Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
em dự định sẽ giúp đỡ những người gặp khó khăn, góp tiền ủng hộ
Trong tất cả các kì nghỉ hè chắc hẳn ai cũng có những trải nghiệm thú vị và hấp dẫn. Dù nó có là kì nghỉ ngắn hay dài. Nhưng trong tâm trí em vẫn còn nhớ như in kỉ niệm về một chuyến tham quan ở Vịnh Hạ Long. Đó là một trải nghiệm giúp em học hỏi thêm về thế giới bên ngoài và mở mang tầm hiểu biết của mình.
=> Sau một năm học chắc hẳn bất kỳ một bạn học sinh nào cũng sẽ có kỳ nghỉ hè với những trải nghiệm thú vị và hấp dẫn . Có thể đó là một chuyến đi ngắn hạn hay dài hạn nhưng chắc chắn đó là một trải nghiệm rất thú vị đối với bất kỳ ai . Em cũng thế , em cũng có một kỷ niệm đáng nhớ , thú vị nhất của bản thân . Đó là chuyến tham quan ở Vịnh Hạ Long , nó đã giúp em học hỏi thêm về kiến thức rộng lớn , bao la ở thế giới bên ngoài, đã giúp em mở mang tầm hiểu biết của mình.
Thân bài chị thấy em làm chuẩn roài .
còn đoạn cuối thì để chị sửa chút hén
=> Vậy là cuối cùng , chuyến du lịch của em cũng đã kết thúc . Nó đã đem lại cho em những niệm kỷ vô giá , khó nhớ với em . Em mong rằng gia đình mình sẽ có thêm nhiều những chuyến đi tuyệt vời , bổ ích như vậy nữa.
Mình ở Thái Bình nhưng ở huyện Kiến Xương
Mình biết báo cáo nổi tiếng
vậy bạn nêu cho mik những gì bạn biết về ông Nguyễn Đức Cảnh đi
đừng nói nhiều ,
dung sĩ điện ,
đừng chê bai người khác ,
hay hok giỏi lên một chút ,
thỉnh thoảng đứng đầu lớp vì giỏi ,
bạn làm được những điều trên đảm bảo các bạn trong lớp cực kì quý bạn
Sarena
Kết bạn
- Hoạt động
- Bạn bè
- Tủ sách
- Nhắn tin
Sarena
Sa thân thiện lắm mn đừng bơ Sa nha :3 Mn có thể gọi mik là Sa hoặc Piu nhoe 😘😍❤️❤️💕💕 #Sa bị ế
Văn bản "Mây và sóng" khác vs văn bản "Chuyện cổ tích về loài người" (các tiếng trong các dòng ko bằng nhau,ko vần,...). Vì sao nó vẫn đc coi là văn bản thơ?
=> Viết theo kiểu thơ tự sự, không bị ràng buộc bởi luật thơ, cách gieo vần.
Âm điệu nhịp nhàng, hình ảnh giàu tính biểu tượng, ngôn ngữ cô động.
Ông mặt trời vừa lên, từ phương Đông tuôn ra muôn ngàn ánh hồng rực rỡ, mọi vật bừng tỉnh đón nhận một ngày mới. Góc vườn, một nụ hồng vừa hé nở xinh đẹp rung rinh trên cành cao. Bỗng nhìn xuống Hồng thấy một củ khoai đang nằm trồi trên mặt đất. Hồng mỉm cười lấy dáng, rồi cất tiếng hỏi:
– Ra bác Khoai đây à, làm gì mà nằm choài ra đất thế bác?
– Cô Hồng đấy ư? Tôi chờ chủ nhân tưới cho ít nước, kẻo lát nữa nắng lên khát khô cả cổ, chẳng được như cô, lúc nào cũng được chăm sóc, nâng niu.
– Trời! Rõ là bác ghen với tôi rồi, xinh đẹp như tôi, duyên dáng như tôi, bác bì làm sao được chứ!
– Cô Hồng à, tôi không hề nghĩ tới chuyện ấy, tôi chỉ biết là tôi có ích, đã nuôi sống bao con người, còn cô, cô đã làm được gì nào?
– Này đây, bác nhìn xem này, hương thế này, sắc thế này bác chẳng sánh được đâu. Tôi chẳng nuôi sống được ai nhưng tôi là vật quý của chủ nhân và chủ nhân cũng tự hào về tôi. Bác thấy đấy cứ có khách đến là đem tôi ra khoe, chớ có khoe bác bao giờ.
– Cô Hồng, chỉ có những người nhàn rỗi, thảnh thơi, thừa tiền, thừa bạc mới có chời giờ ngắm nghía trân trọng cô. Dân lao động thì quý tôi lắm, xem tôi như ân nhân của họ, ai ai cũng vui mừng đón tiếp tôi, có thua gì cô đâu!
– Rõ khổ, bác nghĩ lại mà xem, tôi là hình ảnh tượng trưng cho mỹ thuật, là đầu đề bao bài thơ, bản nhạc… Người ta yêu quí, trân trọng tôi, dành tôi cho những nơi lịch sự để trưng bày. Còn bác, tại sao lại khổ thế! Nằm chen chúc trong thúng hẹp, phơi mình giữa chợ, lăn lóc trong tay những kẻ quê mùa, tôi lấy làm thương hại cho cảnh ngộ của bác.
THAM KHẢO
Ông mặt trời vừa lên, tỏa muôn ngàn ánh hồng rực rỡ, mọi vật bừng tỉnh đón nhận một ngày mới. Góc vườn, một nụ hồng vừa hé nở, xinh đẹp rung rinh trên cành cao. Nhìn xuống, hồng thấy một củ khoai. Hồng mỉm cười lấy dáng, rồi cất tiếng hỏi:
– Ra bác Khoai đấy à, bác làm gì thế bác?
– Cô Hồng đấy ư? Tôi chờ chủ nhân tưới cho ít nước, kẻo lát nữa nắng lên khát khô cả cổ, chẳng được như cô, lúc nào cũng được chăm sóc, nâng niu.
– Trời! Rõ là bác ghen với tôi rồi, xinh đẹp như tôi, duyên dáng như tôi, bác bì làm sao được chứ!
– Cô Hồng à, tôi không hề nghĩ tới chuyện ấy, tôi chỉ biết là tôi có ích, đã nuôi sống bao con người, còn cô, cô đã lảm được gì nào?
– Này đây, bác nhìn xem này, hương thế này, sắc thế này bác chẳng sánh được đâu. Tôi chẳng nuôi song được ai nhưng tôi là vật quý của chu nhân và chủ nhân cũng tự hào về tôi. Bấc thấy đấy cứ có khẩch đen là đem tôi ra khoe, chớ có khoe bác bao giờ.
– Cô Hồng, chỉ có những người nhàn rỗi, thảnh thơi, thừa tiền, thừa bac mới có thời giờ ngắm nghía trân trọng cô. Dân lao động thì quý tôi lam, xem tôi như ân nhân của họ, ai ai cung vui mừng đón tiếp tôi, có thua gì cô đâu!
– Rồ khổ, bác nghĩ lại mà xem, tôi là hình ảnh tượng trưng cho mĩ thuật, là đầu đề bao bài thơ, bản nhạc… Người ta yêu quý, trân trọng tôi, giành tôi cho những nơi lịch sự để trứng bày. Còn bác, tại sao lại kho thế! Nằm chen chúc trong thung hẹp, phơi mình giữa chợ, lăn lóc trong tay những kẻ quê mùa, tôi lấy làm thương hại cho cảnh ngộ của bác.
– Cô Hồng ơi, cô không hiểu đấy thôi, nếu không có tôi thì người dân nghèo sẽ đói trong những ngày giáp hạt, còn nếu không có cô thì chủ nhân chúng ta và những người khac vẫn sồng được kia mà…
– Chà! Chà! Sao bác lắm miệng nhiều lời thế! Nếu sống chỉ để ăn thì sống làm gì, thà chết còn hơn, chằng lẽ cuộc sống để chỉ ăn khoai lang thôi sao? Lúc ấy chắc bác có ích lắm nhỉ!
Đang nói, bỗng một cô bé từ trong nhà bước ra vui sướng reo mừng vì hôm nay trong vườn nhà em có một bông hoa hồng vừa nở tuyệt đẹp cô bé cẩn thận cắt bông hoa hồng đỏ thắm đem vào nhà cắm vào một lẵng hoa trưng bày nơi phòng khách để lại bác Khoai một mình ở góc vườn, vẫn còn hậm hực tức giận vì cô Hồng kiêu ngạo.
Bạn đọc nhiều bài văn là vốn từ của bạn sẽ ngày càng cao nên việc viết văn rất đơn giản thôi. Mình cũng như bạn nhưng nhờ đọc nhiều, biết nhiều nên cũng quen.
Chúc bạn hc tốt môn Văn nhé.
Cảm ơn bạn nhưng mik viết văn cx khá tốt, mik chỉ yếu phần phân tích vs đọc hiểu thôi. Phần đấy làm mik mất 2,5 điểm đó bạn.
hoa anh đào nha còn được gọi là sakura
Tớ đoán chắc là Hoa anh đào