K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Yêu thầm đau lắm, buồn lắm, cô đơn lắm, biết không? Đau lắm vẫn cứ cắn chặt môi để không khóc, vì dù có khóc cũng chẳng giải quyết được chuyện gì. Vẫn cứ cười khi gặp nhau, cứ bâng khuâng khi chia cách, vẫn cứ tự lừa dối chính mình rằng đang vui, đang hạnh phúc. Thường thì những đêm muộn mùa đông là khoảng thời gian buồn nhất. Mọi thứ đen đậm...
Đọc tiếp

Yêu thầm đau lắm, buồn lắm, cô đơn lắm, biết không?








 

Đau lắm vẫn cứ cắn chặt môi để không khóc, vì dù có khóc cũng chẳng giải quyết được chuyện gì. Vẫn cứ cười khi gặp nhau, cứ bâng khuâng khi chia cách, vẫn cứ tự lừa dối chính mình rằng đang vui, đang hạnh phúc.

Thường thì những đêm muộn mùa đông là khoảng thời gian buồn nhất. Mọi thứ đen đậm như cốc cà phê không đường, không sữa, pha thêm nỗi cô đơn đặc quánh và đắng ngắt. Lòng trống rỗng và chùng xuống tựa dây đàn lâu ngày không chơi mà bụi bặm, mà bâng khuâng.

Yêu thầm. Thứ tình yêu chỉ có duy nhất một người, cũng đắng như cà phê vậy. Những khoảnh khắc hồi tưởng dường như có vẻ ngọt ngào mà cứa vào lòng nhát cứa sắc bén, đến quên cả đau mà tiếp tục yêu, tiếp tục nhớ, tiếp tục thương. Dẫu là ngu ngốc khi chạy theo một người mà sao chẳng thể dừng lại được, dẫu là vô vọng vẫn cứ mải mê ngóng chờ thứ tình chẳng dành cho mình.

Ừ, yêu thầm anh. Không phải vì em chẳng đủ can đảm mà nói ra tình cảm của mình, mà vì em sợ. Em sợ anh rồi cũng sẽ rời xa em, sợ anh không hề có tình cảm với em, sợ anh đã có trong tim một hạnh phúc khác. Cứ vẽ ra hàng vạn nỗi sợ mà hù dọa chính mình, em chơi vơi không biết níu vào đâu để khỏi ngã. Tự nhủ lòng mình hãy chờ đợi, vì hạnh phúc đâu thể về trong chốc lát, ấy thế mà càng chờ càng chỉ thấy tổn thương, thấy cô đơn rủ nhau về trong từng cơn gió lạnh. Tình yêu đôi lúc thật trớ trêu. Có mấy ai hạnh phúc khi yêu thầm?+

Vậy sao em đã quá đủ tổn thương rồi vẫn chưa chịu buông ra? Và rồi nếu có buông thì liệu trái tim em có đủ sức chống chọi hay tự khắc vỡ ra thành trăm ngàn mảnh vỡ? Biết đến bao giờ em mới tìm được lối đi riêng cho chính mình hả anh, mà sao cứ dõi theo một người chẳng thuộc về mình, một người mà đến một ngày rồi cũng bỏ em đi?

Yêu thầm như thứ sức mạnh kỳ diệu của bản thân, để rồi chính nó âm thầm tự xóa đi tất thảy những niềm vui khác trên đời. Thấy đôi lứa hạnh phúc mà ghen, thấy người ta bên nhau mà tủi. Mọi chuyện luẩn quẩn đến ngột ngạt, khó chịu. Ừ thì là tình yêu, nhưng tại sao chỉ của một người mà không phải là hai.

Đau lắm vẫn cứ cắn chặt môi để không khóc, vì dù có khóc cũng chẳng giải quyết được chuyện gì. Vẫn cứ cười khi gặp nhau, cứ bâng khuâng khi chia cách, vẫn cứ tự lừa dối chính mình rằng đang vui, đang hạnh phúc.

Yêu thầm đau lắm, buồn lắm, cô đơn lắm, biết không?

5
18 tháng 1 2018

Viết tiểu thuyết hở bạn...hihi...haha

19 tháng 1 2018

z CHI đã yêu thầm bao giờ chưa

Chap 4: Đùa? Đã qua hai tuần kể từ ngày hắn giúp nó mua đồ ăn, bạn bè trong lớp có vẻ bắt đầu thích nó hơn nhưng dù vậy thì trừ hai con bạn thân nó chỉ chơi nhiều với đám con trai mà thôi. Còn chuyện với hắn thì cũng không còn ghét gì nữa bởi vì hắn đối xử với nó rất tốt, mua đồ giúp nó, nói chuyện với nó tuy có trêu chọc khiến nó...
Đọc tiếp

Chap 4:

Đùa?

Đã qua hai tuần kể từ ngày hắn giúp nó mua đồ ăn, bạn bè trong lớp có vẻ bắt đầu thích nó hơn nhưng dù vậy thì trừ hai con bạn thân nó chỉ chơi nhiều với đám con trai mà thôi. Còn chuyện với hắn thì cũng không còn ghét gì nữa bởi vì hắn đối xử với nó rất tốt, mua đồ giúp nó, nói chuyện với nó tuy có trêu chọc khiến nó mất bình tĩnh (đã lâu lắm rồi hiếm có ai chọc tức nó khiến nó mất bình tĩnh mà còn nhiều lần nữa, tên này nguy hiểm thế mới hợp với nó chứ) nhưng cũng không đến nỗi như hồi đó, đôi khi hắn còn bê đồ nặng giúp nó nữa, cũng tốt lắm. Ở lớp thì nó cũng có những hành động giang hồ mà nó ngây thơ nghĩ cũng chẳng có gì to tát, tin lan toàn lớp, lớp lan toàn khối, khối lan toàn trường trừ thầy cô, thế là nó như chị đại của khối ấy, số khổ mà. Ở lớp nó có cảm giác như thằng Khánh cứ đeo nó hoài ấy, có khi nào nó thích nó không nhỉ? Ở lớp cũng đã có sách và bắt đầu học như bao lớp, sách mới này khó nhưng cũng rất thú vị đối với nó.

Bây giờ nó đang trên đường đi ra cổng trường. Tại sao nó chỉ đi một mình à? Cũng đơn giản thôi, ý à hồi nãy từ phòng thực hành về, vì mọi người chưa quen nên để cặp ở lớp, có mấy đứa làm biếng nhờ người ta mang lên lớp dùm còn mình thì ung dung đi như chưa có gì. Và tất nhiên là P.Anh nhà nó vì hiền quá nên bị người ta bắt bưng một đống đồ, còn con Vy thì muốn lấy lòng nên cũng bưng luôn, chẳng may gần tới của lớp thì hai đứa làm rớt đồ, sắp xếp lại trông tội nghiệp lắm, giương ánh mắt nhìn nó cầu cứu, haiz trông tội nghiệp lắm nó cũng đâu thể làm khác vì là bạn tốt mà thế nên nó... đi luôn bỏ tụi bạn sắp xếp, bạn tốt mà, thấy nó đi tụi nó giương ánh mắt tao hận mày Hân à, còn nó thì hờ hững đáp lại bây hận tao thì kệ bây. Thế là nó đi một mình luôn.

Đang đi thì có một thằng chạy đến giơ nắm đấm chuẩn bị đánh nó, khảnh khác chỉ còn 1 cm nữa là đến mặt của nó rồi thì tên đó tự nhiên dừng lại, nó cũng chẳng sợ sệt gì từ lúc tên đó chạy đến rồi chuẩn bị đánh nó, nó cũng chẳng có hành động sợ hãi hay ngạc nhiên gì, chỉ thản nhiên đứng nhìn mà thôi. Tên đó ngạc nhiên hỏi nó:

"Em không sợ à?" - nó bình tĩnh, mặt không cảm xúc đáp lại

"Đâu có, em có sợ mà" - tên đó ngạc nhiên, cố chấp hỏi nó lại

"Sợ mà không có động tĩnh, không sợ hãi hay ngạc nhiên gì thế. Anh thấy em đâu có sợ gì đâu, nhóc con"

"Đừng có kêu em là nhóc con nữa, em lớn rồi..." - cô phụng phịu nói - "Nhưng mà đâu có, em sợ thiệt, em có 95% không sợ và 5% sợ đó" - mặt tên đó ngây ra, ngu ngơ không hiểu

"Cái..." - nó từ tốn giải thích cho tên đó hiểu

"Ý em là em có 95% không sợ anh đánh em và 5% sợ anh đánh em"

"Tại sao lại chỉ có 5% sợ, em tự tin đến thế sao?" - tên đó khó hiểu hỏi nó

"À, thật ra cũng không hẳn là vậy, để em phân tích cho anh hiểu nhá, bắt đầu từ 95% không sợ trước đã. Thật ra là thấy anh chuẩn bị đánh em thì có 50 50 với nhau, em mới bắt đầu phân tích nhanh. Thứ nhất, anh không có lý do bởi vì đây là lần đầu em thấy anh. Thứ hai, anh chắc là sẽ không đánh em trước mắt nhiều người như thế, em không nghĩ anh muốn được 'tuyên dương' dưới cờ đầu. Thứ ba, mà lỡ như anh đánh em thiệt thì em sẽ để anh đánh cho đã mà không phản kháng lại, như thế là em không bị can vào tội đánh nhau, còn anh sau khi bị tuyên dương sẽ được làm giấy tự kiểm, mời phụ huynh vì đánh người mà còn là đánh một người không phản kháng, một đứa con gái học sinh lớp sáu mới vào trường chân ướt chân ráo như em, tất nhiên là người ta sẽ bênh em chứ không bênh anh rồi. À mà anh hình như là bạn của đám người bên đó..." - nó vừa nói vừa chỉ tay bên đám người bên kia nãy giờ nhìn ở bên nó, mà ở bên đó có Minh nữa nhưng chỉ nhìn nó mà không nói gì, nói luôn là bây giờ có rất nhiều người nhìn nó - "... trông họ có vẻ là thành phần nguy hiểm nhưng cũng không phải cái kiểu giang hồ, tên kia..." - chỉ vào Minh - "... là học sinh của lớp 9A - lớp chuyên, anh quen tên kia chắc cũng là học sinh lớp chuyên hoặc giống thế, em nghĩ chắc anh cũng không muốn làm "đẹp" học bạ bằng hành động này đâu nhỉ" - nó vừa cười vừa nói, đáng sợ quá

"..." - tên đó chả biết nói gì câm nín luôn, chỉ trong 5 giây kể từ lúc cậu đi đến và giơ nấm đấm mà còn nhóc này có thể phân tích nhanh như vậy, thật không tầm thường, không thua gì thằng Minh bạn cậu đâu.

"À mà còn nữa, nhiêu đó cũng chưa phải tất cả để em cho rằng 95% không sợ anh đánh em, thật ra em thấy anh có nón bảo hiểm chắc là được đưa đón, mà được đưa đón thì chắc cũng rất cưng chiều thế nên chắc anh cũng không dám làm xấu mắt ba mẹ, và anh cũng không dám đánh vì lỡ như để họ thấy anh cũng tiêu. Thế nên em mới cho là 95% không sợ anh đánh cũng như anh sẽ không đánh, nhưng cũng chưa phải chắc chắn bởi vì cũng có mấy thằng điên sẵn sàng đánh người khác chả cần lý do" - nó điềm tĩnh nói

"..." - vẫn là đơ không biết nói gì

"Mà em cũng không tài giỏi như anh suy nghĩ nãy giờ đâu, em cũng sẽ bị giật mình nếu có ai đó đột nhiên hù dọa và sợ thôi, chỉ tại em thấy anh khả nghi nên mới phân tích chút ấy mà. Đừng suy nghĩ nhiều hại não lắm, mà em cũng không phải dạng dễ đùa đâu." - nó vừa vô vai tên đó sau đó đi luôn tới cỗng nhanh vì nhìn thấy hai con bạn thân của mình, sợ tụi nó đánh.

Tên đó nãy giờ bất động vì hết hồn và ngạc nhiên vì nó rất nguy hiểm, những người xung quanh cũng đi hết trong sự sợ sệt và suy nghĩ:"Ngọc Hân 6A đích thật là đại tỉ của khối 6 rồi, không nên đùa với Hân". Còn hắn sau khi chứng kiến sự việc, cười vui vẻ, nghĩ:"Em thật sự rất thú vị, nấm lùn".

Sau sự việc hôm đó, nó danh tiếng càng bay xa, càng nhiều người nể, nhưng nó thấy rất phiền.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Dạo gần đây nó suy nghĩ rất nhiều về Vy, tại vì Vy nói nó thích một người con trai lớp 9, nếu nói chuyện tình của nó là chuyện tình oan gia ngỏ hẹp thì chuyện tình của cô lại theo lối cũ là cô với tay lấy một cuốn sách ở giá cao trong thư viện thì một anh đẹp trai nào đó lấy dùm cô, cô quay lại thì hai người chạm mặt nhau khoảnh khắc đó thì chị Vy nhà ta rung động, à mà nói nhỏ anh đó cũng rung động luôn nhưng không thể hiện, thật là chuyện tình đáng yêu nha - ý riêng của tác giả và P.Anh còn suy nghĩ của cô thì hết nói nổi. (Cài gì mà lãng mạn, gặp trong thư viện, lãng xẹt, lối cũ, may cho tụi bây là không có bà cô thư viện nếu không bây chết chắc rồi, 'tuyên dương' dưới cờ như chơi nhe con, thấy ghét - đó là suy nghĩ của chị Hân đây ạ, mùi ghen tị bốc nồng nặc luôn).

Chap sau giới thiệu về anh đó cho.

2
8 tháng 10 2017

đỉnh, nhanh nha, chap 5 đó, đừng để fan đợieoeo

8 tháng 10 2017

đọc rùi, chap 6 đi, mak chap 5 ngắn wa, hay do mk đọc nhanh nhỉhum

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY Lời tác giả: Như đã hứa, mình sẽ ra truyện mới vào ngày 26/06/2020 nên hôm nay ngoi lên đây viết vài câu văn án chào sân đã nha. Mong mọi người ủng hộ.Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

Lời tác giả:

Như đã hứa, mình sẽ ra truyện mới vào ngày 26/06/2020 nên hôm nay ngoi lên đây viết vài câu văn án chào sân đã nha. Mong mọi người ủng hộ.Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé:

Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến
---------------------------------------------------------------------------

CHAP 1:VĂN ÁN

Người ta vẫn thường bảo rằng: "Đúng người sai thời điểm là nuối tiếc cả đời". Quả thật là vậy, trong mắt người đời, yêu đơn phương là hèn nhát, là khổ sở vô ngàn. Nhưng với suy nghĩ người trong cuộc, sự đau đớn ấy như vị đắng của cafe, vị chát của rượu, vị cay của ớt mà những người thích ngọt không thể hiểu nổi, và cũng không thể giải thích bằng lời nói. Hay yêu thầm một người cũng giống như đeo tay nghe và mở nhạc ở mức to nhất. Người ngoài thì thấy thật tĩnh lặng, chỉ có ta mới biết bên trong đang điên cuồng gào thét như thế nào thôi.

Đơn phương mang đến cho ta cả một bầu trời u ám đầy chết chốc, dằn vặt ngấu nghiến tâm tưởng ta, điên loạn đập phá lí trí... Nó mang màu khổ đau, bi thương, tàn lụy. Và rồi cứ như thế từng ngày trôi quá, chút hi vọng yếu ớt vẫn không ngừng thoi thóp chiến đấu chống lại niềm đau tột cùng ấy. Con tim rỉ máu, tâm cạn dậy sóng, còn thân xác rũ rượi nhưng chỉ có cõi lòng ta vẫn rộng mở cửa chờ đón, cho dù là từng đợt gió lạnh lẽo vẫn ùa vào, thẩm thấu bờ môi nứt nẻ cùng tuyến lệ ngập tràn.

Nhưng hỡi những cô gái, chàng trai đang đắm chìm trong mộng tưởng khổ sở kéo dài ấy, hãy đừng từ bỏ, hãy mạnh dạn, hãy đương đầu với sự oặm đau, tàn xé ấy, hãy chiến đấu với tinh thần thép. Bởi thà rằng ta đón nhận một phút giây huy hoàng rồi vụt tắt, còn hơn buồn thương le lói suốt trăm năm. Yêu đơn phương là cho đi mà không mưu cầu nhận lại... Nó cũng là một tình cảm đáng quý, đáng nâng niu.

Và rồi dù ta thất bại, nhưng khi được nhìn bóng người yêu đang vui cười, hạnh phúc sống, lồng ngực ta lại thổn thức từng nhịp sung sướng. Ta vui, ta lùi lại để người ấy được bước đi cùng bờ vai mà mình tin tưởng, dựa vào. Có những nỗi nhớ không được đặt tên, có những yêu thương không được gửi trao nhưng vẫn lâng lâng một niềm hạnh phúc vì được yêu đúng cảm xúc trái tim.

Thế nhưng, khi ta làm trái tim ai kia rung động, trải lòng, ta cảm thấy toàn thể vũ trụ này thật nhỏ bé và ta hạnh phúc cùng người đi qua hàng ngàn hàng vạn thiên hà. Ta dạo chơi trong vườn yêu đẹp đẽ, ta vui đùa cùng những vì tinh tú. Từng bước đôi ta đi không thấm đẫm nước mắt đau thương mà ở đó rạo rực nở lên những bông hồng ngọt ngào.

Nhưng rồi có thể nào đi chăng nữa, tình yêu ấy vẫn là vĩnh hằng, vẫn tạc vào dòng thời gian những xúc cảm khó phai mờ. Để sau bóng nắng chiều thu dịu mát, ta bắt gặp một mảnh kí ức lung linh, tuyệt diệu. Dù ở đó là những cơn sóng dữ kêu gào đêm ngày, nhưng chỉ cần nhìn lại ta vẫn có thể mỉm cười thật tươi bởi chính ta cũng là một phần trong bao hồi tưởng xa xăm của người ấy mặc cho mờ ảo hay chỉ là vụt qua chốc lát.

-----------------------------------------------------------------

P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.

Kí: #Junny

4
23 tháng 6 2020

bạn là người mới đúng không?

23 tháng 6 2020

Trước kia ở đây còn rất nhiều Shop, Clb, ... cho nên bạn không cấm đc bạn đó

Với lại truyện là một loại giải trí cứ gì bạn đó không đc đăng lên mà trong khi đó Shop, Clb, ... rất nhiều

23 tháng 4 2020

Hi em gái♥️

23 tháng 4 2020

Cho mình ứng e gái (2k8) đc ko

26 tháng 1 2018

Like!!!eoeo

7 tháng 3 2018

tin vì 1 người

buồn vì 1 người

yêu vì 1 người

khóc vì 1 người

tổng cộng là 4 ngườihehe

4 tháng 10 2021

đây nha

undefined

4 tháng 10 2021

undefined

#chẹp chẹp

17 tháng 1 2018

Yêu đơn phương ko thể biết đc người ấy có yêu tôi hay ko??

Giống như vị sao trê bầu trời vậy đó.....

Ngắm nhì và mãi mãi ko thể chạm tới

17 tháng 1 2018

Huhu, bn dúng mik

HEY! I'm JONATHAN GALINDO! HI, VIETNAMESE! Đùa xíu thui! Ahihi!!! Dạo này mik thấy Galindo hot quá nên đem ra nói chuyện í mà. Có bn nào sợ con CHÓ PLUTO PHIÊN BẢN LẤY TỪ DISNEY này ko nhỉ? Mik thấy nó chẳng có j là đáng sợ nếu chúng ta ko bị ATSM khi đến với thử thách CÁ VOI XANH- một thử thách nguy hiểm dành cho teen ảo MXH. Thử thách này yêu cầu chúng ta làm những chuyện ko hay vs bản thân, gđ và xã hội...
Đọc tiếp

HEY! I'm JONATHAN GALINDO! HI, VIETNAMESE!

Đùa xíu thui! Ahihi!!!

Dạo này mik thấy Galindo hot quá nên đem ra nói chuyện í mà. Có bn nào sợ con CHÓ PLUTO PHIÊN BẢN LẤY TỪ DISNEY này ko nhỉ? Mik thấy nó chẳng có j là đáng sợ nếu chúng ta ko bị ATSM khi đến với thử thách CÁ VOI XANH- một thử thách nguy hiểm dành cho teen ảo MXH. Thử thách này yêu cầu chúng ta làm những chuyện ko hay vs bản thân, gđ và xã hội như: tung tin đồn, khắc hình cá voi lên tay mình, tự tử để hoàn thành trò chơi,... Thật buồn cười khi đến với Việt Nam! Nó tuổi j mà đòi dọa dẫm những thah niên tỉnh táo như chúng ta nhỉ! Galindo được đem ra lm trò đùa tại VN với những bình luận và tin nhắn very BỰA: Link phim 18+; ảnh Trần Đức BO; nhờ giải hộ bài; nhờ đi họp phụ huynh;... đến nỗi tài khoản Galindo chính chủ cũng phải sợ VN và đăng bài cảnh cáo. Mà thôi, cứ cho là nó dám đặt chân đến ĐẤT NƯỚC ĐÁNG SỢ này đi, thế điều đầu tiên đến VN là j? Tất nhiên là cách ly 14 ngày sau khi nhập cảnh rồi, bt đâu sau cách ly nó lại ĐI LÙI thì sao! Và còn nữa, cho dù có biết địa chỉ rõ ràng thì giữa phố chự đông nghịt thế này, mik thách nó mò ra chỗ ở của gđ mik! OK men.

Thực ra mik ko muốn đăng bài spam mà chỉ khuyên các bạn đừng sợ con Jonathan ngáo ngơ này. Nó đáng sợ với nước ngoài, nó khiến nhiều người tự tử nhưng mik tin nó chẳng là j khi đến VN. Nó chưa biết rằng VN dám cưa bom thì phải! Tỉnh táo lên ae tuổi teen! Đừng kb với người lạ hay bấm vào bất cứ link nào từ người lạ. Nhưng VN ơi, đừng đùa với PLUTO nữa, đừng vui quá mà nguy hiểm thật đấy. Chúc mấy chế ko dính lời mời kb từ Jonathan Galindo!

0
8 tháng 2 2019

Mình có một chị, bả chuyên màu vẽ lắm, bạn có thể hỏi nè: Trà Thị Trần (ava bả là 1 nhân vật trong manhwa với khuôn mặt đầy thị =)))))))))))))))

10 tháng 2 2019

mik nghĩ là touchliit sẽ tô đẹp hơnhehe