- Ôn tập về từ chỉ sự vật, từ chỉ đặc điểm.

K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 4

Quê hương em có ruộng bậc thang dài ngoằn ngoèo trên núi.Trong nhà, cụ đang luộc khoai lang,mùi khoai lang bốc lên thơm ngào ngạt khiến cho em cảm thấy rất thoải mái.Ăn khoai no nê em nằm trên chiếc võng quen thuộc của mình và ngủ một giấc ngon lành.Em rất yêu quê hương của em phải không ?


Một bà mẹ đang ngồi cạnh đứa con nhỏ. Bà rất buồn vì lo nó chết mất. Đứa bé xanh rớt, mắt nhắm nghiền đang thoi thóp. Thấy nó rên rỉ rất thiểu não, bà cúi xuống sát mặt nó, lòng se lại.Có tiếng gõ cửa. Một ông già nghèo khổ, trùm kín trong tấm chăn rách bước vào. Bên ngoài tuyết phủ khắp nơi, gió vun vút quất vào mặt. Ông già rét run cầm cập, ngồi xuống ru đứa bé. Mẹ nó...
Đọc tiếp

Một bà mẹ đang ngồi cạnh đứa con nhỏ. Bà rất buồn vì lo nó chết mất. Đứa bé xanh rớt, mắt nhắm nghiền đang thoi thóp. Thấy nó rên rỉ rất thiểu não, bà cúi xuống sát mặt nó, lòng se lại.

Có tiếng gõ cửa. Một ông già nghèo khổ, trùm kín trong tấm chăn rách bước vào. Bên ngoài tuyết phủ khắp nơi, gió vun vút quất vào mặt. Ông già rét run cầm cập, ngồi xuống ru đứa bé. Mẹ nó đương nhóm lò hâm lại cốc sữa. Xong việc bà quay lại ngồi vào chiếc ghế cạnh ông già, nhìn đứa bé ốm yếu vẫn đang thoi thóp thở. Bà hỏi:
– Liệu nó có việc gì không? Thượng đế có tha bắt nó đi không?

Ông già – chính là thần chết – lắc đầu một cách khó hiểu. Bà mẹ gục đầu xuống, nước mắt ròng ròng trên gò má. Đã ba hôm nay, bà không ngủ, người rã rời. Bà thiếp đi một tí, rồi chợt rùng mình vì rét bà choàng dậy.


– Đâu rồi nhỉ? Bà hoảng hốt kêu lên, mắt nhìn tứ phía. Ông già và đứa con bà biến đâu mất. Lão đã đem con bà đi rồi. Chiếc đồng hồ quả lắc vẫn tích tắc trong xó nhà.

Bà mẹ tội nghiệp vùng dậy chạy ra ngoài gọi con. Một bà cụ mặc áo dài đen, ngồi giữa đám tuyết trên sân bảo bà mẹ:

– Tôi thấy thần chết mang con chị chạy đi rồi. Lão ta chạy nhanh hơn gió. Đã cướp ai đi, lão không bao giờ mang trả lại.

Bà mẹ khẩn cầu:

– Xin cụ bảo tôi lão đi đường nào. Tôi sẽ đuổi kịp.

Bà cụ đáp:

– Được! Nhưng muốn ta chỉ đường, chị phải hát cho ta nghe tất cả những bài hát mà chị đã ru con chị. Ta đã được nghe chị hát ru con chị nhiều, ta rất thích. Ta là thần đêm tối. Ta đã từng trông thấy nước mắt chị tràn ra khi chị ru con.

Bà mẹ van vỉ:

– Tôi xin hát tất cả, sau đó bà chỉ đường giúp để tôi đuổi theo thần chết đòi lại đứa con tôi. Nhưng thần đêm tối chẳng nói gì. Bà mẹ vặn vẹo đôi tay, nước mắt đầm đìa, vừa nức nở vừa hát, tiếng nấc át cả lời hát.
– Liệu nó có việc gì không? Thượng đế có tha bắt nó đi không?

Ông già – chính là thần chết – lắc đầu một cách khó hiểu. Bà mẹ gục đầu xuống, nước mắt ròng ròng trên gò má. Đã ba hôm nay, bà không ngủ, người rã rời. Bà thiếp đi một tí, rồi chợt rùng mình vì rét bà choàng dậy.


– Đâu rồi nhỉ? Bà hoảng hốt kêu lên, mắt nhìn tứ phía. Ông già và đứa con bà biến đâu mất. Lão đã đem con bà đi rồi. Chiếc đồng hồ quả lắc vẫn tích tắc trong xó nhà.

Bà mẹ tội nghiệp vùng dậy chạy ra ngoài gọi con. Một bà cụ mặc áo dài đen, ngồi giữa đám tuyết trên sân bảo bà mẹ:

– Tôi thấy thần chết mang con chị chạy đi rồi. Lão ta chạy nhanh hơn gió. Đã cướp ai đi, lão không bao giờ mang trả lại.

Bà mẹ khẩn cầu:

– Xin cụ bảo tôi lão đi đường nào. Tôi sẽ đuổi kịp.

Bà cụ đáp:

– Được! Nhưng muốn ta chỉ đường, chị phải hát cho ta nghe tất cả những bài hát mà chị đã ru con chị. Ta đã được nghe chị hát ru con chị nhiều, ta rất thích. Ta là thần đêm tối. Ta đã từng trông thấy nước mắt chị tràn ra khi chị ru con.

Bà mẹ van vỉ:

– Tôi xin hát tất cả, sau đó bà chỉ đường giúp để tôi đuổi theo thần chết đòi lại đứa con tôi. Nhưng thần đêm tối chẳng nói gì. Bà mẹ vặn vẹo đôi tay, nước mắt đầm đìa, vừa nức nở vừa hát, tiếng nấc át cả lời hát.
Bụi gai trả lời:

– Có nhưng muốn tôi chỉ, bà phải ủ tôi vào lòng cho ấm lên. Tôi đang rét cóng, sắp thành băng đến nơi.

Bà mẹ ôm bụi gai vào lòng để sưởi ấm cho nó. Ngực bà gai đâm toé máu. Bụi gai nóng lại trổ hoa xanh tốt ngay giữa đêm đông giá lạnh. Được sưởi ấm rồi, bụi gai chỉ đường cho bà mẹ.

Bà đến một cái hồ lớn, chẳng thấy có một bóng thuyền. Mặt hồ lớp băng mỏng quá không giẫm lên để đi được, nước hồ lại quá sâu không lội qua được. Bà mới cúi xuống để uống hết nước hồ. Bà cũng biết việc ấy là quá sức mình, nhưng vì quá đau khổ. Bà mong thượng đế cứu giúp.
Hồ nước bảo bà:

– Không làm thế được đâu. Ta thương lượng với nhau thì hơn. Tôi rất thích ngọc trai. Hai mắt bà là hai viên ngọc trai rất trong. Bà hãy khóc cho đến lúc rơi hai mắt xuống. Tôi sẽ đưa bà đến một cái nhà kính là nơi thần chết vun trồng các cây hoa, mỗi cây là một kiếp người.

Bà mẹ nức nở, nước mắt tầm tã, hai mắt theo dòng lệ rơi xuống đáy hồ hoá thành hai viên ngọc. Bà được hồ nước nâng bổng lên và thoắt một cái đưa đến một ngôi nhà kỳ lạ, chẳng biết đấy là một quả núi với hang sâu rừng thẳm hay là một công trình tuyệt hảo, tuyệt mỹ của con người. Mắt bà không còn nên không trông thấy gì, bà hỏi:

– Có thấy thần chết đem con tôi đi đâu không?

Một bà già canh vườn ươm của thần chết nói:

– Thần chết chưa về đến đây. Bà làm thế nào mà đến được nơi này? Ai đã giúp bà?

– Thượng đế giúp – Bà mẹ trả lời – Người đã thương tôi, vậy bà cũng rủ lòng thương bảo cho tôi biết con tôi ở đâu.

Bà già nói:

– Tôi không biết mặt con bà. Ở đây nhiều cây lắm. Mỗi cây tượng trưng sinh mệnh một con người. Chúng cũng có tim, tim chúng đập. Bà cứ lại gần các cây, nghe nhịp tim đập chắc bà sẽ nhận ra cây nào mang sinh mệnh con bà. Nhưng bà muốn tôi hướng dẫn thì bà trả ơn tôi cái gì nào?

– Tôi còn gì để cho bà nữa đâu! Bà mẹ trả lời.

– Bà có mớ tóc đen nhánh – bà già nói – Bà cho tôi và nhận lại mớ tóc bạc của tôi. Đổi nhau mà.
– Nếu chỉ có thế thôi thì được – bà mẹ vội trả lời, rồi bà trao mớ tóc đen cho bà cụ và nhận lấy mớ tóc bạc.

Hai người bước vào vườn kính rộng lớn của thần chết. Nơi đây có rất nhiều cây cỏ đủ loại. Có những cây mộc lan hương mảnh dẻ, những bông thược dược to và mập mạp. Có những cây mọc dưới nước, cây xanh tươi, cây khô cằn, rắn quấn quanh gốc. Đây là những cây cọ, cây tiêu huyền, kia là đám mùi và xạ hương. Mỗi cây mỗi hoa mang một tên người, tượng trưng một kiếp người.

Có những cây lớn trồng trong chậu nhỏ tí đang sắp làm vỡ chậu. Ngược lại có những cây bé con lại trồng trên những vuông đất rộng phủ rêu xanh mượt. Người mẹ đau khổ rạp xuống từng gốc cây, lắng nghe nhịp đập từng trái tim của chúng. Và giữa muôn vàn trái tim ấy bà nhận ra nhịp đập của trái tim con bà.
– Con tôi đây rồi! Bà reo lên, chìa tay trên một gốc kỵ phù nhỏ màu lam ốm yếu thân nghẹo sang một bên.

Bà già ngăn lại:

– Đừng đụng vào hoa. Cứ đợi ở đây. Thần chết sắp về. Không cho Thần nhổ cây hoa này.

Ngay lúc đó một làn gió lạnh buốt nổi lên. Thần chết đã đến. Thần hỏi:

– Sao ngươi lại tìm được đến đây? Mà lại đến trước ta?

– Vì ta là mẹ!

2
2 tháng 9

Olm chào em, cảm ơn em đã chia sẻ câu chuyện vô cùng hấp dẫn và thú vị đầy ý nghĩa sâu sắc lên cộng đồng Olm.

TL:

 Vào mùa thu, nước hồ trong như tấm gương phẳng lặng

 Tiếng suối ngân nga tựa tiếng hát xa

~HT~

,Những chú gà con lông vàng ươm như màu lúa chín được ánh nắng chiếu vào.

b,Vào mùa thu, nước trong hồ như tấm gương soi.

c, Tiếng suối ngân nga như tiếng đàn reo.

27 tháng 3 2022

a) Dấu phẩy ngăn cách bộ phận câu trả lời câu hỏi Khi nào ? với các bộ phận câu khác :

Khi tan học, em cùng bạn đi bộ về nhà.

b) Dấu phẩy ngăn cách bộ phận câu trả lời câu hỏi Ở đâu ? với các bộ phận câu khác :

Ở nhà, em giúp bố mẹ dọn dẹp nhà cửa và trông em.

c) Dấu phẩy ngăn cách bộ phận câu trả lời câu hỏi Vì sao ? với các bộ phận câu khác :

Vì bị ốm, nên hôm nay em không thể đến trường được.

31 tháng 3 2022

ĐÈO HẢI VÂN HƯỚNG MẶT VÀO NAM

6 tháng 9 2021
Trả lời là cây a
9 tháng 9 2021

a. nhé bạn

27 tháng 8 2021

Đề bài: Đặt 3 câu, mỗi câu có dùng hai dấu phẩy để ngăn cách từng sự vật, sự việc hoặc con người.

Bài làm:

Câu 1. Chiếc cặp sách, hộp bút, và sách vở là những thứu như người bạn đồng hành của em trong suốt hành trình học tập.

Câu 2. Huy, Minh, Nhật và Nghĩa là những người bạn Việt Nam vui tính nhất mà Alex được gặp khi đến nơi chôn rau cắt rốn của tôi.

Câu 3. Những lần đánh nhau, rồi bị phạt, viết bảng kiểm điểm là những kỉ niệm đáng nhwos nhất của Trường An.

~ Hok T ~

27 tháng 8 2021

pls giúp với

21 tháng 1 2022

cây bút chì !

21 tháng 1 2022

bút chì nhé

28 tháng 1 2022

mầm cây, hạt mưa, cây đào

28 tháng 1 2022

Gạch chân dưới sự vật được nhân hóa trong khổ thơ sau:

"Đồng làng vương chút heo may 

Mầm cây tỉnh giấc, vườn đầy tiếng chim 

Hạt mưa mải miết trốn tìm 

Cây đào trước cửa lim dim mắt cười. 

14 tháng 5 2021

sao mai

14 tháng 5 2021
sao mai nha
25 tháng 1 2022

Nghĩ: động từ

Nhớ:Tính từ

Năm tháng: Danh từ

chiến đấu: động từ

CHIẾC ÁO RÁCHMột buổi học, bạn Lan đến lớp mặc chiếc áo rách. Mấy bạn xúm đến trêu chọc. Lan đỏ mặt rồi ngồi khóc.Hôm sau, Lan không đến lớp. Buổi chiều, cả tổ đến thăm Lan. Mẹ Lan đi chợ xa bán bánh vẫn chưa về. Lan đang ngồi cắt những tàu lá chuối để tối mẹ về gói bánh. Các bạn hiểu hoàn cảnh gia đình Lan, hối hận vì sự trêu đùa vô ý hôm trước. Cô giáo và cả lớp...
Đọc tiếp

CHIẾC ÁO RÁCH

Một buổi học, bạn Lan đến lớp mặc chiếc áo rách. Mấy bạn xúm đến trêu chọc. Lan đỏ mặt rồi ngồi khóc.

Hôm sau, Lan không đến lớp. Buổi chiều, cả tổ đến thăm Lan. Mẹ Lan đi chợ xa bán bánh vẫn chưa về. Lan đang ngồi cắt những tàu chuối để tối mẹ về gói bánh. Các bạn hiểu hoàn cảnh gia đình Lan, hối hận sự trêu đùa ý hôm trước. giáo cả lớp mua một tấm áo mới tặng Lan. Cô đến thăm, ngồi gói bánh và trò chuyện cùng mẹ Lan, rồi giảng bài cho Lan.

Lan cảm động về tình cảm của cô giáo và các bạn đối với mình. Sáng hôm sau, Lan lại cùng các bạn tới trường.

* Khoanh tròn vào ý trả lời đúng nhất cho mỗi câu hỏi dưới đây hoặc viết vào chỗ chấm

Câu 1. Vì sao các bạn trêu chọc Lan?

a.  Vì Lan bị điểm kém.

b.  Vì Lan mặc áo rách đi học.

c.  Vì Lan không chơi với các bạn.

Câu 2. Khi các bạn đến thăm Lan thì thấy bạn Lan đang làm gì?

a.  Lan giúp mẹ cắt lá để gói bánh.

b.  Lan đang học bài.

c.  Lan đi chơi bên hàng xóm.

Câu 3. Khi đã hiểu hoàn cảnh gia đình Lan, cô và các bạn đã làm gì?

a.  Mua bánh giúp gia đình Lan.

b.  Hàng ngày đến nhà giúp Lan cắt lá để gói bánh.

c.  Góp tiền mua tặng Lan một tấm áo mới.

Câu 4. Câu chuyện trên khuyên em điều gì?

a.  Cần đoàn kết giúp đỡ bạn bè, nhất là những bạn có hoàn cảnh khó khăn.

b.  Thấy bạn mặc áo rách không nên chê cười.

c.  Cần giúp đỡ bạn bè làm việc nhà.

10
27 tháng 12 2021

Câu 1. Vì sao các bạn trêu chọc Lan?

a.  Vì Lan bị điểm kém.

b.  Vì Lan mặc áo rách đi học.

c.  Vì Lan không chơi với các bạn.

Câu 2. Khi các bạn đến thăm Lan thì thấy bạn Lan đang làm gì?

a.  Lan giúp mẹ cắt lá để gói bánh.

b.  Lan đang học bài.

c.  Lan đi chơi bên hàng xóm.

Câu 3. Khi đã hiểu hoàn cảnh gia đình Lan, cô và các bạn đã làm gì?

a.  Mua bánh giúp gia đình Lan.

b.  Hàng ngày đến nhà giúp Lan cắt lá để gói bánh.

c.  Góp tiền mua tặng Lan một tấm áo mới.

Câu 4. Câu chuyện trên khuyên em điều gì?

a.  Cần đoàn kết giúp đỡ bạn bè, nhất là những bạn có hoàn cảnh khó khăn.

b.  Thấy bạn mặc áo rách không nên chê cười.

c.  Cần giúp đỡ bạn bè làm việc nhà.