Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
hoàng ly => màu vàng
thúy liễu (liễu biếc) => màu xanh lá cây
bạch lộ (cò trắng) => màu trắng
thanh thiên (trời xanh) => màu xanh da trời
a,Thanh minh thời tiết vũ phân phân,
Lộ thượng hành nhân dục đoạn hồn.
Tá vấn tửu gia hà xứ hữu?
Mục đồng dao chỉ Hạnh Hoa thôn.
Thanh Minh mưa rơi nhẹ
Khách đi đường buồn thiu
Quán rượu phương nào tới ?
Trẻ chỉ Hoa Hạnh kia .
b,
“Bạch nhật mạc nhàn quá
Thanh xuân bất tái lai
Song tiền cần khổ học
Mã thượng cẩm y hồi”.
Nắng vào thì đừng bỏ
Xuân đâu đến vòng vo
Cạnh cửa, người gắng học
Vinh quy, ngày gần kề
( chú ý : thơ mình tự dịch )
bài a thì thừa : thanh minh , thượng lộ , tá vấn , mục đồng
b thiếu :
khuyến quân bạch mạc nhàn quá : khuyên anh đừng để ngày xanh trôi nhat nhẽo
thương thiếp thanh xuân bất tái lai : thương em ngày xuân không trở lại
tự cổ song tiền cần khổ học : từ xưa bên song cửa cần khổ học
cẩm bào mã thượng kỷ nhân hồi ; đã mấy ai có áo bào cưới ngụa trở về
Kết thúc bài “Quê hương” nhà thơ Tế Hanh viết:
“ Nay xa cách long tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh,cá bạc,chiếc buồmvôi
Thoáng con thuyền rẽ song chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá !”
Tình yêu quê hương trong xa cách,với Tế Hanh, là nỗi nhớ khôn nguôi những hình ảnh thân thuộc của làng chài ven biển miền Trung. Đặc biệt là :" Cái mùi nồng mặn" của quê hương. Xa quê nhớ hương vị quê hương làng chài đầy quyến rũ chính là đời sống lao động của quê hương. Nỗi nhớ ấy không ủy mị dù rất da diết, thiết tha.
Tham khảo:
Tình yêu quê hương trong xa cách, với Tế Hanh là nỗi nhớ khôn nguôi những hình ảnh bình dị, thân thuộc của làng chài ven biển miền Trung. Tất cả nỗi nhớ và tình yêu ấy ông dồn cả vào những tiếng thơ trong bài " Quê hương" .Thơ ông như đưa cả thế hệ trẻ trở vê với cội nguồn quê hương, nơi mà một làng chài ven biển, một vài hình ảnh con thuyền, đàn cá với những người ngư dân cần mẫn ra khơi đã trở thành những hình như không thể quên trong tiềm thức của những người con lớn lên từ cái mặn mòi của biển cả.Đó cũng chính là lí do vì sao quê hương trở nên thân thương và ấm áp đến lạ thường. Đọc " Quê hương" của Tế Hanh, ta cũng bồi hồi nhận ra tình yêu quê hương dường như cũng là một cảm xúc luôn thường trực trong trái tim mình. Quê hương, xứ sở như một mảnh tình con theo ta đến suốt cuộc đời. Dù có đi đâu thì quê hương cũng luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong tâm thức của mỗi người . Quê hương - hai tiếng đơn sơ mà cũng thật ấm áp và gần gũi vô ngần. Quê hương chính là nơi chôn nhau cắt rốn của ta, là nơi nuôi ta lớn lên với biết bao kỉ niệm chẳng thể phai nhòa. Có một điều không thể phủ nhận rằng bất kể đi tới đâu người ta cũng luôn nhớ về quê hương và hướng về mái ấm gia đình.Quê hương dạy ta biết lớn khôn và trưởng thành dần từ những ngây thơ, vụng dại của ngày bé. Quê hương cho ta những năm tháng tuổi thơ tuyệt vời mà suốt hành hình trình trưởng thành ta không bao giờ tìm lại được. Phải chăng chính điều đó làm nên một tình cảm quê hương thân thương và ấm áp đến lạ thường ? Quê hương ấy, những con người quen thuộc ấy sẽ theo dấu chân ta trên suốt quãng đời của mình và rồi trở thành dòng suối mát lành tắm mát và gột rửa tâm hồn ta trước những muộn phiền, lo toan của cuộc sống.
hic, văn học nó là cái j đó xa xỉ với mk, k bit mk có khô khan quá k?
mk rất muốn kb nhung k bit kb the nào, bấm vào đâu?
mk mới bit toi hoc24, hjhj
hoàng: vàng
bạch: trắng
bạc: màu bạc
Mk cx k chắc nx^.^
Cậu có thể tìm cho tớ 1 màu nữa không ạ , tớ mới tìm được : hoangbachthanh còn 1 màu 4 chữ nữa tớ k biết ><