Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mỗi người đều có một người mẹ. Đó là một chỗ dựa tinh thần rất lớn mà ai cũng phải đáng quý trọng. Mẹ tôi cũng vậy, mẹ luôn luôn dành tình yêu thương lớn nhất cho chúng tôi để bù đắp nỗi mất mát về người cha.
Tôi sinh ra đã không thấy được mặt cha. Đó là sự tổn thương rất lớn. Tuy vậy, nhưng mỗi khi ở bên mẹ, tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Năm tôi lên một tuổi, mẹ tôi phải đi làm thuê để kiếm tiền nuôi gia đình. Nào là đóng gạch, cuốc mướn… mẹ làm hết. Nghĩ đến đây mà tôi rưng rưng nước mắt. Số mẹ tôi thật khổ! Mẹ làm vất vả đến như vậy mà vẫn không đủ ăn nên mẹ phải đi làm nghề dạy trẻ. May mắn lắm mẹ mới xin được vào một nơi ổn định.
Bàn tay mẹ tần tảo, đầy những vết chai sần. Đôi mắt thì quầng đen vì làm việc vất vả. Nhưng tôi biết, vào những ngày Tết trong khi mọi người dang vui đùa chạy nhảy thì mẹ lại ra ngoài vườn lặng lẽ ngồi khóc. Những giọt nước mắt chứa đọng tâm hồn trong sáng, chung thủy của mẹ.
Mẹ thật là cao cả! Mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước đi của tôi như một động lực giúp tôi không ngừng học hỏi. Tôi còn nhớ có năm lúa thất (mất) mùa mẹ phải đi khuân vác gạch thuê cho người ta để kiếm tiền. Đôi vai mẹ bị chầy xước rất nhiều. Nhưng nó lại chưa đựng nhiều kỷ niệm đối với tôi. Đến bây giờ, mẹ vẫn không ngừng làm việc.
Có lẽ ông trời không cho mẹ nghỉ. Tuy vậy, mẹ có một tâm hồn vẫn lạc quan, yêu đời. Tôi thật cảm phục trước mẹ. Năm tháng qua đi, mẹ vẫn phải chịu đựng bao nỗi đắng cay, ngọt bùi. Mẹ như là một tia sáng của đời con. Tôi biết mẹ ấp ủ trong mình một nỗi hy vọng: “Không để cuộc đời con lại giống mình phải gây dựng cho con một sự nghiệp”. Tôi biết vì tôi, mẹ có thể hy sinh tất cả, kể cả niềm vui. Vì thế mẹ rất nghiêm khắc khi tôi làm sai việc.
Tôi thật khâm phục mẹ. Tôi phải phấn đấu để trở thành một người con ngoan để mẹ khỏi buồn lòng, để đền đáp công lao sinh dưỡng của mẹ. Mẹ là một người mẹ không giống với người mẹ nào. Trong mắt mẹ, tôi như là một hy vọng rực rỡ. Tôi vẫn luôn ghi nhớ câu nói: “Nếu mẹ là dòng sông, con là nước thì dòng sông không thể chảy được nếu thiếu nước”.
"Ngày xưa khi còn thơ bé
Con vẫn hay đòi mẹ khóc nhè
Để được mẹ dỗ dành
Và kể con nghe những câu chuyện cổ tích
Từng đêm mẹ vẫn ngồi đây
Để con được những giấc ngủ say
Luôn yên bình trong những giấc mơ đêm về
Tình yêu thương bao la mẹ dành tất cả cho con "
Cứ mỗi khi nghe lời bài hát ấy, lòng em lại bồi hồi nghĩ về một người mẹ yêu quý của em
Mẹ em năm nay khoảng chừng……. tuổi nhưng trông cô còn trẻ lắm, cứ như là một sinh viên mới ra trường. Mẹ có một vóc dáng cân đối, gọn gàng như một người luyện tập thể thao thường xuyên. Em rất thích ngắm nhìn khuôn mặt mẹ, một khuôn mặt rạng ngời tươi tắn, dễ thương. Đẹp làm sao mái tóc dài mềm mại thướt tha xõa xuống bờ vai của mẹ. Mẹ có vầng trán cao cao lộ vẻ thông minh. Người ta thường nói “Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn”, thật vậy, mẹ có đôi mắt tròn xoe, đen láy rất đẹp và chan chứa tình yêu thương.Sống mũi mẹ cao thanh tú, hài hòa cân đối trên khuôn mặt xinh xắn của mình.Đôi môi mẹ đỏ hồng tựa như son, ẩn chứa sau ấy là hàm răng trắng sáng ngời và đều như bắp. Ấn tượng nhất với em có lẽ là nụ cười của mẹ. Một nụ cười duyên dáng đáng yêu và tươi đẹp như hoa. Mỗi khi mẹ kể chuyện, chúng em như lạc vào thế giới cổ tích, thần tiên.Làn da trắng hồng nên mẹ mặc trang phục nào cũng đẹp, nhất là những chiếc áo dài tha thướt. Sao mà trông cô dịu dàng đến thế!
Mẹ em không những đẹp người mà tính tình còn hiền lành dễ mến, ăn nói điềm đạm nhỏ nhẹ. Mẹ thường hay quan tâm và giúp đỡ mọi người đặt biệt là gia đình . Đối với đồng nghiệp, mẹ luôn hòa đồng, chân thành. Mẹ còn rất lịch sự, tế nhị và khéo léo khi trao đổi với mợi người. Có lẽ thế mà ai cũng yêu quý mẹ em. Mẹ rất thích hoa, trên bàn làm việc của mẹ em lúc nào cũng có lọ hoa với những cành hồng tươi thắm. Bao giờ mẹ cũng là người dậy sớm như một thói quen. Mẹ em rất nhiệt tình trong khi làm việc gì đó. Em nhớ có một lần bị bệnh , khi đó mẹ đã vội tranh thủ làm việc nhà xong để lo cho em, hỏi thăm tình hình sức khỏe và động viên em mau khỏi bệnh. Nhìn ánh mắt lo lắng, em vô cùng cảm động trước tấm lòng của mẹ. Từ đó, em càng cảm thấy yêu mẹ hơn.
Thật hạnh phúc biết bao khi được là con của mẹ . Em hứa là sẽ cố gắng nỗ lực chăm ngoan học giỏi để không phụ lòng mẹ đã dạy bảo.
- Giống: Có cùng chung một tình cảm gắn bó chan hòa với tạo vật: rất yêu thích thiên nhiên và đặc biệt thích thú khi được sống giữa thiên nhiên, hòa mình với suối rừng, gió trăng, non xanh nước biếc.
- Khác: Người xưa tìm đến thú lâm tuyền vì cảm thấy bất lực trước thực tế, xã hội, muốn “lánh đục về trong”, tự an ủi bằng lối sống “an bần lạc đạo”. Với Hồ Chí Minh, sống hòa nhịp với lâm tuyền nhưng vẫn nguyên vẹn cốt cách chiến sĩ; với Nguyễn Trãi một cảnh trí thiên nhiên khoáng đạt thanh tĩnh nên thơ trong Côn Sơn Ca đó chính là cuộc sống lâm tuyền một biểu hiện của cuộc đời người cách mạng.
Dế Choắt ơi, tôi rất xin lỡi anh. Tôi mong anh tha tứ cho sự ngông cuồng dại dột. Tôi ân hận lắm, tôi sẽ khắc ghi bài học đường đời đầu tiên đau đớn này. Tôi đã đánh mất một người bạn tốt như anh trong cuộc đời chỉ vì tôi kiêu căng, bồng bột. Từ nay, tôi xin hứa sẽ quyết tâm bỏ thói hung hăng, ngạo mạn, ích kĩ để sống có ích và ý nghĩa hơn.
Bài thơ "Lục bát à ơi tay mẹ" là một tác phẩm vô cùng đặc biệt và đầy cảm xúc. Khi đọc bài thơ này, tôi không thể không bị cuốn hút bởi sự chân thành và tình cảm mà tác giả dành cho người mẹ của mình. Từng câu chữ trong bài thơ đều truyền tải một thông điệp sâu sắc về tình mẫu tử. Tác giả đã miêu tả một cách tinh tế và chân thực về những đau khổ, vất vả mà người mẹ đã trải qua để nuôi dưỡng và chăm sóc con cái. Những dòng thơ ngọt ngào và tràn đầy yêu thương như "Tay mẹ thắm đỏ như hoa hồng, nụ cười ấm áp như ánh sáng" đã khiến tôi cảm nhận được sự ân cần và vô điều kiện của tình mẫu tử. Bài thơ còn đặc biệt ở cách sắp xếp và sử dụng lục bát, một thể thơ truyền thống của văn học Việt Nam. Từng câu thơ ngắn gọn, nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Điều này tạo nên một sự cân đối và hài hòa trong cả cấu trúc và nội dung của bài thơ. Đọc bài thơ "Lục bát à ơi tay mẹ", tôi không chỉ cảm nhận được tình yêu thương mà tác giả dành cho người mẹ mà còn nhận ra giá trị vô giá của tình mẫu tử. Bài thơ đã khắc họa một cách chân thực và xúc động về tình mẫu tử, làm cho tôi nhớ về người mẹ của mình và những đóng góp vô cùng quý báu mà bà đã mang lại cho cuộc đời tôi. Tôi tin rằng bài thơ này sẽ làm cho mọi người nhớ về tình yêu và sự hy sinh của người mẹ. Nó là một lời tri ân và tôn vinh đáng giá đối với những người phụ nữ vĩ đại như mẹ, người đã dành cả cuộc đời để yêu thương và chăm sóc chúng ta.
Bài thơ "À Ơi Tay Mẹ" của nhà thơ Tố Hữu là một tác phẩm đầy cảm xúc và sâu lắng, mang đến cho người đọc những suy nghĩ tươi mới và ý nghĩa sâu xa về tình yêu của mẹ dành cho con.
Khi đọc bài thơ này, tôi không khỏi bị cuốn hút vào câu chuyện của một người mẹ với tình yêu tha thiết dành cho đứa con của mình. Bài thơ mang đến một khung cảnh ấm áp, nơi mẹ viết những dòng thơ nhẹ nhàng trên tay bé yêu, tạo ra một liên kết tình cảm đặc biệt giữa mẹ và con.
Tôi cảm nhận được sự êm đềm và nhẹ nhàng trong từng câu thơ của bài thơ. Nhịp điệu mềm mại và thanh thoát đã tạo nên một không gian lạc quan, nơi mẹ truyền tải những thông điệp yêu thương và sự chăm sóc vô điều kiện cho con.
Bài thơ "À Ơi Tay Mẹ" khiến tôi bất giác nhớ về mẹ của mình và những lần mẹ ôm, vuốt ve tình cảm của mẹ dành cho con. Tình yêu thương ấy vô điều kiện và mãi mãi tồn tại trong lòng tôi.
Từng câu thơ của bài thơ này như một sợi dây liên kết tình mẫu tử. Nó không chỉ làm dịu đi những nỗi đau và khó khăn trong cuộc sống mà còn quy tụ những niềm vui và hy vọng. Bài thơ mang đến cho tôi sự hi vọng và tin yêu vào tình yêu thương vĩnh cửu của mẹ.
Bài thơ "À Ơi Tay Mẹ" là một tác phẩm đầy xúc cảm và tình cảm, để lại trong tâm trí tôi một ấn tượng sắc sảo về tình yêu của mẹ dành cho con. Đó là một bài thơ tuy nhỏ bé, nhưng chứa đựng một lời nhắn nhủ sâu sắc về sự quan tâm và sự hy sinh mà mẹ dành cho con.
Bài thơ"à ơi tay mẹ" của nhà thơ Tố Hữu là một tác phẩm đầy cảm xúc và sâu sắc , mang đến cho đọc giả những suy nghĩ tươi mới về tình yêu của người mẹ dành cho người con
Hướng dẫn soạn bài
Câu 1( trang 12 sgk ngữ văn 6 tập 1)
- Vua Hùng chọn người nối ngôi khi đất nước thanh bình và nhà vua đã già
- Ý định của vua: Người nối ngôi phải nối được chí vua, không nhất thiết phải là con trưởng
- Hình thức: thử tài (nhân lễ Tiên Vương, ai làm vừa ý vua sẽ được nối ngôi
Câu 2 (trang 12 sgk ngữ văn 6 tập 1)
Trong các con vua, chỉ Lang Liêu được giúp đỡ vì:
- Mẹ chàng trước kia bị vua ghẻ lạnh, Lang Liêu chịu nhiều thiệt thòi nhất
- Tuy là hoàng tử nhưng chàng ra khỏi cung vua, sống cuộc đời lương thiện bằng lao động.
- Lang Liêu hiểu được ý của thần, và tự sáng tạo thành hình của bánh.
Câu 3 (trang 12 sgk ngữ văn 6 tập 1)
Hai thứ bánh của Lang Liêu được chọn tế Trời, Đất, Tiên vương vì:
- Bánh thể hiện sự quý trọng nghề nông, quý trọng sản phẩm lao động
- Bánh mang ý nghĩa tượng trưng cho sự hiện hữu của trời, đất, bao hàm cả cây cỏ, muôn loài
→ Vua hùng chọn Lang Liêu để truyền ngôi chứng tỏ vua trọng người có tài vừa có đạo đức và lòng hiếu thảo, thể hiện sự công bằng của người dân.
Câu 4 (trang 12 sgk ngữ văn 6 tập 1)
Ý nghĩa của truyền thuyết Bánh chưng, bánh giầy:
- Giải thích nguồn gốc của bánh chứng, bánh giầy, vừa phản ánh thành tựu
- Phản ánh thành tựu văn minh nông nghiệp ở buổi đầu dựng nước
- Đề cao lao động, đề cao nghề nông
- Thể hiện sự thành tâm thờ kính Trời Đất, tổ tiên của nhân dân ta.
a,hôm qua,nó đến lúc tôi đang học bài
=> chỉ hành động đang diễn ra
b,ngày mai nếu cậu đến vào 9 giờ thì tớ đã đi rồi
=> chỉ hành động đã diễn ra
c,ngày mai, tớ sẽ đi học đúng giờ
=> chỉ hành động sắp diễn ra
Bài 2 : Quê hương em có những cánh đồng bao la rộng lớn. Mỗi buổi sáng, những chú trâu, chú bò đã ra đồng gặm cỏ, các bác nông dân thì chăm chỉ làm việc. Còn chúng em thì vui đùa với nhau rất vui vẻ. Cánh đồng về đêm thật tẻ nhạt và yên tĩnh.
Các danh từ : Quê hương, cánh đồng, buổi sanh, chú trâu, chú bò , nông dân, cánh đồng, đêm
Cánh tính từ : bao la, rộng lớn,chăm chỉ, vui vẻ, tẻ nhạt, yên tĩnh
Các động từ : ra , găm, làm việc, vui đùa
Lê Tương Dực sinh ngày 25/6/1495, có tên húy là Oanh (một số tài liệu ghi là Oanh là cháu của vua Lê Thánh Tông, con thứ của Kiến Vương Lê Tân và bà Trịnh Thị Tuyên (người làng Thủy Chú, huyện Lôi Dương, tức Thọ Xuân, Thanh Hóa ngày nay).
Lê Tương Dực là em con chú con bác của vua Lê Uy Mục. Khi còn là Giản Tu Công, ông bị Lê Uy Mục bắt giam trong ngục. Biết quan quân nổi dậy chống lại Uy Mục, Tương Dực mới tìm cách hối lộ cho lính canh rồi chạy thoát. Đến năm 1509, dưới sự trợ giúp của đại thần Nguyễn Văn Lang, ông dấy binh khởi nghĩa, lật đổ ông "vua Quỷ" Lê Uy Mục và lên ngôi.
Không kém cạnh Lê Uy Mục, Tương Dực cũng nhanh chóng lao vào con đường ăn chơi trụy lạc. Ông thường gian dâm với các cung nhân, thậm chí với cả vợ lẽ của cha. Đó là một trong những lý do khiến ông bị người đời gọi là "vua Lợn".
Năm 1513, sứ thần nhà Minh Phan Huy Tăng khi sang Đại Việt, nhìn thấy vua Lê Tương Dực liền quay sang nói với người đồng hành Nhược Thủy rằng “Quốc vương An Nam mặt thì đẹp mà người lại lệch, tính háo dâm, là vua lợn, loạn vong sẽ không lâu đâu".