K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 5 2017

mk chỉ nhớ để TLV là tả người bạn mà em yêu quý, 0 biết đề các trường có giống nhau không nhưng theo mk nghĩ thì TLV chắc chắn là vào tả người

thik thì tk na, thanks nhiều ! ok

7 tháng 5 2017

1. đọc đoạn thơ & trả lời câu hỏi:

chú bé loắt choắt

cái xắc xinh xinh

cái chân thoăn thoắt

cái đầu nghênh nghênh

đoạn thơ trên trích từ văn bản nào? tác giả? nội dung chính

câu 2:

sấm

ghé xuống sân

khanh khách cười

cây dừa

sải tay bơi

ngọn mùng tơi

nhảy múa

(mưa- trần đăng khoa)

phân tích tác dụng của biện pháp tu từ đó trong đoạn thơ trên

câu 3: hãy tả lại khu vườn nhà em vào 1 buổi sáng đẹp trời

đề này mk làm đc 9,5 đóngaingungngaingungngaingungngaingungngaingung

5 tháng 4 2017
Bài văn nói chuyện cây tre, kì thực là ca ngợi người nông dân Việt Nam đời đời gắn bó với cây tre. Bên ngoài cũng nhũn nhặn, mộc mạc như cây tre, ở đâu cũng sống khỏe, cũng xanh tốt như tre. Khi có giặc ngoại xâm, đi vào cuộc chiến đấu, người nông dân cũng như cây tre, thẳng ngay, can đảm, bất khuất, dù hi sinh vẫn giữ vững tinh thần: Trúc dẫu cháy, tiết ngay vẫn để. Đó là phẩm giá tốt đẹp, cao quý của con người Việt Nam đã có tự thuở xưa mà ông cha ta đã gửi gắm qua hình ảnh của cây tre bình dị mà thân thuộc.
17 tháng 4 2017

Sau những năm tháng chiến đấu tàn khốc, cây tre đã xả thân vì dân tộc Việt Nam, hoàn thành sứ mệnh thiêng liêng: giữ nước. Giờ đây trở về với cuộc sống bình yên, tre lại mang một nét đẹp văn hóa của dân tộc. Hình ảnh khúc nhạc đồng quê, trong tiếng sáo diều bay lưng trời: Biểu lộ những rung động cảm xúc, những tiếng nói tâm tình của con người. Đó chẳng phải là biểu tượng tinh thần của dân tộc đổ sao?Từ hình ảnh măng non trên phù hiệu ở đội viên thiếu niên, tác giả đưa người đọc tới những suy nghĩ về cây tre trong tương lai của đất nước: khi đi vào công nghiệp hoà thì cây tre là biểu tượng của dân tộc nữa hay không? Tác giả đã gợi mở ra một hướng suy nghĩ đúng đắn: Các giá trị văn hoà và lịch sử của cây tre sẽ vẫn còn sống mãi trong đời sống của người Việt Nam, tre vẫn là người bạn đồng hành thuỷ chung của dân tộc ta trên con đường phát triển. Bởi vì tất cả những giá trị và phẩm chất của nó, cây tre đã thành “tượng trưng cao quí của dân tộc Việt Nam”Cây tre Việt Nam, Thép Mới đã sử dụng rộng rãi và thành công phép nhân hóa. Tre là người bạn thân của nông dân Việt Nam, bạn thân của nhân dân Việt Nam, là tư tưởng xuyên suốt toàn bài. Với vẻ đẹp nhân hoà, những phẩm chất cao quí của dân tộc Việt Nam đã hiện lên bình dị qua hình ảnh cây tre. Nhà văn không lên gân, không hề hô khẩu hiệu mà bài văn vẫn có sức truyền cảm sâu sắc và thấm thía tới người đọc: Cây tre đã trở thành biểu tượng của đất nước Việt Nam, của dân tộc Việt Nam.

22 tháng 1 2017

I. DÀN Ý

1. Mở bài:

* Giới thiệu chung:

- Người được miêu tả là ai? (Mẹ hay cha? ).

- Trong hoàn cảnh nào? (Khi em làm được một việc tốt).

- Việc tốt đó cụ thể là gì? (Đạt điểm cao, được khen thưởng, giúp đỡ bạn, nhặt được của rơi trả lại cho người đánh mất... ).

2. Thân bài:

* Miêu tả hình ảnh mẹ (hay cha) vào thời điểm đó.

- Vẻ mặt: Vui mừng, sung sướng, hài lòng...

- Lời nói: Khen ngợi, động viên, tự hào, tin tưởng...

- Hành động: Ân cần, quan tâm chăm sóc...

3. Kết bài:

* Cảm nghĩ của em về mẹ (hoặc cha).

-Cảm độngtrướctình yêu thương...

- Tự nhủ phải cố gắng nhiều hơn nữa để cha mẹ vui lòng.

II.Bài làm

Trời đã xế chiều nhưng nắng vẫn chói chang. Trên đường, người và xe tấp nập ngược xuôi, mặc cho hơi nóng bốc lên hầm hập. Một tuần trôi qua nhanh thật! Hôm nay đã là thứ bảy.

Chợt ngoài cửa có tiếng chú bưu tá gọi vọng vào: “Mời bác Quang ra kí nhận

thư bảo đảm! ”. Buông vội tờ báo, ba em bước ra ngoài. ít phút sau, ba trở vào

tay cầm chiếc phong bì lớn. Ba cười thật tươi, vẻ mặt rạng rỡ lạ thường. Không

nén nổi tò mò, em chạy đến bên ba và hỏi:

- Thư của ai hả ba?

Không trả lời, ba mở phong bì, lấy thư ra đọc rồi bất chợt nhấc bổng em lên,

quay tít. Tiếng reo của ba vang khắp căn phòng nhỏ:

- Thành công rồi! Cha con ta thành công rồi! Bống nhà ta đã đoạt giải thưởng cuộc thi vẽ Mùa hè của em! Con gái của ba giỏi lắm! Chúc mừng con! Ba sẽ thưởng cho con hộp màu nước thật “xịn” của Nhật! Thích không?!

Niềm vui tràn ngập, toả sáng trên gương mặt mỗi người thân trong gia đình. Ông nội em chậm rãi vuốt chòm râu bạc, từ tốn nói:

- Ông đã bảo mà! Cái Bống nhà ta có khiếu, lại say mê học vẽ. Có chí thì nên cháu ạ!

Mẹ em từ dưới bếp chạy lên, ôm em vào lòng, xuýt xoa khen:

- Bống của mẹ “cừ” thật đấy! Vượt qua được bao nhiêu bạn cùng tham gia thi vẽ. Thế là từ nay nhà ta có “hoạ sĩ” rồi! Nhưng mẹ bảo này, “hoạ sĩ Bống” chớ có mừng quá mà phổng mũi lên nghe chưa!

Trước tin vui, em xúc động đến chảy nước mắt. Em không ngờ bức tranh của mình lại đoạt được giải thưởng. Trong tranh, em vẽ một thảm cỏ xanh, một bầu trời trong xanh với những đám mây trắng bồng bềnh, làm nền cho cô bé mặc bộ đồng phục học sinh, cổ quàng khăn đỏ, hai cánh tay giơ cao tung chú chim bồ câu trắng.

Trong thư mời ghi rõ 9 giờ sáng mai, Nhà văn hoá thiếu nhi thành phố sẽ tổ chức triển lãm tranh và lễ phát phần thưởng. Ba em bảo cả nhà cùng đi cho vui. Cu Tùng cứ tíu tít chạy tới chạy lui, năn nỉ: “Chị Bống cho Tùng đi theo với nhé! ”. Mẹ em mở tủ, chọn cho em bộ váy áo đẹp nhất. Không khí trong nhà rộn ràng và vui như Tết.

Người vui nhất có lẽ là ba em vì suốt mấy năm nay, ba không quản nắng mưa, đưa em đi học vẽ. Ba động viên em rất nhiều, Ba dành dụm từ đồng lương ít ỏi của mình để mua cho em bút lông, màu nước và giấy vẽ. Thành công của em hôm nay có không ít mồ hôi và công sức của ba. Đến một ngày nào đó, em sẽ vẽ bức chân dung của ba với vẻ mặt rạng ngời hạnh phúc. Em tự nhủ phải cố gắng thêm nhiều để mang lại niềm vui, niềm tự hào cho những người thân yêu.

22 tháng 1 2017

Trời đã xế chiều ánh hoàng hôn dần buông xuống, Cả nhà đang quây quần bên bữa cơm chiều. Chợt ngoài cửa có tiếng cô đưa thư gọi vọng vào: Mời bác Tâm ra nhận thư bảo đảm. Mẹ tôi vội vàng ra kí nhận rồi trở vào nhà với nét mặt rạng rỡ lạ thường. Mẹ vội vàng mở phong thư rồi reo lên con gái mẹ thành công rồi! Con gái mẹ thật giỏi! Đó là giây phút hạnh phúc nhất trong tuổi thơ tôi. Hình ảnh mẹ lúc ấy khiến tôi còn nhớ mãi.
Niềm vui ngập tràn trong căn nhà nhỏ bé. Niềm vui được nhân lên trong tim mỗi người. Niềm vui toả sáng rạng ngời trên gương mặt mẹ tôi. Bởi bao năm nay mẹ đã vất vả không quản ngại nắng mưa đưa tôi đi học vẽ, không những thế mẹ còn phải tần tảo sớm hôm làm việc kiếm tiền nuôi tôi ăn học. Mẹ dành dụm từng đồng tiến đi ít ỏi để mua bút lông, màu vẽ... Thành công của tôi hôm nay có không ít mồ hôi và công sức của mẹ.
Mẹ đọc đi đọc lại từng dòng chữ trong thư Em: Nguyễn Thanh Thảo đạt giải nhất cuộc thi vẽ tranh “Mùa hè của em” Trong thư còn mời rõ 8 giờ sáng mai tại nhà văn hoá tỉnh sẽ tổ chức triển lãm tranh và phát giải thưởng. Lúc này tôi mới ngắm kĩ mẹ tôi. Làn da mẹ hình như hồng hơn, nụ cười tươi thắm hơn mà giọng nói mới ấm áp, dịu dàng làm sao. Vẫn giọng nói âý sao hôm nay tôi thấy mến thương vô cùng. Thế rồi mẹ sửa soạn đi mời bà nội, bà ngoại sang nhà cùng chung niềm vui, niềm hạnh phúc của gia đình. Nhìn bước đi nhanh nhẹn, dáng người nhỏ nhắn tôi thấy thương mẹ và gắng học giỏi, vẽ đẹp hơn nữa để xứng đáng với lòng mong đợi của mẹ.
Rồi tối hôm ấy mẹ ôm tôi vào lòng nước mắt tuôn rơi. Có lẽ đó là những giọt hạnh phúc tự hào của mẹ. Bởi mẹ vẫn thường dặn tôi rằng: Con cứ vẽ những gì con yêu thích nhất. Vậy các bạn có biết tôi vẽ gì không? Đó chính là bức chân dung mẹ với dòng chữ “Mẹ tôi” dưới bức tranh.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, Tôi đã dần khôn lớn, trưởng thành. Trên bước đường thành công của tôi vẫn có bước chân tần tảo của người mẹ hiền.

1 tháng 4 2017

Tuỳ bút Cây tre Việt Nam được nhà báo, nhà văn Thép Mới viết vào năm 1956, để thuyết minh cho bộ phim Cây tre Việt Nam của một số nhà điện ảnh Ba Lan. Cảm hứng tự hào dạt dào, bút pháp tài hoa đã tạo nên chất thơ trữ tình của áng văn xuôi này.

Mở bài là một câu văn 18 chữ, Thép Mới giới thiệu cây tre trong tâm hồn nhân dân ta, nó là người bạn thân gần gũi thân thiết yêu thương. Câu văn đầy ấn tượng: Cây tre là người bạn thân của nông dân Việt Nam, bạn thân của nhân dân Việt Nam.

Phần thứ hai, tác giả nói đến cây tre trong đời sống vật chất và tinh thần, trong sản xuất, trong tâm hồn, trong chiến đấu của nông dân Việt Nam, của nhân dân Việt Nam qua trường kỳ lịch sử. ý tưởng đẹp, giàu có, cách diễn đạt và giọng văn biến hoá, hấp dẫn, đã tạo cho tre có một vị trí đặc biệt trong mỗi chúng ta.

Nước ta thuộc vùng nhiệt đới, chan hoà ánh nắng, cây cỏ tốt tươi xanh muôn ngàn cây lả khác nhau. Tác giả so sánh để ca ngợi vị thế cây tre trong lòng người: Cây nào củng đẹp, cây nào củng quý, nhưng thân thuộc nhất vẫn là tre nứa. Tre có mặt khắp mọi miền đất nước: Đồng Nai, Việt Bắc, Điện Biên Phủ, là luỹ tre thân mật làng tôi. Tre được nhân hoá, trở nên gần gũi yêu thương: đâu đâu ta củng có nứa tre làm bạn.

Họ hàng nhà tre thật đông đúc: tre, nứa, trúc, mai, vầu mấy chục loại khác nhau, nhưng lại có một điểm tương đồng, đó là cùng một mầm non măng mọc thẳng. Một phát hiện tinh tế, ý vị. Tre có một sức sống vô cùng mạnh mẽ vào đâu tre cũng sống, ở đâu tre cũng xanh tốt. 15 năm sau, nhà thơ Nguyễn Duy cũng có những vần thơ xúc động về sức sống của cây tre:

Ở đâu tre cũng xanh tươi

Cho dù đất sỏi, đất vôi bạc màu.

(Tre Việt Nam)

Nhìn dáng tre, màu tre, sự sinh sôi nảy nở của tre, nhà văn phát hiện ra bao vẻ đẹp riêng của tre như mộc mạc, nhũn nhặn, cứng cáp, dẻo dai, vững chắc. Tre được nhân hoá trở thành một biểu tượng sáng giá: Tre trông thanh cao, giản dị, chí khí như người. Phẩm chất của tre cũng là phẩm chất của con người Việt Nam xưa nay.

Thép Mới trích dẫn câu thơ của Tố Hữu: Bóng tre trùm mát rượi để từ đó nói lên vẻ đẹp của luỹ tre làng quê, một vẻ đẹp êm đềm của xứ sở: Bóng tre trùm lên âu yếm làng, bản, xóm, thôn. Tre là vẻ đẹp của cảnh sắc làng quê, là vẻ đẹp của nền văn hoá lâu đời của dân tộc, là nếp sống lao động cần cù và cuộc sống yên vui êm đềm của nhân dân ta qua hàng nghìn năm lịch sử. Các từ ngữ, hình ảnh: bóng tre, dưới bóng tre của ngàn xưa, dưới bóng tre xanh,... được điệp lại, láy lại đã tạo nên giọng văn nhẹ nhàng mênh mang biểu cảm:



Dưới bóng tre của ngàn xưa, thấp thoảng mái đình, mái chùa cổ kính. Dưới bóng tre xanh, ta gìn giữ một nền văn hoá lâu đời. Dưới bóng tre xanh, đã từ lâu dời, người dân cày Việt Nam dựng nhà, dựng cửa, vỡ ruộng, khai hoang Tre ăn ở với người, đời đời, kiếp kiếp. Màu xanh của tre cũng là màu tâm hồn, màu thời gian, màu sắc của nền văn hoá, màu chung thuỷ.

Cánh tay là hình ảnh hoán dụ ca ngợi cây tre là người bạn cần cù trong lao động của nhà nông, từng chia ngọt sẻ bùi, từng một nắng hai sương với bà con dân cày Việu Nam:

Cánh đồng ta năm đôi ba vụ

Tre với người vất vả quanh răm.

Nói về cối xay tre thủ công Thép Mới gợi nhớ một thời gian khổ. Câu văn xuôi được cắt thành những vế ngắn 3, 4 chữ, có vần, nhằm tạo ra một trường liên tưởng về nền kinh tế lạc hậu, đời sống thiếu thốn của nhân dân ta sau một thế kỷ bị thực dân thống trị: Cối xay tre / nặng nề quay từ, nghìn đời nay / xay nắm thóc.

Tre được nhân hoá: Tre ăn ở với người, tre ... giúp người..., tre vẫn phải còn vất vả mãi với người, tre là người nhà,... Từ một vật thể, cây tre trở nên có tâm hồn, có linh hồn gắn bó với cuộc đời vất vả, ấm no, hạnh phúc của nhân dân ta trong dòng chảy thời gian. Tre gắn bó với tâm tình của nhân dân. Lạt giang mềm để gói bánh chưng; sự hiện hữu của nó trong sính lễ như "khít chặt" những mối tình quê thắm thiết; thuỷ chung. Cách viết của Thép Mới rất tài hoa, cách dẫn thơ đạm đà, lí thú.

Giang chẻ lạt, buộc mềm, khít chặt như những mối tình què cái thuở ban đầu thường nỉ non dưới bóng tre, bóng nứa:

Lạt này gói bánh chưng xanh

Cho mai lấy trúc, cho anh lấy nàng.

Chiếc điếu cày tre làm niềm vui tuổi già, chiếc nôi tre là sự ấm êm hạnh phúc của tuổi thơ, cái giường tre bình dị gắn bó với mọi người mọi nhà sống có nhau, chết có nhau, chung thuỷ. Qua cây tre, tác giả ca ngợi tình nghĩa thuỷ chung là đạo lí cao đẹp của dân tộc.

Tre là bạn thân, là người nhà là cánh tay của người nông dân, tre là bạn tâm tình của mọi lứa tuổi. Tre còn là "đồng chí chiến đấu của ta" trong kháng chiến. Tre mọc thẳng, trúc dẫu cháy, đốt ngay vẫn thẳng là dáng đứng không chịu khuất của con người Việt Nam. Gậy tầm vông, cái chông tre là vũ khí đánh giặc rất lợi hại của ta, làm nên chiến công và truyền thống anh hùng của dân tộc. Thép Mới đã vận dụng phép nối trong văn xuôi cổ rất sáng tạo:

Buổi đầu, không một tấc sắt trong tay, tre là tất cả, tre là vũ khí. Muôn ngàn đời biết ơn chiếc gậy tầm vông đã dựng nên Thành đồng Tổ quốc! Và sông Hồng bất khuất có cái chồng tre. Trong đoạn văn sau, tre được nhân hoá mang chí khí người nông dân mặc áo lính, người dũng sĩ anh hùng lẫm liệt hiên ngang. Chữ "tre" được điệp lại 7 lần, câu văn ngắn dồn dập diễn tả không khí chiến đấu và chiến thắng giòn giã của quân và dân ta trong 9 năm kháng chiến chống Pháp.

Gậy tre, chông tre chống lại sắt thép của quân thù. Tre xung phong vào xe tăng, đại bác. Tre giữ làng, giữ nước, giữ mái nhà tranh, giữ đồng lúa chín. Tre hy sinh để bảo vệ con người. Tre anh hùng lao động! Tre, anh hùng clúển đấu!.

Đây là một trong những đoạn văn tráng lệ nhất, mang âm điệu anh hùng ca trong nền văn xuôi Việt Nam hiện đại. Không khí, lịch sử thời đại, chiến thắng Điện Biên Phủ thần kỳ đã đem đến sức tung hoành của ngòi bút của Thép Mới.

Nhạc của tre là khúc nhạc đồng quê. Nhạc của khóm tre làng rung lên man mác trong nồm nam con gió thổi, là diều lá tre là sáo tre sáo trúc giữa lồng lộng trời cao. Đoạn văn xuôi giàu tính nhạc và chất thơ cho ta bao cảm xúc và ấn tượng:

Diều bay, diều lá tre bay lưng trời...

Sáo tre, sáo trúc vang lưng trời..

Gió đưa tiếng sáo, gió nâng cánh diều

Trời cao lồng lộng, đồng ruộng mênh mông hãy lắng

nghe tiếng hát giữa trời cao của trúc, của tre...

Phần thứ ba của bài tuỳ bút nói về cây tre trong tương lai. Như một quy luật của sự sống vĩnh hằng: Tre già măng mọc. Búp măng non sẽ còn mãi trên phù hiệu ở ngực thiếu nhi Việt Nam. Tre, nứa sẽ còn mãi... còn ựiãi... còn mãi... với dân tộc ta, "chia bùi sẻ ngọt" với nhân dân ta trong hạnh phúc, hoà bình.

Đất nước sẽ được công nghiệp hoá, hiện đại hoá, sẽ có nhiều sắt thép, nhưng cây tre vẫn sống mãi trong tâm hồn dân tộc. Bóng mát của tre xanh, khúc nhạc tâm tình của tre, cổng chào thắng lợi, những chiếc đu tre, tiếng sáo diều tre vẫn trường tồn cùng đất nước và nhân dân ta trên dặm đường trường của những ngày mai tươi hát...

Cây tre Việt Nam, cây tre xanh với bao phẩm chất nhũn nhặn, ngay thẳng, thuỷ chung, can đảm là biểu trưng cao quý của dân tộc Việt Nam". Thép Mới đã dành những lời tốt đẹp nhất ca ngợi cây tre với tất cả tình yêu và niềm tự hào về quê hương xứ sở, về đất nước và con người Việt Nam.

Theo mình là :

Cây tre Việt Nam rất hùng vĩ đã bảo vệ dân tộc ta khỏi quân thù, giặc. Đến bây giờ thế giới hiện đại không còn tre nữa nhưng cây tre vẫn còn mãi trong lòng của mọi người.

Chúc bạn học tốt !hihi

19 tháng 2 2017
"Trời trong, nắng đẹp thế này, không ra vườn thì thật là tiếc” – thế là tôi chạy ngay ra khu vườn xinh đẹp của trường tôi.
Lối vào vườn rộng rãi với những bậc thang xinh xắn, được trải một tấm thảm vàng bằng nắng. Ngay bên cạnh là những khóm tre đằng ngà. Tre cao tre thấp, tre non, tre già ken vào nhau trông như bức tường đang xây dang dở nhưng đầy vững chãi. Thân tre vàng óng, lá tre xanh mát, sắc như lá thép vừa mài dũa… Những rặng tre đưa tôi trở về những cái “ngày xửa, ngày xưa”, có chàng trai làng Phù Đổng, cưỡi ngựa sắt ra trận, đánh tan quần thù, giữ bình yên cho xóm làng. Đất nước hòa bình, thân tre khoe sắc vàng óng rả, ru êm những trưa hè. Ngắm rặng tre đằng ngà trong khu vườn của trường mình, tôi thấy lòng nhẹ nhàng, thanh thản.
Khu vườn được chia thành nhiều ô, ô nào cũng được trải một tấm thảm bằng cỏ xanh. Vươn cao trên thảm cỏ ấy là những nàng bồ công anh diện váy xù trắng muốt, những cây cọ như những ông mặt trời thắp sáng cho khu vườn một màu xanh dịu; những cây trắc bách diệp vẫy gọi lũ chim chóc tới chuyền cành, hót líu lo. Ở các góc vườn có những cây chuối cảnh, lá xếp tầng, cành hoa đỏ chót thả xuống trông thật tuyệt.
Nắng lên…
Cả khu vườn được choàng bởi một tấm áo rộng dệt bằng muôn vàn tia nắng. Tia nắng xuyên qua kẽ lá, đâm xuống đất như những cây kim vàng. Có những tia nắng đáp không đúng chỗ, bị gẫy trên những đám lá khô… Bướm cải, bướm tro… bay dập dờn khoe váy mới. Ong chăm chỉ làm việc, vo ve chuyền qua chuyền lại trên những bông cúc dại hoặc râm bụt. Khu vườn thật sinh động biết bao.
Một cơn gió mạnh chợt vụt qua. Cây lá lao xao. Ngọn gió nghiêng mình làm dáng. Vài chiếc lá lìa cành. Tội nghiệp những cây cỏ mềm yếu, những chiếc lá già nua.
Tôi bước đến cuối vườn phía bên trái – nơi có hồ nước nhỏ hình bán nguyệt. Hồ nước gợn sóng lăn tăn. Có con nhái tịnh nghịch ngồi trên chiếc lá, bơi trên mặt hồ. Con nhái mở to mắt, thích thú mỗi khi sóng dập dềnh. Thỉnh thoảng những cột nước giữa lòng hồ tuôn trào, mát mẻ. Khu vườn trường mình “đẳng cấp” thật…
Bao quanh vườn trường tôi là những hàng rào râm bụt. Bây giờ đang mùa. Những bông hoa đỏ son, cánh hoa mỏng như giấy. Nhị hoa mảnh và vàng như sợi chỉ. Nhuỵ hoa như được bọc một lớp nhung mềm, mỏng mượt. Men theo hàng rào râm bụt đó sẽ thấy lối ra, nối với sân trường phía cổng.
Khu vườn như người bạn thân thiết của chúng tôi. Mỗi khi ra vườn, chúng tôi luôn tìm thấy những trò thú vị. Có những giờ Sinh học, Ngữ văn, Mỹ thuật, hoặc học tiếng Anh với cô giáo bản ngữ… chúng tôi cũng được thầy cô cho quan sát hoặc làm bài thực hành tại vườn trường. Khu vườn đã cùng chúng tôi trải nghiệm rất nhiều hoạt động bổ ích ngoài giờ lên lớp.
Có trường học nào có được khu vườn xinh đẹp, đáng yêu như trường tôi?
19 tháng 2 2017

Dù lòng thương tui vs nha các bn, nhất là các bn CTV môn Văn

Ai trả lời mk đều tk cho hết nha

thik ko ?

9 tháng 3 2017

bbbbbnnnnnnnn spam nhaaaaaaaaaaaaa banh

9 tháng 3 2017

What???? It is bit spam!! But I don't blame you!

22 tháng 1 2017

Bạn tham khảo nhaa

Tôi nhớ trước kia khi còn khỏe mạnh, dòng sinh lực trong cơ thể tuôn trào giúp tôi có thể đi đến bất cứ nơi nào mình muốn. Tôi len lách đến mọi ngóc ngách của sự sống. Ở đó tôi được mọi người đón chào nồng nhiệt.

Tôi có một mái tóc dài óng ả với hàng nghìn bông hoa đua nhau nở vào mỗi dịp xuân về. Mùi hương lan tỏa khắp nơi khiến cho từng đàn ong bé xíu nhấp nhô trong các khóm hoa, các nàng bướm xinh đẹp với đôi cánh đầy màu sắc tung tăng dạo chơi khắp nơi. Khi đó, mọi sinh vật từ khắp nơi đổ về đây sinh sống. Rái cá, hải ly, chuột nước, gà nước cùng nhiều loài cá khác nhau đã tạo cho cuộc sống của tôi thêm màu sắc. Họ nô đùa trên cơ thể, vui buồn cùng tôi. Họ tung tăng bơi lội trong dòng sinh lực mãnh liệt trào dâng.

Bầy gấu hàng ngày đều đến uống nước và bắt cá. Chúng cảm thấy khỏe mạnh khi được thưởng thức làn nước ngọt lịm, trong veo và mát mẻ. Mẹ thiên nhiên đã ban tặng cho tôi một cơ thể tuyệt đẹp với những sợi nước hùng mạnh. Dòng nước nhỏ từ khắp nơi đổ về mang theo nhiều niềm vui mới. Chúng kể cho nhau nghe các câu chuyện mà mẹ thiên nhiên đã tạo ra, về những điều lý thú ơ nơi mà chúng đã đi qua. Các cô gái với mái tóc xõa dài trên làn nước trong mát, ca những bài hát ca ngợi về tôi. Những đứa trẻ nô đùa trong làn nước, vài chiếc thuyền nhỏ với ngư dân đang tung tấm lưới lớn trên mặt nước tạo ra nốt nhạc tươi vui của cuộc sống.

Từ đây, tôi mang dòng sinh lực mãnh liệt của mình đến với mọi nơi, nơi những hạt lúa chín vàng trên các cánh đồng lúa, những hạt ngô vàng óng phơi trên ánh nắng vàng. Tôi nuôi sống từ thế hệ này sang thế hệ khác. Những hàng cây xanh tươi cùng con người khỏe mạnh, đầy ắp những ước mơ cứ thế ra đời

Cơ thể tôi bốc mùi hôi thối, dòng nước đen ngòm với vô số thứ bẩn thỉu. Các sinh vật một thời gắn bó với tôi giờ chẳng còn lại mấy. Một số không thể nào chịu đựng được đã bỏ đi nơi khác, một số khác ở lại bám trụ với nơi này. Nhưng cũng chẳng được bao lâu vì cuối cùng họ cũng sẽ cất bước ra đi bỏ lại tôi với một cơ thể yếu ớt, bệnh tật. Các nguồn nước giờ cũng chẳng thèm đến với tôi. Họ bỏ đi với một con sông khác, một số khác thì bị biến mất vì khô hạn.Giờ thì sao, tôi đã mất đi tất cả. Mái tóc dài óng ả giờ đầy ắp rác, thân cây khô héo mục nát. Đau đớn hơn, túi nilon đầy màu sắc hàng ngày trôi lơ lửng trên người tôi. Những mảnh chai lọ, thậm chí là xác chết của một vài vật nuôi trôi nổi bốc mùi hôi thối. Những bông hoa xinh đẹp giờ héo tàn, ủ rũ rồi biến mất. Người tôi bẩn đến mức không thể nào tin.

Bây giờ, những dòng sông xưa đều rơi vào tình trạng như tôi, bị đối xử thậm tệ. Thay vào đó là các dòng nước bẩn đầy chất độc hại từ các nhà máy, thuốc nhuộm, hóa chất. Thậm chí, cánh đồng lúa với chất diệt cỏ, thuốc bảo vệ thực vật liên tục đổ vào người tôi cả ngày lẫn đêm. Mùi của chúng thật khó chịu. Chúng khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt làm tôi chẳng thể nào thở được. Bầy cá chết hàng loạt, xác của chúng nổi trên mặt nước. Mắt chúng mở trong như oán trách tại sao tôi lại làm điều đó với chúng. Mái tóc đen óng ả của các thiếu nữ cũng rời xa tôi. Dòng nước nuôi dưỡng cánh đồng cũng bị chặn bởi các thớ đất rắc chắc. Tiếng nô đùa của lũ trẻ giờ đã mất. Tất cả đã đi vào dĩ vãng xa xôi. Con người mắc phải các căn bệnh khi uống nước của tôi. Họ xa lánh, rời bỏ tôi.

Những hàng cây xanh tươi hai bên bờ giờ chẳng còn giữ được dáng vấp như xưa. Chúng ủ rũ héo tàn, màu lá đen thẫm vàng vọt chẳng khác nào một người bệnh. Các cây thì thầm với tôi những tiếng yếu ớt, bệnh hoạn. Họ không thể chịu đựng được lâu hơn nữa.

Mẹ thiên nhiên không còn đủ sức để có thể giúp tôi vượt qua những tháng ngày đáng sợ này. Tôi cảm thấy khó thở, lồng ngực như muốn vỡ ra vì đau nhói. Giọt nước mắt tuôn trào vì cay đắng. Mũi tôi ngứa rang lên vì mùi hôi thối bốc lên từ chính cơ thể. Đầu tôi ngứa vì rác bẩn. Tôi đang hấp hối từng ngày. Tôi đã làm gì nên tội mà phải gánh chịu hậu quả như thế này? Hãy cứu lấy tôi, cứu lấy những gì đã mất dù chỉ là một hành động vô cùng nhỏ. Làm ơn!

Một hành động nhỏ nhưng có ý nghĩa cũng đủ để bạn giúp đỡ các dòng sông đang bị ô nhiễm nặng trở về với những tháng ngày hạnh phúc nhất. Dòng sông đang kêu gào thảm thiết vì những hành động vô ý thức, lãng phí và thiếu kiến thức của chúng ta...

22 tháng 1 2017

Những dòng sông chảy trong lòng thành phố không chỉ tạo cho đô thị sông nước nét đặc trưng riêng, mà còn là một không gian văn hóa gắn liền đời sống người dân.

Thời gian gần đây, rất nhiều đô thị ở ĐBSCL đã bắt đầu chú ý cải tạo những dòng sông bị lấn chiếm, ô nhiễm do chất thải sinh hoạt đô thị và từng bước thực hiện việc “trả sông về cho phố”.

Nhiều quan điểm quy hoạch, phát triển đô thị hiện nay cũng cho thấy sự chú ý đặc biệt đến những dòng sông chảy trong lòng thành phố. Người ta đã coi dòng sông là tài sản quý giá của đô thị, nếu biết trân trọng và khai thác, thì những dòng sông sẽ mang lại những giá trị vô cùng lớn về nhiều phương diện cho cảnh quan, kiến trúc… của đô thị.

Ở đô thị Vĩnh Long thời gian qua, mặc dù đã có sự quan tâm nhất định trong việc cải tạo, di dời nhà cửa… để làm mới những dòng sông trong thành phố. Tuy nhiên hiện nhiều dòng sông đã không còn trong xanh. Lấn chiếm, chất thải sinh hoạt… khiến sông “ngộp thở”, ô nhiễm trầm trọng nên nhiều người nói chua xót “những dòng sông đang chết”.

Người dân sống lâu đời ở đô thị cho hay, nếu như ngày trước, cả người lớn và trẻ nhỏ còn thường ra tắm sông, thì giờ đây, nước sông bị ô nhiễm, nhiều nơi nước bốc mùi hôi thối, từ trong xanh sang đen ngòm.

Đặc biệt là vào những ngày nắng nóng, không khí càng khó chịu! Còn ngày mưa, nước bẩn từ sông còn rủ rê thêm cả rác thải tràn cả vào nhà dân. Câu chuyện “đừng xả rác xuống sông” đã thành chuyện “biết rồi, nói mãi” nhưng chưa có cách giải quyết rốt ráo. Hậu quả là, một số kinh rạch ô nhiễm, đến nỗi đi ngang thôi cũng phải bịt mũi lại và không ít con sông đã “chết” vì rác...

Câu hỏi đặt ra là: Đến bao giờ người dân mới biết bảo vệ những dòng sông vô giá chảy trong lòng thành phố mình?

AN- THẢO (thực hiện)

Đây là 2 góc nhìn rất đẹp của dòng sông Long Hồ vào sáng sớm và Công viên Sông Tiền nhìn từ sông Cổ Chiên. Nhưng khi đi sâu vào thành phố, nhiều góc nhìn của sông không còn được thơ mộng như vậy…
Đây là 2 góc nhìn rất đẹp của dòng sông Long Hồ vào sáng sớm và Công viên Sông Tiền nhìn từ sông Cổ Chiên. Nhưng khi đi sâu vào thành phố, nhiều góc nhìn của sông không còn được thơ mộng như vậy…

Một góc đầy rác trên sông Kinh Cụt.
Một góc đầy rác trên sông Kinh Cụt.

Và một “bãi rác” hình thành ven một con rạch ở Phường 3.
Và một “bãi rác” hình thành ven một con rạch ở Phường 3.

Trẻ em đô thị vẫn còn “thích thú” thói quen tắm sông…
Trẻ em đô thị vẫn còn “thích thú” thói quen tắm sông…

Nhưng lại cất nhà tắm, hố xí... ngay trên sông và thói quen xả rác xuống sông, đến giờ còn rất phổ biến.
Nhưng lại cất nhà tắm, hố xí... ngay trên sông và thói quen xả rác xuống sông, đến giờ còn rất phổ biến.

Đi dọc những dòng sông, không khó bắt gặp những hình ảnh rác ven sông thế này. Ôi buồn...
Đi dọc những dòng sông, không khó bắt gặp những hình ảnh rác ven sông thế này. Ôi buồn...

Những dòng sông chảy trong lòng thành phố không chỉ tạo cho đô thị sông nước nét đặc trưng riêng, mà còn là một không gian văn hóa gắn liền đời sống người dân.

Thời gian gần đây, rất nhiều đô thị ở ĐBSCL đã bắt đầu chú ý cải tạo những dòng sông bị lấn chiếm, ô nhiễm do chất thải sinh hoạt đô thị và từng bước thực hiện việc “trả sông về cho phố”.

Nhiều quan điểm quy hoạch, phát triển đô thị hiện nay cũng cho thấy sự chú ý đặc biệt đến những dòng sông chảy trong lòng thành phố. Người ta đã coi dòng sông là tài sản quý giá của đô thị, nếu biết trân trọng và khai thác, thì những dòng sông sẽ mang lại những giá trị vô cùng lớn về nhiều phương diện cho cảnh quan, kiến trúc… của đô thị.

Ở đô thị Vĩnh Long thời gian qua, mặc dù đã có sự quan tâm nhất định trong việc cải tạo, di dời nhà cửa… để làm mới những dòng sông trong thành phố. Tuy nhiên hiện nhiều dòng sông đã không còn trong xanh. Lấn chiếm, chất thải sinh hoạt… khiến sông “ngộp thở”, ô nhiễm trầm trọng nên nhiều người nói chua xót “những dòng sông đang chết”.

Người dân sống lâu đời ở đô thị cho hay, nếu như ngày trước, cả người lớn và trẻ nhỏ còn thường ra tắm sông, thì giờ đây, nước sông bị ô nhiễm, nhiều nơi nước bốc mùi hôi thối, từ trong xanh sang đen ngòm.

Đặc biệt là vào những ngày nắng nóng, không khí càng khó chịu! Còn ngày mưa, nước bẩn từ sông còn rủ rê thêm cả rác thải tràn cả vào nhà dân. Câu chuyện “đừng xả rác xuống sông” đã thành chuyện “biết rồi, nói mãi” nhưng chưa có cách giải quyết rốt ráo. Hậu quả là, một số kinh rạch ô nhiễm, đến nỗi đi ngang thôi cũng phải bịt mũi lại và không ít con sông đã “chết” vì rác...

Câu hỏi đặt ra là: Đến bao giờ người dân mới biết bảo vệ những dòng sông vô giá chảy trong lòng thành phố mình?

AN- THẢO (thực hiện)

Đây là 2 góc nhìn rất đẹp của dòng sông Long Hồ vào sáng sớm và Công viên Sông Tiền nhìn từ sông Cổ Chiên. Nhưng khi đi sâu vào thành phố, nhiều góc nhìn của sông không còn được thơ mộng như vậy…
Đây là 2 góc nhìn rất đẹp của dòng sông Long Hồ vào sáng sớm và Công viên Sông Tiền nhìn từ sông Cổ Chiên. Nhưng khi đi sâu vào thành phố, nhiều góc nhìn của sông không còn được thơ mộng như vậy…

Một góc đầy rác trên sông Kinh Cụt.
Một góc đầy rác trên sông Kinh Cụt.

Và một “bãi rác” hình thành ven một con rạch ở Phường 3.
Và một “bãi rác” hình thành ven một con rạch ở Phường 3.

Trẻ em đô thị vẫn còn “thích thú” thói quen tắm sông…
Trẻ em đô thị vẫn còn “thích thú” thói quen tắm sông…

Nhưng lại cất nhà tắm, hố xí... ngay trên sông và thói quen xả rác xuống sông, đến giờ còn rất phổ biến.
Nhưng lại cất nhà tắm, hố xí... ngay trên sông và thói quen xả rác xuống sông, đến giờ còn rất phổ biến.

Đi dọc những dòng sông, không khó bắt gặp những hình ảnh rác ven sông thế này. Ôi buồn...
Đi dọc những dòng sông, không khó bắt gặp những hình ảnh rác ven sông thế này. Ôi buồn...
22 tháng 5 2017

Hình như trg sách vnen mik học có đó. Bạn có thể mượn những pn khác lp đc mà.

Nếu đc thì tick cho mik nhé!!! Cảm ơn bạn.

22 tháng 5 2017

trong sach có mà