Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
BÀI LÀM
Trong truyện cổ tích Tấm Cám, em thích nhất là nhân vật Tấm. Tấm là một cô gái vừa đẹp người vừa đẹp nết.
Tuy phải dầm mưa dãi nắng mò cua bắt ốc, chăn trâu cắt cỏ suốt ngày nhưng làn da Tấm vẫn rất trắng trẻo. Cô có dáng người mảnh dẻ, đôi bàn tay nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan của cô trong sáng và hiền hậu. Đôi lông mày dài hình lá liễu, hàng mi đen cùng đôi mắt vừa thơ ngây vừa trung thực nhưng ánh mắt cũng đầy cương quyết. Mái tóc đen mượt che phủ bờ vai tròn lẳn buông dài sau lưng, thỉnh thoảng cô búi lên gọn gàng đằng sau gáy. Đôi môi cô phớt hồng tự nhiên, nhỏ chúm chím như nụ hoa chưa nở và chiếc cằm hơi chẻ đôi duyên dáng. Sống lam lũ, vất vả nơi nhà mẹ ghẻ nên Tấm không có nhiều quần áo đẹp, quanh năm suốt tháng cô chỉ mặc mỗi một chiếc quần vải thô nhuộm bùn đã bạc phếch và cái áo nâu vá chằng vá đụp cùng cái áo yếm đã cũ mèm. Vậy nhưng bộ quần áo đó cũng không làm lu mờ và mất đi vẻ đẹp thuần khiết, mộc mạc của cô. Và khi được khoác lên mình bộ quần áo lộng lẫy lấy ra từ mấy chiếc lọ xương cá bống chôn ở chân giường để đi trẩy hôi, Tấm bỗng đẹp như một nàng tiên khiến ai nấy cũng phải trầm trồ, thán phục.
Lúc còn nghèo khổ cũng như khi đã trở thành hoàng hậu, là vợ của vua, Tấm vẫn giữ được bản chất cần cù, chịu khó của người lao động. Trong cung, đôi bàn tay gầy gầy xương của Tấm hằng ngày vẫn giặt quần áo cho vua và khi về nhà giỗ mẹ, Tấm vẫn leo lên cây cau hái trái cúng cha. Con người hiền lành, hiếu nghĩa đó đã trải qua biết bao nhiêu cơ cực, đắng cay, bị mẹ con Cám chặt cây hại chết, Tấm hóa thành chim vàng anh xinh đẹp để được ở bên vua. Vàng anh bị giết, Tấm hóa thành cây xoan đào. Xoan đào bị chặt lấy gỗ làm khung cửi, Tấm từ khung cửi cất tiếng tố cáo kẻ ác. Khung cửi bị đốt, Tấm hóa thành cây thị để từ quả thị trở lại thành người. Con người đôn hậu ấy đã đấu tranh quyết liệt chống lại sự gian ác và cuối cùng cũng được trở về bên vua.
Em rất thích nhân vật cô Tấm, cô xinh đẹp, dịu hiền, chân chất, chịu thương chịu khó. Cô Tấm bền bỉ đấu tranh chống lại các ác để giành lại hạnh phúc là hình ảnh tiêu biểu cho người Việt Nam.
( Chúc bạn học tốt )
Phần 1 : Mở bài : Từ đầu đến " thái y lệnh "
+ Giới thiệu về thái y lệnh
Phần 2 : Thân bài : Tiếp theo đến " mong mỏi "
Nội dung : Nói về tài năng của thầy thuốc .
Phần 3 : Kết bài : Phần còn lại .
Mong mỏi của vua dành cho thái y lệnh
Bố cục:
- Đoạn 1 (từ đầu ... trọng vọng): giới thiệu vị Thái y lệnh Phạm Bân.
- Đoạn 2 (tiếp ... mong mỏi): Phạm Bân kháng lệnh để cứu người nguy cấp trước.
- Đoạn 3 (còn lại): hạnh phúc chân chính của lương y họ Phạm.
- Ý nghĩa:
- Truyện ngợi ca vị Thái y lệnh, không những giỏi về chuyên môn mà còn có tấm lòng nhân đức, thương xót người bệnh.
- Câu chuyện là bài học về y đức cho những người làm nghề y hôm nay và mai sau.
^...^ ^_^
- Ý nghĩa:
- Truyện ngợi ca vị Thái y lệnh, không những giỏi về chuyên môn mà còn có tấm lòng nhân đức, thương xót người bệnh.
- Câu chuyện là bài học về y đức cho những người làm nghề y hôm nay và mai sau.
Tổ tiên tôi có nghề y gia truyền nổi tiếng từ lâu đời. Vì thế, vào đời hoàng đế Trần Anh Tông trị vì đất nước, tôi được bổ nhiệm giữ chức Thái y lệnh trông coi việc chữa bệnh trong cung.
Mặc dù ở địa vị cao sang, được hưởng nhiều vinh hoa phú quý, nhưng tôi vẫn nhớ lời răn dạy của cha tôi: Bân à, con nên ghi nhớ phương châm hành nghề của gia tộc họ Phạm ta: Thầy thuốc giỏi cốt nhất ở tấm lòng. Vì thế, ngoài bổn phận phụng sự Trần Anh Tông hoàng đế, tôi còn mở thêm y viện tại nhà đế khám chữa bệnh cho dân.
Tiền của trong nhà tôi phần lớn được dùng vào việc mua thuốc và thóc gạo để chữa bệnh cứu người. Y viện của tôi gồm đủ các hạng người. Từ kẻ giàu có đến kẻ cơ khổ. Tôi không phân biệt họ giàu hay nghèo, chỉ phân biệt nặng hay nhẹ để ưu tiên chữa trước, ưu tiên thuốc tốt. Có nhiều kẻ cơ hàn nghèo khó đến mức cơm không đủ ăn, chẳng có tiền mà chữa bệnh tôi cho họ ở nhà mình, cấp cho họ cơm cháo và chữa trị không lấy tiền.
Đối với những bệnh nhân máu mủ tanh tưởi hoặc bị cả những chứng bệnh lây truyền, nhiều thầy thuốc khác né tránh, từ chối. Tôi nghĩ: Nếu ai cũng né tránh kọ thì ai sẽ chữa cho họ?, và thế là tôi nhận chữa trị cho tất cả mọi người. Vì thế, bệnh nhân đến nhà tôi chữa bệnh rất khá đông, các giường bệnh lúc nào cũng chật người.
Một số người cho rằng tôi dại, số khác lại nghĩ tôi gàn dở. Mặc những lời gièm pha, tôi chỉ cặm cụi chữa bệnh cứu người.
Rồi liền mấy năm đói kém, dịch bệnh nổi lên, bệnh nhân quá nhiều, những nhà dưỡng bệnh cũ không đủ, tôi phải dựng thêm nhà cho kẻ khốn cùng đói khát và bệnh tật đến ở có khi có tới hơn ngàn người.
Một hôm, tôi đang nghỉ thì có tiếng gõ cửa gấp. Tôi bảo người nhà ra mời vào. Trông thấy tôi, người đó quỳ sụp lạy và cầu xin:
- Thưa đại nhân, vợ con bệnh quá nguy kịch, máu chảy như xối, mặt mày xanh lét. Cúi xin đại nhân sinh phúc cứu giúp! Gia đình con xin đội ơn ngài!
Tôi bảo người đó đứng lên rồi sửa soạn đi ngay. Vừa ra đến cửa thì gặp sứ giả do nhà vua sai tởi, truyền rằng:
- Trong cung có bậc quý nhân bị sốt, Anh Tông hoàng đế lệnh cho ngài đến khám.
Tôi thưa:
- Nhờ đại nhân tâu lại với Chúa thượng, bệnh đó không nguy kịch, có thể chữa sau. Nay mệnh sống của vợ người đàn ông này chỉ trong khoảnh khắc. Tôi hãy cứu họ trước, lát sẽ đên vương phủ.
Quan Trung sứ tức giận nói:
- Phận làm tôi sao ông dám trái lệnh chúa thượng? Ông định cứu tính mạng người ta mà không định cứu tính mạng
mình chăng?
Tôi biết làm như vậy là khi quân phạm thượng, có thể sẽ rước họa vào thân. Nhưng tính mạng người đàn bà kia kể như trứng đang ở dưới chân voi, tôi không thể suy tính thiệt hơn. Là thầy thuốc tôi không thể bỏ mặc, thấy người sắp chết mà không cứu.
Tôi đành đáp:
- Bẩm đại nhân, tôi biết thế là đắc tội với Chúa thượng, nhưng cũng không biết làm thế nào. Nếu người kia không được cứu sẽ chết trong khoảnh khắc, chẳng biết trông - vào đâu. Tính mệnh của tiểu thần còn trông vào Chúa thượng, may ra thoát. Tội tôi xin chịu.
Nói rồi, tôi quả quyết đi cứu người đàn bà kia. Thật may, tôi đến vừa kịp.
Sau khi người đàn bà qua cơn nguy hiểm, tôi dặn dò người nhà cách chăm sóc, thuốc thang cho người bệnh rồi lập tức tới vương phủ yết kiến. Trông thấy tôi, hoàng đế Anh Tông quở trách:
- Sao khanh dám coi thường lệnh Trẫm đến vậy? Khanh có biết thế là mắc tội chết không?
Tôi quỳ lạy:
- Muôn tâu Chúa thượng, hạ thần có tội, xin Chúa thượng giáng tội. Nhưng hạ thần cũng vì bổn phận của người thầy thuốc thương xót kẻ sắp chết vì bệnh tật nguy kịch mà đành làm trái lệnh Chúa thượng, cúi xin Người anh minh khoan dung kẻ có tội như hạ thần đây. Được như thê thì hạ thần vô cùng cảm kích và đội ơn sâu, mà mong báo đáp Chúa thượng suốt đời.
Hoàng đế Anh Tông nghe xong, ngài mừng rỡ nói:
- Ngươi thật là bậc lương y chân chính, đã giỏi về nghề nghiệp, lại có lòng nhân đức, thương xót đám con đỏ của ta, thật xứng với lòng ta mong mỏi.
Lời khen của nhà vua khiến tôi vô cùng cảm động và sung sướng. Tôi sung sướng không phải vì được một bậc quân vương khen là giỏi và nhân đức, mà tôi mừng vì xã tắc có một vị hoàng đế anh minh, khoan từ nhân thứ như ngài trị vì. Đó thật là phúc cho trăm họ.
Từ đấy, tôi lại dốc vào phụng sự hoàng đế Anh Tông và chữa bệnh cứu người.
em thấy người ác sẽ gặp quả báo còn người hiền lành sẽ gặp may mắn
Bài làm
Tấm Cám là một truyện cổ tích nằm trong kho tàng văn học truyện cổ dân gian nước ta. Truyện cổ tích Tấm Cám nổi tiếng và được nhiều người biết đến truyền miệng từ đời này sang đời khác hàng trăm năm nay.
Sở dĩ truyện Tấm Cám hấp dẫn người đọc người nghe bởi nó phản ánh suy nghĩ, tâm tư tình cảm của con người Việt Nam thời xưa tới nay đó là luôn mong muốn cái thiện sẽ chiến thắng cái ác.
Những người hiền lành lương thiện thì sẽ được trời thương giúp đỡ dù trải qua nhiều khó khăn, thử thách nhưng tới cuối cùng những người tử tế sẽ có được hạnh phúc, còn những kẻ độc ác nham hiểm mưu mô xảo quyệt thì nhất định sẽ phải gặp bất hạnh, phải trả giá cho tội ác của mình.
Truyện Tấm Cám xoay quanh hai chị em cùng cha khác mẹ là cô Tấm và cô Cám. Tấm hiền lành, ngoan ngoãn nhưng số phận chịu nhiều éo le bất hạnh. Mẹ Tấm qua đời từ rất sớm, khi cô còn nhỏ. Sau đó, cha Tấm kết hôn với kế mẫu rồi sinh ra một người con gái khác là Cám. Rồi chẳng bao lâu cha Tấm cũng qua đời để Tấm sống chung với mẹ kế và em cùng cha khác mẹ.
Cuộc sống của Tấm vì thế mà chịu nhiều thiệt thòi cay đắng, khi ngày ngày cô chịu nhiều sự mắng mỏ, hành hạ của mẹ kế. Dì ghẻ chỉ thương con ruột của mình, còn với Tấm đối xử chẳng khác gì người hầu kẻ hạ trong nhà.
Một hôm dì bảo hai chị em đi mò cua bắt tép về nấu cơm. Tấm sợ mẹ kế mắng nên vô cùng chăm chỉ làm việc cô bắt được đầy một giỏ tôm cá. Còn Cám thì mải chơi nên chẳng bắt được con nào.
Đến cuối ngày, Cám mới nghĩ ra kế bảo Tấm xuống ao tắm cho sạch còn mình trên bờ lấy hết tôm cá của Tấm đổ vào giỏ mình rồi về nhà lấy thành tích với mẹ trước.
Tấm lên bờ thấy cái giỏ của mình trống trơn, sợ về nhà dì mắng nên khóc lóc rất thảm thiết. Rồi có một ông lão râu tóc bạc phơ hiện lên giúp đỡ Tấm. Truyện cổ tích thường hấp dẫn người đọc bởi tính siêu nhiên ly kỳ của nó.
phát biểu cảm nghĩ về tấm cám
Nhờ có sự giúp đỡ của ông Bụt mà Tấm đã vui vẻ trở lại, Tấm mang chú cá bống còn sót lại trong giỏ của mình về thả xuống giếng để nuôi. Hàng ngày, Tấm thường lấy phần cơm của mình mang ra giếng cho cá bống ăn.
Cá bống chính là hy vọng là người bạn thân thiết của Tấm nên cô thương nó lắm. Những hành động của Tấm không qua được mắt Cám và mẹ Cám. Hai người rình rập thấy Tấm mang cơm cho cá ăn, nhìn con cá béo tốt nên họ nảy ý định lừa Tấm đi chợ xa để ở nhà bắt cá Bống lên giết thịt.
Tấm là nhân vật vô cùng đáng thương cả cuộc đời cô thường chịu thiệt thòi, thiếu tình thương yêu của cha mẹ. Lại thường xuyên sống trong cảnh bị chèn ép ức hiếp nhưng trái tim Tấm vẫn luôn nhân hậu, lương thiện biết yêu thương người khác.
Mùa hội làng năm đó đến, Tấm thấy Cám được mẹ kế mua cho quần áo đẹp đi chơi hội Tấm cũng náo nức trong lòng muốn đi lắm. Nhưng mẹ kế không muốn Tấm đi nên nghĩ ra mưu kế, bà ta trộn một đấu thóc và một đấu gạo vào lẫn nhau rồi bảo cô ở nhà nhặt gạo ra gạo, thóc ra thóc, xong xuôi thì mới được đi dự hội làng.
Tấm buồn lắm ngồi nhặt thì bao giờ mới xong, nên cô khóc thương cho số phận mình. Lúc này ông Bụt hiện lên và giúp đỡ Tấm, rồi ông hóa phép từ xương của chú cá bống năm xưa thành quần áo đẹp, hài, mũ cho Tấm đi chơi hội.
Trong lễ hội Tấm gặp được nhà vua hai người có tình cảm với nhau, nhưng Tâm sợ chơi hội lâu về nhà dì mắng nên vội vàng chạy về nhà chẳng may bị rơi chiếc hài xuống sông. Nhà vua cho người xuống sông mò được chiếc hài rồi đưa tin ai mà đi vừa chiếc hài thì vua sẽ lấy làm vợ.
Thông tin nhà vua tuyển vợ nhanh chóng vang xa, những cô gái chưa có gia đình đã nhanh chóng tới thử giày nhưng không ai vừa. Quân lính cho người đi từng nhà, nhà nào có con gái trên 18 tuổi chưa có gia đình đều được thử, khi quân lính tới nhà Tấm và Cám cả hai người cùng ra thử, Tấm nhìn thấy chiếc hài biết ngay là của mình bởi cô còn đang giữ một chiếc khác trong nhà.
Sau khi thử giày Tấm và nhà vua kết hôn, Tấm thành hoàng hậu có quyền lực trong tay khiến cho mẹ con nhà Cám vô cùng căm tức. Họ bày mưu hãm hại Tấm cướp ngôi vị hoàng hậu của nàng.
Ngày giỗ cha Tấm về nhà để lo cúng giỗ, do nhà vua bận trăm công nghìn việc nên Tấm muốn đi một mình. Khi về nhà mẹ con Cám giả vờ niềm nở, tử tế với Tấm, dì ghẻ sai Tấm trèo lên cây cau hái quả rồi ở dưới bà ta chặt gốc cau làm cây cau đổ xuống ao Tấm chết đuối.
Sau đó, mẹ con Cám cùng nhau vào cung chăm sóc nhà vua, lấy cớ là em thay thếTấm làm tròn phận vợ hiền, nhưng thực chất là âm mưu quyến rũ vua để lên làm hoàng hậu thay Tấm.
Hồn của Tấm vì bị chết oan không siêu thoát lại được thế giới siêu nhiên giúp đỡ nên cô hóa thân thành chim vàng anh quanh quẩn trong cung vua, nhưng Cám hết lần này tới lần khác hãm hại Tấm.
Cám giết chim vàng anh, Tấm biến thành cây xoan đào. Cám chặt cây xoan làm khung dệt vải, rồi đốt khung dệt vải, thì hồn Tấm biến thành cây thị, Tấm ẩn mình trong quả thị và được một người phụ nữ bán nước mang về nhà sống chung.
Trải qua nhiều biến cố cuối cùng người tốt vẫn luôn gặp may mắn Tấm gặp lại nhà vua và được đón vào cung. Còn Cám và dì ghẻ vì sợ tội mà lăn đùng ra chết.
Truyện Tấm Cám chính là cuộc chiến đấu giữa cái thiện và cái ác. Nó nói lên mơ ước của người dân thời xưa muốn cái thiện luôn gặp may mắn hạnh phúc còn cái ác dù âm mưu sảo quyệt như thế nào rồi cũng phải trả giá.
Truyện kể về hai nhân vật chính là Tấm. Tấm hiền lành, chăm chỉ nhưng lại sống trong hoàn cảnh éo le: bố mất sớm, cô phải ở với dì ghẻ và người em cùng cha khác mẹ tên là Cám. Mẹ con Cám là người độc ác Tấm luôn đối xử tàn nhẫn, bất công với Tấm, bắt cô phải làm hết mọi công việc trong nhà. Một lần nọ dì ghẻ sai Tấm và Cám đi bắt tép, ai được nhiều sẽ thưởng cho áo yếm. Tấm chăm chỉ bắt nên được giỏ được đầy còn Cám rong chơi nên giỏ trống không. Nhưng Cám đã lừa Tấm nhận hết công sức về mình. Tấm biết mình bị lừa mà không thể làm gì đành ngồi khóc nức nở. Bụt đã xuất hiện và cho Tấm một người bạn để tâm sự là cá bống. Song không được bao lâu cá bống lại bị hai mẹ con Cám hại. Bụt tiếp tục chỉ dẫn Tấm tìm xương cá bống chôn vào 4 hũ để ở chân giường. Ít lâu sau, nhà vua mở hội. Trong lúc đi ngang qua cầu thấy đôi hài xinh đẹp, nhà vua bèn quyết định xem ai đi vừa chiếc hài tìm thấy ở khúc sông hôm hội làng sẽ được làm hoàng hậu. Và Tấm đã đi vừa bởi nó chính là chiếc hài nàng đã đánh rơi. Điều đó khiến mẹ con Cám ghen tị nên nhân một lần Tấm về giỗ cha đã tìm cách hại chết Tấm. Sau lần ấy, Cám vào cung tiến vua thay Tấm. Tấm lần lượt hóa thành chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửi, và cuối cùng là trong quả thị để trở thành con gái của bà cụ. Sau bao nhiêu khó khăn, cô Tấm được trở lại làm người và quay trở về sống hạnh phúc bên vua. Còn mẹ con Cám nhận trừng phạt thích đáng.