Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1. Nhạc sĩ Phạm Tuyên đã sáng tác bài Như có bác trong ngày đại thắng trước khi miền Nam hoàn toàn giải phóng.
2.Đặc điểm chung nhất của hai nhạc khèn và sáo trúc là: ... Khác với sáo dọc, sáo ngang có một đầu được bịt kín bằng mấu gần lỗ thổi.
k cho mình nha
1. Nhạc sĩ Phạm Tuyên đã sáng tác bài Như có bác trong ngày đại thắng trước khi miền Nam hoàn toàn giải phóng.
2.Đặc điểm chung nhất của hai nhạc khèn và sáo trúc là: ... Khác với sáo dọc, sáo ngang có một đầu được bịt kín bằng mấu gần lỗ thổi.

TK:
+)Văn Cao: (15 tháng 11 năm 1923 – 10 tháng 7 năm 1995) là một nhạc sĩhuyền thoại của Việt Nam. Ông là tác giả của "Tiến quân ca" - quốc ca của nước Việt Nam, đồng thời cũng là một trong những gương mặt quan trọng nhất của tân nhạc. Bên cạnh tư cách là một nhạc sĩ, Văn Cao còn là mộthọa sĩ, nhà thơ với nhiều tác phẩm giá trị.
+)Thuộc thế hệ nhạc sĩ tiên phong, Văn Cao tham gia nhóm Đồng Vọng, sáng tác các ca khúc lãng mạn "Bến xuân", "Suối mơ", "Thiên Thai", "Trương Chi",... ghi dấu ấn trong lịch sử tân nhạc Việt Nam. Sau khi gia nhập Việt Minh, Văn Cao viết "Tiến quân ca", "Trường ca Sông Lô", "Tiến về Hà Nội",... trở thành nhạc sĩ tiêu biểu của dòng nhạc kháng chiến.
- hoàn cảnh ra đời của bài hát quốc ca : tháng 7 năm 1976

Nhạc sĩ Hải Triều tên thật là Nông Hải Triều, dân tộc Tày, sinh năm 1921 tại xã Lê Lợi, huyện Thanh An, tỉnh Cao Bằng.

**Bầu trời tối, lấp lánh ánh đèn mờ dẫn lối Nỗi nhớ đã từng là mộng ước, Bên nhau với người yêu dấu. Gục đầu vào những ánh mắt đắm chìm, Rồi hờ hững, Cố mấy đến cùng cũng thành người dưng. Có nhưng không thành, Tình yêu anh như nắng đợi, Tìm về nhau dưới chân mây, Dặn lòng không thể lấp đầy. Em đi vội chẳng giữ lấy, Phải chi anh là kẻ tồi, Rời bỏ đi lúc yêu thôi, Thì đôi môi đâu thấy, Con tim đơn côi dối lòng chẳng buông. Trả lại em những nỗi buồn, Trả lại những niềm đau, Cả những vết thương sâu. Thêm bao lâu thì người sẽ thấu? Trả lại em những ước nguyện, Trả em lúc bình yên, Cả giây phút thiêng liêng, Bên hiên ôm nắng chiều khẽ rơi. Nhớ thương vơi đầy, Đàn vang lên gió mang theo. Tâm can đã lâu không còn thở than, Tiếng tình ta nhiều luyến tiếc. Biết nhau trong đời, Trời lại không muốn cho, Hay do không muốn chơi vơi. Cuộc tình long lanh, Có nhưng không thành, Tình yêu anh như nắng đợi, Tìm về nhau dưới chân mây, Dặn lòng không thể lấp đầy. Em đi vội chẳng giữ lấy, Phải chi anh là kẻ tồi, Rời bỏ đi lúc yêu thôi, Thì đôi môi đâu thấy, Con tim đơn côi dối lòng chẳng buông. Trả lại em những nỗi buồn, Trả lại những niềm đau, Cả những vết thương sâu. Thêm bao lâu thì người sẽ thấu? Trả lại em những ước nguyện, Trả em lúc bình yên, Cả giây phút thiêng liêng, Bên hiên ôm nắng chiều khẽ rơi. Này thời gian ơi hãy đứng lại, Ngày mà ta mới đôi mươi. Mỉm cười thôi chẳng thất vọng. Em ơi, mình đâu dang dở, Phải do anh là kẻ khờ, Chờ đợi những niềm đau, Cả những vết thương sâu. Bao lâu ôm tiếng lòng vỡ tan.**
trong lúc hai miền bị chia cắt và bom đạn chiến tranh.