Quỳnh và Lan lên tầng 5 khách đang order, còn con My sang phòng 309.Dạ còn em, anh thử xem có ai book lịch.Nhìn mày tã nên chẳng ai muốn đi.Ơ sao em lại khóc, nó dã man vê lùNó chê em là gái già hết đát.Ừ thì thôi chịu khó đại tuEm lấy đâu ra tiềnMày lại chém, bán hàng online giàu kinhMày đừng có mà tính điêuBố gọi đồchẳng bấy nhiêu4 chai rượu hiệu masew, mà tận 62 triệu ?Thế còn tiền hát...
Đọc tiếp
Quỳnh và Lan lên tầng 5 khách đang order, còn con My sang phòng 309.
Dạ còn em, anh thử xem có ai book lịch.
Nhìn mày tã nên chẳng ai muốn đi.
Ơ sao em lại khóc, nó dã man vê lù
Nó chê em là gái già hết đát.
Ừ thì thôi chịu khó đại tu
Em lấy đâu ra tiền
Mày lại chém, bán hàng online giàu kinh
Mày đừng có mà tính điêu
Bố gọi đồchẳng bấy nhiêu
4 chai rượu hiệu masew, mà tận 62 triệu ?
Thế còn tiền hát không tính à ?
Tiền ôm gái không tính à ?
Viết giấy nợ rồi ký tên, gọi thằng Lý lên.
Anh Tâm lâu lắm mới thấy đến chơi nơi này
Anh mới lấy xe này đúng không ?
Em Vanh. Anh đây, anh xuống để thăm em mà
Chú có thể cõng anh vào được không?
Bọn mày đâu ra đây, cõng anh Tâm đi vào.
thấy anh sao không chào ?
Ôi anh Tâm em nhìn không ra
Giờ mày nhìn ra chưa ?
Ô. Đúng anh Tâm đây rồi
Ờ. Dúng thì phải thế nào ?
Hôn anh Tâm nhiệt tình cho tao
Thúy . Thúy ?
Trước đây là diễn viên chuyên nghiệp
Ừm . Thế nhưng giờ lấn sang âm nhạc. Nhạc ?
Giá 4.000$
Xấu . Xấu ? Chú có con nào khá hơn con này
Em có con này mới thi hoa hậu
15.000$
Loại này ” Service” thì phải gọi là tuyệt vời
Anh thích đi tour chỉ cần đề nghị một lời
Nhưng giá nó hơi chua vì dạo này nhiều lời mời
Ey . Anh thích con nào ?
Được rồi anh chốt toàn bộ hàng của nhà mày
Đi thái 5 hôm khởi hành vào chủ nhật này
Anh sẽ sẽ trao em tiền đặt cọc của vụ này
Anh chất vê lờ
Alo sếp à . Sao thế ?
Em đang ế xưng mồm lên rồi đay lày
Kệ m * mày
Ô . Cậu Bảnh
Nhà còn phòng nào không ?
Chỉ còn một phòng trống
Phòng vừa đại tu
Âm thanh ánh sáng rất sống động
Xịn hơn ở nơi khác
Đảm bảo là mất xác
Phòng này phòng vip nên chỉ tiếp khách ”nghe nhạc” thôi
Đồ ăn thì sao ?
Đồ ăn thì ngon lắm
Ở trên phòng đã có sẵn
1 thằng đang ” nấu cơm ‘
Ơ ”cơm”
Vậy thì mình lên thôi
Bật hộ bài Lạc Trôi
Điều thêm vài em lên đây ”bơi”với bọn tôi
Phạm thị Thoại vừa đi đâu ?
Ra phòng Vip khách đang chờ
Gì mà 1 mình cân 5 ?
Em làm sao mà tiếp được
Mày không tiếp được khách thì mày chết đê
Mày sống làm mịe gì nữa
1 2 3 mình dang tay ra
Các đại ca ” bơi ” theo em nha
Ta cùng ” bơi “‘ lên Phan Xi Păng
Xong chúng ta xuống nơi vĩnh hằng
Đề nghị anh không ”bơi” xa bờ
Anh phải “bơi” cùng đoàn rõ chưa ?
Chẳng may nếu có chết đuối mình còn cứu nhau
1 2 3 1 nghìn đô la
Chúc mừng anh *Tung hoa tung hoa*
Thên tiền anh Tâm đưa cho tao
Tao tính sơ cũng 50 ngàn
Vậy thì cho em xin 2 ngàn
Quê ở đâu mà khôn thế em ?
Thì thôi sao anh nỡ nặng lời với em
Cút ngay ra ngoài kia
Tiên sư con mẹ thằng nào vừa phang tao ?
Tao nhắc lại là thằng nào vừa phang tao ?
Ông đi chơi mà trả đủ tiền thì ai đánh ông
Ông như Con Điên
A . Mày chỉ đáng tuổi của cháu tao mà lại hỗn sao ?
À thế à ?
Cháu chấp cả họ nhà chú
Mày nói gì ?
Cháu chấp cả họ nhà chú
Cháu 1 khi đã cáu thì cực kì máu đừng đụng vào cháu nhớ chưa ?
Chuyện tày đình rồi anh ơi con Thoại nó sốc thuốc rồi
Mày lại đùa cả tao sao ?
Anh cứ chạy lên mà check xem
Chết rồi . Chết người rồi
Nếu ai hỏi bảo tao đi công tác 1 thời gian
Bây giờ mày vứt cái xác này đi cho tao.
Ngày hôm ấy, sau khi xin phép mẹ đàng hoàng, em vội lục tìm một bộ đồ thật đẹp rồi cưỡi xe đạp ra quầy tạp hoá lấy tiền mẹ cho mua cho Can một món quà thật hợp ý bạn. Là bạn thân của Can, em biết nó rất thích đọc Đôrêmon nên chọn một quyển, gói cẩn thận rồi lên xe đến nhà nó. Ở đó mọi người đã đông đủ cả, chúng em cùng đưa quà tặng cho bạn rồi quay vào nhà chọn một chỗ thật thích hợp để sẵn sàng cho việc phá cỗ. Một lát sau, phòng khách bỗng che rèm, tắt điện tối om rồi từ dưới bếp, mẹ bạn bưng lên một cái bánh gatô thật ngon lành. Can nhắm mắt, cầu khẩn rồi thổi tắt ngọn nến, lúc bây giờ, đèn đóm mới được bật lên. Anh của Can chia đều thức ăn cho mọi người rồi cáo lui để bọn em tha hồ, thoải mái đùa vui. Chỉ đợi có thế, bạn lấy tay dính bánh kem rồi bôi lên mặt bọn em. Cả đám tức giận, bôi lại. Thế là cảnh hỗn độn bắt đầu.Trong lúc đó, em tối tăm mặt mày, những bàn tay tứ phía cứ chĩa thẳng vào mặt khiến em chẳng biết làm gì ngoài chuyện nhúng tay vào chén bánh bôi bừa lên mặt đứa nào đấy. Sự hỗn độn sẽ không bao giờ kết thúc nếu như những chén bánh không hết. Bôi một lúc thì đứa nào, đứa nấy cũng hết nhẵn, không còn một chút bánh nào cả. Bỗng có tiếng cười rồi cả đám cùng cười theo. Đứa này chỉ mặt đứa kia cười, đứa kia chỉ mặt đứa này cười. Tiếng cười như vỡ chợ. Cười mãi cũng hết hơi, thế là chúng em không hé răng nữa mà ra sau nhà rửa mặt rồi lại chỗ cũ chờ cỗ tiếp theo. Một lát sau, mẹ Can bưng lên cho mỗi đứa một tô bún khô. Các bạn mãi miết ăn. Riêng em vì dõi mắt lên ti vi nên khi các bạn đã ăn gần hết thì em mới vội vàng cầm đũa. Em xong chúng em bày trò chơi, các bạn đề nghị chơi trò trốn tìm. Thế là cả bọn xúm lại “bao tiếng xùm” để xem thử ai làm. Thật không may mắn, người làm lại là em. Nhà bạn Can nhiều ngóc ngách nên em phải làm mãi cho tới xế chiều, khi mà cuộc chơi kết thúc. Chúng em xúm lại chúc Can rồi xin phép từng người trong nhà bạn đi về. Em thấy mặt thằng nào thằng nấy ủ rũ cả, chắc là chúng cũng như em, tiếc nuối khi cuộc chơi kết thúc.
Ngày hôm ấy vui quá, em mong sinh nhật Can sẽ đến thật nhanh để chúng em có những giờ phút vui vẻ, chơi đùa thân thiết và quên hết những giận hờn và tình bạn sẽ ngày càng bền vững.