K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 3 2019

CÂU nói triết lí thật đấybanh

16 tháng 3 2019

Công nhận ng đã từng trải hiểu rõ nhỉ, chẳng phải bn đã từng r sao, 😆😆😆😆😆😆😆😐😐😐, haiz NKT, nhớ chàng vẫn yêu chàng lắm đấy, nếu như ng ta quay lại thì bà lại đồng ý, haizzzzzzz nói chúng mệt bà lắm 😢😢😢😢😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😥😥😥😥😥😥😤😤😤😒😒😒😞😞😞😶😶😦😦😳😳😧😧😧

Đề nghị bạn muốn chúc gì thì vào ib :)

Đăng lên cho cả thế giới nó biết chăng?

31 tháng 12 2018

Sorry bạn thông cảm cho mk có lý do riêng ạ😳🤑

Chào các bạn quen mk và chx quen mk,h mk sẽ kể cho các bn 1 câu chuyện về 2 cuộc tình éo le trc khi nghỉ hè của mk(H mk đang lên lp 8,hồi đó là lp 6-7) ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Câu chuyện bắt đầu ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ -Vào đầu năm lp 6,mk vừa vào lp để làm quen bạn mới,đến h ra chơi có 1 bn nam tên Huy,bn ấy hỏi mk có mang tiền k?mua dùm bn ấy hộp mì,thì mk bảo là có nhưng nhỡ k trả lại thì sao?Huy nói là hsau...
Đọc tiếp

Chào các bạn quen mk và chx quen mk,h mk sẽ kể cho các bn 1 câu chuyện về 2 cuộc tình éo le trc khi nghỉ hè của mk(H mk đang lên lp 8,hồi đó là lp 6-7)

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Câu chuyện bắt đầu ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-Vào đầu năm lp 6,mk vừa vào lp để làm quen bạn mới,đến h ra chơi có 1 bn nam tên Huy,bn ấy hỏi mk có mang tiền k?mua dùm bn ấy hộp mì,thì mk bảo là có nhưng nhỡ k trả lại thì sao?Huy nói là hsau sẽ cho mua cho mk 1 hộp mì.Và đúng như thế hsau bn ấy gọi mk ra đứng cạnh và ăn,r nói chuyện với nhau.Qua 1 thời gian thì mk thik Huy và Huy cx thik mk luôn,thế là 2 đứa yêu nhau.Yêu đc gần hết lp 6 r thì Huy lại bỏ mk đi với đứa xinh hơn.Và mk thất tình lần 1.Vào lúc đó lp mk có đồn rằng có đứa khác thik mk và mk k tin,đến cuối năm ns tỏ tình mk nhưng mk chx đồng ý(Nó tên Quốc).Rồi ns tán mk,làm mk rung động và....bọn mk yêu nhau.Lên lp 7,ns nói rằng ns phải định cư sang mĩ và chưa bt khi nào đi.Hôm sau thì bảo mk là cuối năm ns đi.Lúc đó thì thk bạn của ny mk nói với mk rằng ny mk đang cắm sừng mk và mk k tin.Rồi 1 hôm nó bất chợt nghỉ,mk nghĩ ns bị ốm và cũng lo nữa,nhưng cuối giờ cô báo là nó đã đi rồi và chốt lại sĩ số lp.Mk đã khóc 2 đêm liền.Khi yêu xa đc 1 thời gian thì mk và nó cãi nhau,rồi ở lp chúng ns lại nhắc đến chuyện cắm sừng lần nữa,và nó cũng nói là thật.(NÓ CẮM SỪNG MK 4 ĐỨA) và mk đã chia tay nó.

-Bây h mk chả còn tin vào tình yêu nữa rồi!!!Các bạn có lời nào an ủi mk k?Yêu thật lòng 2 lần đều bị bỏ cả 2,Mk sẽ k yêu ai nx!!!

1
31 tháng 12 2020

adu vjppp:))

31 tháng 12 2020

???

8 tháng 1 2018

Đúng

10 tháng 1 2018

Rất cảm động, nó đã giúp tớ nên làm j rồi.

Tên truyện : Hãy mãi mãi là bạn tôi Nhân vật gồm có : tác giả ( khi có nhân vật ms sẽ báo sau ) Tập 1 : Cơn ác mộng kinh khủng Lúc 11 giờ đêm khi tui đi ăn ở hàng về thì cứ thấy cái j đó cứ đuổi theo mk sợ quá tui cứ chạy mãi chạy mãi rồi mạnh rạn soi đền vào nó thì ms bt nó là ma nhưng sao nó lại có 1 chân rồi nhìn lên ms dùng nhìn thì thấy nó k mặc j cả rồi tui hỏi : - " Lài m là con nhà ai mà xấu thế đêm hôm...
Đọc tiếp

Tên truyện : Hãy mãi mãi là bạn tôi

Nhân vật gồm có : tác giả ( khi có nhân vật ms sẽ báo sau )

Tập 1 : Cơn ác mộng kinh khủng

Lúc 11 giờ đêm khi tui đi ăn ở hàng về thì cứ thấy cái j đó cứ đuổi theo mk sợ quá tui cứ chạy mãi chạy mãi rồi mạnh rạn soi đền vào nó thì ms bt nó là ma nhưng sao nó lại có 1 chân rồi nhìn lên ms dùng nhìn thì thấy nó k mặc j cả rồi tui hỏi :

- " Lài m là con nhà ai mà xấu thế đêm hôm rồi m ra đường lm j lại còn k mặc j cả "

Xong rồi nó ns :

- " Tao là ma m k sợ tao ak " .

Nghe thấy thế tui nhìn nó vs ánh mắt đầy ??? :

- " Nhưng sao m chả giống ma j cả ai ma lại k mặc j hết này k sợ xấu hổ ak vs lại răng m trắng thế sao k bôi đen đi tối om cười mà tao phát ớn vs lại m ... bị ... lác ... ak ??? ".

Bỗng nó khóc và ns :

- " Chả là hôm qua t xem ***** nhiều quá nay bị lác cả bố mẹ bt ms lột quần áo t ra đánh t chết này vs lại t cứ tưởng chết sẽ k bị lác và có quần áo mặc nhưng nào ngờ ông Diêm Vương bảo là : Này m đừng tưởng bở nhìn m xấu thế kia lm j có ai mà cho m quần áo mà mặc, nghe thấy vậy tui buồn nên cứ lang thang ở đường thế này đây "

Nghe thấy thế tui ms nghĩ rằng mk đẹp trai thế này mà nhỡ nó lôi xuống nơi nó thì chết thế nên tui bỏ chạy nhưng nó giật tui lại và ns rằng :

- " Hãy cứu tôi hãy mua cho tôi quần áo tui mặc và chữa mắt cho tui và tui sẽ trả ơn "

Nghe thấy thế tui khinh vào mặt nó ns cho nó 1 câu vào mặt :

- " M xấu thế nhìn và tao mắc ói mấy ngày liền giờ lại còn lắm trò muốn t xin giúp đỡ nx chứ ọe ... ọe ... ọe ... thôi t về nhá hahaha " .

Bỗng nó nhìn tui tức giận và ns : - "T có quyền năng của người chết đây đừng chê t "

Thế là nó vào nó lm j tui í và ns : " ó ... ó ... ó ..." VVV nó lm rõ đau con gái có lứa j mà dâm VVV từ xưa tới nay tui chưa bao giờ thấy phiên bản gái có cờ him cả thế là tui chảy máu hết cả người đi về đúng 12h đêm nhưng trc lúc đi nó bảo :

- "Tao tên là Dung nhớ đấy t còn quay lại"

Về nhà rồi bỗng tui nghe thấy tiếng từ trong nhà vọng ra :

- "Dương ời !!! Dậy đi học đê"

Thì ra là mẹ tôi ns nhưng lúc 12h đêm này thì học hành j chứ tôi ns :

- "Lài mẹ định lừa con ak quên đi mẹ nhá 12h đêm thì học hành j ???"

Thế là 3 tiếng bốp...bốp...bốp... vào mặt tôi , mẹ bảo :

- "Vẫn còn mơ ngủ ak , dậy đi học đê"

Tôi mở mắt ra thì ms bt là lúc nãy mk gặp phải 1 cơn ác mộng , ngó đồng hồ ms bt là đã 6h50 rồi, tôi nhanh nhảu đi đánh răng , rửa mặt và đi vệ sinh nhưng lúc rửa tay tôi ms thấy rùng mk là ai đó đã vt lên tay tôi chữ DUNG . Tôi nổi hết da gà và nghĩ : "Liệu mk có bị ma ám k sao trên tay mk có chứ DUNG nhỉ mà con ma mk gặp trong mơ lúc nãy nó cx tên là Dung". Tôi nhanh nhanh thay đồ và đến trường luôn vì đã muộn . Hôm nay là ngày đầu tiên tui đến trường cấp 2 vì nơi tôi phải học hết lớp 6 ms quá đc cấp Tiểu học. Ôi trường cấp 2 thật đẹp nhưng ai đó đang vỗ vai tôi , tôi quay lại nhìn và kinh ngạc vì nhìn thấy 1 người phụ nữ trong mơ...

Liệu có gái đó là ai các bn hãy xem tập 2 nhé !!!

Tập 2 : Ngày đầu gặp mặt

Chú ý : Tập 2 sẽ có nhân vật mới nhé

Ai thấy truyện mk k hay cứ bình luận nhé !!!

2
31 tháng 10 2017

tập nào mk cx bl hết ikoho

11 tháng 11 2017

hay lắm đó nha bạn

MẤY THÍM NÀO RÀNH RÀNH VỤ NÀY VÀ ĐÃ TỪNG TRẢI NGHIỆM RỒI THÌ CHO TA HỎI CÁI ! Đầu tiên,xin hỏi mấy thím đã từng bị ghép cặp với ai chưa ? -Riêng em,em đã bị rồi,ko phải 1 mà là rất nhiều lần.Mấy hôm trc,em bị gán ghép với nhỏ bạn thân cùng lớp,lúc đó em chỉ mượn áo khoác nó mặc để che đi cái áo bị lỗi bên trong,tụi nó gán ghép em đồng tính.OK e ko nói,coi như đó cũng là chuyện thường thôi,tụi nó ghép cho...
Đọc tiếp

MẤY THÍM NÀO RÀNH RÀNH VỤ NÀY VÀ ĐÃ TỪNG TRẢI NGHIỆM RỒI THÌ CHO TA HỎI CÁI !

Đầu tiên,xin hỏi mấy thím đã từng bị ghép cặp với ai chưa ?

-Riêng em,em đã bị rồi,ko phải 1 mà là rất nhiều lần.Mấy hôm trc,em bị gán ghép với nhỏ bạn thân cùng lớp,lúc đó em chỉ mượn áo khoác nó mặc để che đi cái áo bị lỗi bên trong,tụi nó gán ghép em đồng tính.OK e ko nói,coi như đó cũng là chuyện thường thôi,tụi nó ghép cho vui ấy mà.Thế quái nào mấy hôm sau ,em khen anh trai của con nhỏ bạn bị gán ghép rất đẹp trai,và thế là ĐCM,tụi nó ghép em với anh trai con đó,tụi nó còn bảo là cái gì mà em sắp làm chị dâu của con đó,rồi em sắp cưới chồng,...Anh trai con nhỏ đó ra đón nó,bọn bạn em bá vai em đẩy em qua chỗ anh trai nó đang đứng đợi.Móa nó nó cứ chọc em,mà tính em mỗi khi bị chọc là lại che mặt cười,bọn nó bảo xấu hổ,ngại ngùng gì chứ,sắp cưới chồng rồi....Trong khi a trai nó hơn em 4 tuổi lận,lại có bạn gái nữa,họ yêu 2 năm rồi chứ đâu có vừa,chẳng qua em mê trai nên khen ảnh thôi mà,em phải làm sao để tụi nó bớt kể lại ? :c

0
Truyện : Hãy mãi mãi là bạn tôi Nhân vật : tác giả : đàm nguyễn phương dung A và B Nhân vật phụ trong tập : thầy hiệu trưởng Tập 2 : Ngày đầu gặp mặt ...Người bn này sao cứ nhìn tôi mãi thế nhỉ bực mk tôi hỏi : -" Ai đây sao bn cứ nhìn tớ mãi vậy ? ". Nhưng sau khi ns xong nó trĩu môi và ns vs 1 giọng khinh bỉ : -" Cái thằng nào đây m cx dám hỏi t ak . Hứ con nhà ai mà xấu VVV chả ra cái thể thống j cả , giờ...
Đọc tiếp

Truyện : Hãy mãi mãi là bạn tôi

Nhân vật : tác giả : đàm nguyễn phương dung A và B

Nhân vật phụ trong tập : thầy hiệu trưởng

Tập 2 : Ngày đầu gặp mặt

...Người bn này sao cứ nhìn tôi mãi thế nhỉ bực mk tôi hỏi :

-" Ai đây sao bn cứ nhìn tớ mãi vậy ? ".

Nhưng sau khi ns xong nó trĩu môi và ns vs 1 giọng khinh bỉ :

-" Cái thằng nào đây m cx dám hỏi t ak . Hứ con nhà ai mà xấu VVV chả ra cái thể thống j cả , giờ thì cút ra cho t đi ".

nghe vậy tôi sững sờ , băn khoăn k bt con cái nhà ai mà láo thế tôi lại hỏi :

-" Nếu bn đã ns thế sao nãy vỗ vai tớ ? ".

Nó nhìn tôi và chửi thẳng vào mặt lm tôi giật mk :

-" Cái thằng chó con nhà ai đây mà hỏi dai ***** đứng chắn đường thế ***** nào đi đc .

Nói xong nó gọi 1 lũ con trai đứng sau nó ra ẩn tôi và cho ăn luôn cả quá đấm " 5 múi " lm chảy máu miệng , xong ***** đó còn đi qua mặt tôi và giẫm 1 cái tưởng lúc đó mặt như đã bẹt le . Tôi đứng dậy nhưng k dám lm j chúng nó vì bt 1 mk mk lm j đánh lại đc lũ chúng nó nên thôi lẳng lặng bỏ đi. Thế rồi tiếng ns của ông hiệu trưởng phát ra :

-" Các em hs trường THCS Phụng Thượng chú ý bây giờ nếu ai còn ở xin trường xin hãy vào lớp ms của mk còn nếu chưa bt lớp mới thì hãy xem thông báo".

( Thầy hiệu trưởng trường tui nổi tiếng là kiệt sỉ , là bố của thằng Thắng lớp tui - thằng bẩn nhất lớp . Hôm nay ông ta đến trường vs bộ đồ kì lắm :

- Đi dép lê rất hiên ngang dù thấy hs đi là thét , la như con chó để í thậm chí là thu luôn.

- Mặc 1 chiếc quần đùi to lắm nhưng lại k có giun lúc nào cx thấy kéo lên như sợ rơi mất í lại còn bị toạc đũng rất to , vip chưa ???

- Tuy hôm nay trời lên 37 độ như ông ta mặc 3 cái áo len luôn , trên đầu đội 1 chiếc mũ rất trẻ con in hình những chú vịt donan rất dễ thương

- Tiêu biểu hôm nay ông ta còn đến trường rất oai phong = 1 chiếc xe cút kít 3 bánh rất đỗi quen thuộc vừa đi vừa ns : " Có bt bệnh viện tâm thần ở đâu k các bn ")

Nghe thấy thầy ns vậy tui chạy nhanh ra biển thông báo thì rất vui là mk học lớp 7a1 nhưng khi lên thấy ***** sáng nay cx học lớp này còn kinh ngạc hơn là cô giáo còn xếp tui ngồi cạnh nó nx nhưng sao nó lại k cãi cọ vs tui vè chuyện lúc nãy nhỉ thấy lạ tui hỏi nó :

- " Có phải bn sáng nay đánh tui k ? "

- " K bn nhầm rồi mk chưa bt đến bn luôn giờ lm quen nhé ! " - Nó bảo

Nghe vậy tui ngoảnh ngược ngoảnh xuôi xem đứa sáng nay có học lớp mk k nhưng chỉ ms ngoảnh xuống bàn dưới thì thấy 1 đứa giống đứa ngồi cạnh mk lắm nó nhìn tôi rồi ngoảnh đi ra vẻ k qt nên tui ms bt chắc chắn là nó . Lúc cô giáo giới thiệu tên các bn thì lạ hơn là 2 đứa giống nhau đó cùng tên là Dung nhưng đứa ngồi cạnh tui là Dung A còn ***** đó là Dung B . K hiểu sao mà 2 con Dung đó giống nhau thế tên cx giống nx nhưng chỉ khác 1 chỗ là Dung ngồi cạnh mk có 1 vết sẹo trên chán . Hôm đó tui làm quen vs Dung A rất vui.

Tối hôm đó tui k thể ngủ đc vì ức chế con Dung B nên định ra cầu ngắm trăng nhưng lại thấy Dung A ở đó . Tui bắt đầu thấy lạ vì sao 12h đếm rồi bn ấy còn ở đấy lm j...

Tập sau Dung đã kể cho tôi 1 chuyện buồn về bn cũ của bn ấy nhưng sao lại có 2 thế giới chứ nếu muốn bt các bn hãy xem tập 3 nhé !!!

Tập 3 : Truyện về người bn quá cố của Dung A

Chú ý : truyện mk nghiêng về cảm xúc nhiều hơn là cười các bn thông cảm nhé !!!

4
31 tháng 10 2017

leu

11 tháng 11 2017

hay lắm luôn

oh.......kinh thếbatngohabanhqua

undefinedundefined

3 tháng 1 2018

Chia tay rồi mà còn:-Nhắn tin để tìm cơ hội quay lại.

-Giả vờ quan tâm để người ta ko nghĩ rằng mk vô tâm.

-Hỏi han nhau để tránh trường hợp có người mới.

=>Thương hại nhau.

_Chấm hết_

Chương 2: Nhật Quân men theo ánh nhìn của cô nàng, bắt gặp một bộ mặt u ám tựa hồ như sắp giết người đến nơi. Đúng lúc đó thì phục vụ quán mang kem lên. Quân hờ hững lên tiếng: “Tức giận thì có ích gì? Người ta nói đúng sự thật thôi mà.” Thúy Kiều trừng mắt, giận dữ đập cậu ta mấy cái, sau đó quay sang nhìn Út Hiên, nhẹ giọng nói: “Cậu đừng tức giận. Tên Quân này nói nhảm đấy. Mấy đứa kia ghen...
Đọc tiếp

Chương 2:

Nhật Quân men theo ánh nhìn của cô nàng, bắt gặp một bộ mặt u ám tựa hồ như sắp giết người đến nơi.

Đúng lúc đó thì phục vụ quán mang kem lên.

Quân hờ hững lên tiếng:

“Tức giận thì có ích gì? Người ta nói đúng sự thật thôi mà.”

Thúy Kiều trừng mắt, giận dữ đập cậu ta mấy cái, sau đó quay sang nhìn Út Hiên, nhẹ giọng nói:

“Cậu đừng tức giận. Tên Quân này nói nhảm đấy. Mấy đứa kia ghen ăn tức ở nên mới nói sau lưng cậu như thế. Đừng để ý.”

“Bọn họ nói đúng mà. Mình đúng là thi đầu vào chả ra làm sao! Chẳng phải cậu xếp thứ năm, còn tên Quân kia đứng nhất đó sao?”

“Hả? Đứng nhất?” – Thúy Kiều kinh ngạc hỏi lại, sau đó quay sang nhìn Quân như nhìn vật thể lạ.

“Ừ, hôm qua mình thắc mắc nên mới chạy đi nhìn bảng điểm thi niêm yết ở trước phòng giáo vụ, mới thấy tên cậu ta xếp đầu tiên.” – Út Hiên ủ rũ nói.

Cặp mắt to tròn của Thúy Kiều giờ phút này mở ra hết cỡ.

“Mà sao cậu ngạc nhiên thế? Đừng nói là lúc mới vào trường cậu cũng không dám xem bảng điểm giống mình đó nha.” – Út Hiên thắc mắc nhìn Thúy Kiều.

“Ừ, mình cũng không xem. Xem xong sợ áp lực.” – Thúy Kiều buồn bã trả lời.

Quân nghe thấy thế thì liếc mắt nhìn hai cô gái trước mặt, cảm thấy đám con gái thật khó hiểu và vô vị. Cậu ta vừa múc kem ăn vừa tranh thủ thao tác trên máy game, lơ đễnh nói:

“Dùng phao nên điểm mới cao thế đấy.”

Út Hiên nhìn Quân, bĩu môi đáp trả:

“Nói không ai tin. Hừ”

“Không tin thì thôi.” – Quân nhếch môi.

Cuộc trò chuyện ở bàn bên kia dường như không hề bị ảnh hưởng bởi những tiếng nói nho nhỏ phía bên này. Nhóm bốn cô nàng vẫn thi nhau bình luận các thành viên khác trong lớp, chỉ có điều Tú Quyên dường như ít nói hơn hẳn ba người còn lại. Nào là chuyện bạn A học hành thế này, bạn B gia cảnh thế kia, bạn C con ông cháu cha gì đó đều bị lôi ra cả... Mãi một lúc sau, Nhật Quân dường như mất hết kiên nhẫn, cậu ta đứng lên đi vệ sinh. Khi đi ngang qua bàn bên kia, cố tình cao giọng nói:

“Muốn nói xấu người khác thì bữa sau tìm chỗ nào kín đáo một tý.”

Bốn cô nàng chỉ còn biết ngồi trơ ra như phỗng, mặt mày tái mét. Đến nỗi kem chưa kịp ăn xong đã vội vội vàng vàng tính tiền rồi nhanh chóng rời khỏi.

********

Nhật Quân không bỏ tiết nữa. Cậu ta lên lớp đều đặn, dù vẫn hay ngủ gục và lơ đãng trong giờ học nhưng rõ ràng là đã tiến bộ hơn rất nhiều so với hai tuần đầu tiên. Mà nếu quan sát kỹ thì tâm trạng cậu ta có vẻ cũng không còn tệ như dạo trước, giao tiếp nhiều hơn, thỉnh thoảng còn nhếch miệng cười, có thể coi như tạm thoát ra khỏi bộ dạng “người chết”.

Từ hôm bị Quân dọa cho một trận xanh mặt ở quán kem, nhóm bốn cô nàng Quyên – Long – Vân – Trâm dường như yên phận hơn trước, không còn trưng ra mấy bộ mặt vênh váo, đắc ý như mọi khi. Út Hiên và Thúy Kiều đều cảm thấy có chút hả hê. Chỉ có điều, người ta nói “giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”, chẳng bao lâu thì “bọn người thích nói xấu” cũng không còn chột dạ nữa. Đến một ngày kia thì có một chuyện ly kỳ khác xảy ra, làm cho toàn bộ sự chú ý trong lớp đều đổ dồn lên một nhân vật khác: Thanh Tâm.

Nói đến Thanh Tâm, cô nàng là người có tính cách hơi ẻo lả, ưa lãng mạn, sến súa, từ kiểu ăn nói đến cung cách đi lại đều vô cùng đỏm dáng, điệu đà. Một ngày kia cả lớp chuyền tay nhau bức thư tình mà Thanh Tâm viết cho lớp trưởng Tuấn. Mặc dù Út Hiên không tận mắt xem, nhưng theo như Thúy Kiều mô tả, thì lời lẽ vô cùng sướt mướt, rung động lòng người… Út Hiên nghe thế thì nổi da gà một chặp, thật không thể tin nổi ở tuổi này lại có người con gái mạnh dạn bày tỏ tình cảm đến như thế. Có điều, nếu tên Tuấn kia không chấp nhận người ta, thì cũng không cần phải đến mức đem thư tình của người ta đi rêu rao như thế chứ? Cũng thật là tội nghiệp cho Thanh Tâm.

Nghĩ nghĩ như thế cho nên trong buổi họp ban cán sự lớp sau giờ học hôm ấy, Út Hiên đã làm một việc hơi ngớ ngẩn: gọi Tuấn ở lại để nói chuyện riêng.

“Cậu tìm tôi có việc gì?” – Tuấn hỏi.

“Thật ra không phải việc của mình. Có điều, chuyện Thanh Tâm viết thư cho cậu… cho dù cậu không thích cũng không nên đem thư tình của người ta đi rêu rao khắp nơi như thế.”

Út Hiên nói nguyên một lèo, sau đó mới ngẩng lên nhìn Tuấn. Lâu nay cậu ta vốn “mặt lạnh” ít cười, nước da lại hơi đen nên nhìn vào sẽ khiến người ta cảm thấy có chút khiếp sợ. Nhưng nếu “can đảm” nhìn kỹ, khuôn mặt cậu ta nét nào ra nét nấy, tóm lại là, đẹp trai theo khuynh hướng nam tính, cuốn hút.

“Thư tình gì?”, Tuấn nheo mắt hỏi lại.

Út Hiên bắt đầu cảm thấy bực bội.

“Cậu còn giả vờ? Thư tình bạn ấy viết cho cậu hôm nay bị chuyền tay trong lớp, mọi người thi nhau đọc. Cậu là đầu sỏ mà còn làm như không biết?”

“Tôi thực sự không biết.” – Tuấn nói, hai hàng lông mày nhíu lại thật chặt.

“Ok. Không có gì, là tôi rảnh quá nên kiếm chuyện.”

Út Hiên tức tối quăng lại một câu rồi chẳng đợi cậu ta kịp nói gì, đùng đùng bỏ về.

Đúng là khi không lại mua mệt vào người, suốt trên đường về Út Hiên cứ thấy lấn cấn không yên ở trong lòng. Theo hiểu biết của nó về Tuấn suốt bao nhiêu năm nay thì cậu ta không phải là người nhỏ nhen và hèn hạ như vậy. Nhưng nếu không phải cậu ta, thì làm sao bức thư lại bị rêu rao khắp nơi? Càng nghĩ càng rối. Cuối cùng, nó quyết định không nghĩ nữa.

Ngày hôm sau, lúc Út Hiên bước vào lớp thì ngạc nhiên phát hiện có cái gì đó không được bình thường. Rõ ràng còn mười lăm phút nữa mới vào tiết, nhưng cả lớp đang ngồi im phăng phắc không một tiếng động. Lẽ nào đồng hồ bị hư? Út Hiên hồi hộp đưa mắt nhìn, phát hiện lác đác có vài ba chỗ trống, hiển nhiên là có vài bạn cũng chưa đến lớp giống mình. Mà người đang hầm hầm đứng trên bục giảng là ai thế kia? Tuấn mặt lạnh? Út Hiên lơ ngơ đi về chỗ ngồi trong trạng thái mơ mơ hồ hồ, chẳng hiểu việc gì đang xảy ra. Mà sự chú ý lúc này đều dồn hết về phía chàng lớp trưởng mặt mày đen thui đang đứng trên bục nên chẳng còn mấy ai chú ý đến sự xuất hiện của lớp phó nhỏ bé.

Sau khi yên vị về chỗ, Út Hiên đưa tay khều vào lưng Thúy Kiều, thì thào hỏi:

“Có chuyện gì thế?”

Thúy Kiều quay đầu xuống, khẽ nói:

“Lớp trưởng đang điều tra xem là ai phát tán lá thư tình hôm qua.”

Út Hiên giật mình ngước lên nhìn Tuấn, trong tay cậu ta đang cầm một tờ giấy, đoán chừng chính là “tang vật” của vụ án. Lại liếc nhìn về phía Thanh Tâm, cô bạn tội nghiệp đang khoanh tay gục mặt trên bàn, chẳng buồn để ý gì đến diễn biến trước mắt.

Ánh mắt Tuấn lướt nhanh qua Út Hiên, sau đó cậu ta dõng dạc tuyên bố:

“Nếu vẫn không có ai đứng ra nhận, tự mình sẽ âm thầm điều tra. Có điều, nếu để mình tra ra được là người nào làm, mình sẽ trình lên cô chủ nhiệm để cô xử lý”, nói xong thẳng tắp đi về chỗ ngồi.

Út Hiên nghĩ bụng “Cậu ta cũng ra vẻ quá”, có điều xem tình hình thì có lẽ thực sự không phải do cậu ta làm. Rốt cuộc là ai?

Dù lớp trưởng đã chấm dứt buổi điều tra công khai nhưng lớp học vẫn chìm trong không khí ảm đạm, dường như không ai lên tiếng, thậm chí không dám thở mạnh. Út Hiên liếc nhìn sang bên cạnh, Quân khốn kiếp như mọi khi vẫn đang nằm lăn ra bàn, hoàn toàn tách biệt khỏi bầu không khí căng thẳng từ đầu đến giờ. Đến là ngao ngán với cậu ta, cả ngày chỉ biết ngủ, ngủ và ngủ.

Tan học trưa hôm sau, Út Hiên bất ngờ bị Tuấn chặn đường… ép đi ăn kem. Lại là quán kem “thị phi” quen thuộc, nó thầm nghĩ.

Hai người chọn một góc vắng vẻ ngồi xuống. Kem nhanh chóng được mang ra, Út Hiên phắn một cái đã ăn hết sạch ba viên kem dừa, vậy mà Tuấn vẫn cứ ngồi im bất động.

“Có chuyện gì thì cậu nói nhanh đi”, Út Hiên xưa nay vẫn luôn khó chịu mỗi khi đối diện với Tuấn, cũng chẳng rõ lý do vì sao.

“Về chuyện lá thư… tôi đã tìm ra người làm rồi.”

“Là ai?” – Út Hiên quả thực không thể kìm nén nổi sự tò mò.

“Thực ra, là bạn ấy tự tìm đến nhận lỗi. Tôi đã hứa là không tiết lộ với người khác. Cho nên…”

“Không thể nói cho mình biết chứ gì?” – Út Hiên trừng mắt hỏi lại.

“Đích thực không phải do tôi làm. Trong chuyện này có chút rắc rối.”

“Thôi được rồi. Kem cũng đã ăn xong, mình về trước đây.”

Út Hiên đứng dậy xách cặp đi thẳng ra xe đạp. Tuấn vội vội vàng vàng để lại một tờ tiền hai mươi ngàn lên bàn rồi tất tả đuổi theo sau. Nhìn thái độ gấp gáp của cậu ta, Út Hiên quả thật cảm thấy có chút buồn cười. Tuấn bước lại gần, nhỏ giọng nói:

“Chỉ nói cho một mình cậu biết thôi. Là Tú Quyên.”

“Ra là cậu ta, cũng chẳng có gì bất ngờ”, Út Hiên khẽ nhếch môi, “có điều, lá thư đó Thanh Tâm gửi cho cậu, Tú Quyên làm sao mà có được nó?”

“Thực chất tôi chưa hề đọc được thư. Theo như Tú Quyên nói thì cậu ta phát hiện lá thư để trong ngăn bàn của tôi, tự ý lấy đi, sau đó phát tán.”

“Thủ đoạn cậu ta cũng ngày càng hiểm ác thật đấy” - Út Hiên chỉ còn biết lắc đầu.

“Cậu phải hứa với tôi là không được nói cho bất cứ ai.” – Tuấn lạnh giọng nhắc lại.

“Được rồi, hứa mà. Thôi, mình về đây.”

Út Hiên nói xong đạp xe đi thẳng. Để lại Tuấn một mình đứng nhìn theo, đáy mắt trở nên sâu thẳm mơ hồ.

Út Hiên là đứa giữ lời. Thế nên nó luôn giữ kín câu chuyện nghe được từ Tuấn, mặt ngoài vẫn tỏ ra như không biết gì, thờ ơ nhìn vụ án dần khép lại trong im lặng. Có điều, hơn ai hết nó biết rằng, sau chuyện này, vết thương lòng để lại cho Thanh Tâm không phải là nhỏ. Cũng đồng nghĩa với việc, từ nay trở đi, ánh mắt mọi người trong lớp nhìn Thanh Tâm sẽ không còn đơn thuần như trước nữa. Chỉ là, ở cái lứa tuổi hồn nhiên mơ mộng này, can đảm bộc lộ tình cảm và thể hiện bản thân mình cũng không phải là một điều gì đó quá đáng. Ngược lại nếu không dũng cảm làm điều mình muốn, nhiều khi sau này nhìn lại, sẽ cảm thấy hối tiếc. Tuổi trẻ ngông cuồng, cũng chỉ có một thời mà thôi.

Điều duy nhất khiến Út Hiên cảm thấy thích thú sau chuyện này, đó là nó đã phát hiện ra một bí mật: Tú Quyên thích Tuấn. Đơn giản vì, xưa nay cậu ta vốn dĩ không hề để ý đến một nhân vật mờ nhạt trong lớp như Thanh Tâm. Dựa theo tính cách của cậu ta, trừ khi Thanh Tâm chạm vào điều “kỵ” của cậu ta, cậu ta sẽ chẳng bao giờ mất công bày ra mấy trò vớ vẩn này, thậm chí có khi sẽ coi Thanh Tâm như người xa lạ không đáng để nhắc đến. Thế nên, chỉ có một giải thuyết duy nhất là cậu ta thích Tuấn, nên đâm ra ghét những cô nàng dây mơ rễ má dính líu đến Tuấn. Nghĩ cũng hài thật, người ta thích ai, cậu ta cũng đâu có quyền gì mà ganh ghét, cậu ta cũng đâu phải là bạn gái của Tuấn đâu? Út Hiên càng nghĩ càng thấy buồn cười. Cô nàng Tú Quyên này, càng lúc càng xấu tính rồi, còn hơn cả ngày xưa…

“Đang trong giờ học mà ngồi cười ngờ nghệch như con điên thế hả?” – Quân nghiêng người sang, thì thào vào tai cô nàng ngồi cạnh.

Út Hiên giật bắn mình, sực nhớ ra vẫn đang trong giờ Lịch sử. Nó quay sang lườm Quân một cái, sau đó cúi đầu ghi chép theo mấy dòng chữ nắn nót trên bảng.

“Đoạn đó không cần chép, trong sách giáo khoa có hết”, Quân nói xong còn cười khẩy một tiếng ra chiều khinh thường.

Đúng là quá mất mặt, bản thân là Lớp phó học tập lại để một con “sâu ngủ” lười học nhắc nhở chuyện học hành. Út Hiên cảm thấy như bị sỉ nhục, nên không thèm trả lời, chỉ cắm cúi xem sách rồi vờ chăm chú nghe giảng. Nhật Quân bên cạnh khẽ nhếch môi, ý cười như có như không.

4
27 tháng 10 2017

truyện bạn hay thiệt

28 tháng 10 2017

Học 24h : - Truyện tên gì thế cậu ?

9 tháng 12 2018

nếu như có thể, tôi cũng muốn là một trong những đưa tay ra để đỡ thiên thần dậy hihi (P/s: chỉ là một status nhỏ thôi, xin đừng oe)

15 tháng 12 2018

có chất văn đấy cảm xúc quákhocroi