiểu chuyện. Lũ chim non quyết định không ăn bởi nếu không được tự do, chúng thà chịu chết còn hơn. Còn chim sẻ mẹ, một mặt dỗ dành an ủi các con, mặt khác cứ ríu rít kêu cầu mong em thả bầy con của nó. Khi đã hiểu ra, em quyết định mở cánh cửa lồng. Ba mẹ con đàn chim sẻ bay tung nhưng còn lộn qua lộn lại ba vòng trước khi bay mất không bao giờ trở lại.
Từ ngày ấy không bao giờ em chơi chim sẻ nữa. Không ngờ mẹ con loài vật bé nhỏ kia đã dạy cho em rất nhiều điều. Trong đó điều quan trọng nhất là sự thương yêu đùm bọ
Mỏi tay rùi đó nhá !
-Phạm vi: Mọi công dân đều phải chấp hành Hiến pháp, pháp luật
-Mức độ điều chỉnh: Mọi pháp luật đều được xây dựng, ban hành trên cơ sở Hiến pháp, không được trái với Hiến pháp
Có hiệu lực pháp lí cao nhất trong hệ thống pháp luật Việt Nam
GDCD 7 làm gì có trang 85 thế bạn?