Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bạn chịu khó tự viết nha để cải thiện kĩ năng của mk nhé!~~~~~~~
Tuổi thơ của tôi chất chứa nhiều kỉ niệm, đã nhiều thứ gắn bó tưởng như không bao giờ quê được, trong đó thứ gắn bó nhất là ngôi nhà ấy, ngôi nhà được ba tôi gầy công xây dựng. Ngôi nhà được ba tôi tự thiết kế khi tôi vừa tròn 3 tuổi,kể từ lúc bấy giờ đến nay ngôi nhà đã trở thành chiếc nôi ấm áp cho tôi.Nhà tôi không bề thế như biệt thự thành phố mà nó chỉ là ngôi nhà hai tầng được quét đều một màu sơn xanh mát mẻ.Nhà tôi có một mảnh vườn nhỏ ở trưc để trồng cây, mẹ tôi hay nói cây tự trồng khi ăn sẽ ngon hơn bởi vì chính ta mình chăm sóc mà...Ngôi nhà được bố ngăn ra làm bốn phòng ,trong đó đầu tiên là phòng khách,thứ hai là phòng ba mẹ,tiếp tục là nhà bếp nơi khơi dậy những bữa cơm ấm áp và cuối cùng ở trên lầu chính là phòng tôi. vì phòng tôi ở trên lầu nên được ba xây rộng rãi lắm.Vì cứ nghĩ phòng mình là rộng nhất nên tôi cứ hay xả giăng ra nên hay bị mẹ la mắng về tội luộm thuộm. Tuy nhà tôi chỉ có thế thôi , cấu trúc đơn giản , bình dị và cũng chẳng mấy cầu kì nhưng tôi rất quý nó.
Bạn tham khảo nha
Hằng ngày, em đến trường bằng chiếc xe đạp cũ của mẹ cho. Tuy là xe cũ nhưng nước sơn màu xanh biển của xe vẫn còn bóng như mới. Hai vành xe và nan hoa trắng sáng, cứ loang loáng khi em đạp xe nhanh. Tay lái của xe được bọc nhựa ở chỗ cầm. Hai sợi dây thắng vòng,chéo nhau ở phía trước đính một nút thắt hình con bướm. Yên xe được thay mới nên rất êm. Xe còn có giỏ phía trước để em đựng cặp khi đi học. Xích xe quay đều kêu rè rè nhưng xe đạp rất nhẹ. Các bạn của em đều thích chiếc xe đạp này. Em rất tự hào đã tự mình đến trường bằng xe đạp, không phiền bố mẹ phải đưa đón.
k cho mk nha
Các bạn của em mỗi năm học đều mua bút mới. Riêng em, em vẫn dùng cây bút cũ từ hồi học lớp một. Theo năm tháng, cây bút máy của em có cũ đi đôi chút, nhưng ngòi bút vẫn viết rất êm và ra mực đều. Em dùng bút để ghi chép bài học, làm bài kiểm tra. Cây bút máy còn giúp em đắc lực trong việc ghi điểm thi đua của các lớp khi em trực Sao Đỏ. Bài văn nào của em cũng được cô giáo cho điểm cộng chữ viết đẹp một phần cũng nhờ vào cây bút máy. Em rất thích cây bút của em và luôn tự hào mình là người giữ gìn bút cẩn thận nhất lớp.
Đoạn văn 1:
Hình ảnh nụ hoa đào chớm nở, hoa mai đâm chồi hay những cành quất trĩu quả trên khắp nẻo đường, con phố báo hiệu một không khí xuân căng tràn đang về. Những bài hát về mùa xuân tựa như những dòng chảy nhỏ ca lên khúc yêu thương về một mùa mới, về khoảnh khắc giao cảm mãnh liệt trong tâm hồn mỗi người Việt.Mùa xuân cũng chính là khoảng thời gian có khí hậu ôn hòa nhất trong năm, là thời điểm hồi sinh của muôn loài sau một mùa đông giá lạnh. Mỗi con người ai cũng có mùa xuân sinh tươi hồn nhiên, nhưng phải biết nắm bắt, "mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất" nếu không biết trân trọng khoảnh khắc quý hiếm đó của cuộc đời mà vội vàng cảm nhận hưởng thụ nó, thì cũng uổng cuộc đời.Tháng giêng ngọt như cặp môi hồng, một mùa xuân ngọt ngào , không thể nào cưỡng chế được,cái vẻ đẹp , hương sắc ngắn ngủi của nó.
đoạn này k chắc xác định cặp QHT đúng chưa, nếu sai cho mình xl nha
Đoạn văn 2:
Mùa xuân là mùa bắt đầu của một năm, cũng là mùa đẹp nhất trong năm vì mang đến cho con người không khí ấm áp, vui tươi nhất. Mùa xuân thường gắn liền với Tết, thường bắt đầu vào tháng 1 và kết thúc vào tháng 3. Đây là khoảng thời gian thời tiết êm dịu, ấm áp, tuy còn se se lạnh nhưng có ánh nắng mặt trời. Mọi người vẫn luôn mong chờ mùa xuân đến, vì được đón Tết cổ truyền, được quây quần bên nhau ấm áp.
Mẹ : Sao Tiếng Anh con kém thế ?
Em : Dạ , con ...
Mẹ : Mẹ thấy tình hình học tập của con có tiến bộ về Toán và Tiếng Việt. Song, con cũng cần phải cố gắng môn Tiếng Anh nữa chứ . Bản thân chúng ta không được điểm nào là hoàn thiện , vì thế nên ta cũng phải sửa khuyết điểm và duy trì điểm tốt . Con không được dồn hết sức vào môn Toán và Tiếng Việt mà bỏ Tiếng Anh . Môn nào cũng quan trọng như nhau , cần phải học thế nào cho tất cả các môn đều giỏi thì mới được học sinh giỏi, con ạ ! Đây là mẹ nói để con rút kinh nghiệm , những lần sau con cần cố gắng hơn nhé !
Em : Vâng , con cảm ơn mẹ ! Con đã hiểu rồi !
Mẹ : Ừ , hiểu rồi là tốt . Ăn cơm đi con !
Mẹ: "Con thích xem phim gì nhất"
Con: "Con thích xem 5 anh em siêu nhân"
Mẹ:"Ồ, phim đó hay lắm"
Con:"Quá hay luôn đó"
Mẹ:"Hahaha" (cười)
tham khảo:
"Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương" Kể từ khi được học cô Oanh, em đã thực sự hiểu được câu hát này. Cô giống như người mẹ thứ hai, người mẹ ở ngôi trường tiểu học này. Cô Oanh đã dạy em từ hồi lớp 3 cho đến giờ, những bài học cô dạy chúng em đều ghi sâu trong lòng. Trong đó tiết học khiến em khó quên được nhất lại chính là tiết học cô dạy về bài "Nghĩa thầy trò".
Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh đầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chào cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. Bài giảng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn thẳng xuống lớp. Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên.
Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp, xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đặt ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến của các bạn. Giữa giờ học căng thẳng, cô kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Gần hết giờ cô dành 5 phút lắng lại kể cho chúng em về người thầy của cô, em nhìn thấy sự xúc động không che giấu được từ trong ánh mắt của cô.
Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, ngay cả mỗi người chúng em cũng không giấu được sự xúc động và bồi hồi trong lòng về một giờ học quá ý nghĩa.
Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo Oanh, cô không chỉ dạy dỗ em nhiều bài học đáng quý trong sách vở mà cả trong cuộc sống nữa. Mai này dù có đi đâu bao xa thì em mãi cũng không thể quên được người mẹ thứ hai này của em.
Lớp 5 mà dài quá thì mất thời gian á , nên mình chọn bài vừa đủ cho lớp 5 nhé : ~ Chúc bạn học tốt ~
Quê em là một vùng trung du, đồi núi nối đuôi nhau chạy mãi tít vào chân trời xa… Thỉnh thoảng có một vài thung lũng nhỏ hẹp chạy dài dưới hai chân đồi, tạo thành một cánh đồng nhỏ hẹp. Đó là vùng Thạch Thành quê ngoại em.
Quang cảnh buổi sáng trên cánh đồng thật đẹp phải không các em
Cánh đồng nhỏ hẹp ấy như một dải lụa xanh chạy dài từ xã Thành Minh đến tận đường quốc lộ 1A. “Dải lụa” ấy đã nuôi sống gần như nửa cái huyện vùng trung du này. Dân đông, ruộng ít. Ấy vậy mà cuộc sống ở đây không đến nỗi lam lũ, nghèo đói. Dường như quanh năm vụ nối vụ, mùa nối mùa. Hết màu xanh mơn mơn của cây lúa thời con gái đến thời vàng óng ả của mùa gặt. Hết lúa lại khoai đến ngô, sắn rau màu. Cứ thế… dải đất quí hiếm ấy luôn được nhuộm mới những sắc màu và hương thơm của cuộc sống thanh bình đang từng ngày thay da đổi thịt. Đêm đến, điện bừng sáng cả thôn quê, lũ trẻ chúng em tung tăng vui đùa dưới ánh điện, ca hát nhảy múa dưới sự hướng dẫn, tổ chức của các anh chị đoàn viên thanh niên. Đường làng, ngõ xóm được tôn tạo mở mang cho những chiếc xe hơi, xe honda từ dưới vùng đồng bằng và thị thành lên đây trao đối hàng hóa. Nhịp sống tươi vui của làng bản cứ thế diễn ra sôi động, rộn rịp không khác gì một thị trấn ở vùng xuôi.
Trước mắt em cánh đồng tuy hẹp nhưng rất trù phú và nên thơ. Vào những ngày tháng giêng, tháng hai “dải lụa” nhuộm một màu xanh ngắt. Lúa che kín cả mặt ruộng. Gió xuân từ trên các đồi cao, tuôn về thung lũng tạo nên những đợt sóng lúa đuổi nhau vội vàng, phát ra những âm thanh dịu ngọt. Đây đó, những bóng người ra thăm ruộng, lúc ẩn lúc hiện, làm cho những chú chim đi bắt sâu lúa giật mình, tung vọt lên cao. ơ dọc chân đồi, người ta xẻ ruộng thành những bậc thang đê trồng bắp cải, su hào. Những luông bắp cải tươi tốt đã bắt đầu cuộn lại, có những bắp mới cuôn được một nửa mà đã to bằng phần trên của chiếc mũ côi. Chắc khi cuộn hết, có lẽ phải đến bôn, năm kí hơn. Xuyên qua giữa cánh đồng là tỉnh lộ, nốì từ quốc lộ 1A đến thị trấn Kim Tân – trung tâm của huyện Thạch Thành, những chiếc xe bò đang chở phân ra đồng, bón thúc cho lúa, lăn đều trên mặt đường nhựa cùng với tiếng gõ lộc cộc của những bước chân đều đặn nện xuông mặt đường tạo ra một âm thanh vui nhộn giữa cánh đồng.
Bài làm
Dù đã rời xa công viên Sun World thân yêu, tưởng chừng những cơn gió bão(ý là những gì khiến mình quên) đã cuốn bay tất cả,nhưng trong tâm tư tôi, công viên đó là cả một khu vui chơi giải trí luôn được tìm đến bởi không chỉ trẻ em mà cả người lớn nữa.
Khi những đèn điện bắt đầu thắp lên những ánh sáng lung linh dát vàng, hàng chữ Sun World màu vàng óng mượt mà, cùng với những hoa sen đua nhau nở rộ, xòe ra 8 cánh hồng hào, chào đón một buổi hoàng hôn kỳ diệu. Đến cổng, ta thấy năm con rồng vàng chụm đầu, cùng nhau khiêng quả cầu trái đất.Dưới những con rồng là một bồn nước xanh mát. Chiếc cổng bằng đá uốn lượn, chào đón những du khách mới. Một điều không còn xa lạ với những người đi chơi nữa, đó là những chiếc cáp treo đỏ rực như những con chim chao lượn trên bầu trời xanh rộng để ngắm những danh lam thắm cảnh của Hạ Long thân yêu.Những hàng cây xanh như những chiếc ô xòe rộng tán lá xum xuê. Những bông hoa cúc đua nhau nở rộ, tỏa hương thơm ngào ngạt cho đường phố.
Những chú chim sẻ bay từ cành này sang cành khác,hot líu lo vang mừng. Còn những chú ếch từ ao nhảy lên, phơi mình dưới nắng ấm của buổi chiều.
Trong công viên, ai ai cũng hào hứng muốn đi vòng quanh mặt trời, xem những bộ phim kì thú còn những chú bé tinh ranh tham gia những trò chơi bổ ích của nhà bóng. Những cô bé gái thì loanh quanh luẩn quẩn qua những cửa hàng thú bông. Còn tôi, tôi thì đi cùng gia đình vào trong căn phòng có bậc thang với những tiếng đàn nghe thật êm tai. Đi đến đâu, chiếc đàn pi-a-nô càng trình diễn một bản nhạc du dương.
Khi về Hà Nội cũng là lúc mà năm học mới bắt đầu.Tôi mong rằng hè sẽ đến thật nhanh để lại được gia đình đưa đến khu vui chơi Sun World với nhiều cảm xúc.
mọi người ơi mình chọn nhầm môn nha mọi người
Em thích nhất là mùa xuân vì mùa xuân mát mẻ