Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vài hôm trước ngày khai giảng, ba mẹ tôi hối hả mua cho anh em chúng tôi từng cái áo, cái quần, đôi dép... đến cái nón, cây viết và cẩn thận bao bìa, dán nhãn cho anh em tôi từng quyển tập, quyển sách. Cả đêm, ba mẹ vẫn không ngủ để chuẩn bị chu đáo mọi thứ cho chúng tôi ngày mai đến trường. Hẳn là để chúng tôi có được niềm vui ngày tựu trường, gánh nặng trên vai của ba mẹ đã phải nhiều hơn, nhưng tôi vẫn cảm nhận được niềm hạnh phúc tràn đầy trong mắt của ba mẹ.
Trời vừa rạng sáng, tôi đã vội vàng mặc quần áo mới, mang đôi giày "ba-ta" trắng tinh vào và đứng soi trước gương. Tôi khẽ mỉm cười sung sướng: "Ừ, giờ thì mình đã là học sinh cấp ba rồi nhé!". Rồi tôi đạp xe nhanh chóng đến trường với niềm vui hớn hở: sắp gặp bạn bè và thầy cô mới...
Hàng cây quen thuộc bên đường ngày nào, giờ sao khác quá. Có lẽ chúng cũng rạo rực như chúng tôi. Những hạt sương tối qua vẫn còn lấm tấm trên lá, đang long lanh dưới nắng mai vàng rỡ, vô cùng ngoạn mục. Dường như mọi vật đều tràn đầy sức sống.
Bước chân vào ngôi trường cấp ba, tất cả mọi thứ đều lạ lẫm, bỡ ngỡ đối với tôi. Ngôi trường mới này có khuôn viên lớn hơn, cây cỏ và hoa kiểng nhiều hơn so với trường cũ của tôi. Nhiều phòng học dài cứ nối tiếp nhau... Tôi ngơ ngác kiếm tìm lớp học của mình, bước đi tới lui liên tục làm trán ướt đẫm cả mồ hôi.
Tôi cố đảo mắt xung quanh để tìm một đứa bạn cũ nhưng cũng đành thất vọng. Tất cả đều là bạn mới, lạ lẫm. Ai cũng trang phục chỉnh tề, tươm tất từ đầu tóc, mặt mũi đến giày dép. Mọi thứ đều sạch sẽ, mới tinh. Dường như các bạn đều muốn khám phá tất cả những cái còn bỡ ngỡ xung quanh mình, với tâm trạng hớn hở và rạo rực.
Thỉnh thoảng, tôi nhìn thấy có vài anh chị năm trước đang tụm năm, tụm bảy trò chuyện ríu rít. Các anh chị trông có vẻ tự tin hơn so với chúng tôi. Họ bắt chuyện và hướng dẫn tận tình cho chúng tôi biết chỗ của căn tin, thư viện, nhà sách, giới thiệu cho chúng tôi biết sơ nét về từng giáo viên sẽ dạy mình... Chúng tôi cứ ngơ ngác lắng nghe hướng dẫn của các anh chị.
Tiếng kẻng vang lên, báo hiệu giờ vô lớp, khác với tiếng trống quen thuộc của trường cấp hai ngày nào. Chúng tôi nhanh chóng xếp hàng và chờ giáo viên chủ nhiệm xuống lớp. Tâm trạng bạn nào cũng náo nức và hồi hộp. Bỗng tôi nghe có tiếng hỏi thăm quen thuộc và thân thương: "Bạn tên gì? Nhà ở đâu? Năm rồi học trường nào vậy...?"
Nhiều năm trôi qua nhưng những cảm xúc về ngày khai giảng đối với tôi khó có thể diễn tả hết, nó đã in sâu vào con tim của tôi từ bao giờ. Và mỗi năm cứ đến ngày này là lòng tôi lại dâng lên những cảm xúc da diết đến không nguôi...
Đứng trước gương hồi lâu, soi mình trong màu áo trắng tinh khôi của đồng phục, hai mắt đen nhánh mở to nhìn không chớp, tôi giật mình tự hỏi: "Tôi đấy ư? Liệu có phải là tôi không? - chính tôi cũng không nhận ra tôi nữa. Trong gương là một cô gái lớn bổng, xinh tươi, mái tóc đuôi gà đen nhánh, nụ cười rạng rỡ trên môi.
Có lẽ, cùng với thời gian, suy nghĩ của con người cũng dần dần thay đổi. Tôi không còn bộp chộp như ngày xưa nữa. Tôi hiểu được tình yêu mà mẹ cha, thầy cô và mọi người dành cho mình. Tôi đã biết rung động trước cái đẹp, trước những nỗi buồn, sự khổ đau của người khác; biết lắng nghe, chia sẻ và quan tâm.
Tôi thấy mình đã khôn lớn, lớn trong cả cách ăn mặc, hành động, sở thích. Tôi không còn thích xúng xính trong những bộ váy hồng như búp bê, mà muốn tự tin, chững chạc trong bộ quần Jeans, áo thun khỏe khoắn. Tôi cũng đã biết cách dỗ dành em nhỏ, biết nhường đồ chơi cho em. Không là "mít" ướt, có thể bỏ qua những cảnh sụt sịt khi xem phim tình cảm mà thay vào đó là những suy ngẫm, những phút trầm tư để ngẫm ngợi. Tôi biết sắp xếp thời gian, không quá sa đà vào những trò chơi, phá phách mà chăm chỉ học tập, tìm hiểu sách báo.
Càng lớn, tôi càng nữ tính hơn, dịu dàng hơn. Không hay trêu đùa với các bạn trai như trước nữa. Không đành hanh tranh giành với anh, chị. Và suy nghĩ cũng người lớn hơn. Chỉ vài năm trước thôi, tôi có thể làm bất cứ chuyện gì mà tôi thích, không cần để ý đến hậu quả. Bây giờ, tôi biết suy đi tính lại trước khi làm một việc gì đó và đã "có ý có tứ". Biết an ủi bạn bè bằng những câu chuyện vui. Phải chăng đó là vì "Tôi đã lớn"!
Sở thích của tôi cũng thay đổi. Ngày còn bé, tôi không có mơ ước trở thành "Nàng công chúa ngủ trong rừng" chờ nụ hôn của hoàng tử đến bên đánh thức như bao bé gái khác, mà thay vào đó là mong muốn viển vông là trở thành "siêu nhân" sánh vai cùng chàng hiệp sĩ đi khắp thế gian diệt trừ cái ác. Và chẳng cười hô hố làm lộ cả hàm răng sún nữa, tôi đã biết cười duyên. Không hét toáng lên khi thấy con sâu, con bọ, không ghét mùa đông lạnh lẽo, thích mùa hè được nghỉ ngơi, mà bây giờ, tôi yêu mọi thứ, yêu 4 mùa: xuân tưng bừng, hạ nhàn nhã, thu mát mẻ và mùa đông hanh hao.
Tuy còn nhiều tật xấu nhưng tôi nghĩ mình sẽ sửa được, sẽ chững chạc hơn, sẽ là một thiếu nữ được mọi người yêu quý.
Hãy cám ơn những gì bạn đang có.
- Hãy biết sáng tạo và đổi mới.
- Hãy sống hết mình, đừng bao giờ hối tiếc. Khi cuộc sống làm cho bạn có 100 lý do để khóc, thì cuộc sống cũng sẽ mang lại cho bạn 1000 lý do để cười.
- Cuộc sống thật tuyệt vời nếu bạn biết cách sống như thế nào. Mỗi ngày có đẹp hay không thì đều tuỳ thuộc vào bạn.
tôi có suy nghĩ rằng trong cuộc sống có rất nhiều ng ko dc bằng mk và chúng ta quả là rất may mắn khi hơn họ nên hãy tận dụng sự may mắn đó và nên quý trọng bản thân hơn, luôn lạc quan yêu đời. Và đối vs những hoàn cảnh như trên chúng ta cần phải biết san sẻ phần nào khó khăn của họ đừng khinh thường họ,...
MB: Trong cuộc đòi mỗi con ng̀, ai ai cx đều có ñ kỉ niệm vui buồn khó quên, riêng đối vs em, kỉ niệm mà luôn khắc ghi trong lòng đó là ...vs con mèo nhà em
KB: Dù đã xảy ra lâu rồi no e vẫn ko thể nào quên đc̣ kỉ niệm hồi đó, nó nhu đã ăn sâu vào trong tái tim em, ko thể phai nhòa
Lần này bản hoàn chỉnh hay hơn rất nhiều nhưng mình vẫn không hiểu rõ rằng Thiên Duyên, Thiên Dung ở đây chết hay biến mất cả???
Bạn giải thích chút đi cho rõ thêm nha
Nhưng mà cũng phải khen bạn có trí sáng tạo ghê viết hay lắm!
CỐ LÊN BN NHÉ
HAY LẮM ^^
mk đã mua sẵng dép ngồi hóng chap sau rr ak!! ><
Bạn viết hay qá ! Bạn viết chap 1 ak ! bao giờ ra chap 2 vậy mik mong chờ qá đọc chuyện hay tht
Mai sau là người viết truyện đi in ra rồi mik đi mua mik đọc.