Nếu chỉ có một que diêm, trong một ngày mùa đông giá rét, bạn bước vào...">
K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 4 2022

Câu 1: Que diêm  

Câu 2: Ở Mỹ 

Câu 3: Bàn chả đánh răng

Tick mik nha 

20 tháng 4 2022

Câu 1: Que diêm.   

Câu 2: Ở Mỹ   

Câu 3: Bàn chả đánh răng

Tick em nha

6 tháng 5 2023

Nhà trắng ở bên Mỹ 

6 tháng 5 2023

oa-sinh-tơn,mỹ

9 tháng 5 2022

C

9 tháng 5 2022

cảm ơn bạn

 

31 tháng 1 2024

DT:Những lời ru của mẹ thật hay

ĐT:

27 tháng 5 2021

Tham khảo ạ

) Bởi chưng bác mẹ tôi nghèo – Vế NN (nguyên nhân)

Cho nên tôi phải băm bèo thái khoai – Vế KQ (kết quả)

b) Vì nhà nghèo quá – Vế NN

chú phải bỏ học. – Vế KQ

c) Lúa gạo quý – Vế NN

vì ta phải đổ bao mồ hôi mới kiếm ra được – Vế KQ

Vàng cũng quý – Vế NN

vì nó rất đắt và hiếm. – Vế KQ

Sao tự nhiên nhảy ra đây zậy ?

Cảnh đông con Mẹ con bác Lê ở một căn nhà cuối phố, một căn nhà cũng lụp xụp như những căn nhà khác, có mỗi một chiếc giường nan đã gãy nát. Mùa rét thì rải ổ rơm đầy nhà, mẹ con cùng nằm ngủ trên đó. Từ sáng sớm tinh sương, mùa nực cũng như mùa rét, bác ta phải trở dậy đi làm mướn cho những người có ruộng trong làng. Những ngày có người mướn, tuy bác phải làm vất vả, nhưng...
Đọc tiếp

Cảnh đông con Mẹ con bác Lê ở một căn nhà cuối phố, một căn nhà cũng lụp xụp như những căn nhà khác, có mỗi một chiếc giường nan đã gãy nát. Mùa rét thì rải ổ rơm đầy nhà, mẹ con cùng nằm ngủ trên đó. Từ sáng sớm tinh sương, mùa nực cũng như mùa rét, bác ta phải trở dậy đi làm mướn cho những người có ruộng trong làng. Những ngày có người mướn, tuy bác phải làm vất vả, nhưng chắc chắn buổi tối được mấy bát gạo và mấy đồng xu về nuôi lũ con đói đợi ở nhà. Đó là những ngày sung sướng. Nhưng đến mùa rét, khi các ruộng kia đã gặt rồi, cánh đồng chỉ còn trơ cuống rạ, bác Lê lo sợ vì không ai mướn làm việc gì nữa. Thế là cả nhà chịu đói. Mấy đứa nhỏ nhất khóc lả đi mà không có cái ăn. Dưới manh áo rách nát, thịt chúng nó thâm tím lại vì rét. Bác Lê ôm lấy con trong ổ rơm lấy cái hơi ấm của mình ấp ủ cho nó.Hai thằng con lớn thì từ sáng đã ra cánh đồng kiếm con cua, con ốc hay đi mót những bông lúa còn sót lại trong khe ruộng. Thật là sung sướng, nếu chúng đem về được một lượm, trong những ngày may mắn. Vội vàng bác Lê đẩy con ra lấy bó lúa để dưới chân vò nát, vét hột thóc, giã lấy gạo. Rồi một bữa cơm lúc buổi tối giá rét, mẹ con xúm quanh nồi, trong khi bên ngoài gió lạnh rít qua mái tranh. 

  

Nếu em là Bác Lê em sẽ đưa ra lời khuyên gì để mọi gia đình đều được sống trong cảnh no ấm ?

............................................................................................................................

0
1.Đọc thầm bài văn và trả lời câu hỏi ở bên dưới:                                                                  CÓ NHỮNG DẤU CÂU       Có một người chẳng may đánh mất dấu phẩy. Anh ta sợ những câu phức tạp và chỉ tìm những câu đơn giản. Đằng sau những câu đơn giản là những ý nghĩ đơn giản.       Sau đó, không may, anh ta lại làm mất dấu chấm than. Anh bắt...
Đọc tiếp

1.Đọc thầm bài văn và trả lời câu hỏi ở bên dưới:
                                                                  CÓ NHỮNG DẤU CÂU
       Có một người chẳng may đánh mất dấu phẩy. Anh ta sợ những câu phức tạp và chỉ tìm những câu đơn giản. Đằng sau những câu đơn giản là những ý nghĩ đơn giản.
       Sau đó, không may, anh ta lại làm mất dấu chấm than. Anh bắt đầu nói khe khẽ, đều đều, không ngữ điệu. Anh không cảm thán, không xuýt xoa. Không có gì có thể làm anh ta anh ta sung sướng, mừng rỡ hay phẫn nộ nữa cả. Đằng sau đó là sự thờ ơ đối với mọi chuyện.
       Kế đó, anh ta đánh mất dấu chấm hỏi và chẳng bao giờ anh ta dám hỏi ai điều gì nữa. Mọi sự kiện xảy ra ở đâu, dù trong vũ trụ hay trong mặt đất hay ngay trong nhà mình, anh ta cũng không biết. Anh ta đã mất khả năng học hỏi. Đằng sau đó là sự thiếu quan tâm đến mọi điều.
       Một vài tháng sau, anh ta đánh mất dấu hai chấm. Từ đó anh ta không liệt kê được nữa, không còn giải thích được hành vi của mình nữa. Anh ta đổ lỗi cho tất cả, trừ chính mình.
       Cứ mất dần các dấu câu, cuối cùng anh ta chỉ còn lại dấu ngoặc kép mà thôi. Anh ta không phát biểu được một ý kiến nào của riêng mình nữa, lúc nào cũng chỉ trích, dẫn lời của người khác. Thế là anh ta hoàn toàn quên mất cách tư duy. Cứ như vậy anh ta đi đến dấu chấm hết. Thiếu những dấu câu trong bài văn, có thể bạn chỉ bị điểm thấp vì bài văn của bạn không hay, không ý nghĩa, nhưng đánh mất những dấu câu trong cuộc đời, tuy không ai chấm điểm nhưng cuộc đời bạn cũng vô vị, cũng mất ý nghĩa như vậy.
      Mong bạn hãy giữ những dấu câu của mình, bạn nhé!
                                                                                      (Theo Hồng Phương)
Câu 1. Trong câu chuyện trên, người “đánh mất dấu phẩy” trong cuộc đời sẽ như thế nào?

A. Trở thành một người không biết cách dùng dấu phẩy.

B. Trở thành một người lười suy nghĩ, sợ vất vả.

C. Trở thành một người viết văn kém.

D. Trở thành người vô cảm.

2.Câu 2. Nếu anh ta “đánh mất dấu chấm than”, anh ta sẽ ra sao?

A. Trở thành một người suốt ngày buồn rầu, ủ rũ.

B. Trở thành một người vui sướng, nói cười suốt ngày.

C. Trở thành một người thờ ơ, mất hết cảm xúc.

D. Trở thành một người ích kỉ.

3.Câu 3. Nếu “đánh mất dấu chấm hỏi”, anh ta sẽ như thế nào?

A. Trở thành một người ích kỉ chỉ biết mình.

B. Trở thành một người hiểu biết hết mọi điều.

C. Mất khả năng học hỏi, không quan tâm đến mọi điều.

D. Trở thành người chỉ biết trả lời liên tục.

4.Câu 4. Tiếp tục “đánh mất dấu hai chấm” thì anh ta sẽ ra sao?

A. Trở thành một người không còn khả năng giải thích, hay đổ lỗi cho người khác và sống vô trách nhiệm.

B. Trở thành một người vụng về, hay làm hỏng mọi việc.

C. Trở thành một người hay quên, không nhớ những việc mình đã làm.

D. Trở thành một người giàu cảm xúc.

5.Câu 5. Đến khi “chỉ còn dấu ngoặc kép”, điều gì sẽ xảy ra?

A. Trở thành một người uyên thâm, nhớ hết mọi điều.

B. Trở thành một người hay trích dẫn lời của người khác, không có chính kiến riêng, chỉ biết nói dựa theo người khác, không chịu độc lập suy nghĩ.

C. Trở thành một người có khả năng nói năng rành mạch, rõ ràng.

D. Cuộc sống trở nên vô vị.

0
14 tháng 1 2024

Khi được vua Lê Thần Tông cử đi sứ Trung Quốc, vua nhà Minh để sứ thần Giang Văn Minh chờ lâu và không chịu tiếp kiến thì Giang Văn Minh đã "vừa khóc lóc rất thảm thiết". Vua Minh buộc phải tiếp kiến ông và hỏi han "cho ra lẽ". Nhân dịp đó, sứ thần đã cho vua Minh biết rằng việc góp giỗ Liễu Thăng mới chính là "thật không phải lẽ" vì "tướng Liễu Thăng đã tử trận mấy trăm năm". Sứ thần nước ta đã khéo léo làm phép tính đơn giản để so sánh là "ngày giỗ cụ tổ năm đời" của mình lại "không có mặt thần ở nhà để cúng giỗ", thì vua Minh khăng khăng phán rằng "không ai phải giỗ người đã chết từ năm đời". Từ đó, biệc bãi bỏ lệ "góp giỗ Liễu Thăng " là điều đương nhiên.

14 tháng 1 2024

Sứ thần Giang Văn Minh khóc lóc khi gặp vua Minh và nói rằng

Hôm nay là giỗ năm đời nhà thần nhưng thần không có nhà để cúng giỗ thần thật là bất hiếu

Vua Minh nói rằng

Không ai đã cúng giỗ người đã mất từ năm đời cả, thần khóc lóc vậy thật không phải lẽ

Giang Văn Minh nghe vậy bèn tâu

Vậy, tướng Liễu Thăng đã tử trận mấy trăm năm, sao hằng năm nhà vua vẫn bắt nước tôi cử người mang lễ vật sang cúng giỗ

Biết đã mắc mưu súu thần, vua Minh vẫn phải nói

Từ nay trở đi, nước ngươi không phải góp giỗ Liêu Thăng nữa

Tick mik nha

 

 

15 tháng 1 2024

Chọn B: thuận = hoà

 

16 tháng 1 2024