Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mồ hôi mẹ thấm
Bước đường con đi
Mẹ chẳng có gì
Ngoài con tất cả
Trời cao hỉ xả
Xin nhận lời con
Để mẹ mãi còn
Bên con mãi mãi
Năm 2020, bao hứa hẹn tràn vui
Bỗng thử thách ùa về qua biên ải
Virus mới giết người không ngần ngại
Nước Việt mình sẵn sàng chống “giặc” sang.
Sơn Lôi cách ly, Chợ Rẫy báo tin mừng
Viện Dịch tễ… vỡ òa:
Đã cấy nuôi và phân lập thành công con Corona quái ác !
Chúng tôi nghe tin mà mừng khôn xiết
Và kêu lên: Giỏi quá Việt Nam ta !
học tốt nha
Màu cờ đỏ, huy hiệu sao vàng trong tay người chiến sĩ
Chúng cháu tự hào là đội thiếu niên tiền phong hồ chí minh
Hồ Chí Minh ! Ơi Hồ Chí Minh
Trong Bác lời thề tự do dân tộc
Để hôm nay chúng cháu nhìn lên
xương máu các anh, bao người đã ngã
Thấm khăn quàng đỏ, rọi bình minh
Vinh quang thay lá cờ ,huy hiệu màu xanh
Để hôm nay chúng cháu sống hòa bình
Măng non mau tiếp bước, non sông mau đổi mới
"Chính là nhờ một phần ở công của các em..." Bao thế hệ còn nhớ mãi
Lời Người, ánh sáng cho ngày mai
chúng cháu quyết giữ vững độc lập
Năm điều Bác dạy, đội tiến lên
con ngoan trò giỏi, làm nhiều việc tốt
Tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình
Vì độc lập và lý tưởng của Bác Hồ vĩ đại
Sẵn sàng !
em có nhớ anh kim đồng
đội trưởng đội thiểu niên tiền phong hồ chí minh
em có nhớ anh nông văn thàn
hay dược gọi là anh cao sơn
còn ai nhớ đến lý văn tịnh
có biệt danh là thanh minh
chị lý thị nì có tên là thủy tiên
chị lý thị xậu tên là thanh thủy
cùng với anh phụ trách
tên là đàm minh viễn
họ cùng nhau chiến đấu
để bảo vệ hòa bình
ta cùng hãy tưởng nhớ
anh hùng của đất nước
Bài thơ số 1:
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè nói ngược
Ngựa đua dưới nước
Tàu chạy trên bờ
Lên núi đặt lờ
Xuống sông bửa củi.
Bài thơ số 2:
Ông tiển ông tiên
Ông có đồng tiền
Ông dắt mang tai
Ông cài lưng khố
Ông ra chợ phố
Ông mua miếng trầu
Ông nhai chóp chép ...
Bài thơ số 3:
Mùa xuân đi rồi
Nhiều hoa vắng mặt
Như chị hoa đào
Ra đi trước nhất
Các chị thược dược
Hoa cúc hoa hồng
Thảy đều lần lượt
Theo bước mùa xuân
Chỉ còn hàng cây
Đung đưa theo gió
Bài thơ số 4:
Tình mẹ bao la
Vượt trên tất cả
Tháng năm vất vả
Tần tảo vì con
Mong con lớn khôn
Đáp đền ơn mẹ!
Nếu không chép mạng thì bạn chép mạng tặng cho thầy cô đi.Quan trọng là tấm lòng,không phải là lời nói,văn vẻ.
2.LỜI CỦA THẦY
Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ
Hok tốt
Em đã được học rất nhiều bài học bổ ích trong nhà trường và sau khi được học bài học về người bác sĩ nhân đức, em đã có ước mơ sau này sẽ trở thành bác sĩ. Chưa bao giờ em thấy công việc cứu người lại trở nên cao đẹp đến như thế khi học xong bài học. Trở thành bất cứ ai chúng ta cũng có thể giúp đỡ được người khác. Nhưng trở thành bác sĩ, việc cứu người lại trở đặc biệt, khó khăn và thiêng liêng hơn khi giữ lại được sự sống cho họ. Muốn trở thành bác sĩ, em nhất định sẽ phải cố gắng học tập, rèn luyện thật chăm chỉ.
Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.