Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đoạn thơ trên, tác giả đã cho ta cảm nhận được cuộc sống giản dị, đơn sơ của Bác thuở thiếu thời.Đó là một cuộc sống bình dị như cuộc sống của bao ngôi nhà ở làng quê Bác:
“ Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời
Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa”
Một cuộc sống rất gần gũi, giản dị mà cũng rất thân thương đó là:
“ Chiếc giường tre quá đơn sơ
Võng gai ru mát những trưa nắng hè”
Qua đó, nhà thơ muốn bộc lộ đức tính giản dị của Bác từ thuở thiếu thời. Sống trong ngôi nhà đó , Bác được lớn lên trong tình yêu thương thân thiết của gia đình, của bà con quê Bác.
Đọc đoạn thơ trên, nhà thơ Nguyễn Đức Mậu đã cho chúng ta thấy hình ảnh ngôi nhà của Bác- nơi Bác được sinh ra và đã trải qua những ngày thơ ấu ở quê Bác thật đơn sơ và giản dị như bao nhiêu ngôi nhà khác ở làng quê Việt Nam. Mái tranh nghiêng nghiêng trải bao mùa mưa nắng, chiếc giường tre, chiếc võng gai thật mộc mạc đơn sơ. Sống trongngôi nhà bình dị đó, Bác đã được ấp ủ, che chở, vỗ về bởi tình cảm yêu thương của gia đình (võng gai ru mát những trưa nắng hè) và có lẽ cũng chính nơi đó đã khởi nguồn cho những chí hướng lớn lao, vĩ đại sau này của Bác
Hồ Chí Minh - vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam đã đi vào huyền thoại. Trong lần về thăm nhà Bác, Nguyễn Đức Mậu đã xúc động viết :
Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời
Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa
Cuộc đời Bác cũng như muôn con người khác, vẫn giản dị mà đơn sơ, mộc mạc. Ngôi nhà của Bác sao mà quá đỗi bình dị, thân thương, vẫn có những mái lợp nghiêng nghiêng che nắng mưa sương gió, nhà thơ như nghẹn ngào và xúc động trước khung cảnh rất đỗi quen thuộc ấy. Rồi, vào sâu trong căn nhà nhỏ, nhà thơ bắt gặp những vật dụng quen thuộc như " chiếc giường tre", đó không phải là chiếc giường bằng gỗ lim hay bằng những thứ gỗ đắt tiền gì khác, mà đó chỉ là chiếc chõng tre rất đơn sơ, nó như hòa vào đất trời, hòa vào cuộc sống của những người dân lúc bấy giờ. " Võng gai ru mát những trưa nắng hè" chiếc võng ấy, cũng đã ru mát cho tuổi thơ Người như bao con người khác. Phải chăng, sống trong hoàn cảnh như thế, mà sau này con đường giải phóng của Bác bắt đầu từ tình yêu thương nơi đó. Ta cảm nhận được từ Người - một vị lãnh tụ vĩ đại, có lẽ khơi nguồn từ chính nơi Bác sinh ra mà sau này, điều đó cũng đã lan toả vào tâm trí Bác, đức tính ấy đã trở thành một nhân cách lớn trong Hồ Chí Minh.
Nguồn : tự làm
- Đoạn thơ trên cho ta thấy được rằng: Bác sống thật đơn sơ, mộc mạc. Mái nhà được lợp bằng lá tranh cũ kĩ, đã trải bao nắng mưa. Chiếc giường Bác nằm được làm bằng tre giản dị mà đầm ấm. Chiếc võng gai cũng đã cũ rồi, nhưng nó vẫn mang lại một giấc ngủ ngon lành cùng với cơn gió mát rượi đến bên Bác trong những trưa hè nóng nực. Đời sống của Bác thật giản dị, giống như cuộc đời Cách mạng của Bác. Cả cuộc đời Người chỉ lo cho vận mệnh của dận tộc, không một giây phút nào không lo cho dân, cho nước. Người sống giản dị, chan hòa với mọi người. Thật thân thương biết bao!
#)Giải :
Đọc đoạn thơ trên, nhà thơ Nguyễn Đức Mậu đã cho chúng ta thấy hình ảnh ngôi nhà của Bác - nơi Bác được sinh ra và đã trải qua những ngày thơ ấu ở quê Bác thật đơn sơ và giản dị như bao nhiêu ngôi nhà khác ở làng quê Việt Nam. Mái tranh nghiêng nghiêng trải bao mùa mưa nắng, chiếc giường tre, chiếc võng gai thật mộc mạc đơn sơ. Sống trongngôi nhà bình dị đó, Bác đã được ấp ủ, che chở, vỗ về bởi tình cảm yêu thương của gia đình (võng gai ru mát những trưa nắng hè) và có lẽ cũng chính nơi đó đã khởi nguồn cho những chí hướng lớn lao, vĩ đại sau này của Bác.
Đoạn thơ đã giúp ta cảm nhận được sự đơn sơ, giản dị của ngôi nhà Bác Hồ đã sống thuở niên thiếu. Cũng như bao ngôi nhà khác của các làng quê Việt Nam, ngôi nhà của Bác cũng “nghiêng nghiêng mái lợp” (Mái được lợp bằng lá), cũng dãi nắng dầm mưa, cũng mộc mạc với chiếc giường tre, chiếc “võng gai ru mát những trưa nắng hè”. Song trong ngôi nhà đó, Bác Hồ đã được lớn lên trong tình cảm yêu thương tràn đầy của gia đình. Có thể nói, ngôi nhà đơn sơ mà đầy tình yêu thương đó chính là chiếc nôi ấm áp nuôi dưỡng tâm hồn, nuôi dưỡng tuổi thơ của Bác. Chính ngôi nhà đó đã góp phần tạo nên con người Bác, một vị lãnh tụ có tấm lòng nhân ái bao la.
Đọc đoạn thơ trên, nhà thơ Nguyễn Đức Mậu đã cho chúng ta thấy hình ảnh ngôi nhà của Bác- nơi Bác được sinh ra và đã trải qua những ngày thơ ấu ở quê Bác thật đơn sơ và giản dị như bao nhiêu ngôi nhà khác ở làng quê Việt Nam. Mái tranh nghiêng nghiêng trải bao mùa mưa nắng, chiếc giường tre, chiếc võng gai thật mộc mạc đơn sơ. Sống trongngôi nhà bình dị đó, Bác đã được ấp ủ, che chở, vỗ về bởi tình cảm yêu thương của gia đình (võng gai ru mát những trưa nắng hè) và có lẽ cũng chính nơi đó đã khởi nguồn cho những chí hướng lớn lao, vĩ đại sau này của Bác
Đọc đoạn thơ trên, nhà thơ Nguyễn Đức Mậu đã cho chúng ta thấy hình ảnh ngôi nhà của Bác- nơi Bác được sinh ra và đã trải qua những ngày thơ ấu ở quê Bác thật đơn sơ và giản dị như bao nhiêu ngôi nhà khác ở làng quê Việt Nam. Mái tranh nghiêng nghiêng trải bao mùa mưa nắng, chiếc giường tre, chiếc võng gai thật mộc mạc đơn sơ. Sống trongngôi nhà bình dị đó, Bác đã được ấp ủ, che chở, vỗ về bởi tình cảm yêu thương của gia đình (võng gai ru mát những trưa nắng hè) và có lẽ cũng chính nơi đó đã khởi nguồn cho những chí hướng lớn lao, vĩ đại sau này của Bác
1)Bằng ngôn từ trong sáng, giản dị nhất, bài ca dao làm nổi bật hình ảnh bông sen thơm ngát, đang nở trên đầm lầy nước đọng. Bông sen đơn sơ chân chất như người dân lao động mang nét đẹp bình dị, thôn dã lúc nào cũng ngan ngát. Hương thơm đặc biệt tinh khiết không pha lẫn một vị nào khác dù hoa sen ở trong đầm. Đầm lầy càng u tối, hôi hám thì bông sen càng đẹp đẽ sáng tươi. Thông qua bải ca dao, hình ảnh của người dân lao động Việt Nam hiện lên một cách thật tự nhiên, hợp lí đến tài tình. Tâm hồn của mỗi con người được ví như một bông hoa thơm ngát dù sống ở đâu, trong hoàn cảnh nào cũng giữ riêng cho mình nét trong trắng, thanh cao nguyên vẹn.
2)Đọc đoạn văn , nhà thơ Nguyễn Đức Mậu cho chúng ta thấy hình ảnh ngôi nhà củaB ác- nơi Bác được sinh ra và trãi qua những ngaỳ thơ ấu của Bác thật đơn sơ và giản dị như bao ngôi nhà khác ở làng quê Việt Nam. Mái tranh nghiêng nghiêng trải qua bao màu mưa nắng, chiếc giường tre, chiếc võng gai thật mộc mạc đơn sơ. Sống trong ngôi nhà bình dị đó. Bác đã được ấp ú che chở, vỗ về bởi tình yêu thương của gia đình cũng có thể chính nơi đó đã khởi nguồn cho những chí hướng lớn lao, vĩ đại sau này của Bác
Bài 1 :
a ) Là từ đồng âm : giống nhau về âm nhưng nghĩa khác xa nhau
VD : + Chú ấy câu được nhiều cá quá
+ Vài câu nói ấy thì làm đc cái gì
b ) + Thơm lừng : mùi thơm tỏa ra mạnh và rộng
+ Thơm ngát : Mùi thơm dễ chịu , lan tỏa ra xa
Bài 3 :
Đoạn thơ nói về ngôi nhà mộc mạc , đơn sơ , giản dị của Bác Hồ lúc còn sống cũng như bao người khác . Ngoài ra , ta còn thấy được Bác sống gần gũi với thiên nhiên ( yêu thiên nhiên )
.
1.
a. "Làng quê tôi" được thay bằng "đây", "mảnh đất cọc cằn này".
b. Các từ láy: đăm đắm, tha thiết, day dứt, cọc cằn.
c. Câu (1) là câu ghép.
Làng quê tôi // đã khuất hẳn nhưng tôi // vẫn đăm đắm nhìn theo.
CN VN CN VN
2.
a. dòng lửa
b. vội vàng
c. mùa đông
d. dập dờn
3. Gợi ý nội dung viết đoạn văn cảm nhận:
Đoạn thơ nói về tinh thần đoàn kết, bao bọc, sự tiếp nối của tre (cha truyền con nối, tre già măng mọc). Đồng thời cũng chính là những đức tính, phẩm chất tốt đẹp của người dân Việt Nam: kiên cường, bất khuất, đoàn kết, gắn bó, nghĩa tình.
TÌM TRONG BÀI MỘT CÂU GHÉP VÀ PHÂN TÍNH CÂU GHÉO ĐÓ CÓ MẤY VẾ CÂU ( BÀI TIẾNG ĐỒNG QUÊ
1.
-phải mất nhiều mồ hôi ,công sức ,anh mới có thể đạt được như vậy
-không gian tĩnh nặng bỗng có tiếng hát vọng trầm cất lên.
hok tốt
7iutyuyjk
-dấu gạch ngang 1 , 2: đánh dấu lời nói trực tiếp của 1 nhân vật
dấu gạch ngang 3 : đánh dấu bộ phận giải thích
dấu gạch ngang 4 : TD như dấu gạch ngang 1 và 2
-Đọc đoạn thơ trên, nhà thơ Nguyễn Đức Mậu đã cho chúng ta thấy hình ảnh ngôi nhà của Bác- nơi Bác được sinh ra và đã trải qua những ngày thơ ấu ở quê Bác thật đơn sơ và giản dị như bao nhiêu ngôi nhà khác ở làng quê Việt Nam. Mái tranh nghiêng nghiêng trải bao mùa mưa nắng, chiếc giường tre, chiếc võng gai thật mộc mạc đơn sơ. Sống trongngôi nhà bình dị đó, Bác đã được ấp ủ, che chở, vỗ về bởi tình cảm yêu thương của gia đình (võng gai ru mát những trưa nắng hè) và có lẽ cũng chính nơi đó đã khởi nguồn cho những chí hướng lớn lao, vĩ đại sau này của Bác