Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Điền động từ tobe (am, is, are ) thcish hợp vào chỗ chấm:
1. How old are you?
2. My name is Mai.
3. How is she?
4. Minh is all right.
5. Lan and I are 10 years old.
6. She is Lan. She is thirteen.
7. Mai is a student.
8.How old are they.
9. They are Ba and Nam.
10. We are play fotball.
11. He is my brother.
12. They are student.
13. Rex is a lively dog.
14. I am a boy.
1. How old are you?
2. My name is Mai.
3. How is she?
4. Minh is all right.
5. Lan and I are 10 yea old.
6. She is Lan. She is thirteen.
7. Mai is a student.
8.How old are they.
9. They are Ba and Nam.
10. We are playing fotball.
11. He is my brother.
12. They are student.
13. Rex is a lively dog.
14. I am a boy.
tham khảo nà
My name is Long and I’m a Vietnamese. I am twenty-four years old. I live in Ho Chi Minh city in the south of Vietnam.
I have a big family with six people. I have two sisters and a brother. My sisters are older and my brother is younger than me. My father is a teacher at a secondary school. He has worked for 35 years in the field and he is my biggest role model in life. My mother is a housewife. She is nice and she is really good at cooking. I love my family so much.
I’m a generous and easy-going person but when it comes to work I’m a competitive perfectionist. I’m also an optimistic and outgoing person so I have many friends and other social relationships. I enjoy reading, writing and doing math. I decided to become a Civil Engineer because I have always been fascinated by bridges, buildings, and skyscrapers. A degree in Civil Engineering enables me to achieve my goals and also gives me an opportunity to make a difference in the community.
Five years from now, I want to become a project manager of a construction project. As a project manager, my primary goals are managing people, set budgets, and making decisions of all kinds. I also want to speak English fluently so I can work with people from different countries.
ne ban
I like living in the countryside because of some reasons. Environmentally speaking, it is a peaceful place. The air is fresh. The space is quiet. We can enjoy healthy natural conditions without
worrying much about environmental pollution.
As for social security, the countryside is a safer place than a city. While urban security situation is always complicated with all kinds of crimes, rural areas are much more secure because most of countrymen are friendly and ready to help one another.
Moreover, rural life is also easier that in cities. People in cities are easy to get stressed because of pollution, job pressures, competitions, etc ... On the contrary, those bad things
are very rare in the countryside. To sum up, except income matters, the countryside is a better residence than cities.
ko hiu mk dịch cho nè
Tôi thích sống ở nông thôn vì một số lý do. Nói với môi trường, đó là một nơi yên bình. Không khí trong lành. Không gian yên tĩnh. Chúng ta có thể thưởng thức các điều kiện tự nhiên khỏe mạnh mà không
lo lắng nhiều về ô nhiễm môi trường.
Đối với an ninh xã hội, nông thôn là một nơi an toàn hơn so với một thành phố. Trong khi tình hình an ninh đô thị luôn luôn phức tạp với tất cả các loại tội phạm, các khu vực nông thôn là an toàn hơn nhiều bởi vì hầu hết những người đồng hương thân thiện và sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau.
Hơn nữa, cuộc sống nông thôn cũng dễ dàng hơn mà ở các thành phố. Người dân ở các thành phố rất dễ bị căng thẳng vì ô nhiễm, áp lực công việc, cuộc thi, vv ... Ngược lại, những điều xấu
rất hiếm ở nông thôn. Tóm lại, trừ những vấn đề thu nhập, nông thôn là một nơi cư trú tốt hơn so với các thành phố.
My neighbourhood is quite interesting. A lot of people from different countries live in separate flats in one big building. We have a Pakistani family living next door. We have another Egyptian couple who both work. And we have another Bangladeshi family. Our neighbourhood has a big parking lot in front. There is a good coffee shop just at the corner and an excellent fast-food shop nearby. I can buy any kind of food and drinks from these two shops. I can also drive to some other good food-shops of different countries like Turkish ish-bulbul, Saudi Al-Fahm, Indian spicy curry, Pakistani dishes, American burgers etc. The main road is quite close to our place. We always hear sounds of speeding cars coming from the main road. Just across the road, there are some good shops where we can buy almost everything. There is a big mosque just two blocks away from our neighbourhood. There are some mountains and some green farms near my neighbourhood. In the evening, I spend my leisure time looking at this green plot. There are no high-rise buildings in my neighbourhood, so I can enjoy looking at the skies at night. I feel relaxed and happy living in my neighbourhood.
NẾU NHƯ KHÔNG HIỂU THÌ MÌNH DỊCH
khu phố của tôi là khá thú vị. Rất nhiều người từ các nước khác nhau sống trong những căn hộ riêng biệt trong một tòa nhà lớn. Chúng tôi có một gia đình người Pakistan sống bên cạnh. Chúng tôi có một cặp vợ chồng người Ai Cập làm việc cả. Và chúng tôi có một gia đình Bangladesh. khu phố của chúng tôi có một bãi đậu xe lớn ở phía trước. Có một quán cà phê tốt chỉ ở góc và một cửa hàng thức ăn nhanh tuyệt vời gần đó. Tôi có thể mua bất kỳ loại thực phẩm và đồ uống từ hai cửa hàng này. Tôi cũng có thể lái xe đến một số tốt thực phẩm cửa hàng khác của các nước khác nhau như Thổ Nhĩ Kỳ ish-bulbul, Saudi Al-Fahm, cà ri Ấn Độ cay, món ăn Pakistan, bánh mì kẹp thịt của Mỹ, vv Các con đường chính là khá gần với chúng ta. Chúng tôi luôn luôn nghe thấy âm thanh của chiếc xe tăng tốc từ đường chính. Chỉ cần qua đường, có một số cửa hàng tốt, nơi chúng ta có thể mua hầu như tất cả mọi thứ. Có một nhà thờ Hồi giáo lớn, chỉ cần hai khối đi từ khu phố của chúng tôi. Có một số ngọn núi và một số trang trại xanh gần khu phố của tôi. Vào buổi tối, tôi dành nhiều thời gian giải trí của tôi nhìn vào cốt truyện màu xanh lá cây này. Không có tòa nhà cao tầng trong khu phố của tôi, vì vậy tôi có thể thưởng thức nhìn vào bầu trời vào ban đêm. Tôi cảm thấy thoải mái và hạnh phúc sống trong khu phố của tôi.
The name of my school is Oxford English School. It is situated in the middle of the town I live in. it is a very large school.
The school building is old but beautiful. There are many classrooms in it. The Principal is a middle-aged European. He is a kind and very efficient man.
The teachers of my school are of many races. Some are Chinese, some are Malay and some are Indian. There are also a few European teachers. They are all very clever and hardworking teachers. All the pupils like them very much.
As there are many pupils in my school, the library, the play ground and the hall are all very large. Pupils may be seen learning in the library, playing in the playground or performing gymnastics in the hall with great interest.
I am indeed proud of my school.
Tên của trường học của tôi là Oxford English School. Nó nằm ở giữa thị trấn tôi đang sống. Nó là một trường rất lớn.
Việc xây dựng trường là cũ nhưng đẹp. Có rất nhiều lớp học trong đó. Hiệu trưởng là một châu Âu trung niên. Ông là một người tốt và người đàn ông rất hiệu quả.
Các giáo viên của trường của tôi là của nhiều chủng tộc. Một số là người Trung Quốc, một số là Mã Lai và một số là Ấn Độ. Ngoài ra còn có một vài giáo viên châu Âu. Họ đều là những giáo viên rất thông minh và chăm chỉ. Tất cả các học sinh như họ rất nhiều.
Vì có nhiều học sinh ở các trường học của tôi, thư viện, sân chơi và hội trường đều rất lớn. Học sinh có thể được nhìn thấy học trong thư viện, chơi trong sân chơi hoặc thực hiện thể dục dụng cụ trong hội trường với lãi suất tuyệt vời.
Tôi thực sự tự hào về trường học của tôi.
Air pollution can make people sick.
Đúng cho mik nha! Mik thi ioe gặp câu này và lám đúng đấy!
Đây mới được gọi là ngắn thật sự
By 2030, robots will be able to play tennis. It will be able to play very well. Robots will be look after children or old people. It will be able to feed babies or pets. It will be able to feed careful. Robots will be able to talk with people but It can talk with people now. Robots won't be able to find and repair problems in our bodies. And robots won't be able to understand what web think. By 2030, I think that robots will be useful.
Tick giùm mình với nhé bạn
Getting policies right for issues like self-driving cars and unmanned aerial vehicles is tough, but doable. Latin America isn’t significantly behind the regulatory curve. Even in the U.S., only a few states have passed rules regulating self-driving vehicles, and the Federal Aviation Administration is just this year getting around to publishing regulations on civilian drone use. Once the region’s policymakers realize that these safety issues are less than a decade away (if not already here today), they will, hopefully, begin to act.
However, addressing the impact of robotics on the economy and the labor market is much more difficult. How does the region prepare for a technology revolution that will upend millions of jobs and dozens of industries vital to regional economies? How can Latin American countries prevent the inevitable wave of economic disruption from escalating into a crisis of political stability?
There is nothing Latin American governments can or should do to slow technology’s progress in their countries.
Instead, they need to find ways to embrace the positive aspects of robotics. Even if the above sections appear a bit pessimistic, the potential of self-driving cars to reshape urban transportation, of unmanned drones to remake the logistics industry, and of robotics in general to make industries more productive and to push the boundaries of what is technologically possible could provide great benefits to Latin America and the rest of the world.
Some of the policies needed to address advances in robotics are obvious. Nearly everyone agrees on the importance of building educated, innovative and adaptive workforces. However, the reality of building those workforces requires Latin American governments to make politically difficult choices. These include raising taxes to pay for investments in education from pre-kindergarten to post-graduate levels that will enable the next generation to succeed.
Additionally, while government investment in research and development is essential, innovation is really going to come from the bottom up. Policymakers need to streamline the process of building businesses and—perhaps more importantly—of creating cultural and legal frameworks in which innovative, technology-driven businesses can fail productively. Innovation requires entrepreneurs to take risks, but they are less likely to do so when harsh bankruptcy laws and a culture that punishes unsuccessful risk-takers in the business environment hold those entrepreneurs back.
On education, small-business creation, social safety nets, and regulations, the policy choices made in the next 10 years are going to determine whether Latin America embraces the benefits of robotics or faces a new lost decade, as it did in the 1980s. The economic transition to a greater use of automation and artificial intelligence is going to disrupt economies and create social tension, but some of the difficulties can be mitigated and some opportunities can be grasped if the region begins acting early.
The most important step is to get more of Latin America’s politicians, think tanks and civil society to discuss and debate the coming technology revolution. Unfortunately, many of the hemisphere’s political leaders spend more time discussing Cold-war era disputes than technology issues affecting the vast majority of Latin America today and into the coming decade.
The region’s politicians aren’t going to spend time discussing robotics until they feel pressure from voters and civil society.
nhà 100 tầng!
I will have some smart robots.They will help me do some housework like:cleaning the floor,washing the clothes and dishes,feeding dogs ang cats,...
Nhớ tick cho mk nha.