Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Nhân vật người em thường được tái hiện qua hành động:
+ Sau khi có vẻ đã hài lòng, nó lôi trong túi ra ba bốn lọ nhỏ, cái màu đỏ, cái màu vàng, cái màu xanh lục,... đều do nó tự chế.
+ Nó đưa mắt canh chừng rồi lại nhét tất cả vào túi sau khi cho màu đen nhọ nồi vào trong một cái lọ còn bỏ không.
+ Nó lao vào ôm cổ tôi, nhưng tôi viện cớ đang dở việc đẩy nhẹ nó ra. Tuy thế, nó vẫn kịp thì thầm vào tai tôi: "Em muốn cả anh cùng đi nhận giải".
- Nhân vật người anh thường được tái hiện qua tâm trạng:
+ Tôi luôn cảm thấy mình bất tài nên bị đẩy ra ngoài.
+ Những lúc ngồi bên bàn học tôi chỉ muốn gục đầu xuống khóc.
+ Tôi giật sững người.
+ Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ.
+ Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá.
- Ngôi kể: rất thích hợp với chủ đề, hơn nữa để cho sự hối hận được bày tỏ một cách chân thành hơn, đáng tin cậy hơn.
Kiều Phương là một cô bé lọ lem, hay tự bôi bẩn lên khuôn mặt mình bằng những thứ màu vẽ mình tự sáng chế. Kiều Phương là một cô bé hay lục lọi và có tính sáng tạo được thể hiện qua chi tiết cô tự chế những loại màu vẽ. Như trong văn bản thì thiên tài hội họa này đã tự làm ra màu đen từ thứ bột lấy được ở đáy xoong. Chắc vì thế nên cô mới được anh đặt tên là Mèo.
Kiều Phương là một cô bé đam mê hội họa và có tài năng vẽ rất đẹp. Mỗi khi bị anh mắng thì cô lại vênh lên cãi mấy câu rất bướng bỉnh và đáng yêu. sau khi chú Tiến Lê, bạn của bố Mèo là họa sĩ phát hiện tài năng của Mèo thì anh trai lại ghét cô hơn. Nhưng sau khi thấy bức tranh đạt giải của em gái thì anh trai mới biết trong mắt em gái mình là người như thế nào.
chỉ tóm tắt vậy thôi
https://www.mgid.com/ghits/7049398/i/136911/0/pp/1/1?h=r4qXriJFlfuqiT6cpuDuzB7tuoWTY34yV6yfKMrdcnn9o5xydrK7ul83k-KiFJo7&rid=7e4ababc-7cd9-11eb-94ce-08f1eaedd56a&ts=coccoc.com&tt=Organic&gbpp=1&abd=1&iv=11&ct=1&k=941580fca.Q87xYiFffX.td2l0fX.tdyoqffMzIw*DI2MA%3D%3DffV%3Df7fY%3BffMTk5LjgxMjV8MTMzLjIwMzEyNQ%3D%3DffffQfTfaHR0cHM6Ly90aHV2aWVuYmFpdGFwLmNvb%249jYW0tbmhhbi12Z%241uaGFuLXZhdC1raWU%3DfaHR0cHM6Ly9jb2Njb2MuY29tL3NlYXJjaD9xdWVyeT1Wa%24VFM%24VCQ%24VCRnQlMjBtJUU%3DfKysvc2VhcmNoP3F1ZXJ5PVZpJUUxJUJBJUJGdCUyMG0lRTElQkIlOTl0JTIwYiVDMyVBMGklf%3BfMzIw*DIyNzB8Mjcy*DIyMDQ%3DfMHww*DB8MQ%3D%3DfMHwwf!fcfMTMz*DE5OXwxNzJ8MTk0fVWfMAfX.td3e2f!fTW96aWxsY%2481LjAgKFdpbmRvd3MgTlQgNi4xOyBXT1c2NCkgQXBwbGVXZWJLaXQvNTM3LjM2IChL%24FRNTCwgbGlrZ%24BHZWNrbykgY29jX2NvY19icm93c2VyLzkzLjAuMTQ4IENocm9tZ%2484Ny4wLjQyODAuMTQ4IFNhZmFya%2481MzcuMzY%3DfQ2hyb21pdW1QREZQbHVnaW58Q2hyb21pdW1QREZWaWV3ZXJ8TmF0aXZlQ2xpZW50fNHwzfV2luMzI%3DfNDIwfMXwxMDA%3DfMTM2Nnw3Mjg%3DfdW5rbm93bnw0Z3wwf!f!fQf!f*f*&fp=43b480c7feeb5fb5c18cdd14c4e70bc8&crst=1614596779&wrst=1614596781&muid=k3nHwaGSyZS3
Đừng bận tâm câu trả lời đó của tớ! Chẳng qua là có một sự nhầm lẫn nhỏ nhoi ở đây!!!
Lý do nào cho thấy người anh trai là nhân vật trung tâm trong truyện ngắn Bức tranh của em gái tôi?
Truyện tập trung miêu tả quá trình nhận thức ra thiếu sót của người anh.
Qua lời kể của người anh để ca ngợi tài năng của cô em gái.
Truyện kể về người anh và cô em có tài hội họa.
Người anh là người kể lại câu chuyện.
TL: Truyện tập trung miêu tả quá trình nhận thức ra thiếu sót của người anh.
#họctốt#
Em sẽ yêu thương e gái của mình, và sẽ không ghen tị với e gái của mình nữa.
Bài 1 :
- Sơn Tinh:
Tài năng của Sơn Tinh đưa lại cho cuộc sống những điều tốt đẹp, xây dựng và làm cho cuộc sống sinh sôi nảy nở - là một phúc thần được mọi người yêu mến.
=> Sơn Tinh tượng trưng cho khát vọng và khả năng chinh phục thiên tài của nhân dân ta ngày xưa.
- Thủy Tinh:
Tài năng của Thủy Tinh thể hiện sự tàn phá, hủy diệt, mang lại hiểm họa cho cuộc sống. Thủy Tinh là một hung thần đáng sợ.
=> Thủy Tinh tượng trưng cho lũ lụt đe dọa cuộc sống con người.
Bài 2 :
Có lẽ ai đã đọc truyện đều nhớ đến cây đàn và niêu cơm đất thần kì. Nó đã trở thành biểu tượng gắn với hình ảnh Thạch Sanh. Mỗi lần đọc xong truyện “Thạch Sanh”, gấp sách lại, em có cảm giác như nhân vật đang bước ra từ câu chuyện, gần gũi và chân thật. Đó là một chú Thạch Sanh cao lớn, vạm vỡ với những bắp tay cuồn cuộn. Thân hình cân đối, cường tráng càng làm tăng thêm vẻ đẹp. Thạch Sanh đóng một cái khố, trên đầu quấn một chiếc khăn nâu, vai đeo cung tên... đi từ trong rừng ra với những bó củi to trông như lực sĩ của rừng xanh.
Chú Thạch Sanh mồ côi cha mẹ từ thuở nhỏ. Thạch Sanh không phải là con người bình thường mà là thái tử, con Ngọc Hoàng xuống đầu thai làm con của một đôi vợ chồng già ở Cao Bình. Nguồn gốc cao quí và khác thường ấy như điềm báo cho ta biết cuộc đời Thạch Sanh sẽ không phẳng lặng mà gặp nhiều thử thách, chông gai. Thạch Sanh là một chàng trai tốt bụng, chăm chỉ và tài giỏi. Thạch Sanh thật thà lắm nên bao lần bị Lí Thông lừa mà không hề hay biết. Ở cạnh Lí Thông gian xảo, chú đã sống chân thật hết mình, giúp hắn biết bao việc. Không chỉ có vậy, lúc nào chú cũng sẵn lòng giúp đỡ người khác khi hoạn nạn, chẳng từ nan. Thạch Sanh đã giết được chằng tinh không chỉ cứu được mẹ con Lí Thông mà còn giúp được dân làng thoát khỏi nanh vuốt độc ác của đại bàng khổng lồ … và hơn cả, Thạch Sanh đã đánh thắng được quân mười tám nước chư hầu bằng trí thông minh của mình mà không tốn một hòn tên mũi đạn. Những chiến công oai hùng đó của chú Thạch Sanh thật đáng ngưỡng mộ.
Trải qua nhiều khó khăn, Thạch Sanh càng thể hiện được bản lĩnh, tài năng của mình. Chấp nhận đi canh miếu thờ, rồi gặp chằn tinh chú sẵn sàng chiến đấu mà không hề run sợ, thấy đại bàng bắt công chúa, Thạch Sanh dũng cảm lẫn theo dấu vết rồi xin xuống hang đánh đại bàng giải cứu. Khi bị vu oan tội ăn cắp của cải nhà vua và bị bắt vào ngục tối, Thạch Sanh mang cây đàn ra đánh, tiếng đàn đã đến được với công chúa, chú tự giải cứu được chính mình. Thử thách mười tám nước chư hầu đã thể hiện roc nhất tài năng cũng như tấm lòng nhân ái của chàng dũng sĩ. Niêu cơm thần kì đã giúp Thạch Sanh làm cho các binh lính tâm phục khẩu phục mà rút về. Trong niềm vui hân hoan chiến thắng ta càng thấy Thạch Sanh đẹp hơn bao giờ hết, vẻ đẹp hài hoà giữa ngoại hình với tâm hồn và tài năng.
Anh hùng Thạch Sanh mãi là người dùng sĩ của các bạn nhỏ các thế hệ từ xưa cho đốn mãi về sau. Dù đọc bao câu chuyện cô tích khác nhưng hình ảnh chú Thạch Sanh vẫn mãi đọng lại trong tâm trí mọi người.
* Kiều Phương:
Ngoại hình: Kiều Phương là cô bé nhỏ nhắn, hoạt bát và hay lục lọi đồ và thường bôi bẩn lên mặtThái độ và tình cảm với anh trai: Phương rất thương yêu anh trai. Cho dù anh có cáu gắt như thế nào thì trong mắt em anh vẫn là tuyệt vời nhất.Tài vẽ tranh: Cô bé có sở thích vẽ tranh nên thường bí mật pha chế màu và vẽ.Những nét vẽ tuy ngây ngô nhưng rất đáng yêu. Cô bé vẽ những đồ vật xung quanh mình: chú mèo, các đồ vật trong nhà,...Cử chỉ hành động: Bí mật vẽ bức tranh về chân dung của anh, như là một quà tặng bất ngờ. Tuy anh đối xử với mình chưa tốt, nhưng bức chân dung về anh lại vô cùng hoàn hảo.=>Dự định so sánh của em: em sẽ so sánh giữa sự ghen tị của người anh và sự bao dung, nhân hậu, hồn nhiên của người em.
=>Nhận xét của em: Kiều Phương là cô bé hồn nhiên, hiếu động, tài năng hội hoạ, tình cảm trong sáng và có lòng nhân hậu. Điều làm em cảm mến nhất ở Kiều Phương chính là tình cảm trong sáng, tốt đẹp dành cho người anh.
Nv người anh thì để mình Không biết