K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà...Đập Đầu Vào Đá Máu Phun Ra.Bước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà...Viết Ngay Lên Đá Bài Thông BáoBước Tới Đèo Ngang Nhớ Lấy ĐàBước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà...Đập Đầu Vào Đá Máu Phun Ra.Có Em Đi Qua Cười Ha HáBố Cái Thằng Ngu Đé.o Lấy ĐàBước tới đèo ngang té cái rầmcỏ cây châm đít đá châm mônglom khom cúi xuống tìm đôi dépmột chiếc đây...
Đọc tiếp

Bước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà...
Đập Đầu Vào Đá Máu Phun Ra.
Bước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà...
Viết Ngay Lên Đá Bài Thông Báo
Bước Tới Đèo Ngang Nhớ Lấy Đà
Bước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà...
Đập Đầu Vào Đá Máu Phun Ra.
Có Em Đi Qua Cười Ha Há
Bố Cái Thằng Ngu Đé.o Lấy Đà
Bước tới đèo ngang té cái rầm
cỏ cây châm đít đá châm mông
lom khom cúi xuống tìm đôi dép
một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu
Bước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà
Đập Đầu Vào Đá Máu Phun Ra
Lom Khom Xuống Núi Tìm Y Tá
Y Tá Theo Giai Éo Có Nhà ))
Bước tới Đèo Ngang nắng thấy bà,
Cỏ Cây kêu lá má kêu ba.
Lom Khom dưới núi làm gì đó,
Chỉ biết bà la sướng quá à...
Bước xuống đèo Ngang bỗng mắc tè
Cỏ cây không có lấy gì che
Lom khom dưới núi tìm chổ đái
Thấy gái đi ngang, hết mắc tè
Bước tới Đèo Ngang nắng quá à!,,
Mặt mũi đen nhẻm như con ma,
Lom khom xuống núi tìm trà đá,
Chả thấy quán đâu mệt thấy pà.
Neol cop nguyên bản, có n.n teen
Viết Ngay Lên Đá Bài Thông Báo
Bước Tới Đèo Ngang Nhớ Lấy Đà

0
Bước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà...Đập Đầu Vào Đá Máu Phun Ra.Bước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà...Viết Ngay Lên Đá Bài Thông BáoBước Tới Đèo Ngang Nhớ Lấy ĐàBước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà...Đập Đầu Vào Đá Máu Phun Ra.Có Em Đi Qua Cười Ha HáBố Cái Thằng Ngu Đé.o Lấy ĐàBước tới đèo ngang té cái rầmcỏ cây châm đít đá châm mônglom khom cúi xuống tìm đôi dépmột chiếc đây...
Đọc tiếp

Bước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà...
Đập Đầu Vào Đá Máu Phun Ra.
Bước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà...
Viết Ngay Lên Đá Bài Thông Báo
Bước Tới Đèo Ngang Nhớ Lấy Đà
Bước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà...
Đập Đầu Vào Đá Máu Phun Ra.
Có Em Đi Qua Cười Ha Há
Bố Cái Thằng Ngu Đé.o Lấy Đà
Bước tới đèo ngang té cái rầm
cỏ cây châm đít đá châm mông
lom khom cúi xuống tìm đôi dép
một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu
Bước Tới Đèo Ngang Bỗng Mất Đà
Đập Đầu Vào Đá Máu Phun Ra
Lom Khom Xuống Núi Tìm Y Tá
Y Tá Theo Giai Éo Có Nhà ))
Bước tới Đèo Ngang nắng thấy bà,
Cỏ Cây kêu lá má kêu ba.
Lom Khom dưới núi làm gì đó,
Chỉ biết bà la sướng quá à...
Bước xuống đèo Ngang bỗng mắc tè
Cỏ cây không có lấy gì che
Lom khom dưới núi tìm chổ đái
Thấy gái đi ngang, hết mắc tè
Bước tới Đèo Ngang nắng quá à!,,
Mặt mũi đen nhẻm như con ma,
Lom khom xuống núi tìm trà đá,
Chả thấy quán đâu mệt thấy pà.
Neol cop nguyên bản, có n.n teen
Viết Ngay Lên Đá Bài Thông Báo
Bước Tới Đèo Ngang Nhớ Lấy Đà

12
10 tháng 12 2018

bn tự chế hả. hay

10 tháng 12 2018

hay😁 😁 😁 😁 😁

11 tháng 2 2019

tui có điiều muốn phát biểu nhé phạm hải yến nói thật thì câu chuyển bị nhàm chán xàm bậy và xạo ke

12 tháng 2 2019

cũng hay.....

16 tháng 12 2018

hay

Hay toẹt với!!!

Cho bn 1 like!👍

Bàn tay của Trần Mặc Cảnh buông lỏng cổ tay Dương Hiểu Tình ra, ánh mắt anh cũng bắt đầu dịu nhẹ nhìn người con gái trước mắt hơn một chút. Hóa ra là từng thân quen, hóa ra hôm nay anh đã tước đoạt đi lần đầu của người anh từng coi là em gái hay là một chút vương vấn trong một khoảng nhất thời.Gió thoảng qua một hơi lạnh nhè nhè, gương mặt tuấn mỹ dần giãn ra cho đến khi Dương...
Đọc tiếp

Bàn tay của Trần Mặc Cảnh buông lỏng cổ tay Dương Hiểu Tình ra, ánh mắt anh cũng bắt đầu dịu nhẹ nhìn người con gái trước mắt hơn một chút. Hóa ra là từng thân quen, hóa ra hôm nay anh đã tước đoạt đi lần đầu của người anh từng coi là em gái hay là một chút vương vấn trong một khoảng nhất thời.

Gió thoảng qua một hơi lạnh nhè nhè, gương mặt tuấn mỹ dần giãn ra cho đến khi Dương Nhược Thiếu đến gần.

Điệu bộ của cuộc gặp mặt lên đến cao trào, Dương Nhược Thiếu không hề có chút thay đổi nào về thái độ. Ông nhìn Trần Mặc Cảnh với ánh mắt sắc lạnh, một tay vẫn đúc túi quần bước đến.

" Không phải tao đã cảnh báo mày rồi sao? Đừng đặt chân lên nước Mỹ này khi Hiểu Tình còn ở đây " Dương Nhược Thiếu rút tay ra khỏi túi quần, bàn tay gân guốc ấy của ông có thể coi là thứ biểu hiện tốt nhất cho sự tức giận hiện tại.

Cổ áo còn nhăn nheo của Trần Mặc Cảnh ngay sau khi bị ông túm lấy, cả người anh liền bị  quật ngã một cách dễ dàng. Thân xác cậu thanh niên có thể nói trong cảnh tượng này dù có mang thân hình nóng bỏng, gương mặt tuấn mỹ thì bị hạ gục bởi một ông bố đã 48 tuổi thì chẳng có gì để nói. 

Trần Mặc Cảnh chống tay ngồi đứng dậy rất dễ dàng, anh cũng chẳng phải cậu nhóc năm xưa muốn đánh là đánh, muốn vứt đâu thì vứt nhưng với một người đi trước mà anh đã mang ơn như Dương Nhược Thiếu. Anh chỉ có thể cúi đầu để tôn trọng ông.

Khẩu miệng Trần Mặc Cảnh định mở lời nhưng lại nín thinh, anh đưa bộ dạng lạnh lùng ra để chịu đòn thay vì nói một lời với Dương Nhược Thiếu. 

Một lần nữa cho anh cảm nhận, cú đá chân của ông quá mức một người tầm tuổi đó, trong người ông gần như vẫn đang sống ở cái tuổi 30.

Dương Nhược Thiếu cúi người xuống, nắm chặt lấy cổ áo Trần Mặc Cảnh khẩu miệng đầy sức khinh bỉ ." Dù là con gái tao sai, dụ dỗ mày hay không.. Thì tao nói cho mày biết. Lệnh cấm  bước chân lên nước Mỹ là tao đưa ra, mày là người chấp thuận " 

Trần Mặc Cảnh chưa trả lời, anh chỉ đưa mắt nhìn người con gái đã giảm đi đến mấy phần nhiệt độ trong cơ thể. Dương Hiểu Tình bây giờ khác với vài tiếng trước còn cầu xin anh, cô ấy hết sức lạnh nhạt. Đôi mắt xinh đẹp trong như làn nước giờ chứa đầy những hận thù gẩn màu đục.

" Chú Dương, lần này là cháu có việc " Anh ta không phải điệu bộ cầu xin, không phải là giọng nói sợ hãi. Mà tất cả đều xuất phát ra từ cõi lòng giá lạnh như một viên pha lê, cứng rắn, kiên cường, khó sứt mẻ.

Dương Hiểu Tình cả người đau nhức, cô không còn trụ nổi nữa nhưng gương mặt từ khi biết người thanh niên đó mang cái tên Trần Mặc Cảnh thì đến cả một ánh nhìn cũng khiến anh ta cảm thấy nhói lòng. Cô không nghĩ thời gian nhanh trôi, anh cũng thay đổi quá nhiều, từ tóc, cách ăn mặc, cả khuôn mặt nữa. Gương mặt ấy có nét đẹp cuốn hút ánh nhìn, vẻ đẹp tuấn mĩ của một người hai mươi tám tuổi sao cô lại không nhận ra dù chỉ là một chút quen thuộc. Hay là đã quên.. nếu đã quên sao còn đau nhói ở lồng ngực chứ?

" Ba được rồi, chuyện xưa bỏ qua đi. Con mệt rồi " Dương Hiểu Tình cố nhấc những bước chân đau đớn đến tê liệt về phía chiếc xe đỗ hiên ngang giữa đường phố.

Dương Nhược Thiếu im lặng vài giây nhìn đứa con gái đang cố tỏ ra mạnh mẽ của mình, ông buông cổ áo Trần Mặc Cảnh ra rồi quay lưng rời đi. 

Dương Hiểu Tình bước đến bậc thang thứ hai thì được ba bế bổng lên đi thẳng về phía xe, ông ấy vẫn dịu dàng như trước với cô. Ông ấy không quan trọng cô bị vấy bẩn, việc ông quan tâm là cô có an toàn không?

Chiếc xe chạy với tốc độ nhanh về căn biệt phủ phía bắc nước Mỹ..

Dương Hiểu Tình khi về đến nhà không gặp Hàn Như Tuyết, có lẽ bà ấy mệt mỏi nên đã chợp mắt rồi. Dương Nhược Thiếu cũng hiểu cho lần đầu của con gái mình, ông bế cô về tận phòng kéo chăn đến ngang bụng. 

" Nghỉ ngơi đi, mẹ con chưa biết đâu. Đừng lo " Ông đánh trúng tâm lí của cô, sự dịu dàng đó thoáng qua đủ cho Dương Hiểu Tình bớt bất an.

[... ]

Hai ngày thoáng qua, Dương Hiểu Tình chỉ nhốt mình ở trong phòng. Hiện tại cô chưa ổn định được tâm lí, cô vẫn chưa tin mình gặp lại người đó trong một hoàn cảnh thảm hại như vậy .

Cũng không phải là giam giữ mình mãi trong nhà, ngày thứ 3 không còn quá áp lực với Dương Hiểu Tình. Cô cũng chịu khó tìm chỗ khuây khỏa bản thân, nhưng đi đâu cũng phải có người của ba đi theo cũng có chút bất tiện.

Ở gần cuối phía bắc của nước Mỹ, nơi hàng loạt những tay thiện xạ ngầm tụ tập để so tài với nhau. Đây là lần thứ ba trong đời Dương Hiểu Tình đặt chân đến đây, có lẽ đó sẽ là nơi mà cô có thể giải tỏa hết mọi thứ hiện tại.

Sự đón tiếp với một mĩ nữ nhỏ tuổi ở đây luôn nồng nhiệt như lần đầu cô đặt chân đến, mọi người ở đây rất thoải đó là điều duy nhất cô nghĩ nơi đây hợp với mình. 

" Chị Tình, đến rồi sao? " Có lẽ mọi người ai cũng thắc mắc tiếng gọi này, cậu ấy là em trai cô _ Dương Tử Hàn. Một người bỏ học để đến đây pha chế rượu hay cũng là để bắt chuyện với mấy tên trong giới đen.

Dương Hiểu Tình đưa bàn tay lên chỉ tín hiểu cho mấy tên vệ sĩ ra ngoài được rồi. 

" Định vào chơi luôn, hay uống chút gì đây? " Dương Tử Hàn khoác vai cô, hai người cùng nhau bước vào thế giới bên trong. 

" Đi vào đã, ăn uống chút chị bao mày " 

Hai người dáng vẻ bước vào khiến ai cũng nhún nhường đường đi, tay nghề được Dương Nhược Thiếu đào tạo quả chưa bao  giờ khiến người đối đầu thua mà không nể. Sự hội gặp của Dương Hiểu Tình ở đây thì rất ít, ông cho cô học mấy thứ này là để tự vệ chứ không phải như Dương Tử Hàn. Là con trai nên việc ra nhập là sớm muộn của cậu nhóc vừa chớm đủ tuổi trưởng thành.

Trong căn phòng lớn chỉ có đến 3 nhân vật, người đàn ông lạ kia ngồi một phía mặt mũi bị che đi bởi chiếc mũ nhìn qua không có dung mạo. Dương Hiểu Tình cũng không để ý, cô nên tranh thủ thời gian trước khi Dương Nhược Thiếu có thể phóng xe tới đây đưa cô về.

" Tình, bạn em mới nhập được một loại hoa hướng dương giống khá tốt. Chị muốn trồng lại không? " Mũi đạn vừa kịp chạm đúng tâm thì Dương Tử Hàn lên tiếng. 

Người con gái đó đờ ra một lúc không nói gì, cô ngước mắt lên trần nhà hít một sâu rồi lên tiếng " Liệu nó có chết không? Đã năm năm nó chưa kịp nở đã chết rồi " 

Người đàn ông kia bỏ chiếc mũ đen ra, gương mặt đó quen thuộc đó chứ? Đôi môi mỏng của anh khẽ mấp máy nói lên vài lời khiến trái tim nữ nhân gần như bị phá hủy." Tình, em chưa bỏ cuộc sao? "  

Gương mặt Dương Hiểu Tình nghệt ra, hóa ra cái duyên số giữa cô vào anh lại dài đến vậy? Lại gặp rồi.. 

" Chúng ta thân mật đến vậy sao? Trần Mặc Cảnh qua năm năm anh cũng hiểu mà " Giọng nói cô lành lành đáp lại anh, cô chưa từng nghĩ sẽ có sự gặp mặt anh trùng hợp đến vậy.

Dương Tử Hàn ánh mắt đục ngàu nhìn Trần Mặc Cảnh, năm đó nếu không phải cậu còn quá nhỏ tuổi thì có thể lôi bước chân anh ta lại, ép anh ta  nói với chị ấy một lời xin lỗi. Hay có thể bay qua Anh Quốc nói với anh ta, hồi đáp những bức thư, cuộc gọi, tin nhắn của chị tôi đi." Một người đàn ông thất hứa đến năm năm quay lại.. Không đáng đâu Trần Mặc Cảnh " 

" Tôi không đáng cũng không cần cậu lên tiếng " Trần Mặc Cảnh hết sức lạnh nhạt, sự cao ngạo, lòng tự tôn trong anh ta vẫn còn rất cao. 

Bóng người đó lướt qua người Dương Hiểu Tình mang theo mùi hương lạ, anh ấy thay đổi thật rồi đó chứ? Chẳng phải anh ấy thích mùi dịu nhẹ đan xen chút cố điển và đồng thời thể hiện được con người mình ở trong giới thượng lưu sao?  Anh ấy khác rồi...

" Tình từ sau phiền em xem trước nơi đến có tên tôi không? Gặp mặt như vậy rất phiền "

4
19 tháng 1 2019

hay quá

25 tháng 8 2019

bn nói thế là ko đúng đâu nha

25 tháng 8 2019

nên suy nghĩ trong sáng hay đen tối ây

Trời sinh ra con gái đã được gắn sẵn cái mác là phái yếu rồi. Mà phái yếu thì sao? Phải thật thuỳ mị nết na, phải học giỏi, phải cần cù siêng năng chăm chỉ,... Còn gì nữa nhỉ? Con gái mà, mê son, mê giày, mê đi chơi, mê xem phim, mê đọc truyện ngôn tình, và cả mê trai nữa. Nói chung là mê đủ thứ trên đời. Vậy mới là con gái chứ.Nhưng một vài người trong số đó, điển hình là...
Đọc tiếp

Trời sinh ra con gái đã được gắn sẵn cái mác là phái yếu rồi. Mà phái yếu thì sao? Phải thật thuỳ mị nết na, phải học giỏi, phải cần cù siêng năng chăm chỉ,... 

Còn gì nữa nhỉ? Con gái mà, mê son, mê giày, mê đi chơi, mê xem phim, mê đọc truyện ngôn tình, và cả mê trai nữa. Nói chung là mê đủ thứ trên đời. Vậy mới là con gái chứ.

Nhưng một vài người trong số đó, điển hình là Đỗ Hạ Du thì có lẽ do bị nhầm giới tính nên mặc dù sinh ra với hình hài con gái nhưng tính cách lại chẳng khác gì một đứa con trai. Lẽ ra với thân hình nhỏ nhắn, khuôn mặt bầu bĩnh trắng trẻo ấy, Hạ Du phải là một cô công chúa đáng yêu trong những bộ váy màu hồng rồi. Thế nhưng, những gì người ta nhìn thấy ở cô là những chiếc áo thun in các kiểu hình thù kì quái, những chiếc quần ngố hay quần jean bị mổ xẻ tua rua mà người ta hay gọi nó là "phong cách ăn mày".

Thuỳ mị nết na ư?

Không đời nào. Như các bạn học khác thường xì xầm với nhau về cô rằng: "Cái con nhỏ đó nó kinh khủng lắm, muốn cuộc đời bình yên thì tốt nhất đừng có dây vào nó".

Học giỏi ư?

Chắc chắn là không rồi. Có điều chịu khó một tí thì cũng tàng tàng đủ lên lớp.

Cần cù, siêng năng, chăm chỉ ư?

Cũng còn tuỳ thuộc vào mục đích của nó nữa. Ví dụ như ngồi cày game thì bao lâu cũng được.

Son, giày, đi chơi, xem phim, đọc truyện, mê trai,...ư?

Chưa bao giờ. Game vạn tuế, game muôn năm!

đọc xong cho mk ý kiến nha !

6
9 tháng 1 2019

chuẩn

9 tháng 1 2019

hay quá bn ơi

31 giờ qua con không ngủThức thâu đêm với cuộc sống onlinetiếng 32 mưa chợt đổ bên ngoàitrong quán net con gục bên bàn phímTrong cơn mơ con thấy mẹ kiếm tìmcon lẩn trốn cuộc đời trong máy tínhdáng mẹ gầy bên căn nhà nghèo khóchút lương còm mẹ dành gửi cho conNhưng mẹ ơi ! Tương lai con không còn!con đốt nó từng giờ trong quán netgiảng đường kia với con giờ chấm hết4 tháng rồi con đã...
Đọc tiếp


31 giờ qua con không ngủ
Thức thâu đêm với cuộc sống online
tiếng 32 mưa chợt đổ bên ngoài
trong quán net con gục bên bàn phím

Trong cơn mơ con thấy mẹ kiếm tìm
con lẩn trốn cuộc đời trong máy tính
dáng mẹ gầy bên căn nhà nghèo khó
chút lương còm mẹ dành gửi cho con

Nhưng mẹ ơi ! Tương lai con không còn!
con đốt nó từng giờ trong quán net
giảng đường kia với con giờ chấm hết
4 tháng rồi con đã đến trường đâu!

Tiếng 33 mưa vẫn đổ trên đầu
giọng cười nói bỗng làm con tỉnh giấc
bên bàn phím mẩu bánh mì khô khốc
điếu thuốc tàn và nửa cốc cà fe

Bởi cuộc đời bao cám dỗ đam mê
không cưỡng được nên thân giờ tàn tạ
mắt lờ đờ mặt xanh như tàu lá
không bạn bè ,ai cũng lìa xa

Lết bàn chân qua dãy phố xa hoa
ở trong ví còn 2 nghìn bạc lẻ
tiếng 34 con mong về với mẹ
nhưng về đâu khi chỉ với 2 nghìn

Phòng trọ kia con vẫn phải nợ tiền
tiền mẹ gửi con ném vào game hết
nếu người ta chỉ một lần phải chêt
thì muôn lần con chết vẫn chưa cam

Tiếng 35 giữa phòng trọ tồi tàn
nghe hàng xóm mở một bài ca cũ
bài ca hát về những người xa xứ
con ngậm ngùi thương tiếc cuộc đời con

Mẹ ơi ! nếu lòng tin ở mẹ vẫn còn
thì hãy để 1 lần con làm lại
sẽ từ giã thời online mãi mãi
dẫu bây giờ kẻ bất hiếu là con

Con nằm đây thương dáng mẹ hao mòn
Chắt chiu từng đồng, mẹ gửi lại cho con
Có tiền rồi..1 phần con trả nợ
Phần còn lại con nướng vào đam mê

Đam mê ấy ở quê mình không có
Lên học rồi con mới biết….mẹ ơi!
Dẫu thương mẹ ..con vẫn muốn lên đời
Bằng đồng tiền nắng sương…mẹ gửi.

Sống trong game con vẫn thường nghe chửi
Thằng “vô học”, chẳng lẽ chính là con???
Nhưng đâu phải, con vẫn học đó thôi
Chỉ có điều..lên giảng đường thưa thớt
Thi học kỳ, cả bảy môn..con rớt
Chẳng môn nào con qua được mẹ ơi.

Nhưng trong game con lại là hảo hán
Là anh hùng trong mắt các..thuyền quyên
Sống trong game con có lắm quyền
Để con đam mê… và xa dần với mẹ

*******
Hôm nay off con về với mẹ
Bước ra đường sao lắm đổi thay
Trái đất tròn không mãi ngừng quay
Chỉ có con..là chìm trong mộng mỵ

Tới đầu làng thấy bóng dáng chị
Dáng lom khom trong nắng xế chiều
Gánh nước đầy trên vai mẹ liêu xiêu
Con giật mình..dáng mẹ gầy hơn trước

Ngước nhìn mẹ ..con chỉ mong điều ước
Con trở về ....là con mẹ ngày xưa
Để đỡ đần giúp mẹ lúc sớm trưa
Thế giới Online con bỏ lại
Để trở về... là con ngày trước
Sáng đến trường, chiều dạy gia sư
Kiếm vài đồng cho mẹ bớt nắng mưa
Và con mãi..là con ngoan của mẹ.
Trăm vạn lần xin lỗi mẹ...mẹ ơi!

0